Tử Vận tiên thổ, nhất tông thánh địa.
Về mảnh tiên thổ này thì có rất nhiều truyền thuyết, nhưng truyền thuyết nào thì cuối cùng cũng đều có liên quan tới người khai sáng Tử Vận Tông vài ngàn năm trước, đại năng Tử Đông Chân Nhân.
Từ đó về sau tấm tiên thổ này dần dần đã trở thành dược viện của Đan Đông nhất mạch - Tử Vận Tông, số lượng dược thảo trồng trong đó đủ để vượt qua toàn bộ Nam Vực.
Nơi này chính là nơi ẩn chứa đạo uẩn của Đan Đông nhất mạch Tử Vận Tông Đan, ở nơi Tử Vận tiên thổ này, cuối ruộng thuốc vô biên vô hạn tồn tại một tòa núi cao ngất như không có đỉnh!
Độ cao của ngọn núi này cho dù là khoảng cách rất xa cũng có thể thấy rõ ràng, trong tiên thổ, ngọn núi này tên là Tử Đông Sơn!
Nghe đồn, Tử Đông Chân Nhân lúc tuổi già đến, thì đã một mình một người ngồi ở trên đỉnh ngọn núi này cho đến lúc tọa hóa. Do đó đã khiến cho ngọn núi này trở thành ngọn núi hành hương.
Dưới chân núi có một lò luyện đan cực lớn, lò luyện đan này phát ra tia sáng bảy màu, bộ dáng thoạt nhìn giống như đúc cái đan lô trên Đông Lai Sơn, tỏa ra khi tức tang thương, thoạt nhìn chân thực hơn rất nhiều.
Giờ khắc này, tại Tử Đông Sơn, có một vùng không gian gợn sóng giống như quầng sáng vặn vẹo, từ đó dần dần đi ra từng bóng người, khi đợt gợn sóng tiêu tán thì hơn mười người Mạnh Hạo, Sở Ngọc Yên, Diệp Phi Mục, toàn bộ xuất hiện ở nơi này.
Trước mặt bọn hắn chính là cự sơn kinh thiên kia, dưới chân núi có những con đường nhỏ, tổng cộng có mười cái, giống như đều uốn lượn lên thẳng đến đỉnh núi. Mỗi một con đường khởi điểm đều ở chỗ này, chung điểm cuối cùng chính là đỉnh núi, nhưng quá trình lại hoàn toàn bất đồng.
Lựa chọn như thế nào thì phải xem cảm giác của mỗi người, nhưng có thể đoán được sự khó khăn của mười con đường này cũng không chênh lệch quá lớn.
Trừ mười con đường này ra, còn một thứ chính là lò luyện đan cực lớn kia!
Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn ngọn núi hùng vĩ trước mắt, ánh mắt khát vọng, nơi đó chỉ là một mảnh mơ hồ, nhìn không tới đỉnh cao nhất, cũng không cách nào phán đoán được rốt cục núi này cao bao nhiêu.
Không chỉ có Mạnh Hạo nhìn ngắm ngọn núi này, chung quanh hắn, chín người khác, bao gồm Sở Ngọc Yên, Diệp Phi Mục đều ngóng nhìn ngọn núi.
Hồi lâu sau, hai mắt Diệp Phi Mục chợt lóe, lộ ra sự quyết đoán, nghiêng đầu đưa mắt nhìn chín người khác ở bốn phía, nhất nhất đảo qua từng người, không hề dừng lại. Giống như y chắc chắn là người trở thành Tử Lô, trước khi đi dùng mắt từ trên cao quan sát xuống, liếc mắt nhìn tất cả người tham dự, mà không phải là nhìn đối thủ.
Dường như, niềm kiêu ngạo của y cực kỳ lớn, khiến cho y có mười phần nắm chắc. Lúc này đây, Tử Lô không phải của y thì không ai được!
Cất bước, thân mình Diệp Phi Mục nhoáng lên một cái, lập tức hướng thẳng đến lò luyện đan mà đi. Y lựa chọn hướng chính đông, khoanh chân ngồi xuống.
Ánh mắt Sở Ngọc Yên ngóng nhìn theo Diệp Phi Mục, nàng hít sâu một hơi, trong mắt giống nhau lộ ra tia sáng kiên định.
- Cho dù ngươi là Đan Đỉnh đại sư mà ta kính nể, nhưng lúc này đây, ta cũng phải tranh với ngươi...
Hai mắt Sở Ngọc Yên nhắm nghiền, rồi đột ngột mở ra, nàng lao thẳng đến lò luyện đan, ngồi ở bên cạnh lò luyện đan.
Ngay sau đó, những người khác cũng lần lượt đi trước, Mạnh Hạo cũng ở trong số đó, tám người rất nhanh tiếp cận lò luyện đan, sau khi tự lựa chọn vị trí đều khoanh chân ngồi xuống. Bắt đầu từ lúc này, chính là bước đầu tiên thí nghiệm để đoạt được lò luyện đan bản mạng!
