Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1736: Một Cơ Hội Cuối Cùng




- Đúng vậy.
Kinh Tiểu Lộ thản nhiên cười:
- Quan hệ của em với chị Họa Mi tuy là rất tốt, nhưng quan hệ cá nhân vẫn là quan hệ cá nhân, không thể xen lẫn với việc của công ty!
- Nói vậy em đã từ chối?
Dương Minh tỏ ý khen ngợi nhìn Kinh Tiểu Lộ, xem ra nàng đã trưởng thành rồi, sẽ không vì tình cảm cá nhân mà làm ra một số chuyện đi ngược lại lợi ích của công ty, như thế này thì Dương Minh cũng có thể yên tâm rời đi, tập đoàn Danh Dương trong tay Kinh Tiểu Lộ, cũng không đễn nỗi suy bại.
- Cũng không thể nói là từ chối.
Kinh Tiểu Lộ cười cười:
- Thư kí của chị Liễu nói tình hình là chúng ta nhúng tay vào chẳng qua là thêu hoa trên gấm, bản thân chị Liễu cũng có khả năng kiểm soát tình hình, lúc này chúng ta nhúng tay vào chẳng qua là vì bảo đảm sự hợp tác càng chặt chẽ sau này của tập đoàn Giang Duyên và tập đoàn Danh Dương…
- Ài…
Dương Minh đương nhiên là nghe ra Kinh Tiểu Lộ không tin chuyện này:
- Liễu Họa Mi đương nhiên sẽ không muốn người ngoài nhúng tay vào công việc nội bộ của Liễu gia, nếu như đồng ý một vài điều kiện của chúng ta, sẽ không thể tránh khỏi việc chúng ta gia nhập vào tập đoàn Giang Duyên, đến lúc đó trừng trị hai anh em của chị nàng xong, lại đến cổ đông "khủng" của tập đoàn Danh Dương chúng ta, Liễu Họa Mi không lo lắng mới lạ! vì vậy không đến mức lâm vào tình cảnh vạn bất đắc dĩ, chị ấy sẽ không chia cắt lợi ích của Liễu gia! Liễu Hoa Mi này thực ra biết rất rõ, quan hệ cá nhân của em và chị ấy, nhưng trước lợi ích của công ty, quan hệ cá nhân cũng chẳng là cái gì.
- Tùy ý nàng ta thôi.
Dương Minh nhíu nhíu mày, trước đây tuy là anh có tình cảm với Liễu Họa Mi nhưng cảm thấy không quen với cách làm của nàng ta, giúp đỡ thì giúp đỡ dù cho không có lợi ích, nàng ta cầu cứu tới tận Dương Minh, nói những lời yếu đuối, Dương Minh không thể thờ ơ mặc kệ! nhưng nàng ta lại giở trò với anh, Dương Minh rất bất mãn:
- Nàng ta không chủ động tới, em không cần phải chủ động tìm nàng!
- Được rồi!
Kinh Tiểu Lộ cũng thấy được vẻ khó chịu của Dương Minh, thè lưỡi, cười hì hì, nói:
- Chị Họa Mi thật là ngốc đến cầu cứu lão công chàng thì phải làm nũng, thi triển mỹ nhân kế, một khi lão công mềm lòng thì sẽ giúp chị ấy, nhưng chị ấy lại không biết điều, bị người ta cướp hết gia tài thì thật là đáng đời!
Tuy có giao tình khá tốt với Liễu Họa Mi nhưng Kinh Tiểu Lộ lại trước sau như một kiên định đứng về phía Dương Minh.
- Đi đi, nói lăng nhăng gì thế?
Dương Minh trừng mắt lên nhìn nàng, câu nói này giống như khiến những lời Kinh Tiểu Lộ vừa nói thay đổi đi? Dường như hắn giống như là đang ban ơn? Giúp đỡ Liễu Họa Mi, chính là đang thèm muốn sắc đẹp của nàng?
- Hì hì, em không nói lung tung nữa…
Kinh Tiểu Lộ cười cười, lại tự nhận mình đang nói lung tung, Kinh Tiểu Lộ bây giờ cũng được coi là đã hiểu rõ tính khí của Dương Minh, chỉ cần thuận theo Dương Minh, không giở trò với hắn, cùng đùa giỡn thế nào với Dương Minh cũng không sao, Dương Minh cũng sẽ không để bụng.
Dương Minh lườm nàng, đang định tiếp tục giáo huấn nàng đôi ba câu nữa, nhưng điện thoại nội tuyến trên bàn làm việc trong phòng của Kinh Tiểu Lộ lại reo lên, Kinh Tiểu Lộ hơi sững sờ, vội vàng đi nghe điện thoại.
Alo, xin chào, tôi là Kinh Tiểu Lộ.
Kinh Tiểu Lộ khi nghe điện thoại, đã khôi phục được vẻ "lão luyện" thường ngày, không giống một chút bộ dạng vui đùa khi nãy với Dương Minh.
- Kinh tổng, tiểu thư Liễu Họa Mi của tập đoàn Giang Duyên tới tìm cô, cô xem thế nào?
Người nói chính là thư kí của Kinh Tiểu Lộ, Liễu Họa Mi đến, cô không dám tự ý ra quyết định.
- Hả? Liễu Họa Mi tới?
Kinh Tiểu Lộ sửng sốt, không thể ngờ rằng Liễu Họa Mi lại tới nhanh như vậy, không phải có thông tin là nàng bị hai người anh họ giam lỏng sao? Sao lại chạy tới được thành phố Tùng Giang này?
