Ngã Dục Phong Thiên

Chương 419: Đan lô bản mạng? (2)




Quanh lò luyện đan có ký hiệu rậm rạp vờn quanh, đều phát ra màu tím.
Nhưng ngay khi ý thức của Mạnh Hạo vừa muốn xông về phía trước, đụng chạm vào mảnh tử quang này, thì trong khoảnh khắc tử quang bỗng nhiên mạnh mẽ rút lui, ký hiệu trên lò luyện đan ở trong nháy mắt đó còn khuếch tán ra phía ngoài, tốc độ cực nhanh, không đợi Mạnh Hạo tới gần, đã đi xa.
Mạnh Hạo trầm ngâm một lát, tiếp tục đi tới trước, không lâu sau, khi hắn lại thấy một mảnh tử quang nữa, cũng nhìn thấy một lò luyện đan có kích thước tương tự như cái vừa rồi ở bên trong tử quang. Ma ở đây là một lò luyện đan ba chân, nhưng ngay khi Mạnh Hạo muốn tiếp cận, thì lò luyện đan này cũng trong nháy mắt liền rút lui, lập tức đi xa.
- Cũng như ta lựa chọn lò luyện đan, lò luyện đan cũng đang lựa chọn ta…
Mạnh Hạo suy nghĩ một chút, liền không hề đi tới trước nữa, mà cả người bình tĩnh trở lại, ý thức cũng không hề khuếch tán ra.
- Lấy đan đạo của bản thân câu thông với thế giới do lò luyện đan chi mẫu biến ảo thành, để đi tìm lò luyện đan bản mệnh thuộc về ta trong chốn hư vô này.
Mạnh Hạo trầm tâm xuống, giống như ngộ ra điều gì, dần dần nhắm lại ánh mắt linh hồn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, rất lâu sau đó, Mạnh Hạo dần dần bình tĩnh trở lại, mơ hồ ở trong tinh thần của hắn, hắn thấy được chín luồng ý thức giống như mình, chín đoàn ý thức này chính là chín người tham dự thí luyện khác.
Hắn cảm nhận được bọn họ, mà bọn họ cũng cảm nhận được Mạnh Hạo.
Loại cảm giác này rất kỳ dị, nhìn không thấy nhau, nhưng lại có thể cảm ứng được sự tồn tại của đối phương, bao gồm Mạnh Hạo, mười người giờ phút này đều đang dùng đan đạo của bản thân, tự mình cảm ứng, thử liên hệ với phiến thế giới này, câu thông với đan lô bản mệnh của chính mình trong cõi mơ hồ.
Dần dần, Mạnh Hạo nhìn thấy rõ ràng, ở bốn phía quanh chín người kia có từng đạo quang mang chậm rãi xuất hiện, giống như bị sự cảm ứng của bọn họ hấp dẫn mà đến, trong đó ở quanh Sở Ngọc Yên tồn tại bảy tám lò luyện đan, có đầy đủ các loại màu sắc.
Mà ở bên người Diệp Phi Mục, ước chừng có hơn mười lò luyện đan vờn quanh bốn phía, giống như đang khát vọng được y lựa chọn.
Về phần những người khác, ít nhất cũng đều có hai ba cái.
Duy chỉ có xung quanh Mạnh Hạo, sau thời gian như vậy mà lại không có một lò luyện đan nào xuất hiện, điều này làm cho lòng Mạnh Hạo trầm xuống, nhưng rất nhanh hắn liền bình tĩnh trở lại.
- Đan đạo của ta dùng bản thân làm lô, dùng tâm làm đan phương, cho nên lò luyện đan phù hợp rất hiếm thấy, cho nên ở nơi này vẫn không thể cảm ứng được lò luyện đan bản mạng thích hợp.
Mạnh Hạo như có điều suy nghĩ.
- Đan lô trong mảnh thế giới này, người theo ta, đạt đến đỉnh phong cuộc đời này, người theo ta, đến tận kiếp sau bất hủ.
Mạnh Hạo thì thào, ý thức của hắn khuếch tán ra bát phương, đem những lời này truyền ra toàn bộ thế giới.
Trong nháy mắt, vô số quang mang tồn tại trong toàn bộ thế giới hư vô này, có hơn mười vạn đạo quang mang hơi khẽ chấn động, trong những hào quang này đều là lò luyện đan, tồn tại ở các nơi hẻo lánh của mảnh thế giới này. Giờ phút này, chúng như đang chấn động, giống như cảm ứng được thanh âm của Mạnh Hạo.
- Đan đạo của ta, lấy thân làm lô, tâm làm đan phương, luyện thiên địa vạn vật, luyện nhật nguyệt tang điền, những thứ này cần đan lô, là đan lô bản mệnh của ta, theo ta cả đời biến hóa.
