Ngài Trang Không Tiền Đồ

Chương 11:




Ghen tuông là người bạn đồng hành tất yếu của tình yêu.
Sư phụ nhỏ? Chíp Chíp?
Ai đây?
Dường như bọn họ rất thân thiết, chuyện gì thế này?
Xét thấy cái tên Trang Hãn Học có quá nhiều tiền án, Thu Triết Ngạn không khỏi nghi thần nghi quỷ, đây chắc chắn là nickname trên mạng.
Tại sao anh chưa từng nghe Trang Hãn Học nhắc đến việc hắn quen một người như vậy... Lòng dạ Thu Triết Ngạn như một thùng giấm bị lật úp, anh nhìn Trang Hãn Học đang nằm trên giường ngủ ngon lành, cơn giận không có chỗ trút, rất muốn đánh thức con heo lười này, tra hỏi hắn rốt cuộc là chuyện gì đây.
Nếu Trang Hãn Học vẫn còn thức, có lẽ anh đã nôn nóng hỏi cho ra lẽ rồi, nhưng bây giờ Trang Hãn Học đang ngủ, Thu Triết Ngạn không đánh thức hắn.
Sau khi bình tĩnh lại, anh quyết định tạm thời án binh bất động.
Anh cảm thấy giờ mình chẳng khác gì bà vợ ghen tuông.
Gần đây không rảnh đi uống rượu, nhưng anh có phàn nàn về chuyện của Trang Hãn Học và bạn gái cũ với đám bạn trên WeChat.
Người bạn rất ngạc nhiên: [Đỉnh vậy ba, lại còn dám giật bồ của Giang Nhược Vân, ngủ với bạn trai cũ của cổ luôn. Lợi hại, lợi hại. Bạn trai ông đúng là không thể trông mặt bắt hình dong, thế mà có một chân với Giang Nhược Vân! Mà này, Giang Nhược Vân ngoài đời có xinh không? Tôi nghe nói da cô ấy không được đẹp lắm.]
Thu Triết Ngạn ghen, tuy trước kia Trang Hãn Học từng nhắc đến bạn gái, nhưng anh cứ nghĩ là người thường thôi, ai mà ngờ lại còn là đẳng cấp đại mỹ nữ như Giang Nhược Vân. Thậm chí có vẻ như họ đã đến giai đoạn bàn chuyện cưới hỏi, chứ không phải chỉ là quan hệ hời hợt. Ngay cả anh cũng không khỏi suy nghĩ, Trang Hãn Học mang vận cứt chó gì mới có thể gặp được đại mỹ nhân như thế, người ta còn chủ động cầu hôn. Nếu là đàn ông bình thường thì đã vui đến mức nhảy tưng tưng đồng ý, dâng hiến tất cả cho nữ thần rồi chứ?
Cũng chỉ có tên ngố Trang Hãn Học mới bỏ rơi Giang Nhược Vân thôi.
Không chừng hiện giờ Trang Hãn Học đang hối hận? Không, nhất định là hắn đang rất hối hận vì năm xưa không quý trọng Giang Nhược Vấn. Không thì sao Giang Nhược Vân mới đùa hai câu, hắn đã tin thật, tự tin đến mức cảm thấy Giang Nhược Vân sẽ chủ động đề nghị bao nuôi hắn.
Thu Triết Ngạn: [Tên ngố đó còn dại khờ tin rằng Giang Nhược Vân chưa dứt tình với ảnh.]
Vừa gửi tin nhắn, anh liền cảm thấy câu này nghe chua quá.
Người bạn an ủi: [Cũng bình thường thôi, trai thẳng không phải đều như thế à, dù vật đổi sao dời vẫn cảm thấy phụ nữ luôn thích mình.]
Mấy ngày nay anh còn không nhịn được suy nghĩ, liệu Trang Hãn Học ở nhà có lén lút liên hệ với Giang Nhược Vân sau lưng mình không? Anh phiền muộn mấy ngày nay, nếu nói ra thì có vẻ hẹp hòi quá, mà không nói thì lại bứt rứt.
Anh nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chỉ có một cách.
Đó là ở trên giường làm Trang Hãn Học đến mức không còn sức để nghĩ về những người phụ nữ đó nữa.
