Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1724: Chí Tôn sợ




Hắn muốn giết Chí Tôn!
Giết Chí Tôn dị tộc Ly Long!
Khoảnh khắc kéo ra dây cung, tất cả khí huyết trong cơ thể hắn “rầm rầm” vận chuyển, như bị cây cung màu xanh này hút đi sinh mạng, ngưng tụ ra ánh sáng vô tận, đó là ánh sáng sinh mệnh, là ngưng tụ ký ức cả đời này của Mạnh Hạo.
Đạo quang này, đồng thời cũng là ánh sáng hồn của hắn!
Cung giương, ánh sáng ngưng tụ, mũi tên thành!
Mạnh Hạo chân đạp quang trận, cất bước, ánh mắt sáng như điện, lấp lánh như tia chớp, trong nháy mắt buông tay, dây cung bật mạnh kêu“ong” một tiếng quanh quẩn, rung động bốn phương tám hướng, khiến tất cả dị tộc đều tâm thần chấn động.
Phảng phất như có một thanh âm đủ để xé mở bầu trời, vào giờ khắc này, từ cây cung truyền ra, đánh vào trong óc của mỗi một tu sĩ và dị tộc, trở thành âm thanh sát phạt!
Nếu là người tâm thần không vững chắc, giờ khắc này đều sẽ bị rung chuyển tâm tư, dâng lên đủ loại ý niệm khủng khiếp, thậm chí tu vi đều vì vậy hỗn loạn, dường như không thể khống chế.
Âm thanh này có thể lay chuyển đạo tâm!
Cùng lúc đó, theo Mạnh Hạo buông tay ra, theo dây cung đàn hồi, theo mũi tên ánh sáng ngưng tụ từ sinh mạng của Mạnh Hạo gào thét bay đi, lập tức dường như tất cả ánh sáng của khắp tinh không đều bị hút đi, trở thành bóng tối, khiến cho mũi tên ánh sáng càng rực rỡ hơn, trở thành tiêu điểm chú mục hơn.
- Giết!
Mạnh Hạo gầm nhẹ, mũi tên ánh sáng gào thét bay đi, lúc mới bắt đầu đều không phải là bàng bạc lắm, nhưng trong chớp mắt chợt tăng lớn mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng, mười ngàn trượng!!!
Thời gian chỉ chốc lát, mũi tên ánh sáng này đã lớn chừng mười ngàn trượng, trong tiếng “ầm ầm” vang dội bay thẳng tới chư Thiên đại lục, tới phía cả trăm vạn dị tộc cùng mấy vị Chủ Tể ý đồ ngăn cản phía trước kia.
Thiên địa thất sắc, gió mây cuốn lên, tất cả dị tộc, toàn bộ tâm thần rúng động.
- Này...
- Cây cung này...
- Tu sĩ này... Toàn bộ cả triệu dị tộc, nội tâm nhấc lên sóng lớn ngập trời. Giờ này Mạnh Hạo giống như là Tiên Thần phủ xuống, quang trận dưới chân càng làm nổi bật cây cung xanh trong tay hắn, trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả ánh mắt dị tộc.
Mấy vị Chủ Tể dị tộc ý đồ tới ngăn cản Mạnh Hạo kia đều mặt biến sắc, toàn bộ gào thét, toàn bộ hóa thành bản thể; vừa trở thành dị thú liền phát ra toàn bộ lực lượng tu vi, muốn tới hủy diệt mũi tên ánh sáng này.
Nhưng trong nháy mắt, mấy vị Chủ Tể này đã bị mũi tên ánh sáng che khuất ở bên trong, truyền ra tiếng nổ “ầm ầm”, cũng có tiếng hét thảm thê lương, mấy vị Chủ Tể kia không ngờ không thể cản trở mũi tên ánh sáng này chút nào, theo mũi tên ánh sáng ầm ầm bay qua, mấy vị Chủ Tể toàn bộ... hình thần đều bị diệt!