Phải làm như thế nào mới thu được lò luyện đan, Mạnh Hạo không biết rõ, nhưng khi toàn bộ mười người bọn hắn đã khoanh chân ngồi xuống, trong chớp mắt, lò luyện đan lập tức tỏa ra hào quang bảy màu lóng lánh, cùng lúc đó một luồng liên hệ kỳ dị trong phút chốc tiếp cận với mười người bọn hắn.
Thân thể Mạnh Hạo chấn động, rõ ràng hắn cảm giác được ở bên cạnh mình có từng đợt tiếng triệu hồi lúc gần lúc xa, mơ hồ thì thào, dần dần dung nhập vào trong tinh thần của mình, sau khi tiếp xúc với linh thức, trong đầu như có tiếng nổ vang lên, dường như đã mất đi sự cảm ứng đối với thân thể.
Trước mắt cũng đã không còn thấy ngọn núi, tiên thổ, mà chỉ còn lại một thế giới kỳ lạ.
Thế giới này trải rộng mênh mang, có sương mù vờn quanh, tồn tại phong mang sáu màu, duy chỉ khuyết thiếu màu tím, phong mang sáu màu xuyên thấu sương mù khuếch tán ra bốn phía, Mạnh Hạo giật mình một cái, hắn không còn cảm giác được thân thể của chính mình nữa mà giờ phút này dường như cả người hóa thành một mảnh hư vô, tâm niệm vừa động, hắn lập tức phát hiện chính mình cũng vừa di động.
Rõ ràng không có thân thể mà chỉ là một cỗ ý thức, nhưng thế giới đang thấy trước mặt cũng đang trôi qua rất nhanh, hắn xuyên qua từng mảng sương mù, chạy trong quang mang, một đạo lại một đạo.
Nơi đây không có điểm cuối, càng thêm mơ hồ…
Tiên thổ, dưới ngọn núi, cạnh lò luyện đan, thân thể Mạnh Hạo đang khoanh chân ngồi ở đó, vẻ mặt của hắn không ngừng biến ảo, giống như đang đắm chìm trong mộng, không chỉ có mình hắn mà những người khác cũng đều như thế, biểu cảm khi thì trầm tư khi thì kinh dị khi thì mờ mịt.
Lúc này ở bên ngoài Tử Vận tiên thổ, trên Đông Lai sơn, trong lò luyện đan đột nhiên tách ra mười luồng quang mang, sắc thái sặc sỡ, dần dần biến hóa, mỗi một luồng hào quang đều dần hình thành hình ảnh, hiển lộ rõ thân ảnh của những người tham dự thí luyện lần này.
Lúc này vẻ mặt biểu cảm của đám người Mạnh Hạo đang khoanh chân ngồi đều được tất cả đan sư của Đan Đông nhất mạch trên đỉnh núi, cùng với những người thuộc tông môn đến xem nhìn thấy toàn bộ.
Bọn họ có thể thấy rõ ràng nhất cử nhất động của mỗi một người trong số mười người này.
Đỉnh núi rất yên tĩnh, nơi đây ánh mắt của mọi người giống như cũng chia làm mười phần, chia ra theo dõi mỗi một luồng quầng sáng.
- Mỗi một lần tấn thăng thí luyện Tử Lô đều cần trải qua tứ đại khu vực, bốn loại khảo nghiệm, dưới tình huống này, trước những loại khảo nghiệm này thì việc đạt được cho mình lò luyện đan bản mạng mới là trọng điểm. Có thể lấy được loại lò luyện đan nào thì phải xem vận mệnh của các ngươi.
Lâm Hải Long nhìn mười luồng quầng sáng, trong nội tâm thầm nói.
Mạnh Hạo quên mất thời gian, du hành trong không gian mênh mang hư vô, hắn có thể nhìn qua, ngoại trừ sương mù thì chỉ có lục sắc lượn lờ, trừ điều này ra thì không còn phát hiện được điều gì khác nữa.
Cho đến lúc không biết đã qua bao lâu thời gian, khi Mạnh Hạo dần dần cảm nhận được sự mỏi mệt, thì bỗng nhiên phía trước hắn, trong sương mù, có một luồng tử quang chợt lóe lên. Trong nháy mắt, Mạnh Hạo ngẩng mạnh đầu, tại thế giới không có màu tím này lại có tử quang đột nhiên xuất hiện, trong khoảnh khắc liền thu hút sự chú ý của Mạnh Hạo, khi hắn ngẩng đầu lên thì hắn lập tức nhìn thấy bên trong đám sương mù kia đã tồn tại một luồng tử quang.
Tia tử quang này vẫn không nhúc nhích, hào quang lưu chuyển, ở bên trong nó rõ ràng tồn tại một lò luyện đan lớn bằng nắm tay trẻ em.