Ngài Trang Không Tiền Đồ

Chương 48:




Tác giả: Hàn Thục
Biên tập: Aimee
Ông Trang được đưa đến bệnh viện, cấp cứu, hồi sức, nhập viện, sáng mai sẽ làm kiểm tra chi tiết.
May mắn là khi được phát hiện, ông vẫn chưa lạnh, chỉ ngất đi mà thôi.
Ba người cùng đến bệnh viện.
Thấy ba không sao, mẹ chuẩn bị về nhà ngủ: “Trời ơi, mệt muốn chết. Mẹ phải về đây. Ba con đúng là, bị nói có hai câu đã ngất xỉu rồi. Yếu đuối thật.”
Trang Hãn Học hỏi: “Vậy ai sẽ chăm sóc ba ạ? Mau thuê hộ lý đi?”
Mẹ nói: “Để con hồ ly tinh ấy làm đi, không phải cô ta giỏi chăm sóc lão già đó nhất sao?”
Nói đoạn, mẹ gọi điện cho Giang Tuyết Tình.
Nhưng bị từ chối.
Mẹ cúp máy, tặc lưỡi: “Chuyện này phải trách ba con, lão đánh gãy tay cô ta rồi, không đến được.”
“Thôi vậy, dù sao cũng không có chuyện gì lớn, sáng mai thuê hộ lý cho ông ấy là được.”
Mẹ hắn là người ra về trước tiên.
Anh hai ở lại thêm một lúc, Trang Hãn Học suy nghĩ rồi an ủi anh hai: “Anh đừng tự trách mình… do ba cứ muốn đến gặp anh mà.”
“Đó chỉ là tai nạn thôi.”
Trang Hãn Học gãi đầu, nói: “Có khi là tại em làm ba giận đấy, ngày nào em cũng chọc tức ba ở công ty. Có lẽ ba đã ức chế lâu rồi, giờ bất ngờ bùng nổ ra.”
Trang Hãn Thần lắc đầu, muốn nói gì đó nhưng lại thôi, anh bảo: “Nếu anh ở lại đây, sáng mai ba tỉnh dậy thấy anh thì càng tức hơn. Anh về trước đây.”
Trang Hãn Học nói: “Dạ, anh về đi, ở đây có em canh chừng rồi.”
Trang Hãn Thần đến siêu thị 24 giờ mua một số đồ dùng cá nhân và thức ăn mang đến, sau đó đi trước.
Chỉ còn mình Trang Hãn Học ở lại phòng bệnh trông nom ba.
Họ đến bệnh viện tư hạng ba gần nhất, may mắn đúng lúc có một phòng VIP trống.
Đợi cho xong xuôi mọi việc đã gần 3 giờ sáng.
Trang Hãn Học quấn chiếc chăn nhỏ trên giường ngủ tạm, hắn nhắn tin cho Thu Tríết Ngạn: [Chuyện gặp ba mẹ phải hoãn lại rồi]
Hắn cứ nghĩ lúc này Thu Tríết Ngạn đã ngủ rồi, vừa định bỏ điện thoại xuống thì nhận được hồi âm: [Sao vậy anh???]
Trang Hãn Học: [Ba tôi tự dưng ngất xỉu, phải nhập viện, lúc này không thích hợp để dẫn em đến gặp ba, đợi ba khỏe hơn rồi tính tiếp. Xin lỗi em nhé, để em đi một chuyến vô ích rồi.]
Thu Tríết Ngạn: [Không sao, chuyện có gấp thì cũng không quan trọng bằng mạng người mà.]
Hôm nay quá mệt mỏi rồi.
Trang Hãn Học đọc tin nhắn của Thu Tríết Ngạn, rồi trả lời trong lòng, mơ mơ màng màng thấy mình đã trả lời rồi, bèn quấn chăn cuộn tròn lại ngủ thiếp đi.
Giờ đến lượt Thu Tríết Ngạn mất ngủ.