Vô số tiếng hít hơi lạnh truyền đến, mũi tên ánh sáng kia bay thẳng vào đại quân dị tộc, nơi đi qua, mũi tên sáng cực nóng và rực rỡ kia, làm nổi lên tiếng hét thảm thê lương, từng mảng từng mảng thân thể dị tộc bị chưng bốc hơi, rất nhanh, phiến đại quân dị tộc này bị mũi tên ánh sáng cường mãnh mở thông ra một con đường!
Cả triệu dị tộc, mấy vị Chủ Tể, nhưng lại không thể ngăn cản một mũi tên của Mạnh Hạo chút nào, giờ phút này mũi tên xuyên qua đại quân dị tộc, “ầm” một tiếng, bay thẳng tới Đệ Thập Lục Thiên đại lục, trong phút chốc, liền đánh vào trên đại lục này!
Toàn bộ Đệ Thập Lục Thiên đại lục, lập tức nổ vang, chấn động, trên đại lục xuất hiện vô số khe nứt, tiếng nổ truyền khắp bốn phía, phiến đại lục mênh mông này, mơ hồ xuất hiện dấu hiệu muốn sụp đổ.
Mà giờ này thân thể Mạnh Hạo hóa thành cầu vồng, theo sau mũi tên ánh sáng kia xông vào trong đại quân dị tộc, xuyên thấu qua, cũng đã tới gần Đệ Thập Lục Thiên đại lục... Hắn nâng tay lên, lần nữa kéo ra dây cung.
- Ly Long! Thanh âm của hắn mang theo sát cơ mãnh liệt, vừa truyền ra, khiến cho sát khí kinh người, mà thân thể hắn cũng sau mũi tên thứ nhất, trở nên gầy gò, nhưng dù như thế, sát khí kia vẫn như cũ ngập trời!
Tay của hắn kéo ra dây cung, toàn thân khí huyết quay cuồng, lần nữa bị hút đi hơn phân nửa, cả người hắn thoạt nhìn đã là da bọc xương... nhưng mũi tên ánh sáng thứ hai này, vào giờ khắc này, ầm ầm ngưng tụ, theo Mạnh Hạo buông ra dây cung, mũi tên ánh sáng thứ hai mang theo khí thế kinh thiên động địa, mang theo tàn nhẫn diệt tuyệt hết thảy, rầm rầm bay đi.
Nơi mũi tên ánh sáng đi qua, dường như xé mở tinh không bay thẳng tới Đệ Thập Lục Thiên đại lục, đồng thời, khóa lấy một chỗ khu vực trung tâm mảnh đại lục này, khoảnh khắc tới gần!
Trên đại lục Đệ Thập Lục Thiên, Ly Long đang toàn lực trị thương, thời khắc này hắn mở hai mắt ra, trong mắt hắn lộ ra hoảng sợ, cũng có lo lắng, hắn cắn răng một cái, lập tức thân thể mơ hồ, xuất hiện dấu hiệu chồng lên nhau, trong khoảnh khắc không ngờ tách ra một cái phân thân.
Phân thân này cất bước đi ra động phủ. khi xuất hiện, ngoài động phủ có mấy chục cường giả Đạo Cảnh dị tộc. Thời khắc này từng người đều khí thế bạo phát, trong mắt của bọn họ nhìn thấy chính là trên bầu trời, một mũi tên ánh sáng dường như xé mở tinh không bay tới, còn có Mạnh Hạo cất bước cùng theo sau.
Giờ khắc này, không có dị tộc nghĩ tới cứu Ly Long, tự nhiên cũng không có ai có thể tới tương trợ Mạnh Hạo. Đệ Thập Lục Thiên đại lục này, dường như trở thành một chỗ chiến trường thuộc về Mạnh Hạo và Ly Long!
Mấy trăm vạn dị tộc ngoài Đệ Thập Lục Thiên đại lục, tuy không thể toàn bộ bước chân vào nơi này, nhưng bọn họ lại có thể thi triển thần thông của mình, tạo thành một biển thuật pháp, biển thuật pháp này nổ vang, cuốn về phía Đệ Thập Lục Thiên đại lục.
Nhưng thời gian cũng không phải kịp thời, trừ phi là Mạnh Hạo trong thời gian ngắn không thể đánh chết Ly Long, như vậy hắn sẽ rơi vào biển thuật pháp của mấy trăm vạn dị tộc kia.
