Ngày hôm nay Quách Kiến Siêu cũng xem như được mở mang kiến thức, từ sớm đã được nghe Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám nói qua, Dương Minh lợi hại cỡ nào, năng lực lớn bao nhiêu, thế nhưng sự tình ngày hôm nay mới làm cho Quách Kiến Siêu thực sự chấn động.
Đã hiểu rõ cái gì mới được gọi là năng lực cường đại! So với mấy cái thứ lăn lộn tầm thường, đúng là cách biệt một trời! Dương Minh nói mấy câu, đã khiến gia tộc Douglas phải trao toàn bộ quyền kinh doanh chuỗi khách sạn Douglas sở hữu trên đất Trung Quốc, cái này người bình thường có thể làm được sao?
Tuy rằng Quách Kiến Siêu cũng không hiểu rõ Dương Minh đã làm như thế nào, thế nhưng đích thực Dương Minh đã làm được, sự thực xảy ra trước mắt, không cho phép Quách Kiến Siêu không tin! Ban đầu Trần Trí Nghiệp kia hò hét rất ngưu, cư nhiên trong nháy mắt đã bị Kaike vứt bỏ.
- Dương ca, anh ban nãy thực sự là rất ngưu ya, đem Kaike kia trực tiếp từ đại gia biến thành tôn tử!
Quách Kiến Siêu nói rất là sảng khoái.
Liên tiếp mấy ngày liền gặp phải đả kích đến từ khách sạn Douglas, đã khiến Quách Kiến Siêu rất là ấm ức, hết lần này tới lần khác hướng tới Dương Minh cùng Bạo Tam Lập nhưng đều không nhận được phản hồi. Cho nên, Quách Kiến Siêu cũng chỉ có thể bị khinh bỉ mà không thể đánh trả lại, hơn nữa Trần Trí Nghiệp kia còn vài lần mang cái dáng dấp cao cao tại thượng, đến thu mua chọc ngoáy xem thường mình. Làm cho Quách Kiến Siêu đã nghẹn khuất tới một mức độ nhất định rồi!
Ngày hôm nay rốt cục cũng đã bạo phát ra, nhưng mà không phải bạo phát ủy khuất, mà là bạo phát sảng khoái! Nhìn hình dạng tôn tử ngoan ngoãn Kaike kia, nhìn hắn đã vứt bỏ Trần Trí Nghiệp, Trần Trí Nghiệp được mình xách lên ném như ném một con chó. Cảnh tượng đó, vừa nghĩ đến đã khiến Quách Kiến Siêu nhiệt huyết sôi trào!
Dương ca, đúng là rất lợi hại!
- Là bọn họ tự gieo gió gặt bảo, không còn cách nào.
Dương Minh nhún vai:
- Vốn dĩ tôi cũng không muốn đem bọn họ ra làm gì, nhưng mà có ai để cho bọn họ gặm nhấm bức người được? Nếu như chỉ là kinh doanh đứng đắn, tôi cũng không muốn làm gì bọn họ, cũng không rảnh mà quan tâm tới bọn họ. Thế nhưng, bọn họ lại dám dùng cái này này để uy hiếp tôi rời bỏ Trần Mộng Nghiên?
- Haizz…
Quách Kiến Siêu lắc lắc đầu. Trần Mộng Nghiên chính là bạn gái chính quy của Dương Minh, khi đó Tôn Khiết cùng Dương Minh không có quan hệ gì còn đem mình chỉnh may mà không chết, đừng nói là Trần Mộng Nghiên.
Cho nên, đối với Kaike giúp đỡ Trần Trí Nghiệp giả bộ dồn ép, kết quả phải đem toàn bộ khách sạn Douglas sở hữu trong biên giới Trung Quốc mà giả bộ bỏ đi, bạo tay kiểu này quả thực rất có sức lực.
Nếu Kaike biết giả bộ dồn ép một lần phải trả một cái giá lớn như vậy, hơn nữa còn chưa đến được giây phút thành công. Phỏng chừng có nói cái gì hắn cũng sẽ không dám giả bộ nữa, nhưng mà thật tiếc lúc trước hắn không hề biết.
- Dương ca, Kaike này, rốt cuộc là vì sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý vậy?
Quách Kiến Siêu rất là hiếu kỳ chuyện này, vài lần do dự muốn hỏi Dương Minh, rồi lại không tiện mở miệng. Hiện tại suy nghĩ nửa ngày rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi.
- Ha hả, cậu nói Kaike hả. Gia tộc của hắn là gia tộc Douglas.