Anh vốn đã lo lắng về chuyện gặp ba mẹ Trang Hãn Học rồi, dù nghĩ thế nào thì điều đang chờ đợi anh ở phía trước có lẽ là một trận bão tố khủng khiếp chăng?
Mặc dù tỏ ra tự tin trước mặt Trang Hãn Học, nhưng sự thật vẫn là sự thật, anh biết gia cảnh của mình không bằng Trang Hãn Học.
Anh đã từng trải nghiệm sự không thiện chí của anh hai Trang Hãn Học, do đó rất khó để lạc quan về thái độ của ông bà Trang.
Nếu có thể, tất nhiên anh muốn nhận được sự chúc phúc của hai bên gia đình. Nhưng hoàn cảnh nhà họ Trang khác với gia đình bình thường. Trước khi gặp anh, Trang Hãn Học đã gần như cắt đứt với gia đình mình, trong lời nói đã thể hiện hắn không quan tâm dù ba mẹ có chúc phúc hay phản đối.
Yêu đàn ông không phải là chuyện dễ dàng.
Mặc dù anh là người chỉ cần yêu rồi sẽ không màng đến những thứ xung quanh…
Nhưng Trang Hãn Học vẫn chưa đồng ý kết hôn với anh cơ mà.
Trang Hãn Học hay nói dối, hay hối hận, nói thật cũng như nói dối, nói dối lại y như thật, ý chí rất dễ dao động.
Anh chỉ sợ Trang Hãn Học ở nhà lâu ngày, sợ Trang Hãn Học đột nhiên muốn trở thành một người đàn ông phù hợp với chuẩn mực xã hội, rồi nghe theo lời ba mẹ, bỏ anh mà đi, nên mới lo lắng như vậy.
Yêu là một chuyện, cuộc sống lại là chuyện khác.
Cho đến nay anh vẫn chưa hiểu rõ, Trang Hãn Học muốn quay về bên cạnh anh, là vì yêu anh nhiều hơn, hay vì yêu tự do nhiều hơn.
Anh đầy tâm trạng, nghĩ ngợi lung tung, rồi ngủ thiếp đi.
Thu Tríết Ngạn nằm mơ.
Anh mơ thấy mình đến bệnh viện thăm ba vợ tương lai, ăn mặc chỉnh tề, mang theo cả quà. Nhưng không tìm thấy người, bác sĩ nói với anh, bệnh nhân có việc ra ngoài rồi. Thu Tríết Ngạn liền hỏi đi đâu.
Sau đó lại đi tìm.
Anh bước ra khỏi bệnh viện, đến một lễ đường.
Lễ đường được trang trí theo phong cách đám cưới, lộng lẫy, tráng lệ, đẹp như tranh vẽ.
Trang Hãn Học đứng bên cạnh một người phụ nữ không rõ mặt, như một đôi trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa.
Như bị một mũi tên găm vào ngực, anh đau lòng không chịu nổi, tức giận xông lên.
Trang Hãn Học khó xử nói với anh: “Xin lỗi, Tiểu Thu, ba tôi bị bệnh, ba nói muốn nhìn thấy tôi kết hôn, sinh con trước khi qua đời, tôi chẳng còn cách nào khác…”
“Tôi vẫn thích em, nhưng tôi không có lựa chọn nào khác.”
“Tiểu Thu, xin lỗi em.”
“Tiểu Thu, ngoài việc công khai quan hệ và kết hôn, những thứ khác tôi đều muốn cho em. Em muốn gì nào?”
Anh nói: “Em không muốn gì cả. Em chỉ muốn anh thôi.”
Thu Tríết Ngạn tỉnh giấc.
Lòng đau như cắt.
Nếu việc gặp ba mẹ bị trì hoãn, thì việc anh đến thành phố S cũng trở nên vô nghĩa rồi.
Liệu có nên quay về không?
Trang Hãn Học và Thu Tríết Ngạn hiện đều không có tâm trạng lên mạng.
