Nếu Người Ở Đây

Chương 37: Muốn được thưởng




Lúc nghe hắn hỏi câu này, da đầu Đinh Húc đã tê dại, không cần nhìn cũng biết Tiêu Lương Văn lại tái phát bệnh cũ, vừa gặp chuyện gì hoặc sau khi vận động cường độ cao, thì đặc biệt dễ hưng phấn.
Tiêu Lương Văn còn đang chăm chú quan sát biểu hiện của y, không tiến tới gần, thế nhưng cũng không chịu buông ra.
Đinh Húc giãn chân mày, kéo cổ áo hắn tới gần hơn một chút, ngửa đầu hôn hôn hắn một chút, là kiểu kề môi rồi sượt qua, cảm giác ấm áp đến rồi vụt đi, “Tốt lắm, lần sau cố gắng.”
Tiêu Lương Văn sờ sờ khóe môi, vươn đầu lưỡi ra liếm, nói: “Lần sau thắng, có phải sẽ được yêu cầu phần thưởng không anh?”
“Nhìn biểu hiện của cậu đã.” Đinh Húc hàm hồ nói.
Tiêu Lương Văn gật gật đầu, cũng không hề vì nụ hôn có lệ này mà tỏ ra bất mãn, hộ tống Đinh Húc cả đoạn đường về nhà. Hôm nay hắn đánh ba lần với Phan Phong, chỉ thắng có một lần, thật ra cũng biết phận không đáng được phần thưởng quá tốt.
Dù biết rõ rằng chuyện ở bên Tiêu Lương Văn sớm muộn gì cũng đến, nhưng Đinh Húc nghĩ rằng lập một ít quy củ sớm cũng tốt. Lúc trước y sợ nhất Tiêu Lương Văn vào những lúc này, bởi vì khi đó hắn không hề cón chút lý trí nào để nghe hiểu, thừa dịp bây giờ Tiêu Lương Văn còn trong giai đoạn cún nhỏ, cũng xem như nghe lời, nên cần “huấn luyện” sớm, có điều e rằng loại hỏi dò xin phép này đoán chừng cũng chẳng giữ được bao lâu, sẽ biến thành hành động thôi.
Hắn dường như đang thăm dò ranh giới cuối cùng của Đinh Húc, từng bước từng bước vượt qua, từ từ xâm nhập thành công.
Giống như Đinh Húc đã suy đoán, loại chuyện này có lần một, thì sẽ có lần hai, lần ba.  Vốn dĩ Tiêu Lương Văn đã thích học món hàng đánh đấm này, hiện tại lại có động lực, tiến bộ cực kì nhanh chóng, trong hoàn cảnh của căn cứ huấn luyện hệt như cá gặp nước, nhanh chóng đạt đến trình độ một đội viên bình thường của đội không thể cân được nữa.
Trong kiếp này của Tiêu Lương Văn chỉ thích một người, mà người kia cũng thích mình, bị tình cảm như vậy cảm hóa thôi thúc, nào có thiếu niên nào chịu cho nổi, chỉ hận không thể thời thời khắc khắc đều được nhìn thấy Đinh Húc, việc muốn nhận phần thưởng là thật tâm vô cùng, không hề đùa hay qua loa chút nào.
Hắn không chỉ hôn mỗi môi, mỗi lần đến lúc ‘lĩnh thưởng’ chính là cơ hội luyện tập tốt nhất, phần lớn thời gian Đinh Húc đều rất phối hợp với hắn, chỉ là nếu có lúc thật sự quá phận, thì y sẽ xòe móng vuốt.
Địa hình trong căn cứ phức tạp, nhà tầng được xây dựng thưa thớt trên lưng chừng núi, sân huấn luyện được cải tạo từ một nhà máy cũ, khá rộng rãi, cây cối xung quanh cũng nhiều.
Tiêu Lương Văn kéo Đinh Húc đi một đoạn, nhìn thấy cây cối dần nhiều lên, thật sự không nhịn được nữa dứt khoát ôm lấy Đinh Húc, vừa hôn môi vừa hướng vào sâu trong rừng cây.
