Năm Mươi Thước Thâm Lam

Chương 3:




“Reng reng…” Buổi sáng, trong ký túc xá, ba cái đồng hồ báo thức vang lên cùng một lúc, Tái Văn xốc chăn lên . Ba người khác cũng thức dậy ,dùng gương, sử dụng toilet, binh binh bang bang , ba cô gái thay nhau sử dụng . Mai Mai nhìn Tái Văn còn ngồi ở trên giường ngẩn người, đi đến trước mặt cô vừa soi gương vừa nói , “Cậu cũng nhanh lên mỗi lần đều là cậu chậm nhất .” Tái Văn không phục nói, “Tôi cũng dậy sớm không phải đều bị mọi người chiếm toilet chiếm gương chiếm nước ấm trước sao? Rõ ràng đều phải chờ mọi người dùng xong mới đến lượt tôi , không phải đẹp cả đôi đường sao?”
“Được rồi, đừng lảm nhảm nữa , cậu khẩn trương lên , đến trễ sẽ không chiếm được chỗ ngồi tốt đâu.” Mai Mai thúc giục. Tái Văn lấy bộ đồ, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt đánh răng. Vài người ở đây đều cùng một khoa thời khóa biểu giống nhau, bình thường đều do Tái Văn chiếm chỗ . Bữa sáng của cô rất đơn giản, chỉ cần xuống tầng ở cửa hàng mua một cái bánh là xong , còn bọn Mai Mai lại muốn đến căn tin ăn sáng, căn tin trường thường xuyên phải tranh chỗ xếp hàng , buổi sáng xếp hàng lấy được cháo và bánh mì ăn xong cũng đã vào giờ học, cho nên buổi sáng đều do Tái Văn dành chỗ.
Tiết đầu tiên là quản lý tài vụ, giáo sư giảng đến nước miếng tung bay, bọn Mai Mai ở một bên nhỏ giọng nói chuyện. Giáo sư trừng mắt các cô vài cái , Tái Văn ở dưới bàn đá chân Mai Mai mấy cái cô ta mới ngừng lại được. Thời gian tan học rất nhanh ,Mai Mai xoay lại nói với Tái Văn “Mình lập tức đi T301 học.” “Vì sao? Tiết thứ hai không phải ở T502 sao?” Tái Văn nghi ngờ.”Theo bọn mình đến đó đi đừng hỏi nhiều như vậy .” Mai Mai đưa mắt nhìn Tái Văn hỏi ? Chuyện gì thế này , Tái Văn mở to hai mắt, Mai Mai không để ý đến cô nữa .
Đến T301, đưa mắt nhìn quanh, không quen một ai. Chỗ ngồi phía trước đã hết, chỉ có mấy chỗ ở hàng cuối . Tái Văn cùng đám Mai Mai đi đến hàng ghế cuối cùng ngồi xuống. Thật là kỳ lạ vì sao cô lại đến đây học cơ chứ ? Nhìn qua Giai Giai, Giai Giai hai mắt đang sáng ngời tìm kiếm.
Tái Văn nhàm chán một tay chống má, một bên quan sát cái gáy của mọi người .Một lát sau, chuông vào lớp vang lên , một giáo viên rất trẻ đi lên bục giảng. A ? Tái Văn nhìn thầy giáo kia , đây không phải là người đàn ông bị hắt cà phê hôm qua sao? Hóa ra anh ta là thầy giáo ? Thầy giáo này cũng trẻ tuổi quá đi, nhìn qua cũng chỉ trên hai mười tuổi? Chẳng lẽ là do chăm sóc? Tái Văn ngơ ngác nhìn người đàn ông trên bục giảng .
“Này, háo sắc quá nha ” Mai Mai quay lại nhỏ giọng nói, cười đểu.
“Không a, cậu làm sao cười đểu như vậy a” .
” Haizz, thầy giáo trên bục kia thật đẹp trai , rất nhiều nữ sinh trường mình để ý , đáng tiếc thầy ấy lại không để ý đến ai .” Mai Mai nâng cằm lên , “Nhìn thấy không, hôm nay có rất nhiều fan của thầy ấy, không phải giờ học chính cũng chạy tới đây học .”
Vừa nghe, Tái Văn vừa cẩn thận để ý xem soái ca kia đang nói cái gì :” Đối với cây nông nghiệp chọn giống là bước quan trọng nhất ! Chọn giống tốt có thể làm tăng sản lượng” .Đây là ý gì? Chẳng lẽ soái ca là giáo viên dậy nông lâm nghiệp ?
