Ngã Dục Phong Thiên

Chương 628: Thịt… (2)




Điểm quan trọng nhất là y phát hiện, bên người đã không có bóng dáng sát tinh làm cho y ban ngày sợ hãi, ban đêm trong cơn ác mộng, cũng hoảng sợ mơ thấy kia nữa. Phát hiện này làm cho Cổ Lạp lúc ấy cũng sửng sốt, nhưng rất nhanh liền không dám tin tưởng, cẩn thận tìm kiếm mọi nơi, lại chỉ tìm được man cự nhân đã hôn mê ngủ rất say.
Cho đến khi Cổ Lạp rốt cuộc đã xác thực được bốn phía không có bóng dáng Mạnh Hạo, thân thể của y run lên, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa.
Y nghĩ đến đoạn ngày bản thân gặp phải sự tra tấn, ngược đãi phi nhân tính kia, nghĩ đến huyết nhục trên người không biết bị nghiên cứu bao nhiêu lần. Trong tiếng gào thét, nước mắt của Cổ Lạp chảy xuống.
Đó là nước mắt hạnh phúc vì sống sót sau tai nạn. Hơn nữa y còn phát hiện, đẳng cấp Tư Long của mình cũng trong lúc vô tình lên đến cấp bảy.
Y cho rằng, đó là trời cao cảm động vì những nỗ lực của y, khiến cho … sát tinh chết tiệt kia không biết vì sao lương tâm thức tỉnh, rốt cục thả mình đi. Vì thế y mang theo man cự nhân đi ra khỏi núi rừng, nhiều lần biến chuyển, nay y đã trở thành Tư Long thanh danh hiển hách tại Ô Binh bộ này.
Nhìn những tộc nhân Ô Binh bộ ở bốn phía lần lượt lên tiếng, Cổ Lạp cười ngạo nghễ, đang muốn nói cái gì đó, bỗng nhiên vẻ mặt y khẽ động, tay phải nâng lên vỗ túi trữ vật. Ngay sau đó, trong tay y xuất hiện một miếng ngọc giản, khoảnh khắc khi ngọc giản được lấy ra, thì nằm trên tay y vang lên tiếng ken két. Ánh mắt mọi người xung quanh lập tức nhìn lại, đều thấy được ngọc giản vỡ vụn.
- Hả?
Trong mắt Cổ Lạp chợt lóe lên hào quang.
- Là ba đồ nhi của Cổ mỗ ở bên ngoài gặp phiền toái.
Cổ Lạp thản nhiên cất tiếng nói, tay phải nắm lấy ngọc giản bóp nát hoàn toàn, sau đó vung mạnh về phía trước. Những mảnh ngọc giản vỡ lập tức phát ra ánh sáng nhu hòa, đã hình thành một hình ảnh như ẩn như hiện. Trong tấm hình chính là khoảnh khắc Đại Mao lao ra, hiển lộ ra phong thái Bạch lang Vương.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy hình ảnh này, đám tộc nhân Ô Binh bộ ở bốn phía hai mắt mạnh mẽ sáng choang lên, Cổ Lạp cũng mở to đôi mắt nhìn chắm chằm vào Đại Mao trong tấm hình, sau đó thì phát ra tiếng cười ha hả.
- Ba đồ nhi của Cổ mỗ này, ngày thường là khôn khéo nhất, cũng là hạng người kiệt xuất trong Ô Binh bộ. Không tệ, không tệ, bọn chúng đã tìm cho Cổ mỗ một con Lang Vương.
Cổ Lạp cười ha hả, thân hình bỗng nhiên vọt lên không. Giờ phút này những tộc nhân Ô Binh bộ ở bốn phía, cũng lần lượt nhất tề bay lên trong tiếng cười.
- Chúc mừng Cổ đại sư có thể thu được một con dị yêu Lang Vương như thế này.
- Nhưng mà Lang Vương này là Thanh Mộc lang, có liên quan gì đến Ô Đạt bộ hay không?
- Coi như là có liên quan thì cũng có làm sao, vật mà Cổ đại sư coi trọng, cho dù là Mặc Tử của Ô Đạt bộ cũng chỉ có thể cúi đầu.
Tại bốn phía, trong tiếng người cười nói, Cổ Lạp cười ha hả ngẩng cao đầu, vẻ mặt rất là ngạo nghễ.
- Cổ mỗ cũng sẽ cũng sẽ không lấy không con thú này, nếu con Lang Vương này có chủ Cổ mỗ sẽ bồi thường, thậm chí nếu tư chất tốt, Cổ mỗ cũng có thể thu làm đệ tử.
Tay áo Cổ Lạp vung lên, đi về phía giữa không trung.
Đám người tộc nhân Ô Binh bộ ở bốn phía đều lộ ra ý tán thưởng, vây quanh Cổ Lạp cùng nhau bay lên, hướng về phía phía ngọc giản truyền đến, hóa thành mấy đạo cầu vồng gào thét mà đi.
