Mà sau khi Liễu Họa Mi hôn Dương Minh, rồi cũng không biết kế tiếp phải làm gì nữa, Họa Mi hoàn toàn là có cảm giác nhưng căn bản là chưa có kinh nghiệm trong chuyện này! Mà Dương Minh lại không chủ động, cô cũng chỉ có thể lục lọi sờ soạng mà thôi.
Nghĩ tới các bộ phim tình cảm, Liễu Họa Mi cũng bắt chước theo vai nam nữ chính trong phim, cắn trên mặt Dương Minh một cái, nhưng hoàn cảnh hoàn toàn không giống nhau, trong phim truyền hình các diễn viên có phần biểu diễn, nhưng Liễu Họa Mi lại làm theo như vậy, thì càng thêm dị dạng!
Dương Minh thấy Liễu Họa Mi trúc trắc không biết động tác thì cảm thấy tức cười:
- Em đây muốn ăn anh a?
- Em… em chính là muốn ăn anh!
Liễu Họa Mi hiểu nhầm lời nói của Dương Minh, Dương Minh nói "ăn",nghĩa là Liễu Họa Mi giờ phút này động tác căn bản chính là cho rằng Dương Minh giống như thực vật gặm đến gặm đi, mà Liễu Họa Mi hiểu "ăn" theo ý khác, cô còn tưởng rằng Dương Minh nói là từ "ăn" này! Hơn nữa trong lòng khẩn trương, cũng không cẩn thận phân biệt như vậy, còn tưởng rằng Dương Minh thích nghịch như vậy, vì thế liền gật đầu thừa nhận!
Thấy Dương Minh tươi cười, Liễu Họa Mi còn tưởng rằng Dương Minh thích mình chủ động, nên rất vui, vì thế càng ra sức hơn.
Mà Dương Minh đúng là xui xẻo, bị Liễu Họa Mi làm cho thở không nổi, cũng không biết cô gái này muốn làm gì nữa, đến mức Dương Minh phải thở dồn dập, rốt cục nhịn không được đẩy Liễu Họa Mi ngã xuống giường, Dương Minh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Liễu Họa Mi thấy Dương Minh đẩy nàng nằm lên giường, còn tưởng rằng là mình đã làm cho Dương Minh động lòng, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi đồng thời lại mừng thầm, tự khen mình tài giỏi, không cần ai chỉ dạy cũng biết, ôm Dương Minh hôn lấy hôn để khiến cho Dương Minh động tình!
Bất quá cũng là khẩn trương nhiều hơn! Liễu Họa Mi dù sao cũng là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, tuy rằng đã chuẩn bị kỹ, nhưng khẩn trương là xuất phát từ bản năng, nàng nhắm mắt lại, chờ việc mà nữ nhân nào cũng phải trải qua…
Nhưng đợi hoài mà không thấy Dương Minh làm gì, Liễu Họa Mi trong lòng còn có chút buồn bực, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Dương Minh như thế nào lại không đến? Nhưng lại không có dũng khí mở mắt ra nhìn, vừa rồi đã lấy hết dũng khí, giờ đến giây phút này nàng cũng giống một cô gái bình thường mà thôi, cảm thấy ngượng ngùng không chịu nổi.
Dương Minh rốt cục thở một hơi dài, cô gái này tuy là xinh đẹp, nhưng cũng không thể làm như vậy được? Dương Minh thiếu chút nữa thì hô hấp không thông bị nàng làm cho nghẹn chết! Chờ Dương Minh giương mắt nhìn lên giường, thấy Liễu Họa Mi mắt vẫn nhắm lại và không nhúc nhích nằm trên giường!
Dương Minh có chút nghi hoặc, Liễu Họa Mi đang làm gì vậy? Chẳng lẽ mình đẩy nàng mạnh quá, làm nàng bị ngất rồi?
- Liễu Họa Mi?
Dương Minh thử gọi một tiếng, ánh mắt lại không tự chủ được ngắm tới ngắm lui thân thể hoàn mỹ của Liễu Họa Mi, nhất là đỉnh núi cao ngất ngọa nhân kia, làm cho ánh mắt Dương Minh lưu luyến không rời…
Liễu Họa Mi đợi nữa ngày cũng không thấy Dương Minh có động tĩnh gì thì có chút buồn bực, chợt nghe đến Dương Minh kêu tên, nên mở mắt ra, thấy Dương Minh đang dùng sắc nhãn nhìn mình, nhất thời ngượng ngùng, có chút hờn dỗi Dương Minh liếc mắt một cái:
-Anh....Anh xem em làm cái gì? Anh sao không lên đây?
Lời nói này của Liễu Họa Mi có chút mâu thuẫn, nửa câu đầu, là chất vấn Dương Minh vì sao nhìn nàng, nửa câu sau, lại kêu Dương Minh đến, Liễu Họa Mi là câu dẫn hắn, hay là chất vấn hắn?
