Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1731: Hôn Sự Của Đồ Đệ




- Không xa đâu mà, em vơi Tiểu Lan năm sau tốt nghiệp rồi làm đám cưới luôn, cũng muốn năm sau có em bé luôn à, đến lúc đó chúng ta có thể hứa hôn cho con cái được rồi…
Bây giờ Tiểu Tường thực sự rất là xúc động, hắn chưa bao giờ được hảnh diện như hôm nay,nên nói chuyện hơi lộn xộn.
- Vậy em đợi không được rồi…anh phải cần thêm vài năm nữa cơ.
Dương Minh có chút khó nói:
- Các em nghĩ quá xa rồi.
- Hì Hì, vậy lão đại có cháu không, giới thiệu cho "bảo bối" tương lai của em là được rồi!
Hôm nay quả thực Tiểu tường vô cùng xúc động nên nói thì cũng có chút loạn thát bát tao.
- Hiện giờ thì chưa có, nếu có thì sẽ giới thiệu cho em."
Dương Minh bất đắc dĩ nói.
Thế thì tốt quá, lão đại, về sau chúng ta là người một nhà rồi! anh có thể dìu dắt em rồi!
Quan Tiểu Tường cũng không ngốc, tuy rằng thái độ làm người có hơi cứng nhắc, nhưng lại cũng biết chỉ cần đi theo của Dương Minh, về sau nhất định hắn sẽ thành công.
Trương Hoa Lan bị làm cho đỏ hết mặt, là một cô gái chưa xuất giá, nhưng Tiểu Tường lại đem việc con cái ra tính toán hết rồi, điểu này đương nhiên làm cô ấy rất ngại ngùng, cô trợn mắt nhìn Tiểu Tường, hờn dỗi nói:
- Anh nói bậy bạ cái gì đấy, ai muốn sinh em bé nhanh như vậ chứ?
- Đương nhiên là em rồi! cha em cũng đồng ý rồi mà, chúng mình còn sợ cái gì chứ!
Tiểu Tường nói như đúng rồi.
- Em cũng chưa muốn sinh em bé đâu! Sự nghiệp vẫn chưa có gì mà, có em bé rồi như thế sẽ bỏ dỡ nhiều việc lắm đó!
Hoa Lan lại lắc đầu:
- Anh không thể đứng đắn một chút sao?
- Suy nghĩ gì nữa cơ? Sự nghiệp chẵng phải có lão đại dẫn dắt sao? Lẽ nào em không tin tưởng năng lực của lão đại sao?
Hiện nay Tiểu Tường rất tín nhiệm Dương Minh, Dương Minh nói bản thân hắn sẽ thành công, Quan Tiểu Tường liền tràn đầy niềm tin!.
- Như vậy anh cũng không thể là bất cứ điều gì cũng dựa vào Dương ca nha!
Hoa lan liếc Tiểu Tường một cái, người này thế nào lại như vậy? người khác giúp đỡ anh, bản thân anh cái gì cũng không lo hết sao? Lại thêm, cho dù là người khác giúp anh cũng không phải chỗ nào cũng giúp anh được, anh không tự mình cố gắng, như thế cũng không được đâu!
- Không có.Hì hì anh đây không phải là có lòng tin sao!
Tiểu Tường gãi đầu liên tục, nói rất hổ thẹn.
- Được rồi, Tiểu Lan à, anh đã quyết định giúp đỡ Tiểu Tường, như vậy về sau Tiểu Tường nhất định sẽ không có vấn đề gì đâu.
Dương Minh cười nói:
- Em yên tâm gả cho hắn đi, sinh cho hắn một cục cưng nha.
- Ân…
Trương Hoa Lan nghe Dương Minh nói như vậy, lại cảm thấy hơi ngượng ngùng, gật đầu không tự nhiên lắm, nhưng trong lòng vô cùng cảm kích Dương Minh. nàng cũng không biết tại sao Dương Minh lại giúp đỡ Quan Tiểu Tường như vậy, trước đây chỉ là gặp mặt Dương Minh một lần ở nhà Quan Học Dân, nàng ngay cả Dương Minh làm cái gì cũng không biết!
Hơn nữa hôm nay, Hoa lan mới gặp mặt Dương Minh lần thứ 2 nhưng trong thời gian đó cũng không nghe Quan Tiểu Tường nói gì về Dương Minh, làm sao mà hôm nay lại đột nhiên giúp đỡ Quan Tiểu Tường vậy?
Trước đây, khi bị cha quở trách, Quan Tiểu Tường cảm thấy thấp thổm, vô cùng không yên tâm, Quan Tiểu Tường cũng khẳng định không biết Dương Minh là người như thế nào, lại chần chừ không biết rôt cuộc Dương Minh có thể giúp được không… như vậy, chuyện này rất kỳ quặc, Trương Hoa Lan chịu không nổi hỏi:
- Dương ca, tại sao anh lại giúp đỡ Tiểu Tường như vậy a?
- Ha Ha.anh ấy không phải đã nói? Chúng ta đều là người một nhà sao.
- Đó …Đó cũng là lý do sao?
Hoa Lan sững sờ.
