Ngã Dục Phong Thiên

Chương 807: Lục mệnh chấn động thiên kiếp




Đây là lần đầu tiên Mạnh Hạo xuất hiện giữa trời đất sau khi tiến vào đáy biển, biến mất … hơn trăm năm.
Ầm!
Biển tím nổ vang một tiếng thật lớn, sóng biển ầm ầm, thân hình Mạnh Hạo, đứng trên mặt biển, ngẩng đầu nhìn kiếp vân trên bầu trời.
Sấm chớp vô tận lóe lên, thiên kiếp như cũng phát hiện ra Mạnh Hạo, lập tức vang lên hàng loạt tiếng nổ kinh thiên động địa, như ép thẳng về phía Mạnh Hạo.
- Thiên kiếp... đã lâu rồi.
Mạnh Hạo vẻ mặt bình tĩnh, dửng dưng mở miệng.
- Cả đời của ta... Mãi đến giờ này, do hai phần tạo thành.
- Một phần, là con đường khoa cử dưới Đại Thanh Sơn... Khi đó ta từng ở Đại Thanh Sơn, viết lên giấc mộng trong hồ lô, rồi ném nó xuống dòng sông dưới chân núi, khi đó ta cũng không biết...
- Khoảnh khắc đó, đại biểu cho phần thứ hai trong cuộc đời ta được mở ra.
- Phần thứ hai này, chính là tu hành!
Mạnh Hạo đứng trên mặt biển tím, mặc một bộ đồ xanh, bộ quần áo sạch sẽ, không hề dính chút nước biển nào. Hắn ngẩng đầu, nhìn vô số tia chớp uốn lượn trên bầu trời như những con rắn đỏ chạy quanh, cắt qua nhau, tạo thành kiếp vân, thì thào nho nhỏ.
Xung quanh trừ hắn, không có bất cứ người nào, lời nói của hắn cũng không phải nói để cho người ngoài nghe, mà là nói cho chính mình.
- Lần này tu hành hơn một trăm năm, ta đã trải qua sinh tử, trải qua chạy trốn, trải qua con đường mà có lẽ ta của trước kia có đi mấy đời cũng không hết.
- Đối với thiên kiếp... Ta cũng đã trải qua mấy lần.
- Không còn thấp thỏm với thiên kiếp như năm đó Hoàn Mỹ Trúc Cơ nữa, không còn ngưng trọng như lúc Hoàn Mỹ Kim Đan nữa. Đối diện với thiên kiếp, hiện giờ... Thiên kiếp, ta đợi ngươi lâu lắm rồi.
Mạnh Hạo mỉm cười, ngay khi hắn lẩm bẩm, đột nhiên, một tiếng nổ kinh thiên đột nhiên truyền ra từ trong kiếp vân, một tia chớp màu đỏ, bắn thẳng về phía Mạnh Hạo.
Trong quá trình giáng xuống, lại có thêm những tia chớp bị hấp dẫn ngưng tụ lại, khiến cho tia chớp này lúc còn cách đỉnh đầu Mạnh Hạo mười mấy trượng, thì đã lớn như cánh tay, mang theo uy nghiêm của thiên kiếp, lạnh lùng hủy diệt tất cả, ầm ầm đánh về phía Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo ngẩng đầu, ngay khi lôi kiếp tới gần, hắn giơ tay lên, vung về phía bầu trời. Lập tức, sinh cơ và tử ý va chạm, hóa thành diệt tuyệt, đánh thẳng về phía lôi kiếp.
Tiếng nổ kinh động trời biển, tia chớp to như cánh tay đột nhiên tan vỡ, hóa thành vô số điện quang hình cung, bắn ra xung quanh, cách đỉnh đầu Mạnh Hạo mấy trượng.
- Loại thiên kiếp như thế này, đối với ta trước kia mà nói, có thể khiến hình thần câu diệt, nhưng hiện giờ... Còn không có tư cách để ta triển khai đệ nhị mệnh.
Vẻ mặt Mạnh Hạo bình thường, bất động ngẩng đầu nhìn thiên kiếp.
Lôi đình chấn động giống như bị hành vi của Mạnh Hạo làm nổi giận, từng tia chớp đỏ rực lập tức ngưng tụ, một lần nữa giáng xuống. Lần này, là bốn tia chớp đồng thời đánh xuống, đánh cho tai như muốn điếc, bao bọc mười trượng quanh người Mạnh Hạo, hóa thành lôi trì.
Bốn tia chớp, mỗi tia đều có lực lượng diệt sát Nguyên Anh hậu kỳ, lúc này đồng thời đánh xuống, Mạnh Hạo dứt khoát không vung tay, mà đứng yên ở đó, mặc cho bốn tia chớp ầm ầm đánh xuống.
Khoảnh khắc đó, bốn tia chớp đánh trúng Mạnh Hạo, khuếch tán theo cơ thể hắn, rồi theo chân hắn đi xuống biển tím, khiến cho trong phạm vi mấy trăm trượng lập tức ngập tràn những tia chớp.
Mà Mạnh Hạo, đứng trung tâm những tia chớp đó, vẫn ngẩng đầu, toàn thân phát ra điện quang vô tận. Những điện quang đó cũng nhanh chóng biến mất, chỉ mấy nhịp thở, đã hoàn toàn tiêu tán, vẻ mặt Mạnh Hạo bình thường, không hề có chút biến hóa nào.