Dương Minh chỉ có thể cười khổ, cho dù là chính mình định lực tương đối tốt, cũng không cần câu dẫn như vậy?
- Liễu Họa Mi, Em mặc quần áo lại đi, trước tiên nói chuyện của em đã. Dương Minh lắc đầu, nhìn qua hướng khác, cứ nhìn như vậy, sợ mình sẽ không chịu được.
- Em...Em...Anh không muốn giúp em?
Liễu Họa Mi thấy thái độ Dương Minh, nhất thời có chút thất vọng đứng lên. Nàng nhìn lại, thấy Dương Minh cự tuyệt muốn nàng, là xuất phát từ cẩn thận, bằng không bày ra loại tiện nghi này không chiếm thì không phải là ngu sao?
Cũng chỉ có Dương Minh cảm thấy nhà mình sự tình tương đối phức tạp, mới có phần do dự, bất quá cũng nói Dương Minh là người chánh trực, không phải loại người chỉ biết chiếm tiện nghi này.
- Anh không phải là không muốn giúp em, hình dạng này của em, khiến anh giúp em thế nào? Có phải em cảm thấy, em trả giá thân thể của mình, có thể đổi lấy sự trợ giúp của anh?
Dương Minh nhíu mày, không biết Liễu Họa Mi như thế nào đột nhiên toát ra cái ý niệm này trong đầu!
Bất quá, cùng đường cũng khó tránh khỏi làm ra những hành động to gan, Dương Minh tuy rằng nghi hoặc nhưng cũng không phải là không thể lý giải.
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Liễu Họa Mi cũng không đếm xỉa đến, ở trước mặt Dương Minh, không né không tránh, dù sao nàng cũng đã quyết định trở thành nữ nhân của Dương Minh, Liễu Họa Mi cũng không dự định cưới người khác, cũng buông bỏ ngượng ngùng trong lòng, cứ như vậy ngồi ở trên giường, để lộ thân thể trước mặt Dương Minh:
Em chỉ có thể lấy thân đáp đền thôi, hồi chiều, anh nói không có sai, em hứa hẹn hợp tác có lợi, đều là hư vô mờ mịt, không có thành công phía trước, cái gì cũng đều không có...
- Nhưng em làm như vậy, em ngẩm lại xem có phải phụ lòng với Kinh Tiểu Lộ? Nàng vẫn còn muốn giúp em, luôn nói những lời tốt về em trước mặt anh.
Dương Minh nói:
- Em nên mặc quần áo vào đi, nếu không Tiểu Lộ mà vào thì sẽ không cho anh giúp em nữa đâu.
- Thì ra anh đang lo Tiểu Lộ a…Anh so với nam nhân khác vẫn là có lương tâm…
Liễu Họa Mi nghe Dương Minh nói, cũng không khỏi nở nụ cười:
- Nhưng anh yên tâm đi, là Tiểu Lộ bảo em làm như vậy đó…
- Cái gì? Tiểu Lộ bảo em sao?
Dương Minh nhất thời mở to hai mắt, giờ phút này đột nhiên nhớ tới, mình hồi nãy đùng là vào phòng Kinh Tiểu Lộ! Vốn tưởng rằng là nhầm phòng nữa chứ, nhưng giờ nghĩ lại, Đây chính là chìa khóa phòng của Kinh Tiểu Lộ mà làm so có thể mở được phòng người khác chứ.
Mọi chuyện chính là do Kinh Tiểu Lộ sắp xếp! Chả trách nàng đã cố ý an bài Lý thư ký chờ ở dưới lầu, rồi sắp đặt cho mình vào phòng này, nhưng trong phòng là Liễu Họa Mi không phải Kinh Tiểu Lộ!
Bất quá, sau khi biết rõ chân tướng, cũng không trách được Kinh Tiểu Lộ, chính là cảm thấy nàng có chút lộn xộn, nhưng cũng phải khen cô ấy, có thể vì bạn bè mà chịu hy sinh như vậy, khẳng định về tâm lý cũng suy nghĩ đắn đo tất nhiều.
Liễu Họa Mi gật gật đầu:
- Giờ anh đã yên tâm chưa? Nếu không thì em làm sao dám tới phòng Tiểu Lộ? Đến đây đi!
Dương Minh nghe Liễu Họa Mi nói nhất thời có chút dở khóc dở cười! "đến đây đi"? Liễu Họa Mi mời mình đến đây? Nếu như đổi lại trong lòng có tố chất kém, nói không chừng cũng thật sự nhào tới, nhưng Dương Minh trong lòng tố chất quá cứng rắn, tự nhiên sẽ không dễ xúc động như vậy. Hắn cũng không phải như trước kia là thiếu niên huyết khí phương cương, một năm này đã thành thục hơn nhiều rồi.
-o0o-