Thế nhưng, bây giờ nàng lại có chút không dám đi ra ngoài. Nàng dù sao cũng là một nữ hài tử, trước kia không có kinh nghiệm loại này, cũng chưa từng có bạn trai, hiểu biết đối với phương diện này hoàn toàn là từ tiểu thuyết và phim ảnh. Nghĩ đến chuyện lát nữa có thể sảy ra, chân Liễu Họa Mi liền có chút đi không vững…
Nàng biết, chỉ cần nàng bước ra khỏi phòng này, thì chính là người của Dương Minh, về sau có lẽ cũng là nhân tình bí mật của hắn. Những lúc hắn cần sẽ bảo đâu đi đấy, sẽ không thể có bạn trai khác, cũng mất luôn tự do của chính mình.
Có điều, nghĩ lại, nếu cửa ải khó khăn lúc này còn không qua được thì cuộc sống về sau của mình chỉ sợ càng thêm u ám. Hơn nữa càng miễn bàn đến việc báo thù cho phụ thân! Cho nên nghĩ đến đây, Liễu Họa Mi thực sự bước từng bước kiên định mà ra!
Nàng đi ra khỏi phòng, trên người chỉ có khăn tắm quấn quanh, chậm rãi đi về phía Dương Minh. Nghe thấy tivi bình luận về chuyện của Liễu gia, cảm thấy một loại châm chọc nói không nên lời!
Được rồi, mình không phải bị thiệt! Không nghĩ tới bản thân lại đáng tiền như thế, chỉ cần giao ra thân thể này, là có thể khiến cho Liễu Hoa và Liễu Chiết Nam bị trừng phạt thích đáng, cũng có thể nắm lại trong tay tập đoàn Giang Duyên! Chỉ cần trả giá như vậy thì thật là quá lời rồi!
Dương Minh nghe được tiếng bước chân, biết ngay là Kinh Tiểu Lộ đi ra, tiện tay tắt tivi đi, đang chuẩn bị đứng lên. Nhưng nhìn thấy người đi tới thì lại sửng sốt! Bởi vì người tới không phải Kinh Tiểu Lộ, mà là Liễu Họa Mi chiều hôm nay mới gặp!
Khăn tắm trên người Liễu Họa Mi lỏng ra, nhẹ nhàng mà rơi xuống đất. Da thịt trắng noãn sáng trong, không có một tia tỳ vết nào. Đây là một nữ nhân hoàn mỹ.
Có điều, Liễu Họa Mi cho dù có đẹp, thì Dương Minh cũng không có tâm địa mà thưởng thức. Ngạc nhiên một chút, kỳ quái nói:
- Liễu Họa Mi? Cô tại sao ở trong này? Ta vào nhầm phòng rồi ư?
Liễu Họa Mi nhìn thấy biểu tình của Dương Minh, đã biết hắn hiểu lầm. Hắn nghĩ là vào nhầm phòng, căn bản không nghĩ đến chính mình cố ý chờ hắn ở chỗ này.
Nghĩ đến đây, Liễu Họa Mi sợ Dương Minh cứ như thế mà đi, cũng không biết lấy đâu ra dũng khí, đột nhiên ôm lấy Dương Minh, thật chặt, cũng không có thẹn thùng như lúc trước.
Chỉ là Liễu Họa Mi làm như vậy, lại dọa cho Dương Minh ngây ngẩn cả người! Liễu Họa Mi đến tột cùng là có ý gì?
- Cô… Muốn làm cái gì?
Dương Minh vốn đã uống rượu sẵn, trong lòng có chút ngứa ngáy. Bị Liễu Họa Mi ôm như vậy, tự nhiên cũng có chút phản ứng sinh lý! Hơn nữa có thể rõ ràng cảm nhận được Liễu Họa Mi trước ngực mềm mại, làm cho hô hấp của Dương Minh cũng trở nên có chút dồn dập hẳn lên. Có điều vẫn đủ lý trí để khắc chế ý muốn nào đó.
- Dương Minh, van cầu anh giúp em…
Liễu Họa Mi nói tới đây, trên mặt bỗng nhiên rơi xuống hai hàng thanh lệ, không biết là bởi vì sắp phải trả giá, hay là vì nghĩ tới thê thảm mình phải trải qua.
- Hả?
Dương Minh bị thái độ và lời nói của Liễu Họa Mi, làm cho có chút bất khả tư nghị. Người này là Liễu Họa Mi kia sao? Người mà ban chiều dương dương tự đắc, cho rằng nắm chắc thắng lợi, mạnh mẽ cường thế, Liễu Họa Mi?
Tại sao giống như là biến thành một người khác vậy?
Liễu Họa Mi bây giờ và người hắn gặp buổi chiều quả thực chính là hai người trái ngược. Dương Minh thậm chí còn nghĩ, người bây giờ có phải chị em xinh đôi với Liễu Họa Mi hay không đây?
Nhìn thấy Dương Minh kinh ngạc, Liễu Họa Mi tuy rằng ngượng ngùng, nhưng cũng biết lúc này mình không thể lùi bước. Chỉ cần lùi bước, mọi chuyện có thể sẽ chẳng thể vãn hồi. Vì thế vẫn đang gắt gao ôm Dương Minh:
- Dương Minh, em sai rồi! Ban chiều, em không nên nói chuyện như vậy với enh, nếu không, anh đánh em một trận đi, như thế nào đều được, chỉ cần anh chịu giúp em…
Cho tới lúc này, nghe thấy Liễu Họa Mi nói như vậy, Dương Minh mới xác định thân phận của Liễu Họa Mi! Mỹ nữ trước mắt này thật sự là Liễu Họa Mi. Chỉ là tính cách thay đổi thật sự quá lớn, làm cho Dương Minh khó có thể thích ứng.
