Ngã Dục Phong Thiên

Chương 839: Phong ấn Trảm Linh!




Đối với hắn mà nói, thông qua trận chiến này, hắn càng hiểu rõ và khống chế bản thân thêm hoàn mỹ. Mà hiện giờ, đối mặt với thần thông mạnh nhất của Hô Diên Lão Tổ, tận đáy lòng Mạnh Hạo, không muốn né tránh, hắn muốn chiến!
Ngay khi chiến ý trào dâng trong mắt Mạnh Hạo, thân thể Hô Diên Lão Tổ kim quang rạng ngời, một lần nữa xông tới, khóe miệng Mạnh Hạo lộ ra nụ cười dữ tợn, không lui mà lại tiến tới.
Hai người lập tức va chạm giữa không trung, không ngừng ra tay, tiếng ầm ầm kinh thiên động địa, biển tím cuộn trào, hư không vặn vẹo, tiếp tục giao chiến. Mạnh Hạo ầm một tiếng lui lại, lực lượng Trảm Linh hắn mượn được đã không còn ổn định, theo phán đoán của Mạnh Hạo chỉ còn được ba nhịp thở nữa.
Giây phút quan trọng này, Mạnh Hạo nhảy vọt lên, thân hình ở giữa không trung, hắn cúi đầu nhìn xuống mặt biển, thấy Hô Diên Lão Tổ cũng lao theo về phía mình.
- Đấu một trận với ngươi, Mạnh mỗ thu được rất nhiều, nếu đã vậy... thì dùng một trong những đòn sát thủ ta đang nắm giữ, đưa tiễn ngươi thôi!
Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra quang mang kỳ dị, hững hờ nói. Ngay khoảnh khắc lực lượng Trảm Linh hắn mượn về sắp tiêu tan, Mạnh Hạo hít sâu một hơi, đôi mắt thoáng hiện ấn ký phù văn.
Mạnh Hạo giống như tiến vào một trạng thái mênh mông nào đó, lúc đưa tay phải lên, sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một hư ảnh khổng lồ. Hình ảnh này... Là một phù văn!
Phù văn này, có hơi mơ hồ, nhưng vừa xuất hiện, biển tím phía dưới lập tức cuộn trào, rồi thấp hẳn xuống, giống như có uy áp vô hình, ép mặt biển thụt xuống vậy.
Hư không xung quanh lập tức gấp khúc, dường như vào lúc này, cả trời đất chỉ còn lại phù văn xuất hiện sau lưng Mạnh Hạo.
Phù văn này xuất hiện từ trong mắt, trong lòng Mạnh Hạo, chính là phù văn ẩn hàm trong tiên thổ thu được ở Mặc Thổ, mà Mạnh Hạo cảm ngộ nhiều năm.
Đó là phù văn năm đó tới từ không gian, chỉ với lực lượng đã gần toái diệt, mà biến cả mặt đất Mặc Thổ thành màu đen.
Mạnh Hạo còn chưa cảm ngộ được toàn bộ, mới chỉ là một bộ phận mà thôi. Hơn nữa muốn thi triển, tu vi của hắn cũng chỉ miễn cưỡng, hiện giờ mượn lực lượng của Huyết Ngao, mới có thể thi triển ra được.
Vẻ mặt Mạnh Hạo mờ mịt, thất thần, trong đầu hắn lúc này xuất hiện một hình ảnh. Trong hình ảnh này, là tinh không vô tận, trong đó, có một bóng người tiên phong đạo cốt, nhưng không thể nhìn rõ bộ dạng.
Y đứng giữa tinh không Nam Thiên, ngón trỏ tay phải chỉ tới, một lá bùa xuất hiện, y vẽ từng nét lên đó, có sự sắc bén khó mà diễn tả, sau đó phất tay áo, phù văn liền bay thẳng về phía Nam Thiên Tinh.
Nhưng vừa mới giáng xuống, đã bị một khí tức không biết từ đâu truyền ra trên Nam Thiên Tinh tiếp cận, sau khi tiếp xúc, liền khiến tinh không chấn động, dẫn tới tiếng nổ oanh động cả Nam Thiên Tinh.
Trong tiếng nổ vang, phù văn bùng cháy thành tro, dung nhập vào mặt đất, hóa thành Mặc Thổ, mà trong tro tàn này, cũng ẩn chứa ý chí của tiên phù khi đó.
Giữa không trung, Mạnh Hạo đột nhiên hạ tay phải xuống, phù văn sau lưng hắn, trở thành màu đen, lập tức xuyên thấu thân thể Mạnh Hạo, bay xuống phía dưới, hướng về phía Hô Diên Lão Tổ.
Khoảnh khắc này, hắn như hóa thành thành tiên nhân năm đó, một tay chỉ tới, phù văn nổ tung. Đồng thời, mặt nạ huyết sắc trên mặt Mạnh Hạo rơi xuống, Huyết Ngao bay ra, tu vi của Mạnh Hạo, cũng trở về bình thường.
Hô Diên Lão Tổ run lên, ba miếng lân phiến lấp lánh, giống như tâm thần lão, được kích thích khôi phục một chút trong nguy cơ đáng sợ này.
