Nam Sủng Của Tướng Quân

Chương 8:




“Ack ~” Thịnh Lật bị đau buồn bực rên lên một tiếng, vặn vẹo muốn tránh thoát rồi lại bị Thác Bạt Hoàn Thành đè lại không thể nhúc nhích. Ngay sau đó, đầu lưỡi nóng bỏng của Thác Bạt Hoàn Thành không ngừng trêu chọc viên thịt trên người Thịnh Lật, bất quá chỉ đùa bỡn một chút viên thịt phấn hồng liền nhanh trở nên cứng rắn. Cánh tay rộng rãi của Thác Bạt Hoàn Thành thỉnh thoảng dùng sức, thỉnh thoảng ôn nhu vuốt ve, xoa nắn, vân vê trêu chọc.
“Ư ư!” Trong miệng Thịnh Lật phát ra nhỏ vụn lẩm lẩm lại không dám gọi thành tiếng. Dù sao hiện tại ban ngày ban mặt, bên ngoài lại có binh sĩ tuần tra, nếu bị nghe thấy nhất định mất hết mặt mũi, đầu lưỡi Thác Bạt Hoàn Thành càn rỡ du động lướt qua mỗi một tấc trên thân thể Thịnh Lật, Thịnh Lật từ từ cảm thấy xôn xao cả người, vừa ẩn nhẫn vừa nghĩ thầm: Tất cả đều tại Hách Khương kia, mấy ngày trước được hắn dạy dỗ hại y bây giờ đặc biệt nhạy cảm rồi.
Hiện tại thân thể Thịnh Lật chỉ cần chạm nhẹ, lỗ chân lông toàn thân lập tức khuếch đại, vả lại Thác Bạt Hoàn Thành rất giỏi về phương diện này. Thịnh Lật tận lực dựa theo những gì Hách Khương đã dạy, thử điều chỉnh hô hấp rối loạn làm thân thể bình tĩnh trở lại.
Bàn tay Thác Bạt Hoàn Thành như có ma lực, chạm đến đâu da thịt Thịnh Lật liền nóng rẫy như lửa, nhức nhối khó nhịn.
“A ~~~”
Thác Bạt Hoàn Thành đứng dậy, đem Thịnh Lật đặt xuống phía dưới, dễ dàng kéo ra áo bào trên người y, tiếp theo nụ hôn nóng bỏng tinh tế mà tê dại khẩn cấp rơi vào sống lưng mềm mại trơn bóng lưu lại từng vệt dấu vết đi săn, đầu lưỡi uyển chuyển của Thác Bạt Hoàn Thành tựa như cây bút lông mềm mịn miêu tả tỉ mỉ từng đốt sống lưng Thịnh Lật.
“Ư ư ~”
Bàn tay to siết chặt vòng eo nhỏ Thịnh Lật, từ từ trườn xuống rồi vuốt mạnh lên.
“Ack…a!” Thịnh Lật cảm nhận được viên trân châu hại giày vò y suốt hai tháng đang chuyển động qua lại, trượt xuống mặt đất vang lên thanh âm ngân nga, mang theo chất lỏng trong suốt lăn đến trước mắt y. Bất quá lúc này Thịnh Lật không còn tâm tình thưởng thức nó, vì tuy đang đưa lưng về phía Thác Bạt Hoàn Thành nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng hắn đang dán lên thân trần truồng của y!
Thác Bạt Hoàn Thành ra lệnh, Thịnh Lật lập tức nằm nửa người, sau đó hắn tận tình thưởng thức đóa hoa cúc kiều diễm ướt át, bên ngoài hoa cúc như cái miệng nhỏ nhắn ba hồi mở ba hồi đóng đẹp đến không cách nào miêu tả, chỉ nhìn thoáng qua mà thôi đã khiến hạ thân Thác Bạt Hoàn Thành phình to như cái lều.
“A......” Thịnh Lật nắm chặt hai tay, không nhịn được nhỏ giọng rên rỉ khe khẽ, ngón tay thô ráp của Thác Bạt Hoàn Thành tinh tế miêu tả động khẩu hoa cúc đỏ rực, ngay cả từng nếp nhăn bên trên cũng không buông tha. Không lâu sau, Thịnh Lật cảm giác được trong thân thể có một luồng nhiệt lưu cuồn cuộn, dưới sự trêu đùa của Thác Bạt Hoàn Thành, dũng đạo vốn khô ráo trở nên ẩm ướt rơi vào trong tầm mắt hắn.
“A!”