Cùng lúc đó, ở trong khu rừng, Mạnh Hạo cất bước đi đến, sau khi Bạch lang Vương lấy tư thái kinh người xuất hiện, gã thanh niên Ô Binh bộ - tam đệ tử của Cổ Lạp đại sư kia liền bóp nát ngọc giản. Tiếp đó, gã tìm kiếm trong quần áo của mình, lấy ra một tảng đá màu đen ở trước ngực, kéo mạnh xuống, sau đó ném về phía trước.
- Thỉnh Yêu Tôn Giao Long.
Ánh mắt gã thanh niên lộ ra vẻ cuồng nhiệt, trong lúc nói, gã cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi lớn. cùng lúc đó, hai tộc nhân khác bên cạnh gã, cũng tự phun ra máu tươi. Máu của ba người ở giữa không trung, thì bị tảng đá kia hấp thu một cách quỷ dị.
- Phịch!!!
Một tiếng nổ bung, tảng đá kia hóa thành một mảnh sóng gợn khuếch tán, ngay sau đó, ở trong làn sóng gợn này, truyền ra một tiếng rít gào kinh thiên.
Ở bên trong tiếng rít gào này có một con giao long mạnh mẽ lao ra. Thân thể con giao long này lớn đến vài chục trượng, khi nó xuất hiện thì núi rừng chấn động, kinh thiên động địa, một cỗ uy áp mênh mông trong phút chốc khuếch trương tản ra.
Con giao long này cũng không phải là hoàn chỉnh, trên người nhiều chỗ bị hư thối, thậm chí có chỗ còn có thể nhìn thấy cả xương cốt. Một cỗ hương vị mục nát, theo sự xuất hiện của nó tràn ngập tám phương.
- Thỉnh Yêu Tôn, diệt chúng sinh.
Hai mắt gã thanh niên kia phát ra ánh sáng càng cuồng nhiệt hơn. Đây là dị yêu bảo mệnh mà sư tôn ban cho gã, dị yêu này không phải là cấp sáu mà là cấp bảy, thực lực của nó rất mạnh. Trong suy nghĩ của gã, chỉ cần con yêu tôn này xuất hiện, bản thân gã cũng có thể chấm dứt trận chiến này, trước khi sư tôn đến đây.
- Đây là … cấp bảy.
- Trên người gã làm sao lại có thể có dị yêu cấp bảy!!! Điều đó là không có khả năng!!!!
Đám người tộc nhân Ô Đạt bộ giờ phút này sắc mặt hoàn toàn biến đối, lộ ra vẻ mặt không thể tin được. Cho dù là Mặc Phương trong bộ lạc, trên người cũng không thể có dị yêu cấp bảy, vì loại dị yêu trình độ này, người khác rất khó mà khống chế được.
- Sư tôn của ta là Cổ Lạp đại sư, ở trong mắt lão nhân gia, không có gì là không có khả năng!
Gã thanh niên cười to, phất tay một cái. Con giao long kia ngửa cổ lên trời rống lên một tiếng, lao thẳng về phía Đại Mao.
Mạnh Hạo đi ở trong rừng, linh thức của hắn tản ra, liền thấy được cảnh tượng này, trên mặt hắn lộ ra vẻ cồ quái. Từ khi con sói thi đầu tiên xuất hiện, thì Mạnh Hạo đã có chút kinh ngạc. Dị yêu của Cổ Lạp cũng có chút không giống bình thường.
Cho đến lúc con giao long này xuất hiện, Mạnh Hạo lập tức nhận ra, đây rõ ràng là con giao long bị hắn chém chết lúc trước,rồi ném thi thể cho Cổ Lạp, để làm thức ăn nuôi nấng man cự nhân.
Khi linh thức Mạnh Hạo đảo qua thì Đại Mao gầm nhẹ lên một tiếng. Trong khoảnh khắc toàn thân bạch quang lóng lánh, thân mình nó nhoáng lên một cái, hóa thành một luồng ánh sáng trắng bay thẳng đến chỗ con giao long kia. Lúc này đàn Thanh Mộc lang bốn phía cùng với đám sói thi hư thối, cũng trong một cái chớp mắt, triển khai một hồi đấu dị yêu sinh tử.
Một tiếng động nổ vang quanh quẩn, tiếng rít gào gầm nhẹ quẩn quanh trong không gian. Cuộc chiến giữa những con Thanh Mộc lang cùng với đám sói thi có vẻ tầm thường, nhưng chiến trường bên Đại Mao và giao long, thì lại nổ vang không ngừng. Đại Mao hung tàn cùng với sinh mệnh vượt qua trình độ lực lượng của bản thân, cho dù giao long là dị yêu cấp bảy, nhưng nhất thời cũng không có cách nào lay động Đại Mao một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.