Tuy Trang Hãn Học là người nhẫn nhục chịu đựng, nhưng mấy chuyện thế này, dù là hắn cũng ăn không tiêu.
Tối hôm qua khóc hu hu hỏi: "Em bị sao thế? Tôi lại làm gì chọc em giận à?"
Thu Triết Ngạn nói: "Không có gì."
Trang Hãn Học hỏi: "Đừng nói không có gì, có chuyện thì nói tôi nghe đi. Tôi già rồi, lại không thích tập thể dục, không chịu được giày vò thế này đâu."
Thu Triết Ngạn: "... Thật sự không có gì mà."
Trang Hãn Học sờ sờ đầu anh: "Không phải em vẫn còn ăn giấm của Tiểu Vân đó chứ?"
Đôi mắt Thu Triết Ngạn đỏ lên: "Lại còn Tiểu Vân? Chẳng phải chuyện của hai người xưa như trái đất rồi à? Anh còn gọi thân thiết như thế? Còn nói không nhớ thương cổ hả?"
Trang Hãn Học bị mắng ngu người, nhưng nhờ vậy cũng tìm ra mấu chốt, sờ mũi bảo: "Tôi đâu có nhớ thương gì cổ đâu. Thật sự không có mà, với lại, bạn gái cũ của tôi không chỉ có mỗi Tiểu Vân, lúc chia tay cô ấy tôi còn trẻ, sau đó cũng quen nhiều cô lắm. Chẳng lẽ em tính ăn giấm của từng người luôn à?"
Thu Triết Ngạn: "Nhưng Giang Nhược Vân thì khác, đúng không? Cô ấy là nữ thần của biết bao đàn ông, là mỹ nữ trong số các mỹ nữ, sao mà giống với đám bạn gái khác của anh chứ? Mấy người khác anh không nhớ thương, nhưng cổ thì anh sẽ nhớ thương, phải không? Có phải mấy ngày nay anh luôn hối hận, cảm thấy hồi đó không nên chia tay cô ấy, hối hận vì hiện tại ở bên em, không thì khi gặp lại cô ấy, anh đã có thể nối lại tình xưa rồi."
Trang Hãn Học trợn tròn mắt: "Cô ấy không có gì đặc biệt cả. Tất cả bạn gái trước của tôi đều... xuất sắc hơn cô ấy mà."
Trang Hãn Học nói thật.
Hắn có gia thế tốt, ngoại hình khá, dù hơi khờ một tí nhưng tính tình hiền lành, lại giỏi dỗ dành con gái, khả năng làm việc cũng không quá tệ, trong đám cậu ấm cũng xem là người đàn ông tốt rồi. Bạn bè và người lớn giới thiệu, quen biết không ít cô gái, hầu hết đều là những cô có gia cảnh không giàu như hắn, cô nào cũng cao ráo, xinh đẹp, muốn ngoại hình hay bằng cấp đều có.
Nếu thật sự so sánh thì Giang Nhược Vân của mười năm trước không quá nổi trội so với những người phụ nữ hắn từng hẹn hò.
Hắn thực sự thấy Giang Nhược Vân không có gì khác biệt.
Tuy nhiên, Trang Hãn Học nghĩ nghĩ, không lôi tình sử của mình ra kể tỉ mỉ, nếu Thu Triết Ngạn thực sự phát hiện bạn gái cũ của hắn đều thuộc dạng vừa giàu vừa xinh, thì thân phận cậu ấm của hắn sẽ không thể giấu được.
Hắn còn muốn tiếp tục ăn bám Thu Triết Ngạn đấy.
Thu Triết Ngạn sững sờ hỏi: "Anh lại đang chém gió hay thật sự từng qua lại với mấy cô còn ưu tú hơn?"
Trang Hãn Học gãi đầu, nghĩ đến mấy cô bạn gái cũ thường hay kiểm tra điện thoại hắn, đến cả từng cái like cũng phải kiểm tra. Nếu hắn nhấn like gái xinh thì sẽ không được sống yên, còn nếu để lại tin nhắn thì chết bất đắc kỳ tử luôn.
Hắn không ngờ yêu đương với đàn ông mà cũng như thế.
Ghen tuông là bạn đồng hành tất yếu của tình yêu.
