Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1709: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 56




Edit: Tinh Niệm
"Tiểu Hồng, cá vàng trước mặt em chính là ta, ta là Tô Yên."
Tiểu Hồng sửng sốt.
Nhìn tiểu cá vàng đang phun bong bóng trước mặt mình.
Ba giây đồng hồ sau, Tiểu Hồng đúng lý hợp tình
"Tê tê tê tê tê!"
Kẻ lừa đảo, ngươi khẳng định không phải Yên Yên, hừ, ta muốn ăn ngươi!
Tiểu Hoa sốt ruột
"Ký chủ, chị nuôi rắn như thế nào cảm giác đầu óc nó không quá thông minh vậy?"
Tô Yên không có trả lời Tiểu Hoa.
Mà là nói với Tiểu Hồng
"Nếu em ăn ta, Tô Cổ sẽ không cho em ăn kem ly, cũng sẽ không cho em ăn bánh kem."
Dứt lời, Tiểu Hồng dừng lại.
Sau đó vẻ mặt kinh nghi nhìn cá vàng nhỏ
"Tê tê tê tê tê?"
Yên Yên, là Yên Yên sao?
Tô Yên
"Ân, là ta."
Tiểu Hoa đầy đầu hắc tuyến
"Ký chủ, nó có phải sợ hãi mình không được ăn kem ly nên mới phản ứng nhanh như vậy hay không"
Càng xem, thứ này càng không giống như là nhận ra ký chủ, mà chỉ là bởi vì sợ bị tịch thu kem ly á.
Tiểu Hồng sau khi cẩn thận xác nhận, không nói hai lời, ôm bể cá nhỏ chứa Tô Yên chạy ra bên ngoài.
Tô Yên sửng sốt một chút.
Này, đây là có ý gì?
Ở chuyện trộm đồ vật này, Tiểu Hồng tựa hồ thân kinh bách chiến.
Trộm vận lớn bể cá đi ra ngoài, thế nhưng còn có thể vững vàng đưa cô xuống hai tầng lầu.
Thẳng đến khi ra khỏi nhà, Tiểu Hồng dứt khoát trực tiếp biến đại, nghênh ngang kéo bể cá đi.
Một giờ sau, Tiểu Hồng kéo Tô Yên đi tới cửa của một biệt thự.
Bể cá nhỏ lắc lư.
Vừa đi, nước vừa bị vẩy ra ngoài.
Tô Yên không bị lao ra ngoài, hơn nữa còn có thể sống sót, cô cảm thấy tất cả đều là dựa vào vận khí cường đại của Cẩm Lý này.
Tiểu Hồng nâng cái đuôi lên, ấn ấn chuông cửa.
Trong chốc lát, cửa biệt thự mở ra.
Tô Cổ mặt không biểu tình, nhìn Tiểu Hồng kéo một cái bể cá thủy tinh, bên trong còn có một con cá vàng nửa chết nửa sống.
Nhìn thoáng qua, Tô Cổ mở miệng
"Ăn xong rồi lại tiến vào."
Nói xong, ầm một tiếng, cửa liền đóng lại ······.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Tiểu Hồng quay đầu lại, nhìn Tô Yên, thiên chân vô tà
"Tê tê tê tê tê"
Yên Yên, chị yên tâm, tuy rằng chị trong cái dạng này em rất muốn ăn, nhưng mà em sẽ nhịn xuống.
Không có biện pháp, Tiểu Hồng ngửi thấy trên người Tô Yên tản ra hương vị mê người, thật sự rất muốn ăn.
Tô Yên
"······ ấn chuông cửa."
Tiểu Hồng lên tiếng.
"Tê tê tê"
Được được.
Sau đó, Tiểu Hồng lại lần nữa đi ấn chuông cửa.
Qua một lúc lâu sau, Tô Cổ mới mở cửa.
Khi nhìn thấy Tiểu Hồng còn kéo theo bể cá.
Hắn vừa muốn nói chuyện, liền nghe được cá vàng nhỏ kia nói chuyện
"Tô Cổ, là ta, Tô Yên."
Tô Cổ sửng sốt, tầm mắt dừng ở trên cá vàng nhỏ, ba giây đồng hồ sau, khom lưng, bế bình cá lên, đi đến trong phòng.
Tiểu Hồng
"Tê tê tê tê tê"
Đều may mà có ta, bằng không Yên Yên sẽ tới không được nơi này.
Hiển nhiên, lời Tiểu Hồng nói làm Tô Cổ sinh ra hiểu lầm.
Thế cho nên Tô Cổ cho rằng Tô Yên đã chịu nguy hiểm, được Tiểu Hồng cứu ra.
Tô Cổ tìm một cái chậu lớn, đổ nước vào rồi đem Tô Yên thả vào trong.
Khó có khi tán thưởng Tiểu Hồng
"Không tồi"
Tiểu Hồng đã biến thành người, từ trong phòng của mình đi ra.
Đang bước bước chân tới xem cá vàng nhỏ, kết quả liền nghe được giọng nói của Tô Cổ
"Tủ lạnh giải phóng, xem như khen thưởng."
Tiểu Hồng vừa nghe, trước mắt sáng ngời.
"Thật sao??"
Nhìn thấy Tô Cổ gật đầu.
Tức khắc cũng không quản tiểu cá vàng, nhanh chóng chạy ra tủ lạnh bên kia.
Cá vàng nhỏ hấp dẫn người, nhưng cũng không bằng kem ly nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.