Ngài Trang Không Tiền Đồ

Chương 2:




"Ở cái tuổi của tôi, ngủ với đàn ông còn bớt phiền hơn ngủ cùng phụ nữ, lại không mang thai."
...
"Ông muốn đưa người ta về nhà á?"
Tại quán bar, Thu Triết Ngạn uống cạn một ly rượu.
Ông chủ quán bar vừa lau ly vừa nghe anh nói, ngạc nhiên hỏi: "Ông còn chưa hiểu rõ về anh ta mà?"
Thu Triết Ngạn đang say sưa vui vẻ, tửu lượng của anh tốt, cũng không say, mà là nhớ người yêu, anh xoa mặt nói: "Anh ấy tuyệt đối không phải người xấu, ảnh siêu đáng yêu, mà ngoại hình cũng chuẩn gu tôi luôn. Anh ấy ngoan ngoãn, khôn khéo, rất bao dung với tôi, ăn nói thì nhẹ nhàng. Tôi rất hạnh phúc khi ở bên ảnh. Ngay sau cái hôm chúng tôi lên giường, tôi đã muốn đưa anh ấy về nhà rồi cầu hôn luôn! Nhưng tôi sợ dọa ảnh chạy mất, nên đã cố nhịn lâu lắm rồi... Tôi định gặp ba mẹ xong mới đề cập đến chuyện cầu hôn, hẳn là sẽ không dọa ảnh đâu ha."
"Khó nói lắm." Ông chủ là người thực tế, "đối với ông thì lần này quả thực đã kiềm chế rất lâu. Nhưng không phải hai người mới yêu nhau hơn một tháng thôi sao? Hình như là..."
Thu Triết Ngạn đếm chính xác số ngày: "Là một tháng hai mươi ba ngày, thêm một tuần nữa là tròn hai tháng."
Với tư cách là bạn thân, ông chủ lo lắng nói: "Kết hôn là chuyện quan trọng, ông có muốn suy nghĩ thêm không? Theo như ông kể, tôi thấy ngài Trang này... có vẻ không đáng tin lắm. Ba mươi mấy tuổi đầu còn chơi bời lêu lổng, sống ngày nào hay ngày ấy. Không phải nói trước đây anh ta không giao du với đàn ông, chỉ quen phụ nữ thôi sao?"
Y chân thành khuyên bảo: "99% mấy tên thích chơi trai thẳng không có kết cục tốt nha."
"Chỉ cần phụ nữ vẫy gọi, anh ta sẽ trở mặt ngay, nói mình hoàn lương rồi, thật ra là thích phụ nữ, cứ thế phủi mông bỏ đi. Chuyện như vậy tôi thấy nhiều rồi."
Thu Triết Ngạn nói: "Ảnh không phải là người như thế."
Ông chủ: "Vậy hôm nào đưa anh ta đến gặp bọn tôi đi."
Thu Triết Ngạn lập tức chua xót: "Anh ấy toàn ru rú trong nhà thôi, lá gan lại nhỏ, rất ghét ra ngoài, cũng không xã giao, tay chân thì vụng về, đáng yêu thế đấy. Tôi không muốn đưa anh ấy đến gặp mấy ông đâu. Lỡ như mấy ông cướp của tôi thì sao?"
Ông chủ và những người khác cạn lời, một ông chú ba mươi bốn tuổi, không còn trẻ, cũng không ưu tú, mà còn ham ăn biếng làm, chỉ có một mình ông thích thôi được chưa? Ai mà thèm cướp hả?
Men rượu đã lên tới não[1], Thu Triết Ngạn thì thào nói: "Anh ấy là do tôi nhặt được, là tôi vất cả chăm sóc, nuôi nấng, ảnh thuộc về một mình tôi!"
[1] Nguyên văn là 酒劲上头, mình tra không ra nên edit theo cách hiểu của mình.
Đám thân thiết bọn họ đều biết khuyết điểm của Thu Triết Ngạn.
Anh hẹn hò bạn trai đầu tiên hồi còn thanh niên, lúc ấy còn chưa quen được một tháng, Thu Triết Ngạn trẻ-người-non-dạ đã chạy đi cầu hôn, dọa người ta chạy mất dép, bị bỏ ngay tại chỗ. Mỗi lần hẹn hò, anh quá nóng lòng muốn chung sống và kết hôn, bởi vì quá gấp gáp nên mới bị bỏ.