Dương Minh vừa cười vừa nói.
- Cái này em biết, nhưng mà gia tộc Douglas và chuyện này có gì quan hệ chứ?
Quách Kiến Siêu hỏi.
- Người thuận vị thừa kế thứ nhất của gia tộc Douglas vì quấy rầy nữ nhân của tôi nên đã bị tôi giết chết.
Dương Minh cũng không gạt Quách Kiến Siêu, hắn cũng là thủ hạ trung thành trong tay mình, thời gian đi theo mình cũng không ngắn:
- Ông ngoại hắn trợ giúp hắn ra vẻ lợi hại, sau đó đã bị tôi diệt tộc.
- Hả!
Quách Kiến Siêu nghe Dương Minh nói xong, nhất thời há to miệng kinh ngạc.
Gia tộc Douglas là một gia tộc thế nào, Quách Kiến Siêu lúc trước đã điều tra một thời gian rất lâu. Dương Minh và Bạo Tam Lập không phản hồi gì lại, thế nhưng Quách Kiến Siêu cũng đã tự đem gia tộc Douglas trở thành đối thủ của mình.
Cho nên đối với gia sản và tính chất của gia tộc Douglas là rất rõ ràng, đây là một con quái to lớn cỡ nào! Có điều, lúc hắn thu thập tư liệu, cũng thấy được một ít tin tức lá cải trên diễn đàn của người nước ngoài, chính là nói người thuận vị thừa kế thứ nhất của gia tộc Douglas vì đắc tội với một người hung ác, đã bị giết chết. Bao gồm cả ông ngoại của Gould và gia tộc Lancer cũng bị tiêu diệt.
Lúc đó Quách Kiến Siêu đã nghĩ, người hung ác đó quả thực là rất có gốc rễ, nếu mình có thể xây dựng được quan hệ với người hung ác đó thì tốt rồi. Chỉ cần gọi hắn cảnh cáo Kaike một chút, tin tưởng Kaike nhất định sẽ thu tay lại, sẽ không nhắm vào khách sạn Quốc Tế Tùng Giang của mình nữa.
Thế nhưng Quách Kiến Siêu cảm thấy, chỉ là do mình mơ mộng hão huyền mà thôi. Chỉ là lúc không có việc gì thì ảo tưởng một chút, căn bản là chuyện này không có khả năng thực hiện.
Nhưng mà sau khi thấy tin tức lá cải đó, Quách Kiến Siêu cũng cố gắng tìm tòi một chút tư liệu về gia tộc Lancer! Ban đầu, Quách Kiến Siêu còn tưởng rằng gia tộc Lancer chỉ là loại tiểu gia tộc bình thường, cho nên mới bị diệt tộc. Nếu khủng bố như gia tộc Douglas, người hung ác kia cho dù rất lợi hại cũng không có khả năng trực tiếp diệt tộc được.
Chỉ là sau khi tìm tòi, Quách Kiến Siêu trực tiếp bị hù dọa tới mức hôn mê luôn! Cái gia tộc Lancer này… đâu phải là tiểu gia tộc chứ! Đây là một trong những gia tộc đứng đầu xã hội thượng lưu Châu Âu! So với gia tộc Douglas không biết cường đại hơn gấp bao nhiêu lần!
Hơn nữa, gia tộc Lancer là một gia tộc buôn bán súng đạn. Cái loại gia tộc cấp bậc kinh khủng như vậy, lại có thể bị một người đem đi diệt tộc?
Quách Kiến Siêu lúc đó cảm khái liên hồi, đồng thời cũng không quá tin tưởng tính chân thực của cái tin tức lá cải này, một gia tộc lớn như vậy lại có thể bị diệt tộc, điều này sao có thể? Không phải là đang nói giỡn đấy chứ?
Dù sao lá cải cũng chỉ là lá cải, không ai biết tính thật giả của nó. Quách Kiến Siêu lại tìm tòi một chút tin tức của phía chính phủ, phát hiện gia tộc Lancer thật đúng là đã biến mất hẳn rồi. Chỉ có điều là bởi vì một trận cháy lớn, toàn bộ đã bị chết cháy.
Loại chuyện này, có khả năng là che giấu sự thực, cũng có khả năng là mặt thật của nó. Về phần cái tin lá cải trên diễn đàn kia, cũng có khả năng là sự thực, cũng có thể là một số ít người buồn chán dựa vào trận hỏa hoạn này mà liên tưởng ra.