Bất kể là nam hay nữ.
Trang Hãn Học lo Thu Triết Ngạn sẽ điều tra thêm, đột nhiên thông minh ra, bèn nói sang chuyện khác: "Nếu em lo thì để tôi xóa WeChat của cô ấy nha."
Nói đoạn lấy điện thoại ra, tìm danh bạ rồi đưa cho Thu Triết Ngạn nhìn, xóa số Giang Nhược Vân ngay trước mặt anh.
Thu Triết Ngạn đã thoải mái hơn, hừ một tiếng, nói: "Xóa rồi thêm lại thì sao?"
Trang Hãn Học thở dài: "Thế này có hơi quá không em? Tôi đã xóa cô ấy rồi, lòng tự trọng của Tiểu Vân cao lắm, nhất định sẽ không thêm tôi lại đâu."
Thu Triết Ngạn: "Ai biết được?... Anh đừng có đánh trống lảng, mấy cô bạn gái cũ khác của anh còn hấp dẫn hơn cả Giang Nhược Vân hả?"
Trang Hãn Học nói: "Tôi nói em nghe, hồi thanh niên trông tôi cũng được lắm, mà trường đại học của tôi cũng khá. Những người xung quanh tôi đều xuất thân từ gia đình tốt, mà không hiểu sao tôi lại rất thu hút các phú bà..."
Thu Triết Ngạn: "Cho em xem nào. Chắc là giống như Giang Nhược Vân, anh vẫn còn giữ trong danh sách bạn tốt chứ gì?"
Trang Hãn Học do dự nói: "Tôi không chủ động xóa họ, toàn là mấy cổ xóa tôi thôi. Cũng là mấy cổ đá tôi mà. Ầy, trước kia tôi toàn bị người ta đá."
Thu Triết Ngạn cố tình nói: "Anh không muốn cưới người ta, tất nhiên người ta không thể tiếp tục lãng phí thời gian với anh, đá anh là cái chắc. Họ đã xóa anh hết rồi à? Hay là để em kiểm tra đi?"
Trang Hãn Học lo lắng bảo: "Còn, còn vài người..."
Trang Hãn Học phát hiện vài cô bạn gái cũ không chặn hắn, mà để hắn bình yên trong danh sách bạn tốt, mở vòng bạn bè cho Thu Triết Ngạn xem. Thu Triết Ngạn lướt xem một hồi, cảm thấy dường như Trang Hãn Học không nói dối.
Ai nấy đều là tiểu thư con nhà giàu.
Nhưng thành thật mà nói thì không ai đẹp bằng Giang Nhược Vân.
Thu Triết Ngạn cau mày nói: "Giang Nhược Vân vẫn đẹp hơn. Người ta là minh tinh."
Trang Hãn Học: "Giang Nhược Vân hồi hai mươi mấy tuổi cũng chỉ như thế, không phải đẹp xuất sắc, còn khá ngây ngô, có lẽ là do nổi tiếng, nên bây giờ ngày càng xinh đẹp..."
Dòm cái mặt cười nhăn nhở của Trang Hãn Học, Thu Triết Ngạn rất muốn trêu chọc hắn.
"Phú bà tiền nhiệm của anh nhiều nhỉ. Có phải anh rất muốn được họ bao nuôi không?"
Trang Hãn Học đỏ mặt: "Tôi không muốn."
Thu Triết Ngạn: "Anh muốn."
Trang Hãn Học nói vô cùng chân thành và hợp lý: "Thật sự không muốn mà. Ở chung với phụ nữ sẽ tòi ra em bé đó, tôi không muốn em bé, ở bên em tốt hơn, sẽ không có em bé."
"Đệt." Thu Triết Ngạn giận đến mức quay lại giữ hắn, "anh xem em là cây gậy massage hả? Anh chọn ở bên em là vì ngủ với em không có con?"
"Nếu trên đời này có thuốc làm đàn ông mang thai thì tốt rồi."
"Em nhất định sẽ mua về đút anh ăn. Rồi chịch anh đến khi mang thai, sinh con cho em, xem anh còn chạy thế nào."
Trang Hãn Học không hề lúng túng, mà còn vươn tay ôm lấy cổ anh, đôi mắt cười như hai vầng trăng khuyết: "Sinh thì sinh, sinh rồi lấy họ em hay họ tôi đây?"