Đinh Húc bị hắn giữ lại mà hôn có phần không thoải mái, thoáng né về sau, nhưng lập tức bị đè lại, Tiêu Lương Văn càng dùng lực hôn thêm. Đinh Húc nhỏ giọng “Ưm” một tiếng, khoảnh khắc hé miệng lấy hơi, lập tức cảm nhận được một đầu lưỡi ướt mềm dò xét mà tiến vào, nhất thời cứng người.
Tiêu Lương Văn ôm y nửa dựa vào thân cây, lực cánh tay nâng Đinh Húc rất lớn, bàn tay bao trọn ót Đinh Húc phủ người xuống, hôn đến mức chẳng kiêng dè gì.
Phần hưng phấn sau khi đọ nắm đấm của Tiêu Lương Văn liền dồn hết lên người Đinh Húc, lực khá lớn, lúc buông ra môi Đinh Húc còn bị sứt một chút.
Hắn híp mắt, lại liếm một chút, giống như đang hồi tưởng lại hương vị vừa rồi.
Đinh Húc nhíu mày né tránh hắn, nói: “Đau.” Nhỏ giọng nói một câu, nhưng đây lại là lần đầu tiên Đinh Húc nói như vậy, cảm thấy dường như người luôn luôn cao ngạo lại phải chịu thua, Tiêu Lương Văn lập tức mềm lòng, kề trán y nói: “Lần sau em sẽ kiềm chế hơn.”
Đinh Húc bị hắn đè thế, vành tai phiếm hồng, không khách khí mà đẩy đầu hắn một phen, “Ngu ngốc, lần sau cậu tự mà quản bản thân cho tốt trước đi đã!”
Tiêu Lương Văn cười một tiếng, kéo áo rằn ri ra một chút, để lộ bả vai cho Đinh Húc xem, “Anh đứng trên lầu nhìn thấy sao? Chỉ một vết thôi, mấy ngày là tốt lên liền, đừng bận tâm mà.”
Đinh Húc không đồng tình, nói: “Cậu cần phải mặc đồ phòng hộ đi.”
Tiêu Lương Văn ừ một câu, lại muốn nghiêng người lại hôn y tiếp, “Không thoải mái, không thích mặc thứ đó.”
Đinh Húc cũng bị thân nhiệt của hắn hun, mặt cũng bắt đầu nóng lên, nếu còn dung túng cho Tiêu Lương Văn tới nữa, rất có khả năng bản thân mình sẽ chẳng giữ nổi quần áo sạch sẽ mà đi ra ngoài, nên lập tức nắm lấy tóc hắn khiến hắn cách mình xa ra một chút. Thế nhưng chút lực nho nhỏ kia đối với Tiêu Lương Văn chẳng qua chỉ như đùa giỡn mà thôi, hắn cọ cọ chóp mũi Đinh Húc, hôn khóe môi, lại bắt đầu xê dịch xuống dưới.
Đinh Húc nóng nảy, “Tiêu Lương Văn! Không được…Ngày mai trường học làm kiểm tra sức khỏe, dấu vết mấy ngày trước mới vừa hết xong!” Người kia ghé vào y thầm thì, giống như không nghe lọt tai, Đinh Húc bèn tìm đến cánh tay đang ôm mình, ra sức, cào.
Tiêu Lương Văn “Au” một tiếng, lúc này mới buông y ra.
Đinh Húc được thả ra lập tức lui về sau vài bước, sửa sang lại quần áo của mình, cũng không kịp đợi đã nói: “Tôi về trước, buổi chiều cậu cứ huấn luyện ở đây đi, tôi muốn chuẩn bị một chút tư liệu để chuẩn bị nhảy lớp.” Đi được hai bước lại quay đầu nhìn hắn, nhướn mày: “Mặc đồ phòng hộ cho đàng hoàng, biết không hả?”