Nói chung người liên quan đều đã chết, ai biết việc này là thật hay giả chứ? Lúc Quách Kiến Siêu nghe được Dương Minh nói ra chuyện này. Quách Kiến Siêu thoáng cái đã choáng váng.
Cái tin tức lá cải mình thấy trên mạng đều có thật? Hơn nữa, cái người hung ác kia chính là Dương ca?
- Là gia tộc Lancer?
Quách Kiến Siêu lắp bắp hỏi.
- Hử? Làm sao cậu biết?
Dương Minh thật ra lại bị câu trả lời của Quách Kiến Siêu khiến cho ngẩn cả người:
- Chuyện này tôi chưa từng cùng người khác nói qua?
- Ặc…
Quách Kiến Siêu chỉ cảm thấy mình đang nhiệt huyết sôi trào. Sự sùng bái đối với Dương Minh đã không còn cách nào hình dùng được bằng ngôn ngữ nữa. Quả thực là phục sát đất:
- Dương ca, anh quá cường đại! Lúc trước, em trên mạng từng đọc qua một tin lá cải, nói là có một người hung ác đã đem người thuận vị thừa kế thứ nhất của gia tộc Douglas giết chết, đồng thời tiêu diệt luôn cả gia tộc Lancer của ông ngoại hắn! Lúc đó em đã nghĩ, cái người hung ác này rất có năng lực, nếu như em có thể quen biết được người này thì tốt quá. Để hắn cảnh cáo Kaike một chút, xem hắn còn dám làm xằng làm bậy… không nghĩ tới…
- Gì cơ? Chuyện này đã thành tin lá cải rồi hả?
Dương Minh lắc lắc đầu, thầm nghĩ phỏng chừng là gia tộc Hồ Điệp bên kia thả ra tin tức này, là nhằm vào các đại gia tộc có ý nghĩ không an phận.
- Đúng rồi! Em đã hiểu, ban nãy anh nói với Kaike là anh trai hắn đã chết như thế nào, khi đó em còn còn có chút buồn bực cơ, nhất thời không liên kết được thành một khối.
Quách Kiến Siêu bừng tỉnh nói:
- Bây giờ đem anh và cái người hung ác kia liên hệ lại với nhau, có thể giải thích thông suốt được rồi.
- Hắn làm có chút quá đáng. Nếu không phải vậy, tôi cũng không muốn nhắc tới chuyện này.
Dương Minh nói:
- Kỳ thực, Kaike và Trần Trí Nghiệp, ở trong mắt tôi thực sự không tính là cái gì.
- Cái này đương nhiên!
Quách Kiến Siêu vui vẻ nói:
- Em nói Dương ca trước đó anh làm sao lại không quan tâm, hóa ra là để cho bọn hắn nhảy nhót một vở hài kịch, căn bản là không để vào mắt! Ngược lại em đã lo lắng quá rồi, Dương ca đã sớm bày mưu nghĩ kế.
- Sau khi hợp đồng mua bán khách sạn tới tay, một lần nữa đổi tên quy hoạch lại từ đầu, phỏng chừng là một quá trình rất dài.
Dương Minh trầm tư nói:
- Có khi lúc đó tôi cũng không ở Tùng Giang. Kiến Siêu, cậu trợ giúp một chút Tiểu Lộ làm chuyện này cho tốt nhé, con người cậu ở phương diện kinh doanh khách sạn là rất có thiên phú.
- Hả! Dương ca, anh nói nhiều như vậy là muốn giao khách sạn cho em quản lý?
Quách Kiến Siêu sau khi nghe Dương Minh nói xong thì vừa mừng vừa sợ.
- Nói nhảm, cậu xem tôi có thời gian lo mấy việc này sao?
Dương Minh cười mắng:
- Cậu đừng làm cho nó hỏng là được.
- Yên tâm đi, Dương ca. Em làm việc, anh cứ yên tâm!
Quách Kiến Siêu cam đoan nói.
- Tiểu tử ngươi, khoe khoang quá nhỉ!
Dương Minh lắc lắc đầu:
- Xem cậu hưng phấn như vậy, lúc này chắc không buồn bực?
- Hì hì… Xem ra lúc trước em còn có chút nhỏ mọn, tầm mắt nhìn quá ngắn.
Quách Kiến Siêu tự giễu nói:
- Biết sớm như vậy, em cũng không cùng Trần Trí Nghiệp tức giận làm gì, cùng hắn đùa giỡn, còn có thể tăng thêm tiếng cười.