“Không thể nào, soái ca tại sao lại dạy cách làm ruộng chứ ?” Tái Văn ngạc nhiên
” Sao cơ ? Cậu cũng thấy thầy ấy không giống người thường lắm đúng không? Soái ca mà đương nhiên sẽ không đi con đường bình thường rồi .” Mai Mai nói .
” Thầy ấy là nhân vật quan trọng vậy sao? Sao tôi lại không biết đến nhân vật quan trọng như vậy nhỉ ?” Trong ấn tượng Tái Văn đúng là chưa bao giờ gặp qua nhân vật này ở trường .
Mai Mai quay lại lườm cô, “Cậu ngoài bọn mình ra thì còn biết đến ai? Mỗi lần học xong lại đi làm công , làm việc giống như một con quay, nhưng mà Hạ Tứ Phương khuôn mặt rất lạnh lùng, rất ít khi nói chuyện với ai , rất nhiều nữ sinh chỉ có thể ngầm ngưỡng mộ thầy ấy mà thôi. Có mấy người đồn thầy ấy bị đồng tính luyến ái, cũng không biết có phải hay không? Cũng chưa thấy thầy ấy thích người đàn ông nào .” Mai Mai nói rất rành rọt .”Ai, cậu nói xem vì sao thầy ấy lại đẹp trai như vậy , vì sao không thích nữ sinh, hay đã có người đàn ông giàu có nào bão dưỡng ở bên ngoài rồi hay không ?”
Tái Văn ngơ ngác nhìn nước miếng chảy của Mai Mai, điên rồi, cái quái gì thế này ,chả hiểu nổi .
Giai Giai cũng quay lại đây “Này , cậu cũng không tin sao. Mình còn xem qua ảnh chụp đấy ,có người chụp hình đưa lên diễn đàn , tuy rằng đa bị xóa, nhưng rất nhiều người thấy qua ,có người nói ảnh chụp là một người đàn ông 50 tuổi lái chiếc Land Rover *đến đón thầy ấy, đối với thầy ấy rất tốt .”
“Không phải là thật đấy chứ ?” Mai Mai hưng phấn muốn chết ” Tình yêu đồng tính cũng có cái hay riêng đấy chứ ” cái cô Mai Mai này cứ nói mãi không dứt .
“Các cậu đừng háo sắc quá , thầy ấy đối với phụ nữ thật sự không tốt đâu , ngày hôm qua còn bị một cô gái hắt cà phê vào người đấy.” Tái Văn khuyên hai cô, hy vọng có thể giảm bớt hưng phấn quá cao này .
“Cái gì? Nói nhanh , ở đâu đâu, ở đâu?” Mai Mai cúi đầu hét lên một tiếng, dẫn tới mấy cái liếc mắt của mọi người , Mai Mai nhanh tay che miệng lại, cúi đầu xuống nắm lấy tay Tái Văn . Tái Văn bị cô ta nắm chặt đến đau, nhanh chóng thuật lại mọi chuyện .
Giai Giai nghe xong , phát ra một tiếng cảm thán, ” Soái ca đáng thương a, có lẽ cô gái đó rất hung dữ nên mới dẫn đến thích đàn ông .” Mai Mai khó chịu phản bác “Gay thì sao , Gay lại không phạm pháo, Gay cũng có tình yêu .”
Mặc kệ các cậu ấy ngồi cãi nhau, Tái Văn nhìn về phía trước bục giảng, trên bảng đen đã viết mấy chữ, chữ viết cũng không tệ lắm, Tái Văn kiên nhẫn nghe hết tiết học , không thể không cảm thán, thầy giáo Hạ Tứ Phương này dạy cũng không có gì đặc sắc, quá cứng nhắc lại phụ thuộc nhiều vào sách, lại nhạt nhẽo buồn tẻ, khiến mọi người buồn ngủ. Tái Văn oán giận, “Giảng gì mà nhàm chán quá, lãng phí mất một tiết .”
Mai Mai không cùng Giai Giai đấu võ mồm nữa , xoay đầu lại nói, “Cậu cũng đừng oán giận , người ta vốn cũng không phải là giáo viên , Hạ Tứ Phương là nghiên cứu sinh chuyên ngành nông lâm nghiệp , giáo sư của thầy ấy là Tống Khai Phúc giáo sư lừng lẫy đại danh. Tiết này là do giáo sư có việc thầy ấy mới dạy thay. Cơ hội ít như vậy, bọn mình có thể tham dự một lần đã rất may mắn rồi .”