Thác Bạt Hoàn Thành dùng ngón trỏ thấm chất lỏng trong suốt rồi đẩy mạnh vào trong dũng đạo, vết chai thô ráp ma sát tận tình khuấy đảo tràng vách tường non mềm, khi hoa cúc đỏ tươi ngậm lấy ngón tay thứ hai, dòng nhiệt lưu trong cơ thể Thịnh Lật lần nữa phún dũng tuôn trào!
Thác Bạt Hoàn Thành ngửi mùi thơm đặc biệt thuộc về Thịnh Lật, từ phía dưới hít hà đi lên rồi dừng lại ngay cổ Thịnh Lật, quay sang gặm cắn vành tai khéo léo của y, Thịnh Lật bị hắn đè phía dưới tần số hô hấp từ từ dồn dập, cả người tê dại vô lực gục xuống. Thác Bạc Hoàn Thành lúc này mới phát giác bé yêu động lòng người phía dưới đang cắn chặt môi, hô hấp dồn dập. Hai ngón tay không chút chần chừ nhanh chóng đút vào hậu huyệt Thịnh Lật đảo lộng.
“Ư...... a...... a ~~” Đã có kinh nghiệm lần trước, Thịnh Lật vốn cho rằng sẽ rất đau, không biết tại sao mới bắt đầu quả thật đau đớn dần dần thay bằng cảm giác thân thể tê tê dại dại, bây giờ lại thấy thoải mái quyến luyến cảm giác thế này.
Đến khi Thác Bạt Hoàn Thành nắm lấy bàn tay nhỏ bé của y kéo đến chạm vào quái vật khổng lồ, mới biết được hắn đã đến đỉnh điểm khó dằn nổi!
“Ô ~”
Bỗng nhiên Thác Bạt Hoàn Thành rút ra ngón tay, chất lỏng màu trắng theo đó trào ra văng đến trên đùi Thịnh Lật, trong khoảng thời gian ngắn ngủi y đã đạt cao triều ba lần! Vốn nghĩ rằng trò chơi đã kết thúc không ngờ chỉ mới bắt đầu! Ngoài cửa huyệt nóng bỏng to lớn đỉnh đỉnh vào, sau đó thanh âm từ tính truyền đến lỗ tai Thịnh Lật. “Nô lệ của ta, ngươi thật phóng đãng a!”
Dứt lời, Thác Bạt Hoàn Thành không kìm nổi khai chiến, cúc hoa mềm mại non mịn căng ra hết cỡ, không còn ôn nhu vuốt ve, nam nhân trên chiến trường không khói lửa ra sức công thành lướt trì mở rộng ranh giới!
Sự va chạm mãnh liệt đã vượt qua sức chịu đựng Thịnh Lật, y không nhịn được bắt đầu mở miệng van nài. “Chậm chậm một chút ...... a...... a ừ...... ư...... của ngài...... thật quá lớn...... xin ngài...... xin ngài...... xin ngài...... từ từ thôi...... A......” Thịnh Lật toàn thân vô lực, mềm như vô cốt ngã soài trên mặt đất, miệng lẩm bầm cầu khẩn.
Đã mất đi lý trí Thác Bạt Hoàn Thành chỉ lo tận tình đem thứ khổng lồ của mình chạy loạn bên trong thân thể Thịnh Lật, rất nhanh tìm được điểm mẫn cảm trong cơ thể y, bắt đầu đấu đá lung tung! Thịnh Lật nằm bên dưới không ngừng cầu xin hắn chậm lại, Thác Bạt Hoàn Thành lại không thả chậm động tác, ngược lại còn tăng thêm tốc độ. Chịu va chạm một cách mãnh liệt, Thịnh Lật từ từ mất đi ý thức, không biết qua bao lâu khi Thịnh Lật lần nữa tỉnh lại, Thác Bạt Hoàn Thành vẫn còn hì hục cày cấy trên người y.
“Ư...... A a......” Thịnh Lật cả người nóng rần lên, ngón tay thon dài từ từ di chuyển xuống tự mình an ủi.
“A!”
Thác Bạt Hoàn Thành phát hiện Thịnh Lật có động tác mờ ám, vỗ mạnh một cái lên tay y, điều này rõ ràng khiêu chiến quyền uy của hắn! Thác Bạt Hoàn Thành trừng phạt cầm lấy phân thân Thịnh Lật, dùng ngón cái ngăn lại đỉnh chóp, thoáng cái Thịnh Lật có loại cảm giác muốn sống không được muốn chết không xong. “Đem...... tướng quân...... xin ngài mở...... mở tay ra...... khó chịu a...... Aa......”