Mạnh Hạo lại dùng ý thức kích thích, lúc này đây phạm vi kích thích đã lớn hơn, mãnh liệt hơn, trong nháy mắt đã có hơn mười vạn lò luyện đan cảm ứng được thanh âm của Mạnh Hạo. Trong đó có một nửa run rẩy mãnh liệt, nhưng không động, giống như còn đang chần chờ.
- Ta hứa, người theo ta, nếu ta bất diệt thì lò luyện đan không vỡ!
Ý thức Mạnh Hạo tiếp tục quanh quẩn, càng phát ra mãnh liệt, thì trong năm vạn lò luyện đan rung động dữ dội, có một vạn truyền ra tiếng động vù vù.
- Ta hứa, người theo ta, chắc chắn sẽ luyện tinh thần làm đan, từ nay về sau trở thành đan linh quật khởi, ta sẽ tự mình làm ngươi phong quang!
Ý thức của Mạnh Hạo như sôi trào, lập tức trong một vạn lò luyện đan có một ngàn lò trở nên lóng lánh hào quang, vù vù rung động.
- Ta hứa, người trở thành lò luyện đan của ta, ngày sau nếu ta thành đạo, sẽ phụ trợ ngươi biến hóa!
Ý thức của Mạnh Hạo như lôi đình nổ vang, nháy mắt trong một ngàn lò luyện đan có một lò luyện đan màu tím bay ra, từ hư vô xa xôi, trong nháy mắt xuất hiện trước người Mạnh Hạo.
Hai mắt vô hình của Mạnh Hạo bỗng nhiên mở ra, nhìn thấy một đan lô màu tím chín chân, đang phiêu phù ở trước mặt!
Tử quang lóng lánh, đan lô này đang chậm rãi chuyển động, ký hiệu trên mặt của nó chớp động không ngừng, khiến cho nó thoạt nhìn có vẻ cực kỳ bất phàm.
- Đây chính là lò luyện đan bản mạng thuộc về ta trong hư vô…
Hai mắt Mạnh Hạo lộ ra ánh sao, tay phải nâng lên đang muốn cầm lấy lò này, nhưng vào lúc này, đột nhiên, một tiếng kêu to kinh thiên động địa làm chấn động cả phiến thế giới, trong nháy mắt từ đàng xa truyền đến.
Lò luyện đan trước người Mạnh Hạo lập tức run lên, lò luyện đan ở bốn phía xung quanh chín người khác, giờ phút này cũng đều run rẩy giống như lộ ra vẻ hoảng sợ.
Kịch biến, hù dọa!
Chỉ thấy một luồng hắc quang trong khoảnh khắc từ hư vô ở nơi xa gào thét lao đến, tốc độ cực nhanh khó có thể hình dung, thẳng đến chỗ ý thức của Sở Ngọc Yên, nháy mắt vòng quanh ngay bên cạnh nàng, đụng phải bảy tám lò luyện đan vờn quanh nàng, nhưng phàm là lò luyện đan nào đụng chạm với nó đều lập tức dập nát tan vỡ, bị hắc quang một ngụm nuốt sạch.
Những lò luyện đan kia là Sở Ngọc Yên phải thiên tân vạn khổ câu thông mười vạn lò luyện đan, mới tìm được lò luyện đan có cảm ứng phù hợp. Giờ phút này trơ mắt nhìn những lò luyện đan kia giống như không dám né tránh, không dám chạy trốn, để tùy ý cho hắc quang tiến đến đụng nát thân lò, để mặc bản thân bị hắc quang cắn nuốt, giống như vua muốn thần chết, thần không thể sống!
Một màn này làm cho ý thức của Sở Ngọc Yên chấn động.
Cũng may thực sự không phải là vỡ vụn toàn bộ, mà vẫn còn sót lại hai ba cái, giống như hắc quang không cần nên được buông tha.
Tiếp theo trong nháy mắt, hắc quang nhằm phía Diệp Phi Mục, khẽ đảo vòng quanh, hơn mười lò luyện đan trong mười vạn lò luyện đan lúc trước được Diệp Phi Mục dùng đan đạo hấp dẫn mà đến, chỉ trong nháy mắt đã vỡ vụn hơn phân nửa, bị hắc mang cắn nuốt. Sau đó hắc quang quét ngang nơi này, lò luyện đan ở bên cạnh những người khác cũng chịu kết quả tương tự.
Những việc này nói thì thong thả nhưng trên thực tế, từ khi hắc quang xuất hiện cho đến hiện tại cũng chỉ là một thoáng thời gian, giờ phút này hắc quang đang lao thẳng đến chỗ Mạnh Hạo. Mạnh Hạo căn bản không kịp thu lấy lò luyện đan màu tím ở trước mặt, đành trơ mắt nhìn hắc quang đụng vào lò luyện đan màu tím của mình, lò luyện đan liền trực tiếp vỡ vụn, cũng bị hắc quang cắn nuốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.