Mà Sơn Hải Giới trong phong ấn xa xa, vô số tu sĩ Sơn Hải đều mắt không chớp nhìn một màn này, bọn họ thấy Mạnh Hạo lẻ loi một mình xông vào chư Thiên dị tộc, muốn đi giết... Chí Tôn!
Mọi người biết Mạnh Hạo, hay không nhận ra Mạnh Hạo, vào giờ khắc này, tất cả đều tâm thần chấn động. Thậm chí... trên tinh không, dị tộc của Đệ Thập Thất Thiên cho đến Đệ Tam Thập Tam Thiên còn chưa thể phủ xuống kia, đều đang chú ý một màn này.
Trong cuộc chiến tranh này, Mạnh Hạo dĩ nhiên trở thành tu sĩ Sơn Hải rực rỡ nhất! Trừ hắn ra, chính là Địa Tạng, hai người bọn họ chấp chưởng Dương, Nguyệt Tinh, dĩ nhiên trở thành cái gai trong mắt dị tộc!
- Trì hoãn tiếp, chỉ cần trì hoãn một ít thời gian, Mạnh Hạo này... hẳn phải đối mặt với nguy cơ sinh tử bị biển thuật pháp che mất! Ly Long phân thân ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể chạy ra, đi đối kháng với mũi tên ánh sáng bay tới. Bốn phía mấy chục cường giả dị tộc hộ pháp cho Ly Long, cũng đều từng người cặp mắt đỏ thẫm, gào thét thân thể hóa thành bản thể, theo phân thân Ly Long chạy thẳng tới đón đầu mũi tên ánh sáng!
”Rầm rầm rầm!” Mũi tên ánh sáng tốc độ cực nhanh, khoảnh khắc tới gần, trong chớp mắt liền đụng nhau với các dị tộc hộ pháp, tiếng sấm vang vọng, truyền ra một loạt tiếng gào thét thảm thiết. Những dị tộc hộ pháp kia, bất kể bọn họ triển khai thần thông dạng gì, bất kể bọn họ có tu vi dạng gì, bất kể bọn họ thân thể có cường hãn bao nhiêu, đều ngay khoảnh khắc này trở thành tro bụi, hình thần đều diệt!
Ở trước mũi tên ánh sáng, các thân ảnh đều như làn khói, khoảng khắc tan đi!
Chỉ có phân thân Ly Long, hai tay nhấc lên, thân thể hóa thành một con rồng màu đen, gầm thét, đụng đầu vào mũi tên ánh sáng. Mũi tên chợt ngừng, phân thân Ly Long gào thét, bạo phát khí tức Chí Tôn, mặc dù là phân thân, nhưng vẫn có ý Chí Tôn, lúc này bùng phát, mũi tên ánh sáng kia lại tiêu hao thật nhanh.
Nhưng đúng lúc này, truyền đến một tiếng hừ lạnh, Mạnh Hạo không chần chờ chút nào, ở giữa không trung giương cung, phát ra mũi tên thứ ba, tiếp sau đó không chút do dự, lại phát ra mũi tên thứ tư!
”Rầm rầm rầm!” Mũi tên thứ ba khí thế như cầu vồng, khoảnh khắc bay tới, phân thân Ly Long mở to mắt lộ ra tuyệt vọng, hung hăng cắn răng, thân thể “ầm ầm” lựa chọn tự bạo.
Đó là phân thân Chí Tôn tự bạo, ngay khoảnh khắc tự bạo này truyền ra, Đệ Thập Lục Thiên đại lục nổ vang, trực tiếp liền tan vỡ sụp đổ, vô số mảnh vỡ quét ngang ra hướng bốn phía, mũi tên thứ hai, cũng trong tự bạo này tán đi, nhưng mũi tên thứ ba lại không tán đi nhiều lắm, trực tiếp đánh vào trung tâm tự bạo của phân thân Ly Long, khiến cho lực lượng tự bạo này lần nữa tăng mạnh.