“A......” Thịnh Lật không nhịn nổi nữa, Thác Bạt Hoàn Thành rốt cuộc núi lửa bộc phát, đem hết dòng nhiệt lưu này đến dòng nhiệt lưu khác phun vào bên trong tràng vách tường Thịnh Lật.
Sau khi phát tiết, Thác Bạt Hoàn Thành không đi ra ngoài, ngược lại ôm Thịnh Lật để y ngồi trên người mình, động tác thể này để chất lỏng trong người Thịnh Lật theo hạ thể chảy ra không ít. Thác Bạt Hoàn Thành từ phía sau lưng ôm lấy thân thể nhỏ bé của y, dời đi ngón tay cái, gần như nháy mắt, nhũ bạch sắc tuôn trào vẽ nên độ cong hoàn mỹ. Thịnh Lật thở hổn hển xụi lơ ngã vào trong ngực Thác Bạt Hoàn Thành.
“Ack, ngài......” Thịnh Lật bất khả tư nghị quay đầu lại thấy Thác Bạt Hoàn Thành cong môi cười tà mị.
“Tiểu nam sủng của ta, hiện tại tiếp tục trò chơi nào.” Thác Bạt Hoàn Thành hạ thể lần nữa khuấy đảo tràng vách tường, mỗi một lần va chạm đều khiến Thịnh Lật thống khổ không chịu nổi rồi lại dục tiên dục tử! Thịnh Lật không biết đã là lần thứ mấy, vô lực ngã người xuống để mặt Thác Bạt Hoàn Thành muốn làm gì thì làm. Theo âm thanh va chạm kịch liệt, Thịnh Lật dần dần mất đi tri giác, hai mắt mệt mỏi nhắm lại......”
Trong lúc mơ màng ngủ thiếp đi, y cảm giác thân thể như ngã vào biển rộng bao la được nước tẩy rửa, chân cùng mắt cá chân bị hải tảo cuốn lấy, giãy giụa thế nào cũng không thể thoát khỏi thủy vực, mấy chú cá con bơi qua bơi lại trên da thịt mình. Nói lại giấc mộng này quả thật kỳ quái, rõ ràng chỉ hư vô lại gây cảm giác chân thật khó tả.
Rất nhiều năm sau, mỗi lần Thác Bạt Hoàn Thành tắm rửa sẽ nghĩ đến cảnh tượng tiểu nam sủng của hắn không an phận trong nước.
+++++
Ánh nắng trời chiều đặc biệt ấm áp, chân trời đỏ rực bao trùm quân doanh khiến người ta mơ màng.
Thịnh Lật khó khăn chớp chớp mở mắt, toàn thân đau nhức như bị chiến xa qua lại nghiền ép mấy trăm lần. Thịnh Lật cố nén đau đớn từ từ ngồi dậy, mỗi động tác đều dùng hết sức. Khi cúi đầu vén chăn lên nhìn vào trong, Thịnh Lật kinh ngạc đưa tay che miệng, không thể tin được hết thảy, toàn thân cao thấp bao trùm bởi dấu hôn xanh tím, thê thảm không nỡ nhìn! Không cần nghĩ cũng biết trận chiến đêm qua kịch liệt cỡ nào!
Loáng thoáng nghe được bên ngoài có người đang trò truyện, Thịnh Lật nghĩ thầm có thể Thác Bạt Hoàn Thành đang thảo luận quân sự cùng các tướng lĩnh, bèn lấy xuống y phục trên giá nhanh chóng mặc vào, nếu giờ phút này có người đi vào y sẽ chết chắc!
Thịnh Lật còn đang suy nghĩ đã nghe tiếng bước chân đi vào. Thác Bạt Hoàn Thành đi vào trong nội các, hội nghị quân sự cả ngày khiến hắn mệt mỏi, mới vào trướng đã nhìn thấy tiểu sủng vật của mình lúng ta lúng túng mặc y phục xộc xệch, chật vật không chịu nổi.
Màn này hương diễm đến muốn phụt máu!
Thịnh Lật thấy Thác Bạt Hoàn Thành đi vào chưa kịp xuống giường hắn đã đi đến, không thể làm gì khác hơn ở trên giường hành lễ với hắn. Thác Bạt Hoàn Thành nhìn Thịnh Lật quần áo xốc xếch ngồi trên giường, quỳ xuống dập đầu hành lễ cùng mình, trong mắt lóe lên tia sáng khác thường.
Tiểu nam sủng này không biết y như vậy rất dễ câu khởi thú tính của nam nhân sao? Hay y cố ý......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.