Tiêu Lương Văn dựa vào thân cây chẳng đổi tư thế, vẫn biếng nhác như trước, cổ áo rộng lộ ra mảng ngực màu lúc mạch đang hồng lên, hiển nhiên là trạng thái hưng phấn còn chưa rút lui, hắn nghe thấy Đinh Húc nói, cũng cười “Ừ” một tiếng, “Biết!”
Chờ một hồi xong xuôi, Tiêu Lương Văn mới rề rà quay về sân huấn luyện, lấy nước rửa mặt cho thanh tỉnh chút, chuẩn bị bắt đầu huấn luyện tiếp.
Lúc dòng nước lướt qua cổ tay, mang đến cảm giác xót nhẹ, Tiêu Lương Văn liếm liếm mấy đường màu hồng do bị cào mà ra, nghĩ đến bộ dáng giận tái đi mà phản kháng của Đinh Húc, trong lòng lại nóng bỏng.
Chiều nay hắn còn có cuộc so sức giữa trưa lại không thể thỏa mãn nên đến buổi chiều có thể sẽ không khống chế được cường độ lực, không thu tay kịp.
Buổi chiều sẽ huấn luyện đối kháng tự do, Tiêu Lương Văn là khách quen, bên trên là huấn luyện viên hướng dẫn chiêu thức, hiện tại hắn cũng giúp các huấn luyện viên kèm người mới, bây giờ cùng luyện tập với Tiêu Lương Văn, đã không cần ai cố tình xuống nước nhường hắn nữa.
Tiểu đội trưởng nhìn thấy Tiêu Lương Văn đi tới, lại nhìn thoáng qua phía sau hắn, kỳ quái nói: “Sao lại có một mình cậu, Đinh Húc đâu?”
Tiêu Lương Văn nói: “Buổi chiều nay anh ấy có chuyện nên về trường trước.”
Tiểu đội trưởng vui vẻ mặt mày hớn hở, nhếch miệng cười nói: “Thật hả! Thành tích đã tốt như vậy mà thứ bảy còn về trường học thêm nữa sao? Thật là chăm chỉ quá!”
Tiêu Lương Văn ừ một tiếng, nói: “Anh ấy muốn nhảy lớp.”
Tiểu đội trưởng còn đang đắm chìm trong niềm hân hoan hôm nay không cần học tiếng chim, cũng khen Đinh Húc đôi câu, “Đúng, đúng, thật ưu tú.”
Tiêu Lương Văn lại nói: “Anh ấy có giao lại bài tập cho mọi người, đặt ở văn phòng, nói mấy hôm nữa đến sẽ kiểm tra.”
Tiểu đội trưởng: “…”
Bây giờ hắn muốn nuốt mấy lời đã khen Đinh Húc lại có được không hả?!
Tiêu Lương Văn đổi quần áo huấn luyện xong xuôi, nghĩ lại nghĩ, vẫn không tình nguyện lắm mà mặc đồ phòng hộ, hỏi: “Đội trưởng, hôm nay đánh ai?”
Tiểu đội trưởng mặt mày nghiêm túc sửa lại lời hắn, “Cái gì gọi là đánh ai?! Đó gọi là nhiệm vụ huấn luyện thể năng không giới hạn, chỉ có ở dưới điều kiện khốc liệt cực hạn mới có thể nhận ra tiềm lực của bọn họ, tạo áp lực cho bọn họ, chẳng qua là muốn tốt cho họ mà thôi.” Nói xong tự bản thân còn cảm thấy vui vẻ, vỗ vỗ bả vai Tiêu Lương Văn, vừa dẫn hắn đi vừa nói: “Hôm nay có vài vị thiếu gia đến, tính tình xấu lắm, cậu đừng lưu tình, dùng sức mà đánh cho tôi, tính cả phần của tôi vào! Đảm bảo ngày mai bọn họ liền khóc nức nở không dám tới nữa, móa hahaha ~”
Từ đầu đã thấy ông Tiểu đội trưởng này gian với điêu toa dễ sợ =]]]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.