Cả người Liễu Họa Mi đều bám vào trên người Dương Minh, làm cho Dương Minh có chút khó chịu. Dù sao Dương Minh cũng là nam nhân bình thường, loại kích thích giác quan này, làm cho hắn chút xúc động muốn làm ẩu. Có điều, trước khi làm rõ mọi chuyện, Dương Minh cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Tuy rằng đã uống rượu, thần trí có chút không minh mẫn. Nhưng Dương Minh cũng không phải mao đầu tiểu tử trước kia, tự chủ tất nhiên vẫn có.
- Cô buông tay trước đã, mặc quần áo xong, nói rõ với tôi sao lại thế này.
Dương Minh nhíu nhíu mày, nói với Liễu Họa Mi.
- Anh… Anh chịu giúp em sao?
Liễu Họa Mi trong lòng vui vẻ. Nàng vốn không dám nắm chắc mười phần có thể làm cho Dương Minh thay đổi thái độ. Cũng đã tính sẵn trường hợp xấu nhất. Sau khi Dương Minh ăn sạch sành sanh, lại trở mặt không nhận, nếu như vậy, Liễu Họa Mi cũng không có cách nào cả.
Nhưng là Dương Minh lại không vội vàng muốn nàng, mà lại hỏi nàng sao lại thế này. Điều này nói lên, Dương Minh thật sự muốn giúp nàng, nhưng mà muốn xác định một chút chuyện phức tạp này, xem có thể giúp hay không, giao dịch này có có lời hay không …
Đương nhiên, Liễu Họa Mi nghĩ sai rồi. Đầu óc buôn bán của nàng trong chốc lát là chuyển biến không kịp. Nàng luôn lấy góc độ buôn bán mà suy nghĩ mọi vấn đề. Còn Dương Minh lại nghĩ, Liễu Họa Mi ôm hắn như vậy thật ra là chuyện gì thế? Lát nữa Kinh Tiểu Lộ vào đây, biết giải thích như thế nào rõ ràng chứ?
Vốn dĩ sắp phải đi, cơ hội tiếp xúc với Kinh Tiểu Lộ cũng không nhiều lắm. Lúc này còn ôm Liễu Họa Mi, không phải làm cho Kinh Tiểu Lộ thương tâm sao?
Nếu là lúc bình thường, Dương Minh có lẽ sẽ bình tĩnh suy nghĩ một chút chuyện bất thường hôm nay. Nhưng lúc này hắn đã uống không ít rượu, lại cứ cho rằng mình đi nhầm phòng, cho nên căn bản không có suy nghĩ được nhiều như thế.
Hắn còn tưởng rằng Liễu Họa Mi đột nhiên nhìn thấy mình mà nổi lên cảm xúc chứ! Điều này Dương Minh cũng có thể hiểu được. Liễu Họa Mi ở công ty Danh Dương đàm phán thất bại, có lẽ đã đi tìm cái đối tác và bạn bè khác đàm phán. Mà hiển nhiên, với thái độ đàm phán loại này của nàng, và tình trạng phức tạp hiện tại của Liễu gia, có lẽ sẽ không có ai giúp nàng đâu!
Ngay khi nàng kêu trời trời không thấu kêu đất đất chẳng hay, Dương Minh lại vào phòng nàng, Liễu Họa Mi đương nhiên sẽ như chết đuối vớ được cọc, liền thay đổi thái độ.
- Giúp cô thì có thể. Có điều cô cũng phải cho tôi biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra chứ hả?
Dương Minh có chút dở khóc dở cười. Vốn không muốn quản chuyện của Liễu Họa Mi, nhưng là cuối cùng lại sảy ra một màn như vậy. Dương Minh nói không được, cũng chỉ có thể chìa tay ra thôi.
Dương Minh là miễn cưỡng hay là thật lòng, Liễu Họa Mi sành sỏi thương trường đương nhiên sẽ biết. Lúc Dương Minh nói những lời này, Liễu Họa Mi đã có thể hoàn toàn xác định, chỉ cần Dương Minh có thể giúp, thì hắn nhất định sẽ giúp!
Có điều Liễu Họa Mi biết rõ sự mức độ phức tạp của chuyện này. Có đôi khi, giúp hay không giúp, chỉ cách nhau một ý niệm. Muốn giúp hay không, sẽ rất khó xác định. Cho nên Liễu Họa Mi cũng sợ xuất hiện loại tình huống này. Vì làm cho Dương Minh càng thêm tận tâm hết sức, Liễu Họa Mi sốt ruột lên, cũng không quản được nhiều như vậy, trực tiếp hướng về phía Dương Minh hôn hắn!
- Uhm…Cô làm gì?
Dương Minh kinh hãi nhìn Liễu Họa Mi. Bởi vì không phòng vệ, bị nàng hôn cứng lấy, cũng không biết Liễu Họa Mi lúc này bị cái gì nữa?
-o0o-