Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1620:




Ước Thản Tư cúp điện thoại, sợ đến vãi mồ hôi đầm đìa. Không nghĩ rằng mình đã trêu chọc tới một tồn tại cường đại như vậy! Không trách được khi đối phó tên này, Elise tiểu thư tính toán thật cẩn thận, không nghĩ tới nguyên lai là bởi vì. dạng này!
Ước Thản Tư cười khổ, nghĩ tới gia tộc Lancer là một đại gia tộc trong một đêm hôi phi yên diệt, hắn không hoài nghi chút nào… Dương Minh cũng có thể cho gia tộc South City một kết cục đồng dạng.
Cầm điện thoại lên, bấm ngay số điện thoại của Uygur. Hiện tại hắn cũng chỉ có thể đem oán khí phát tiết trên người tên thủ hạ này!
"Uygur ngươi là tên khốn kiếp, sao nghe điện thoại chậm như vậy? " Điện thoại mới vừa vang lên, đã được nhấc lên, vậy mà Ước Thản Tư vẫn chê động tác đối phương quá chậm, chửi ầm lên.
"A! Gia chủ. Tôi nhấc vô cùng mau mà! Điện thoại vẫn ở trong tay của tôi mà. " Uygur bị chửi có chút ngu ra, sửng sốt một chút, vội vàng nói.
"Ngươi là tên khốn kiếp, cũng bởi vì ngươi, ta mới bị tiểu thư Elise mắng!" Ước Thản Tư cả giận nói: "Ngươi không có chuyện gì làm lại đi trêu chọc Dương Minh? Bảo ngươi hiệp trợ Khắc Lạp Tư, ngươi hiệp trợ hắn là tốt rồi. Hắn chết, trước tiên ngươi không hướng ta hồi báo, ngươi đi bắt Dương Minh làm cái gì? Nhũn não hả?"
"A!" Uygur không nghĩ tới Ước Thản Tư đột nhiên lại tức giận bởi vì chuyện này, nhất thời có chút ủy khuất: "Gia chủ, tôi không phải là suy nghĩ cho Khắc Lạp Tư bị Dương Minh giết chết sao? Tôi sợ tiểu thư Elise truy cứu, cho nên mới suy nghĩ bắt cho được Dương Minh."
"Bắt cái rắm! Ngươi biết lý do gia tộc Lancer vì sao xong đời không? " Ước Thản Tư quát.
"Không… không biết a? " Uygur chợt nghe câu hỏi của Ước Thản Tư, cũng sững sờ, có chút không giải thích được.
"Chính là Dương Minh làm đó!" Ước Thản Tư cả giận: "Ngươi không có chuyện gì làm lại chọc hắn làm gì? Không thấy tiểu thư Elise cũng phải tìm một cao thủ cờ bạc, dùng những cách khác để xử lý hắn sao? Ngươi cho rằng thủ đoạn bình thường có thể hoàn thành sao? Ngươi … tức chết ta!"
"A? gia tộc Lancer….đó là Dương Minh làm? " Uygur sững sốt. Bất quá nghĩ đến sự cường hãn của Dương Minh, Đoạn Đầu bang cũng chỉ trong nháy mắt tận diệt, muốn làm như gia tộc Lancer tựa hồ cũng không phải là việc khó gì.
"Tất nhiên là hắn!" Ước Thản Tư tức giận nói: "Lần này nếu không phải là tiểu thư Elise báo cho, gia tộc South Cty chúng ta tựu xong đời! Ngươi ở Ma Cao chờ ta sang, ta hiện tại tựu bay qua, ta muốn đích thân nói xin lỗi với Dương Minh!"
"A! A!" Uygur không nghĩ tới gia chủ muốn vội tới xin lỗi Dương Minh. Xem ra, lúc trước Ước Thản Tư nói nhất định là sự thật. Dương Minh thật sự lợi hại như vậy, nếu không hắn cũng không tự mình tới đây!