Họ không biết rằng, lúc này trên diễn đàn đang diễn ra một cuộc chỉ trích xoay quanh Trang Hãn Học.
Bởi vì Trang Hãn Học thông báo sẽ quay trở lại livestream, thậm chí còn khoe khoang rằng chính giám đốc mời hắn trở lại và đã ký hợp đồng mới.
Lũ anti-fan chuyên bóc phốt Trang Hãn Học gần như phát điên.
Trên mạng luôn có một số người như vậy. Ai nổi tiếng thì họ đào bới, nghiêm khắc với người khác nhưng tùy tiện với chính mình. Họ đòi hỏi người khác theo chuẩn mực của bậc thánh, nhưng chỉ cần có một chút quá khứ đen tối, đó là đạo đức suy đồi, tam quan bất chính. Nhẹ thì chửi rủa trên diễn đàn, nặng thì tố cáo cơ quan chức năng. Họ tự xưng mình đang duy trì sự liêm chính xã hội và bảo vệ công lý thế giới.
Song, nếu không có người thêm dầu vào lửa, thì cũng không gây nên sóng gió gì.
Số tiền hợp đồng mới của Trang Hãn Học không phải là bí mật trong giới, một nhân viên nào đó rất ngạc nhiên về số tiền hợp đồng lớn của Trang Hãn Học, vô tình để lộ ra ngoài, và ngay lập tức lan truyền khắp nơi.
Nhiều streamer cùng thời hoặc thậm chí ký hợp đồng trước Trang Hãn Học và có lượng fan đông đảo hơn đương nhiên không phục. Tại sao anh làm ít việc hơn chúng tôi mà lại kiếm được nhiều tiền hơn chúng tôi?
Vậy là họ vào các bài đăng bóc phốt lịch sử đen của Trang Hãn Học để thêm dầu vào lửa.
Họ chế giễu hắn khoe khoang.
Họ chế giễu hắn giả vờ gay.
Họ chế giễu hắn là kẻ dối trá.
Nhưng các bài đăng trên diễn đàn và khu bình luận của trang livestream đều bị xóa ngay lập tức. Người ta đồn rằng giám đốc đích thân yêu cầu nhân viên xóa các bài đăng này.
Việc này càng khiến mọi người tức giận hơn.
Tại sao hắn ta lại được ưu ái?
Thế là họ sang các diễn đàn tin đồn khác để gây sự.
Nhưng Trang Hãn Học cũng có fan, tuy không nhiều nhưng sức chiến đấu rất mạnh.
Lũ anti-fan vẫn chưa tìm được bằng chứng gì.
Nhưng một fan đã dựa vào một cụm từ tiếng Anh mà Trang Hãn Học hay sử dụng khi chơi game để tìm ra tài khoản Tieba của hắn! Trang Hãn Học từng dùng tài khoản này để đăng bài trên diễn đàn của trường cấp 2 và cấp 3 của mình!
Chuyện từ tám chục kiếp trước, ngay cả hắn cũng quên mất rồi.
Trường hắn học toàn những trường danh giá.
Fan của hắn vô cùng hả hê, lấy bằng chứng tát vào mặt lũ anti-fan: Nhìn đây nè, streamer nhà tụi này vốn là học sinh giỏi của trường chuyên! Học vấn cao lắm. Anh ấy còn chưa bao giờ khoe khoang về học vấn của mình đấy.
Thật sự là càng đào càng nở mày nở mặt.
Lần mà lũ anti-fan có thể không phục à!
Cãi nhau trên mạng là vậy, con người ngày nay một khi đã có quan điểm thì sẽ không dễ dàng cúi đầu nhận sai, dù đầu rơi máu chảy vẫn cố chấp bảo vệ quan điểm của mình. Không vì đúng sai, chỉ muốn giành thắng thôi.
Nếu lúc này sư phụ Chíp Chíp đang nghỉ hè thì có lẽ đã báo cho hắn một tiếng.