Mỗi khi rơi vào lưới tình, anh sẽ cống hiến hết mình như thể không nhìn thấy mọi thứ xung quanh, mãnh liệt quấn lấy người yêu, lúc nào cũng muốn ở bên nhau, một giây không rời. Nghe thì rất lãng mạn, nhưng thật ra cũng sẽ khiến người ta cảm thấy nặng nề và phiền toái.
"Không phải thành phố T đã thông qua dự luật hôn nhân đồng giới rồi à? Nhưng chỉ có hơn 400 cặp đồng tính nam đăng ký, chiếm 20% tổng số các cặp đồng tính đăng ký."
"Cho dù anh ta cong thật, sẵn sàng come out với ông, tỉ lệ kết hôn cũng chỉ có 20% thôi ha."
"Ý kiến của phụ huynh nè, cái nhìn của xã hội nè, sự nghiệp tương lai nè, nhiều vấn đề phải nghĩ lắm, không phải ai cũng có tâm hồn yêu đương như ông đâu."
Hầu hết những người này[2] không có quan điểm trinh trắng, thay bồ như cơm bữa. Xã hội không chấp nhận là một chuyện, còn nếu chính họ không muốn ổn định thì lại là chuyện khác. Không phải ai cũng sẵn lòng dành cả đời với một người đàn ông duy nhất.
[2] Gốc: 圈子里的人= người trong vòng/trong khu vực. Mình nghĩ là chỉ người đồng tính á.
Thu Triết Ngạn buồn rầu nói: "Thế nên tôi mới nhịn lâu như vậy, tôi cũng chỉ thử hỏi ảnh có muốn theo tôi về gặp ba mẹ không thôi mà?"
Nhưng nghĩ đến Trang Hãn Học hoàn toàn đồng ý về nhà với anh, Thu Triết Ngạn lại vui vẻ: "Anh ấy cũng chịu về nhà gặp ba mẹ với tôi rồi, chỉ còn cách kết hôn nửa đường thôi."
Anh xem đồng hồ: "A, hơn mười hai giờ rồi, trễ vậy rồi á? Tôi phải về nhà đây."
Đám bạn tặc lưỡi: "Chậc chậc, cuộc sống về đêm vừa mới bắt đầu thôi đó ba? Ông thích anh ta đến thế à?"
Thu Triết Ngạn nói như lẽ đương nhiên: "Thích thì thích. Nhưng nếu tôi còn không về nhà giục ảnh ngủ, nhất định ảnh sẽ chơi game suốt đêm cho coi, sức khỏe của ảnh không tốt."
Đám bạn phê phán: "Học sinh trung học à? Thừa dịp baba không có nhà chơi game suốt đêm? Chẳng phải anh ta đã ngoài ba mươi rồi hả? Còn làm được chuyện như thế?"
Thu Triết Ngạn cười ha ha, hơi đắc ý: "Anh ấy là thế đấy, nếu rời khỏi tôi, sẽ không sống nổi."
Thu Triết Ngạn từ quán bar về nhà khá nhanh.
Bất ngờ là Trang Hãn Học thề mà đã ngủ rồi.
Ban đầu Thu Triết Ngạn nghĩ hắn ngủ sớm thật, sờ chăn mới thấy không quá ấm, rõ ràng là vừa vào không lâu. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, anh bật máy tính, kiểm tra lịch sử login trong game, mới logout ba phút trước.
Thu Triết Ngạn vừa giận vừa buồn cười, cố ý không làm ấm tay chân, chui vào chăn rồi áp đôi tay lạnh vào lưng Trang Hãn Học: "Còn giả bộ ngủ hả?"
Bàn tay lạnh lẽo vẫn còn cảm giác ẩm ướt sau khi rửa, giống như một con rắn trườn lên, khiến Trang Hãn Học run cầm cập, không giả bộ được nữa: "Tay em lạnh quá..."
Anh có chút áy náy, vốn muốn chuẩn bị thêm.
Nhưng Trang Hãn Học không thể đợi được nữa, hắn nói "dù sao thì cũng không mang thai đâu", thúc giục anh.
