Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1712: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn 59




Edit: Tinh Niệm
Tô Cổ không hiểu
"Có ý gì? Chị là Chủ Thần, minh thạch cũng có thể thay thế chị trở thành Chủ Thần?"
"Ta không giống người khác, bọn họ là nỗ lực trở thành Chủ Thần, nhưng ta vừa sinh ra chính là thần.."
Tô Cổ trầm mặc thật lâu.
Nếu không phải hắn hiểu biết tính cách Tô Yên, còn tưởng rằng cô đây là đang khoe khoang.
Tô Yên tiếp tục nói
"Bọn họ nói ta là người được Thiên Đạo chọn ra. Sinh ra chính là phải trở thành Chủ Thần. Nếu có một ngày ta làm ra chuyện không tốt, sẽ có người thay thế ta, trở thành Tân Chủ Thần."
Người khác đều hâm mộ cô, cô biết.
Hâm mộ cô có vận khí tốt, không cần nỗ lực đã có thể được đến địa vị chí cao vô thượng như vậy.
Chỉ là trên đời này, luôn là nhân quả tuần hoàn.
Người khác là bởi vì nỗ lực, cho nên đạt được vị trí Chủ Thần.
Nếu như làm ra chuyện không phù hợp thân phận Chủ Thần, nhiều nhất chỉ là bị tước đoạt thân phận Chủ Thần.
Thực công bằng.
Mà cô, nếu là có một ngày, cô làm ra chuyện vi phạm Thiên Đạo ······.
Tô Yên trầm mặc.
Từ trước đến nay không nghĩ tới vấn đề này, bởi vì cô vốn dĩ không sợ.
Trừng phạt liền trừng phạt, chết liền chết.
Chỉ là, hiện tại cô không muốn chết, cô muốn sống thật tốt.
Tô Cổ nghe xong Tô Yên nói, hỏi ra miệng
"Vậy chị sẽ đi chỗ nào?"
Tân Chủ Thần thay thế cô, vậy cô đi đâu?
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Tô Yên giật giật cái đuôi cá
"Lột xương cạo thịt, năng lượng sẽ bị Tân Chủ Thần hấp thu."
Tân Chủ Thần thượng vị, đại biểu cho việc cô phải biến mất sạch sẽ trên thế giới này.
Tô Cổ nghe, nhăn mày lại
"Dưới tình huống như thế nào chị sẽ bị tước đoạt?"
Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn, thấy hắn có điểm sốt ruột.
Cô nghiêm túc nói
"Sẽ không có một ngày như vậy."
Tô Cổ nghe, thả lỏng chút.
Tô Yên vẫn luôn là như thế, cô nói mỗi một câu, đều sẽ nghiêm túc thực hiện, chưa bao giờ thất hứa.
Sau đó, Tô Cổ như là nhớ tới cái gì
"Minh giới tôn sùng thứ kia là thánh thạch, là muốn để nó thay thế chị?"
"Chắc vậy."
Cô cũng không rõ ràng chuyện này, trước nay đều không có đi tìm hiểu qua.
Trò chuyện một lúc, Tô Yên trong lúc vô tình nhìn đến đồng hồ
"11 giờ rưỡi?"
"Ân"
Tô Yên xoay vòng tại chỗ, nói
"Đưa ta trở về đi."
"Đưa trở về?"
"Có lẽ hắn sẽ trở về tìm ta."
Từ khi hắn thấy cô biến thân thành cá vàng mà vẫn khăng khăng buộc cô nói thích hắn, Tô Yên lại có nhận thức hoàn toàn mới đối với Hoắc Từ.
Để ngừa vạn nhất, vẫn là trở về thì tốt hơn.
Không thể không nói, Tô Yên thật đúng là hiểu biết Hoắc Từ.
Thật là bị cô đoán đúng rồi.
Hoắc Từ về đến nhà, tâm tình vội vã chạy lên trên lầu.
Kết quả trở lại phòng mình, vừa mở cửa ra, ý cười trên khóe môi cứng đờ.
Ân, vốn dĩ bể cá ở trên bàn, hiện giờ nơi đó trống không, chẳng những cá không có, mà bể cá cũng mất tăm.
Hắn ở cẩn thận tìm một vòng.
Chẳng lẽ, hắn đặt Tô Yên ở trong bồn tắm?
Đi vào xem, vẫn là cái gì cũng không có.
Chưa từ bỏ ý định, hắn tìm tất cả căn phòng trên lầu hai một lượt.
Rốt cuộc hiểu ra, Tô Yên mất tích.
"Quản gia!"
Giọng điệu hắn suốt ruột
"Thiếu gia?"
"Phòng của tôi có ai vào không?"
Quản gia vội vàng lắc đầu
"Thiếu gia, không có ai đi vào cả."
"Không có khả năng!"
Hoắc Từ nhíu mày, nhưng hắn biết, quản gia khẳng định sẽ không nói dối.
Quản gia vội vàng hỏi
"Thiếu gia, ngài tìm đồ quan trọng sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.