Tình trạng của hắn lúc này, là đệ nhất mệnh trong Lục Mệnh Anh Biến, có được lực lượng gấp bốn lần Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, là trạng thái cơ sở từ nay về sau của Mạnh Hạo.
Bốn tia chớp này, cho dù uy lực bất phàm, nhưng lại hoàn toàn không thể làm Mạnh Hạo vẫn duy trì trạng thái đệ nhất mệnh bị tổn thương.
Co duỗi gân cốt, Mạnh Hạo cảm nhận được một chút lực lượng lôi điện nho nhỏ, thuận theo cơ thịt dung nhập vào trong cơ thể. Loại cảm giác này trước đây hắn đã từng cảm nhận, lúc này không có gì bất ngờ, đôi mắt lộ ra tinh mang.
Đúng lúc này, bầu trời ầm vang, giống như gầm thét, trong nháy mắt liền có tám tia chớp ngưng tụ, kiếp vân cũng theo đó mà không ngừng co rút. Lúc tiếng sấm vang lên, tám tia chớp này liền giáng xuống.
Tám tia chớp đỏ rực, giống như máu tươi, lúc giáng xuống, lực lượng hủy diệt càng thêm mạnh mẽ, khiến cho thân thể Mạnh Hạo cảm thấy áp lực. Nhưng áp lực này, không những không khiến Mạnh Hạo rút lui, ngược lại còn khiến hắn ngẩng đầu cười lớn, đôi mắt lộ ra quang mang yêu dị.
- Vậy mới thú vị.
- Đệ nhị mệnh!
Sáu Nguyên Anh trong cơ thể Mạnh Hạo, có hai cái chồng lên, dung hợp với nhau. Ngay lập tức, cơ thể Mạnh Hạo phát ra những tiếng nổ, lập tức lớn thêm một chút, cao thêm nửa cái đầu, cơ thịt vượt xa lúc trước, thoạt nhìn cao lớn hơn một chút.
Khí tức của hắn càng thêm mênh mông, mạnh lên gấp đôi, có được chiến lực tám lần Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, mặt biển xung quanh cuộn dâng về bốn phía, dường như Mạnh Hạo lúc mở ra đệ nhị mệnh, phát ra những cơn gió vô hình.
Trong tiếng cười, Mạnh Hạo lập tức bay lên, không lùi mà tiến, xông về phía tám tia chớp đang đánh tới.
Chủ động nghênh chiến, mà không phải bị động ứng kiếp.
Tiếng nổ vang rền, tám tia chớp đánh lên người Mạnh Hạo, bộc phát lôi bạo trong phạm vi mấy trăm trượng, mà Mạnh Hạo, ở trung tâm lôi bạo, chịu đựng lực lượng lôi kiếp trực diện. Trong tiếng nổ, Mạnh Hạo lao ra, không tổn hao một cọng lông, tám tia chớp, còn chưa có tư cách khiến hắn bị thương.
Thiên kiếp như có linh tính, hoàn toàn tức giận, tiếng sấm rền vang. Lần này, có mười tám tia chớp đỏ rực, lập tức xuất hiện, giống như mười tám con hồng long dữ tợn gầm thét, lao về phía Mạnh Hạo.
- Đệ tam mệnh!
Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra chiến ý cường liệt.
Cơ thể Mạnh Hạo, tiếp tục lớn thêm, cao thêm một cái đầu, thân thể to lớn hơn nhiều, khí tức thư sinh chỉ còn tàn dư, cảm giác yêu dị, đã có dấu hiệu xuất hiện.
Hắn bay lên, ngay khi mười tám tia chớp giáng xuống, giơ tay phải lên, bắt quyết chỉ tới. Bốn phương lập tức vặn vẹo, va chạm với mười tám tia chớp.
Tiếng nổ kinh thiên động địa, Mạnh Hạo ngẩng đầu cười lớn, lôi bạo gần nghìn trượng quanh người hắn, không thể ngăn trở chút nào. Mạnh Hạo lao ra, giọng nói vang vọng bốn phương.
- Đệ tứ mệnh!
Mạnh Hạo cất lời, thân thể lại chấn động, lớn thêm, lực lượng cơ thể càng thêm mạnh mẽ, cao thêm đến hai cái đầu, bờ vai rộng rãi, thân thể thon dài, khí chất thư sinh gần như mất hết, thay vào đó là cảm giác yêu dị.
Khí chất giống như yêu tà, khiến Mạnh Hạo lúc này, cho dù là đang cười, cũng có phần tà khí.
Bốn Nguyên Anh chồng chất trong cơ thể, Mạnh Hạo đã có được sức chiến đấu gấp mười sáu lần Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, lao thẳng về phía thiên kiếp.
Kiếp vân cuồn cuộn, khi Mạnh Hạo nhanh chóng lao tới, hai mươi mấy tia chớp cũng không ngừng giáng xuống, chấn động trời đất, rung chuyển biển cả, không ngừng đánh lên người Mạnh Hạo, nhưng không thể ngăn trở được Mạnh Hạo tiến lên. Tay phải Mạnh Hạo chộp vào hư không, thanh Hồng Tiên Kiếm lập tức xuất hiện trong tay hắn, tay trái hắn vỗ lên túi trữ vật, vò rượu xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.