Anh liền nghe theo Trang Hãn Học.
Thực ra, anh cũng thích xông vào khi còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, vậy thì có thể nghe thấy âm thanh hơi đau đớn của người đàn ông hơn mình bảy tuổi này.
Thật là khiến người ta vui vẻ.
Trang Hãn Học là một người như vậy.
Hắn yếu đuối, không có chính kiến, ham ăn biếng làm, dễ bị lừa, không thích lao động, dễ bị lừa gạt, nếm được chút vị ngọt thì sẽ nghiện, không biết kiềm chế, chơi game hay trên giường đều như thế, cho nên thậm chí sẽ chủ động mời anh tìm kiếm niềm vui. Lần đầu tiên Thu Triết Ngạn cực kỳ kiên nhẫn, khiến hắn vô cùng thoải mái, vì vậy hắn rất tự nhiên chấp nhận chuyện làm với đàn ông.
Đồng thời, Trang Hãn Học cũng là người nói trên trời dưới biển[3] và ưa nói dối. Thu Triết Ngạn cảm thấy hắn không cố ý nói dối. Có người nói dối vì có mục đích, cũng có người nói dối vì trong lúc vui vẻ vô tình nói dối.
[3] Gốc: 不着边际
Lần đầu tiên của họ xem như do anh cố tình bày mưu "say rượu làm bậy", nhưng Trang Hãn Học cũng không chống cự rõ ràng và chỉ thuận nước đẩy thuyền thôi.
Sáng hôm sau, anh ôm Trang Hãn Học, nhận lỗi và nói rõ với hắn, Trang Hãn Học thản nhiên bảo: "Không sao, ở cái tuổi của tôi, ngủ với đàn ông còn bớt phiền hơn ngủ cùng phụ nữ, lại không mang thai. Tôi cũng sướng mà. Ha ha ha ha."
Anh cười, như thể nghĩ ra điều gì, khựng lại đoạn ngây ngô nói: "Không, cũng có thể sẽ mang thai mà. Tôi có nên uống thuốc tránh thai không?"
Sau đó, còn nghiêm túc nói rằng hắn quen một tên đàn ông 419 với thằng khác, xui rủi sao dính bầu, phải lấy nhau luôn. (1)
*Ngoặc tròn là chú thích của tác giả.
Đùa gì vậy chú? Đàn ông làm sao mang thai được?
Đương nhiên, anh chỉ nghĩ rằng đó là khiếu hài hước của Trang Hãn Học thôi, dù là nó thất thường và khó nắm bắt, nhưng anh vẫn thấy cực dễ thương.
Trang Hãn Học cũng có những đặc điểm của một người yêu lớn tuổi, chẳng hạn như dịu dàng, bao dung, đôi khi lại giống như một đứa trẻ, đến nay anh vẫn chưa hiểu hết hắn.
Thu Triết Ngạn ôm trọn hắn vào lòng, Trang Hãn Học rất gầy, chẳng có bao nhiêu thịt, vì ít vận động nên da thịt cũng mềm mại hơn đám đàn ông khác.
Thay vì nói rằng Trang Hãn Học bị bẻ cong, không bằng nói rằng hắn là một tên không biết xấu hổ, không bài xích bất kỳ hoạt động sung sướng nào.
Dù là với phụ nữ hay đàn ông.
Đến khi kết thúc, hai người họ đã vận động đến nóng hầm hập, tay chân nóng hổi dính vào nhau.
Trang Hãn Học ôm anh: "Em hôn tôi nữa đi."
Anh hôn hắn như hôn một con thú nhỏ.
Trang Hãn Học rất thích ôm, nhất định phải ôm nhau khi ngủ. Anh còn nhớ hồi Trang Hãn Học mới đến, khi đó anh còn đang nghĩ cách lừa tên ngốc này. Tối đó mệt quá, tùy tiện ngủ chung một giường, Trang Hãn Học không hề đề phòng, nhưng anh muốn từng bước lừa người ta tới tay. Nửa đêm tỉnh dậy, anh phát hiện mình được Trang Hãn Học ôm.