Như vậy a, trách không được giảng bài lại cứng nhắc như vậy, thực không thú vị. Rốt cục đợi đến lúc tan học, Tái Văn thực đói , muốn thu dọn mọi thứ chuẩn bị đến căn tin ăn cơm, lại thấy Mai Mai cùng Giai Giai đã nhanh chóng chạy đến bục giảng , bên cạnh bục giảng cũng đã tụ tập rất đông sinh viên nữ , đáng tiếc Hạ Tứ Phương cũng không trả lời vấn đề gì, thu hồi giáo án trực tiếp chạy lấy người . Tái Văn bĩu môi, thật chưa bao giờ thấy một thầy giáo như vậy .
Trên bàn điện thoại vang lên rất nhiều lần, Tứ Phương một tay với lấy điện thoại ,đối phương đột nhiên nghe có người nhận điện thoại, không kịp phản ứng tạm dừng một lát, mới nói như súng liên thanh , “Là Tứ Phương sao? tôi đã gọi nhiều lần , sao cậu không nhận điện thoại của tôi , di động của cậu bị sao thế , tôi gọi mấy lần, cũng gọi không được …”
Tứ Phương một tay cầm điện thoại, ở bên cạnh sô pha ngồi xuống, cổ áo tắm hơi nới rộng ra, lộ ra vùng ngực cường tráng , một tay khác cầm lấy khăn mặt màu trắng, lau qua mái tóc còn ướt , “Chuyện gì?” Điện thoại cả buổi chiều không có tín hiệu gì , cũng không chú ý, vừa vừa trở về tắm rửa một cái, điện thoại liền vang lên vài lần.
“Cậu đang làm gì , tối hôm nay xuất hiện đi, anh em có chút việc muốn cậu giúp đỡ .” Lý Tảo Phát ở bên kia nói.
“Chuyện gì , nói qua điện thoại đi.”
“Xuất hiện đi, mỗi ngày ở nhà nấu ăn , cậu không phiền sao.”
Lý Tảo Phát không thấy có phản ứng, sửa dụng sách lược khác, “Anh em đã bao lâu không gặp mặt, cũng phải tụ họp một tí chứ, nhanh tới đây, tôi cho người đón cậu ?”
“Không cần, tôi tự đi, ở đâu?”
“Hắc hắc, đi ra là tốt rồi, bọn tôi ở ‘Thịnh Thế’, số 86 Dũng Giang.” Lý Tảo Phát nói xong, mới nhớ tới đến Thịnh Thế là nơi thuộc quản lí của cậu ta, địa chỉ khẳng định là biết .
Lúc Tứ Phương đến, quản lí Thịnh Thế Trương Vĩnh Bân đã đứng đợi ở cửa, Trương Vĩnh Bân nhìn thấy Tứ Phương, vội vàng chào đón, Tứ Phương khoát tay, đánh gãy sự tiếp đón của hắn, trực tiếp hỏi vị trí Lý Tảo Phát, Trương Vĩnh Bân vội vàng nói, “Anh Lý ở bên kia” . Đó là vị trí ở trong góc, không có ánh sáng gì.
Tứ Phương trực tiếp đi đến, anh mặc một cái quần màu xám bạc , giày màu đen chơi bóng, trên mặc một áo len cổ chữ V, lộ ra cái áo Tshirt màu trắng , toàn thân không mang theo vật gì , chỉ có một cái di động ở nơi tay. Tuy rằng ăn mặc đơn giản, nhưng có mị lực tụ nhiên . Anh bước đi, rất nhiều cô gái nhìn theo , anh giống như không nhìn thấy , mắt không chớp đi đên chỗ Lý Tảo Phát .
Lý Tảo Phát cũng hai người bạn đứng lên , Tứ Phương gật đầu với họ , tìm vị trí ngồi xuống . Lý Lý Tảo Phát đã đặt câu hỏi, “Cho giới thiệu với cậu một chút.” Tứ Phương gật gật đầu. Lý Tảo Phát chỉ vào hai vị kia nói “Đây là Vương Chí Minh, Vương Chí Đông. Tôi hiện tại đang hợp tác với họ một cái trung tâm thương mại.”