Dương Minh cũng giương gương mày lên, không ngờ khi nãy vừa nhắc tới chuyện của nàng ta, nàng ta lại chạy tới trụ sở của tập đoàn nhanh như vậy.
Kinh Tiểu Lộ nhìn về phía Dương Minh, muốn xin ý kiến anh, tập đoàn tuy là do cô đứng đầu, nhưng hiện giờ Dương Minh đang ở đây, cô tự nhiên trở thành cấp dưới của Dương Minh.
- Gặp thì gặp thôi, đúng lúc anh đang muốn xem xem nàng ta đang nghĩ gì.
Dương Minh thản nhiên nói.
- Tôt.
Kinh Tiểu Lộ gật gật đầu, nói với đầu dây bên kia:
- Cô dẫn Liễu Họa Mi tới phòng làm việc của tôi.
- Vâng, Kinh tổng.
Thư ký của Kinh Tiểu Lộ nói.
Bỏ điện thoại xuống, Kinh Tiểu Lộ có chút nghi hoặc:
- Dương Minh, anh nói xem sao Liễu Họa Mi lại chạy đến đây? Nàng ta không phải đang bị anh họ giam lỏng sao?
- Thông tin mà chúng ta có được, thật giả lẫn lộn, cụ thể tình hình như thế nào, chúng ta ai mà biết được cho nên cứ thử nghe xem nàng ta nói gì.
Dương Minh cười cười
- Nói cũng đúng, xem xem chị ấy lần này có thành ý hay không? Nếu như vẫn không có thành ý, thì mặc kệ chị ta vậy.
Kinh Tiểu Lộ gật gật đầu:
- Tình hình này nhúng tay vào chuyện của Liễu gia, quả là không đơn giản!
Một lúc sau, có tiếng gõ cửa ở bên ngoài phòng làm việc, một giọng nói trong trẻo biết trước sẽ có người tới vang lên:
- Mời vào!
Thư kí đẩy cửa bước vào, sau đó tiến lên một bước nói:
- Kinh tổng, tiểu thư Liễu Họa Mi của tập đoàn Giang Duyên đến rồi!
Kinh Tiểu Lộ đứng dậy nghênh đón, nói một cách niềm nở:
- Chị Họa Mi, làn gió nào đưa chị tới đây vậy?
- Hì hì, trong nhà có việc lộn xộn, khiến chị cảm thấy đau đầu, nên ra ngoài chơi cho khuây khỏa.
Liễu Họa Mi nói, nhìn Dương Minh đang ngồi trên ghế sô pha, hơi kinh ngạc.
Nàng không ngờ rằng Dương Minh lại ở trong phòng làm việc của Kinh Tiểu Lộ, nhưng Dương Minh không đứng dậy nghênh đón, xem ra Dương Minh rõ ràng là không thèm để mắt tới nàng, khiến nàng không khỏi có chút tức giận!
Bản thân cũng nằm trong số đối tác hợp tác lâu năm, người đầu tiên tìm đến tập đoàn Danh Dương, mà Dương Minh giờ lại mang bộ dạng thờ ơ, khiến Liễu Họa Mi cảm thấy mình bị coi thường.
- Xem ra là chị đã quấy rầy chuyện tốt của em, nếu không thì, lát nữa chị lại tới?
Liễu Họa Mi tuy là rất bực, nhưng lời nói vẫn trôi chảy không để lộ ra thái độ tâm lý hiện giờ của mình, lấy lùi làm tiến!
Như thế đích thực là không đắc tội với người ta, mà cũng tỏ ra nàng không suốt ruột, có thể giành được lợi ích lớn hơn trong đàm phán hợp tác sau này! Đương nhiên, chiêu này của nàng đối phó với người khác thì được nhưng đối phó với Dương Minh thì rõ ràng là nhầm đối tượng rồi!
Dương Minh thực ra không để ý đến chuyện công ty này công ty kia, điều anh lưu tâm hiện giờ là tình cảm, đây cũng là nguyên nhân mà anh lại giúp đỡ Quan Tiểu Tường! Nếu như chỉ có Kinh Tiểu Lộ ở đây, thì nước cờ này của Liễu Họa Mi xem như là đi đúng, nhưng mà Dương Minh cũng ở đây, nàng ta vẫn đi nước cờ như cũ, đó chính là một nước cờ dở!
Kinh Tiểu Lộ đang muốn nói, lại nghe Dương Minh thản nhiên nói:
- Nếu đã như vậy, thì tý nữa lại tới đi.
- A?
Lúc này đến phiên Liễu Họa Mi sửng sốt, cô không ngờ rằng lời nói khách sáo của mình, lại bị Dương Minh cho là thật! bình thường, nếu nàng nói lời khách sáo như vậy thì người khác sẽ nói không có vấn đề gì đâu, sau đó mời nàng ngồi xuống tiếp tục nói chuyện, đằng này Dương Minh cố tình làm trái lẽ thường, thẳng thắn kêu nàng về đi, lần sau hãy tới, đây chẳng phải là làm xấu mặt nàng hay sao?
- Dường như Liễu tiểu thư không muốn đi thì phải, có việc gì thì thẳng thắn trình bày đi.
Dương Minh nói một cách thản nhiên, cũng coi là cho Liễu Họa Mi một cơ hội cuối cùng. "Đó chính là cô phải nói thật lòng, ta mà cao hứng không chừng sẽ giúp cô một phen, còn nếu như cô còn vòng vo, thì xin lỗi, ta không rảnh rỗi nói lời vô ích với cô."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.