Dương Minh nhún vai nói:
- Có thể là do duyên số.
Đương nhiên, nguyên nhân thật Dương Minh không thể nói ra được, và cũng không muốn nói ra. Ban đầu hắn chỉ nhìn Quan Học Dân hết lòng giúp đỡ Trầm Vũ Tích, nên cũng muốn giúp chuyện của Quan Tiểu Tường để trả ơn!
Nếu như Dương Minh trực tiếp đưa cho Quan Học Dân tiền, Quan Học Dân nhất định không chịu nhận rồi! Dựa vào tính cách của Quan Học Dân chắc chắn không thể lấy số tiền đó, nếu như mà nhận thì Quan Tiểu Tường cũng không đến nổi ngay cả 5 triệu cũng không có.
Do đó, Dương Minh trả ơn Quan Học Dân trên phương diện khác, đương nhiên Quan Học Dân có thể nhìn thấy được cách trả ơn đó nhưng cũng không can thiệp đâu. Suy cho cùng cũng là tâm ý của Dương Minh, ông ấy không có cách ngăn cản.
Đó là nguyên nhân thứ nhất. Nguyên nhân thứ 2 là, trước khi đi Vân Nam Dương Minh cũng muốn dẫn dắt người xung quanh mình,.ít nhất..., những người như Bạo Tam Lập Dương Minh cũng đã cho giúp bọn họ tìm được lối ra, mà những người quen biết, nếu có thể giúp đỡ thì hắn cũng sẽ giúp một chút.
Nguyên nhân thứ 3 là, chính là Dương Minh cảm thấy Tiểu Tường phù hợp với sở thích của mình, nhìn thấy tình cảnh khó khăn của Tiểu Tường, Dương Minh lại nhớ về những ngày tháng trước kia của mình!
Lúc đầu, khi bản thân ở bên cạnh Tô Nha, Tô Hải Khoát bố của Tô Nhã với Trương Điếm Hải hiện nay thì chả có gì khác mấy sao? Cho nên điều này cũng là một nguyên nhân mà Dương Minh giúp Tiểu Tường!.
- Như vậy a.
Trương Hoa Lan biết Dương Minh có thể không nói thật, thế nhưng Dương Minh không nói, nàng không còn cách nào hỏi tiếp, chỉ có thể dừng lại thôi.
- Ha,Ha, lão đại nói là chúng ta hợp nhau đó! Xem ra chúng ta có thể kết thông gia với anh Dương rồi!
Quan Tiểu Tường rất vui, Dương Minh là người mà cha mình rất tôn sùng, hơn nữa cha nuôi của Dương Minh cha mình cũng biết, cho nên Tiểu Tường cũng đương nhiên không cho rằng Dương Minh sẽ ngấm ngầm lừa mình:
- Lão đại, về sau anh không thể không nhận em là thông gia a!.
- Đương nhiên là không…nhưng mà, đợi anh có con đã, nhưng phải hơi lâu đó!
Dương Minh nhìn Tiểu Tường rất say sưa, bỗng nhiên thì trong đầu nghĩ ra một kế.
Dương Minh đột nhiên nghĩ đến Phương Thiên lúc đầu cũng an bài hôn sự cho mình, đối với chuyện lần đó Dương Minh vẫn canh cánh trong lòng, không nghĩ đến bản thân cũng có cơ hội như vậy, nếu như có thể sắp xếp hôn sự của học trò mình trước, đến khi đó nó sẽ chống cự lại không đây?
Nghĩ đến điều đó, Dương Minh lập tức cảm thấy rất buồn cười, Phương Thiên lúc đầu có phải cũng như vậy không? À. hình như là như vậy rồi, Ông ấy và Vương Nhược Thủy cũng bị sắp đặt à! Cho nên ông ấy không thoải mái, nên bản thân đương nhiên cũng muốn sắp xếp cho học trò của mình rồi! Quyền lợi này không sử dụng thì không được, thậm chí Dương Minh còn nghĩ đến vẻ măt của học trò mình trong tương lai,.cạc.cạc.Dương Minh thấy mình hiện giờ có chút sâu xa, chuyện xa như vậy lại nghĩ đến rồi.
- Vậy phải làm như thế nào đây…
Tiểu Tường kêu ca với bộ mặt đau khổ.
- Bất quá, sắp tới anh sẽ nhận một học trò, làm thông gia với em có được không.
Dương Minh nói đó là khi sau khi trở từ Vân Nam trở về, bản thân cũng muốn về ở ẩn giang hồ rồi, nhưng địa vị vua sát thủ hiện tại cũng phải cần truyền lại cho ai đó, cho nên Dương Minh không thể không tìm một học trò. Mà Quan Tiểu Tường hiện giờ đã rất tích cực,vậy mình liện tự tiện chủ trương, đem hôn sự của đồ đệ minh quy định sẳn sau này cũng không thể phản đối được!
Mặc dù, học trò của mình ở đâu, Dương Minh vẫn còn chưa biết, bất quá việc hôn sự của mình lúc đầu, không phải là Phương Thiên trước khi chưa gặp mặt mình cũng có thể quyết định sao? Cho nên Dương Minh cũng chơi một phen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.