Xem ra, lúc trước theo lời Dương Minh, để cho gia chủ của mình trong 24h đi gặp hắn, mình chỉ nghĩ hắn muốn ra vẻ ngưu lại không nghĩ bây giờ gia chủ lại muốn gặp hắn!
Nói chuyện điện thoại xong, Ước Thản Tư liền "ngựa không ngừng vó" gọi quản gia đi chuẩn bị máy bay riêng của mình, hắn muốn với tốc độ nhanh nhất bay đến Ma Cao.
Biết Dương Minh là người có thể tiêu diệt hết gia tộc, Ước Thản Tư không dám chậm trễ. Hắn không nghi ngờ chút nào nếu mình trong 24h không xuất hiện, Dương Minh sẽ trực tiếp xóa tên gia tộc South City.
Trước khi lên đường Ước Thản Tư, quyết định hay là gọi điện thoại trước cho Dương Minh. Dương Minh mặc dù nói cho 24h, hiện tại đã qua mất mấy giờ. Hơn nữa chính mình nếu vạn nhất trong 24h không sang kịp thì sao. Tuy nói là máy bay riêng, cũng có thể có sẽ xảy ra việc ngoài ý muốn, tỷ như máy bay không cách nào hạ xuống… muốn hắn chờ một chút.
Phương thức liên lạc, đã có được từ nơi Uygur. Ước Thản Tư Thở dài, bấm số điện thoại Dương Minh! Nghĩ mình đường đường là gia chủ gia tộc South City, vì mặt mũi tiểu thư Elise mà cầu khẩn người ta, Ước Thản Tư cũng có chút thẹn thùng. Bất quá nghĩ đến Dương Minh lợi hại như thế, cũng không xem chuyện đó vào đâu nữa.
"Alo, xin hỏi là Dương Minh tiên sinh sao? " Ước Thản Tư bấm điện thoại phòng Dương Minh, cẩn thận hỏi.
"Ngươi là ai? " Dương Minh nghe được một thanh âm xa lạ, nhíu nhíu mày, trong lòng nhẹ nhàng so đo, tựu đoán được thân phận người này.
"Dương tiên sinh ngài mạnh khỏe, tôi là gia chủ gia tộc South City Ước Thản Tư a! Lúc trước thật sự không tốt mong ngài tha lỗi!" Ước Thản Tư khách khí nói.
"Ước Thản Tư? Chưa nghe nói qua. " Dương Minh thản nhiên nói: "Ngươi cho rằng gọi điện thoại, là có thể chứng minh ngươi là gia chủ gia tộc South City?"
"Ách. Cái này!"Ước Thản Tư nhất thời có chút lúng túng: "Dương tiên sinh, tôi hiện tại ngồi máy bay cá nhân, đi sang phía ngài xin lỗi, tôi chỉ là nói trước lời xin lỗi!"
"Đợi ngươi đến đã rồi nói sau. " Dương Minh cũng không nhiều lời, trực tiếp cúp điện thoại.
Ước Thản Tư nghe bên trong điện thoại truyền đến tiếng "tút" thật dài, không khỏi cười khổ. Xem ra, chuyện này Dương Minh khó bỏ qua rồi, lần này sợ rằng không có dễ dàng xong xuôi được.
Bất quá Ước Thản Tư cũng không dám chậm trễ. Quản gia liên lạc máy bay riêng, tựu vội vàng ra phi trường.
Đối với gia tộc South City, Dương Minh cũng không có cừu hận gì quá lớn. Đã có Elise xin cho, Dương Minh nghĩ chỉ hung hăng lừa gạt bọn họ một khoản thôi. Về phần tiêu diệt hết gia tộc thì lại phải đirất xa, Dương Minh thật sự không rảnh đến mức đó.
Huống chi gia tộc South City chỉ là thủ hạ của Elise, là một con cờ, có tiêu diệt hết hay không đối với đại cục mà nói chỉ là râu ria.