Thu Triết Ngạn cảm thấy mình trêu người ta thất bại rồi.
Nhất định phải báo thù.
...
...
Trang Hãn Học tìm sư phụ nhỏ Chíp Chíp phàn nàn: [Tiểu Thu đúng là ngang ngược, chú chỉ dẫn chú ấy đi ăn bữa cơm với bạn gái cũ thôi, vậy mà chú ấy ghen lâu đến vậy, eo của chú muốn gãy luôn rồi nè]
Sư phụ nhỏ: [Mắc cái gì chú lại tìm học sinh tiểu học thảo luận chuyện tình yêu? Nhưng mà ghen tuông không phải rất bình thường ạ? Hai ba của con cũng hay ghen lắm, hồi trước có một anh trai trong công ty ba lớn theo đuổi ba, ba nhỏ bị chọc giận, ghen mấy ngày liền. Con thực sự không hiểu nổi chuyện giữa người lớn với nhau. Bình thường con thấy ba nhỏ chững chạc lắm, nhưng khi lên cơn ghen thì ba nhỏ lại quá ấu trĩ, quá ngốc luôn]
Hắn phụ họa: [Đúng là ấu trĩ! Sư phụ nhỏ mới học lớp 6 phải không? Con không yêu sớm đó chứ?]
Sư phụ nhỏ: [Con có rảnh đâu mà yêu với đương, con và cờ vây đang yêu nhau tha thiết. Nếu chú thấy chú đó ấu trĩ, thấy ở cùng không thoải mái, vậy thì chia tay đi. Con thấy chú đó xấu lắm, lừa chú là chơi game với chú, kết quả lại muốn cưa chú, con cảm thấy nhân phẩm của chú đó không tốt. Chú đừng vì không muốn đi làm mà qua loa chuyện này đó.]
Hắn: [Ui chao, nhưng chú thật sự không muốn đi làm _ (: з "∠) _]
Sư phụ nhỏ: [Chú thật là vô dụng. Đến cả con còn phải làm việc đây nè, một tuổi con đã chụp quảng cáo kiếm tiền rồi đó, sáu tuổi còn quay chương trình truyền hình nè, tham gia đấu cờ vây và nhà phát minh nhí để kiếm tiền nữa nè.]
Anh ấy: [Giữa con người với nhau có khác biệt, con không chịu ngồi yên, nhưng chú chính là loại vô dụng như thế, chú đã vô dụng ba mươi mấy năm rồi, không thay đổi được.]
Sư phụ nhỏ: [Thật là hết cách với chú. Dù không đi làm thì chú cũng nên tìm cách kiếm ít tiền đi chớ.]
Đánh xong game hôm nay.
Sư phụ nhỏ nói thêm vài câu với hắn: [Chú nói là không có tiền dọn ra ngoài, vậy đến lúc đó nếu chú không có tiền, thì con cho chú mượn là được mà.]
Hắn: [Cám ơn sư phụ nhỏ. chắp tay thi lễ.gif]
Sư phụ nhỏ: [Ai bảo chú là đồ đệ của con làm chi, con chỉ có thể bao che cho chú thôi.]
Thu Triết Ngạn không bật đèn.
Trong bóng tối, ánh sáng xanh lờ mờ của màn hình chiếu lên khuôn mặt anh, khiến nó trông có chút đáng sợ.
Thu Triết Ngạn nhìn thấy vài câu: [Nếu thật sự muốn mượn tiền dọn ra ngoài thì lo mà suy nghĩ trước mười lăm tháng giêng đi.]
[Đừng để bị lừa nữa. Đã nói bao nhiêu lần rồi? Chẳng chịu nhớ gì hết.]
[Người ta vừa vắng mặt một cái là bị lừa ngay.]
Hết chương 11.
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu Trang phải đi kiếm tiền!!!!
Aimee: Đoạn tin nhắn cuối của Chíp Chíp mà anh Ngạn đọc được là có đại từ nhân xưng, mà tại bên Trung chỉ có "ta" với "ngươi" thôi, mình để "con" với "chú" mà anh Ngạn lại đang hiểu lầm thì không hợp lý lắm. Nên mình bỏ luôn á.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.