Tiếng nổ ngập trời, Đệ Thập Lục Thiên đại lục, hoàn toàn tan vỡ, tại trong tan vỡ này, thân ảnh bổn tôn Ly Long tức khắc từ chỗ bế quan bay ra, máu tươi tràn ra khóe miệng, cả người hắn già nua hư nhược đến cực hạn, thương thế của hắn trước đó quá nặng, giờ này đang trị thương thời khắc mấu chốt, nhưng bị cắt đứt lại tổn thất phân thân là tinh huyết nửa người hóa thành, đối với hắn giờ khắc này là hư nhược nhất trước nay chưa từng có.
Là thời khắc mấu chốt suy yếu nhất, cũng là nguy cấp nhất từ sau khi hắn trở thành Chí Tôn.
- Mạnh Hạo! Ta muốn giết cả nhà ngươi!!!
Bổn tôn Ly Long cặp mắt đỏ ngầu, gầm thét, cả người hắn chật vật, thời khắc này bay nhanh lui về sau, nhưng phía sau hắn, mũi tên thứ tư của Mạnh Hạo lại như bóng với hình, đuổi theo tới.
Dường như... Không chết không thôi!!!
- Ngươi tới giết a! Đối mặt với Ly Long gầm thét, Mạnh Hạo nhàn nhạt lên tiếng.
Gần như ngay lúc hắn lên tiếng, đồng thời, mũi tên ánh sáng thứ tư đột nhiên tăng nhanh tốc độ, “ầm” một tiếng, chợt nổ tung ngay trên người của Ly Long Chí Tôn.
Tiếng nổ làm cho tinh không cuồn cuộn vô số sóng gợn, Ly Long Chí Tôn phát ra tiếng hét thảm thiết, nhưng lại chưa có chết, mà phun ra máu tươi, miễn cưỡng trốn ra. Thân thể hắn đã hóa thành con rồng đen mười ngàn trượng, nhưng giờ này, nửa thân thể đều máu thịt bầy nhầy, khí tức suy nhược hơn, thậm chí từ cảnh giới Chí Tôn rớt xuống.
- Huyền Phương, cứu ta!!! Ly Long vừa gào thê lương, vừa điên cuồng bỏ chạy, trong lòng hắn dâng lên khủng khiếp vô hạn, đây là một lần thê thảm nhất, cũng là khủng hoảng nhất, từ ngày hắn trở thành Chí Tôn.
Loại cảm giác tử vong đó, so với trận chiến với Hải Mộng cùng với hư ảnh đạo môn lúc trước, còn cường liệt hơn nhiều!!!
- Hôm nay, người nào cũng không thể cứu được ngươi, trận Sơn Hải chiến này, cũng đến lúc cần... Chí Tôn Huyết, để tẩy sạch bầu trời! Mạnh Hạo nhẹ giọng lẩm bẩm, thân thể hắn thời khắc này thoạt nhìn gầy gò đến cực hạn, giống như da bọc xương, nhưng sát cơ cùng ánh sáng trong hai mắt hắn lại càng mãnh liệt hơn.
Hắn liếc nhìn cây cung trong tay, bỗng nhiên cười, nụ cười mang theo âm lãnh, mang theo sát khí, mang theo một chút điên cuồng, chậm rãi nâng cung lên, bỗng nhiên hắn lại buông xuống.
- Cứ như vậy chết đi, có chút đáng tiếc... Mạnh Hạo trong mắt lộ ra ánh sáng đỏ, bỗng nhiên hắn hít sâu một hơi, lập tức, từ trên người hắn ầm ầm phát ra huyết quang vô tận, rồi phía sau hắn, chậm rãi ngưng tụ ra thân ảnh Huyết Yêu, cũng không phải chạy ra ngoài như trước kia, mà là trực tiếp dung hợp với thân thể Mạnh Hạo.
Gần như trong nháy mắt dung hợp chồng lên, toàn thân Mạnh Hạo màu máu ngập trời, hắn ngửa mặt lên trời rống một tiếng, bên trong cặp mắt đỏ thẫm, mang theo khát máu, mang theo lãnh khốc, cả người hắn bước ra một bước, thân thể hắn không ngờ hóa thành một biển máu, chạy thẳng tới hướng Chí Tôn Ly Long!
Hắn muốn... dùng Huyết Yêu Đại Pháp, cắn nuốt... Ly Long kia...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.