Hoặc nếu các fan của hắn có thời gian, họ cũng sẽ cho hắn biết.
Hoặc nếu Trang Hãn Học không quá bận, hắn lên mạng lướt web thì cũng sẽ nhìn thấy, nhưng lại trùng hợp đúng lúc này, hắn hoàn toàn không hay biết gì, hôm qua đã chạy loanh quanh cả ngày nên ngủ rất say.
Sáng đầu tiên ông Trang nhập viện, ông bị tiếng ngáy của Trang Hãn Học đánh thức.
Bị bệnh đã khổ lắm rồi, mà còn bị tiếng ngáy quấy rầy nữa.
Ông tức giận gọi Trang Hãn Học dậy, muốn quát lên nhưng không có sức, phải gọi yếu ớt mấy tiếng mới đánh thức được hắn.
Trang Hãn Học dậy, rửa mặt qua loa trong nhà vệ sinh của bệnh viện, rồi hộ lý cao cấp mà họ thuê cũng đến.
Trang Hãn Học cùng hộ lý đưa ba đi kiểm tra sức khỏe.
Ba hắn mặc đồ bệnh nhân, trông gầy gò hơn rất nhiều, lúc giúp ba đứng dậy, hắn mới phát hiện ba mình lại nhẹ đến vậy.
Trong ấn tượng của hắn, ba là người cao lớn, khỏe mạnh, bất khả chiến bại.
Trang Hãn Học đột nhiên nhận ra rất rõ ràng rằng, ba mình thực sự đã già rồi.
Ông Trang phàn nàn: “Anh vụng về thật đấy…”
Trang Hãn Học nói: “Nếu ba thấy con vướng víu, thì con về công ty nhé.”
Ông Trang lại đổi giọng: “Anh đến công ty còn vướng víu hơn, không có tôi trông chừng chẳng biết anh lại gây ra chuyện gì nữa, thà ở đây còn hơn.”
Trang Hãn Học ngây ngô nói: “Ba, nếu ba muốn con ở đây với ba thì phải nói chuyện tử tế với con chứ. Đừng cứ mở miệng ra là mắng con nữa. Mẹ không chịu đến, anh hai cũng không đến, chỉ có con là chịu ở đây thôi đó. Không phải thay phiên đâu, chỉ có mình con thôi.”
Ông Trang nói: “Thế còn chị của anh…”
Trang Hãn Học cười khẩy: “Chị ấy càng không thể đến, dẫu mềm lòng đến mấy thì sau nhiều năm cũng bị ba mẹ làm cho chai sạn hết rồi.”
“Con vô tích sự, không có việc gì làm, nên con ở đây, nếu ba thấy con phiền, thấy một mình con ở công ty sẽ gây họa, thì con cũng có thể đi chơi. Con không bận tâm đâu.”
Ông Trang ậm ừ một lúc mới nói: “… Thôi, anh cứ ở đây đi.”
Ông Trang bắt Trang Hãn Học đi làm thủ tục.
Ông muốn chuyển sang bệnh viện tư cao cấp để điều trị, ông không cảm thấy lần bệnh này có gì to tát, còn phàn nàn với hắn: “Chắc kiếp trước tôi nợ anh hai của anh nhiều tiền lắm, nên kiếp này nó mới đầu thai làm con trai để hành hạ tôi. Tiễn tôi vào viện luôn.”
Trang Hãn Học nói: “Ba, tư tưởng của ba cổ hủ quá rồi, ba nghĩ thoáng một chút, thì sẽ không có bệnh tật gì hết ạ.”
Ông Trang: “Tôi đã bị bệnh rồi mà anh còn cãi tôi à?”
Trang Hãn Học: “Đây là tranh luận mà ba!”
Hai cha con lại cãi nhau om sòm.
Trưa hôm đó nhận được kết quả kiểm tra.
Là suy thận cấp.
– Hết chương 48 –

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.