Trương Tân không nghĩ Dương Minh sẽ trở lại nhanh như vậy. Lúc trước Dương Minh nói vô cùng nghiêm trọng, tựa hồ muốn đi làm đại sự gì, nhưng là còn chưa đến hai canh giờ, liền trở về khách sạn.
"Lão đại, tối nay chúng ta cùng nhau ăn cái gì đi? " Trương Tân đẩy ra Dương Minh khỏi cửa phòng, cười hì hì nói: "Lão đại, ta nghe nói quán Bar khách sạn này buổi tối có hoạt động kích thích, buổi tối cùng nhau xem một chút nha?"
"Hả? Cái gì hoạt động kích thích? " Dương Minh kinh ngạc.
"Chính là múa thoát y a! Dưới tầng hầm khách sạn, là hộp đêm, mỗi tối đều có tiết mục đặc biệt!" Trương Tân nhỏ giọng nói: "Lão đại, buổi tối hai ta đi, thế nào?"
Dương Minh nhìn Trương Tân đang vô cùng hưng phấn, trong lòng khẽ thở dài một cái. Mặc dù tình nghĩa mình cùng Trương Tân không thay đổi, nhưng con đường đi của hai càng lúc càng xa nhau.
Nếu như đổi lại là thời điểm trung học phổ thông, chính mình, Dương Minh nghĩ, mình nhất định sẽ rất hưng phấn đáp ứng đề nghị Trương Tân. Dù sao khi đó đối với thân thể nữ nhân cũng rất tò mò. Bất quá hiện tại. Dương Minh đối với cái đó thật đúng là không chỗ nào không biết.
Mình đã trưởng thành, sớm qua rồi thời tuổi trẻ nông nổi. Cũng không biết chuyện này là chuyện tốt hay xấu.
"Tốt!" nhìn Trương Tân hưng phấn, Dương Minh cũng không nỡ đạp đổ, đi theo trông chừng hắn thôi.
"Thật tốt quá! Lão đại, tôi còn tưởng rằng anh sẽ không đi đâu!" Trương Tân nghe được Dương Minh khẳng định chắc chắn, càng thêm hưng phấn: "Lúc trước, có cha cùng Vương Mi không tốt để đi. Bất quá hiện tại đi theo anh, bọn họ không biết tôi đi làm cái gì rồi!"
Dương Minh cười lắc đầu: "Để gọi Tam Đặc Đốn chuẩn bị bữa ăn tối, một lát chúng ta cùng nhau đi xuống ăn."
"Uk, lão đại! Xong bữa tối nha!" Trương Tân nhắc nhở Dương Minh: "Ngàn vạn lần không được quên! Tôi đi về trước a!"
"Rồi, không quên!" Dương Minh cười mắng: "Nhanh đi về đi!"
Đợi Trương Tân đi xong, Dương Minh gọi cho Tam Đặc Đốn chuẩn bị bữa ăn tối một chút. Sau đó thuận tiện hỏi thăm chuyện hộp đêm buổi tối, để cho Tam Đặc Đốn lấy hai vị trí khách quý.
Bây giờ Tam Đặc Đốn đối với Dương Minh lại là kính nể cùng e ngại! Đoạn Đầu bang bị diệt, tin tức mặc dù còn chưa loan truyền ra ngoài, nhưng là đối Tam Đặc Đốn lúc nào cũng chú ý mà nói đã biết từ lâu. Đoạn Đầu bang đã bị tiêu diệt, hơn nữa lão đại Đoạn Đầu Lang của Đoạn Đầu bang cùng đường chạy trốn, vì thế nên Uygur thực sự rất căm tức!
Bất quá, hiện tại thái độ Uygur có chút mập mờ không rõ. Dương Minh diệt Đoạn Đầu bang, hắn lại không có phản ứng nào cũng không gọi điện thoại tới đây. Điều này làm cho Tam Đặc Đốn tò mò, hắn hiểu là Uygur là sợ rồi! Không dám có hành động thiếu suy nghĩ nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.