Vương Chí Minh nghiêng người đưa rượu , “Cám ơn Hạ tiên sinh đã tới đây , về sau mong giúp đỡ nhiều hơn , tôi xin kính trước, ngài cứ tự nhiên.” Tứ Phương không nói gì, nhưng cũng cầm lấy ly rượu uống hết. Vương Chí Minh, Vương Chí Đông nhìn anh uống hết ly rượu, như thở phảo một hơi tươi cười . Vương Chí Đông chuẩn bị rót thêm một ly, Tứ Phương khoát tay, trên mặt cười cười, “Không uống nữa, chúng ta nói chuyện đi.”
Lý Tảo Phát biết hắn không uống rượu, cho nên nhìn anh em Vương thị gật gật đầu. “Là thế này ” Lý Tảo Phát nói, “Anh em họ hiện tại đang làm đoạn đường cao tốc thành phố Vĩnh An, gặp một chút phiền phức, Trần Tự Huy thông báo cho bọn họ nói, hắn muốn dừng việc cung cấp thêm cát, ngươi cũng biết, giá cả khẳng định lên cao , chuyện này đã xảy ra vài ngày , công trình không thể ngừng như vậy được , anh em hắn muốn tìm cậu giúp đỡ, cậu có thể qua nhìn xem sao ??”
Tứ Phương dựa về phía sau ghế sô pha, ngón tay vô thức gõ lên mặt ghế “Chuyện này cũng không lớn, cậu có thể hỏi qua Lý thúc .”
Lý thúc này , chính là cha của Lý Tảo Phát ,Lý Mãn Quý vẫn đi theo cha cảu Tứ Phương, cũng xem như có địa vị .
“Cậu cũng biết,cha tôi vẫn bảo tôi trở về hỗ trợ cho ông , tôi vẫn không trở về, ông ấy đối tôi đã có khúc mắc lớn , chuyện của tôi ông tuyệt đối là không có khả năng quản .” Lý Mãn Quý hơn nửa đời người đều đi theo Hạ Hữu Quân , ông ấy tính tình cương liệt, cho chút nóng nảy, nhưng trung thành và tận tâm.
Hắn vẫn rất đau Tứ Phương, đối chính mình con lại động sẽ đào tên, lúc Tứ Phương 19 tuổi quyết định đi Mỹ du học, Hạ Hữu Quân trắng đêm không ngủ , ông lo lắng cho con mình tính tình quái gở, ở nước Mỹ sẽ rất thê thảm, cũng lo lắng đối thủ sẽ bất chấp một mất một còn chém chết con trai ông , như thế nào cũng không an tâm, lúc ấy Lý Mãn Quý cho con của ông cùng Tứ Phương đi lưu học, cũng không thèm quan tâm đến lời cầu xin của anh . Lý Tảo Phát cùng Hạ Tứ Phương ở nước Mỹ bốn năm, từ không quen biết đến khi làm bạn của nhau đã trải qua thời gian rất lâu, Tứ Phương từ nhỏ đến lớn đều không có bạn bè, Lý Tảo Phát ở cùng bốn năm, mới trở thành người bạn duy nhất của Tứ Phương .
Sau khi Về nước Lý Tảo Phát cũng không nghe ba hắn nói gì nên dọn ra ở bên ngoài , vì vậy mới bị bố hắn mắng một chút, nói từ nay sẽ không quản chuyện của hắn nữa.
“Lý thúc nói như vậy thôi, không đến nỗi nghiêm trọng như vậy.”
“Tôi không muốn nói chuyện với ông ấy , mất công lại bị mắng vốn, suốt ngày nói tôi ở bên ngoài như thằng ăn mày, tức muốn chết.” Lý Tảo Phát nhắc tới cha hắn lại thêm tức giận .
“Đươc rồi , tôi hiểu, tôi sẽ lên tiếng .” Tứ Phương nói xong nhìn anh em họ Vương thoáng gật đầu. Hai anh em họ Vương biết anh là đáp ứng rồi, không khỏi vui sướng. Vương Chí Minh lấy ra chi phiếu, nhẹ nhàng đưa đến trước mặt Tứ Phương, Tứ Phương không động đến ,nhìn Lý Tảo Phát nói, “Không có việc gì tôi đi đây.”, đang chuẩn bị đứng lên, Lý Tảo Phát lại giữ anh lại, “Đi cái gì, cậu mới tới cơ mà .” Một bên hướng anh em họ Vương nháy mắt mấy cái.
Vương Chí Minh nhanh tay lấy lại chi phiếu,hướng sang bên nói một tiếng . Phục vụ gật đầu. Một lát sau, vài cô gái xinh đẹp từ phía sau đi tới, một hàng hoa Mai di động, dẫn tới tiếng huýt sáo của rất nhiều đàn ông trong quán Bar .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.