Chỉ là một cái ôm đơn thuần thôi, Trang Hãn Học thích ôm người ta ngủ, nếu không có ai để ôm, thì hắn ôm tạm con chó hay cái gối cũng được.
Hôn hôn một hồi, thế mà Trang Hãn Học ngủ luôn.
Thu Triết Ngạn thấp giọng cười một tiếng, lại hôn lên trán hắn.
Dường như người đàn ông này chẳng có gì phải lo nghĩ, lúc nào cũng có thể ngủ ngon, một khi đã ngủ thì không gì có thể đánh thức hắn.
Đây cũng là điểm mà Thu Triết Ngạn thích ở Trang Hãn Học, khi ôm ai đó đang ngủ say sưa, anh như cũng bị cuốn vào, chất lượng giấc ngủ cũng tốt hơn rất nhiều.
Thừa dịp Trang Hãn Học ngủ say.
Thu Triết Ngạn nhẹ nhàng lấy thước đo nhẫn, cẩn thận đo kích thước ngón áp út bên trái của Trang Hãn Học.
Anh muốn đặt nhẫn trước, khi gặp mặt ba mẹ hai bên, xác định quan hệ giữa hai người rồi anh sẽ chuẩn bị cầu hôn.
Tuần sau gặp phụ huynh rồi, ngài Trang không lo lắng gì cả sao? Thu Triết Ngạn nghĩ, có lẽ cái người này muốn để đến sát ngày đó mới vội vàng chuẩn bị quà? Hay cứ để anh chuẩn bị đi.
Ngày hôm sau.
Trang Hãn Học hiếm khi dậy từ sáng sớm.
Nói chung, sau khi Thu Triết Ngạn đi, hắn sẽ tự động tỉnh vào khoảng mười giờ, hôm nay thế mà tám giờ đã dậy.
Thu Triết Ngạn hỏi: "Hôm nay tám giờ có trận esports trực tiếp à?... Anh định ra ngoài?"
Trang Hãn Học lấy một chiếc áo khoác lông từ trong tủ, quấn khăn quanh cổ, làm xoăn đuôi tóc, ngáp một cái rồi bảo: "Chuyến bay của anh trai tôi lúc mười giờ, tôi đến sân bay đón anh ấy."
Thu Triết Ngạn sững sờ: "Anh trai của anh sắp đến?!"
Trang Hãn Học "ừm" một tiếng.
"Người anh trai mà anh kể lúc trước trốn theo trai ra nước ngoài á?"
"Ừ. Tôi chỉ có mỗi ông anh ruột này thôi, à không, còn chị ba nữa."
"Sao anh không nói với em chuyện anh trai anh đến?"
Trang Hãn Học gãi đầu, đôi mắt trợn tròn rồi lại cong lên, nói chuyện chậm rì như con lười: "Hình như tôi quên mất..."
Thu Triết Ngạn suy nghĩ một phút đồng hồ, lôi ra một hộp quà còn khá nguyên vẹn từ trong phòng chứa đồ, đeo chiếc cà vạt Gucci mới tinh, cầm chìa khóa xe, nói như sấm rền: "Nào, em đưa anh ra sân bay đón anh hai anh."
Hả? Phải dẫn Tiểu Thu đi gặp anh hai sao?
Trang Hãn Học lại bắt đầu bối rối.
Nhưng hắn vẫn luôn là người cực kỳ dễ bị dắt mũi, so với đi nhờ xe, đương nhiên Thu Triết Ngạn lái xe đưa hắn đi càng thoải mái hơn.
Hết chương 2.
Tác giả có lời muốn nói:
(1) Đang nhắc tới hàng xóm "Lũ mùa xuân", Tiểu Trang là nam phụ trong Lũ mùa xuân. Lúc đó tui chỉ định chờ tới phiên ngoại rồi cho ảnh một anh công thôi, đột nhiên cảm thấy cp này rất thú vị nên mở rộng ra viết tiếp.
Aimee: Phần lời tác giả mình chỉ edit mấy đoạn có liên quan tới truyện thui nhen. Mà bộ Lũ mùa xuân này cũng có nhà làm rùi đó. Bộ đó có tag sinh tử, còn bộ này thì không có nhen xD
Tui chỉ có một chữ cho anh Tiểu Thu thôi: simp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.