Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1856: Xin chào, BOSS lòng dạ hiểm độc 72




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Năng lực này, nghe có vẻ rất được.
Nhưng vì sao cô lại cảm thấy cái hệ thống của mình dùng không đúng chỗ vậy?
Tô Yên chậm rãi đứng dậy
"Hắn ở đâu?"
Tiểu Hoa
"Ký chủ, xin chờ trong chốc lát."
Nháy mắt, liền nghe được Tiểu Hoa lại nói
"Ký chủ, ở Yêu Vương điện."
"Ừm."
Cô lên tiếng, sau đó chậm rãi bước từng bước đi ra ngoài.
······
Trong Yêu Vương điện, Lục ngồi trên vương tọa.
Đại điện to như vậy, ngoại trừ một nữ tử che mặt thì không còn một ai khác nữa.
Nàng kia lên tiếng
"Yêu Vương đại nhân, có phải nên quyết đoán không?"
Âm thanh nhẹ nhàng, chậm rãi vang lên trong đại điện.
Lục rũ mắt, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Nhưng có vẻ hôm nay Yêu Vương đại nhân tâm tình không tồi, khoé môi còn ẩn ẩn mang theo ý cười.
Nữ tử che mặt kia nhìn thấy, trong mắt hiện lên một tia sáng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Nàng ta lên tiếng
"Có phải Yêu Vương đại nhân đã quên tiên đoán của ta hay không?"
nghe xong, mí mắt Lục giật giật, ngẩng đầu lên.
Hai người đối diện.
Ý cười trên môi Lục cũng phai nhạt dần.
Vu Sư kia lên tiếng
"Yêu Vương đại nhân biết rõ, tiên đoán của ta chưa bao giờ sai."
Lục nhìn nàng ta
"Là tiên đoán, hay là suy đoán?"
Vu Sư nghe xong liền nhíu mày, sau đó lên tiếng
"Xem ra Yêu Vương đại nhân xác thật là rất thích nàng ta, bằng không, sẽ không nói như thế."
Vu sư dừng lại một chút, lại nói tiếp
"Trăm năm trước, khi a tới đây. Ta nhớ đã từng nói với ngài, vị nữ tử mà ngài thương yêu không phải tới đây vì ngài mà là vì Thiên Cốt Hoa. Ngài không tin ta, còn cam tâm tình nguyện giao Thiên Cốt Hoa ra. Lấy được đồ tới tay, nàng ta liền rời khỏi ngài. Sau đó, ngài từng hỏi ta, nàng ta liệu có trở về nữa không. Ta nói sẽ. Hiện giờ nàng ta lại lần nữa đã quay lại, Yêu Vương đại nhân ngài rất vui vẻ, nhưng niềm vui của ngài đã khiến ngài quên mất nửa câu nói sau của ta. Mục đích nàng ta trở về đây, chỉ có một, đó chính là giết ngài."
Nàng ta dứt lời, ý cười trên mặt Lục tiêu tan.
Ánh mắt hắn âu kín nhìn Vu Sư
"Hôm nay ngươi tới đây, là muốn nói chuyện này với bổn vương?"
Vu sư ta lắc đầu
"Từ ngày tiên đoán được việc đó, ta liền nỗ lực muốn trợ giúp Yêu Vương đại nhân tìm cách phá giải. Hiện giờ ta đã tìm được. Ngài có thể vĩnh viễn có được nàng, khiến nàng vĩnh viễn ở bên người, vĩnh viễn yêu ngài."
Lục nghe xong, mí mắt động động
"Nói xem."
Nàng ta nâng tay lên, móc ra một cái chùy màu đen*
"Ngài dùng cái này, lấy ra ba giọt máu tim của nàng ta. Việc còn lại, giao cho ta."

Nói xong, nàng ta liền nâng tay lên, ném cái chùy về phía Lục.
Lục tiếp được.
Hắn cầm trong tay, ngắm nghía
"Ngươi muốn gì?"
Vu sư lắc đầu
"Ngài là vị vua cường đại nhất Yêu Tộc, ta nguyện ý đi theo ngài, làm tuỳ tùng cho ngài cả đời."
Lục nghe xong, không nói gì.
Chỉ yên lặng nhìn cái chùy trong tay.
Hắn chưa từng gặp qua vật nào như thế này, bên trên có khắc tế văn cùng một ít ký hiệu quỷ dị.
Hắn chậm rãi cất lời
"Pháp khí của Vu tộc các ngươi sao?"
Vu sư gật đầu
"Đúng vậy"
Nói tới đây, Vu sư bỗng nhiên dừng lại, quay đầu nhìn ra sau.
Nàng ta nâng tay lên liền phát lực công kích về phía cánh cửa, nhưng lại bị một lực đạo vô cùng cường đại chặn lại.
Hai lực đạo va chạm với nhau, phát ra tiếng nổ lớn.
Vu Sư nhìn lên trên đài.
Trong phòng này chỉ có hai người bọn họ, người vừa ra tay ngăn cản, đương nhiên là Lục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.