Nhưng ngay khi thần trí của lão khôi phục, tiếng nổ ầm vang đã tới, phù văn kia, lập tức chạm vào cơ thể lão, phát ra tiếng nổ kinh thiên, cùng với tiếng gào thét thảm thiết của Hô Diên Lão Tổ. Thân thể lão, bị phù văn đánh thẳng vào biển tím.
Mặt biển cuộn trào, dồn ra bốn phía, phù văn giáng thẳng xuống, xuyên qua nước biển, cuối cùng ầm một tiếng, ấn lên mặt đất Tây Mạc dưới đáy biển.
Mặt đất bốn phương đều rung động, Hô Diên Lão Tổ nằm đó, khí tức mảnh như tơ nhện, thân thể đã tan vỡ, bị phong sống dưới biển tím.
Thân thể phản tổ của lão, lúc này đã tiêu tan, thân thể phá diệt, Nguyên Thần Trảm Linh cũng dần mơ hồ xuất hiện, đang giãy dụa, hóa thành từng đốm sáng, giống như sắp tan ra trong biển tím.
Nhưng ngay khi nguyên thần linh tiên của lão sắp tiêu tan, tay phải Mạnh Hạo đưa ra chộp xuống biển tím. Lập tức một lực lượng phong ấn đột nhiên xuất hiện, lạc ấn trên Nguyên Thần yếu ớt sắp chết của Hô Diên Lão Tổ, mạnh mẽ phong ấn lão vào trong mặt nạ huyết sắc.
- Muốn chết, không dễ vậy đâu, Nguyên Thần linh tiên như thế, tiêu tán thì quá đáng tiếc, cứ làm lôi linh thứ ba của ta đi.
Mạnh Hạo dửng dưng nói, trực tiếp phong ấn Nguyên Thần linh tiên của Hô Diên Lão Tổ.
Sau đó hắn lấy ra đan dược, uống vào rồi nhắm mắt, đứng giữa không trung, một lát sau đột nhiên mở to mắt, lộ ra một chút tinh quang, tay phải đưa lên vỗ vào mặt nạ huyết sắc.
Tam Vĩ phiên lập tức xuất hiện, phất phơ bay, Thì Luân giống như bánh xe màu đen, đột nhiên xuất hiện trong tay Mạnh Hạo.
Lúc này trời đất đã khôi phục, Mạnh Hạo cầm Thì Luân, ánh mắt lấp lánh, thần thức đột nhiên tràn vào, trong tầng tầng lớp lớp lạc ấn trong Thì Luân, không ngừng ngưng tụ ấn ký của bản thân.
Thứ này vô cùng phi phàm, tuy nói đã bị cắt đứt liên hệ với Hô Diên Lão Tổ, nhưng lạc ấn của Mạnh Hạo, vẫn gặp phải ngăn trở. Hắn từ lạnh một tiếng, kiếm trận Tuế Nguyệt xuất hiện, lập tức trấn áp xuống, thậm chí mở ra đệ thất mệnh, thần thức chỉ ít hơn vạn trượng một trượng, đánh thẳng vào trong Thì Luân.
Trong khi không ngừng lạc ấn, Mạnh Hạo hít một hơi, lập tức Thì Luân thu nhỏ, hóa thành một vệt sáng đen, bị Mạnh Hạo nuốt vào trong miệng, trấn áp trong đan điền, bị bảy Nguyên Anh của hắn đồng thời tế luyện.
Vào lúc này, ngay khi Nguyên Thần linh tiên của Hô Diên Lão Tổ bị Mạnh Hạo phong ấn lại, trên vùng đất Mặc Thổ, trong Thiên Tòng bộ, bản tôn của Hô Diên Lão Tổ mặc một bộ trường bào màu trắng đang xếp bằng, đột nhiên rùng mình.
Sắc mặt lão lập tức đỏ bừng, đôi mắt không hề mở ra, nhưng lại phun ra một ngụm máu lớn.
Máu tươi phun ra, bộ dạng vốn đang trung niên của lão, lập tức già đi, mái tóc trở thành hoa râm, làn da xuất hiện nếp nhăn. Không còn là trung niên nữa, mà trở thành một lão già, lại còn một chút khí tức mục ruỗng xuất hiện trên người lão.
Khí tức này mạnh mẽ đến nỗi, gần như khiến sinh mệnh chi hỏa của Hô Diên Lão Tổ lập tức yếu đi rất nhiều.
Phân thần bị phong, trảm diệt liên hệ với bản thân, đối với lão mà nói, có ảnh hưởng cực kỳ lớn. Nếu là phân thần bình thường thì thôi, có hay không cũng được, nhưng phân thần này thì khác, nó giống như sinh mệnh thứ hai của lão. Lúc này không chỉ tuổi thọ của lão giảm đi, mà tu vi cũng suy giảm một chút, không còn là đỉnh phong, thậm chí sức chiến đấu vào lúc này cũng kém xa trước kia.
Sắc mặt lão trắng bệch, cơ thể run rẩy, hít sâu một hơi, vẫn luôn nhắm chặt mắt không mở, đang muốn trị thương, thân thể lại đột nhiên run lên, bất đắc dĩ đành phải mở mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.