Ngạo Kiếm Vô Song

Chương 31: Ám kí




Thiên Bảo dẫn tất cả lặn xuống đáy thác men theo con đường cũ tiến vào sơn cốc, thánh mộ hiện ra rành rành tất cả mọi người đều đại chấn, đặc biệt là Hắc Hàn ánh mắt có một vẻ tham lam khao khát, hắn xoa xoa hai tay, liếm môi hoan hỉ.
Sau một hồi vui mừng lại trấn tỉnh lại.
– Làm sao để mở cửa mộ? Hắn nhìn nhóm người Thiên Bảo hỏi.
– Mọi người tìm xem có công tắc nào không. Rồi cả đám nháo nhào mò sờ nhìn khắp của mộ và xung quanh. Cái gì có thể nghi ngờ là công tắc đều bị kiểm tra chục lần. Sau một hồi không có kết quả Hắc Hàn trở nên mất kiên nhẫn trực tiếp tung một chưởng toàn lực muốn ngưu bức phá cửa xông vào nhưng cánh xửa đá vẫn trơ trọi không mảy may sứt mẻ gì.
Thiên Bảo trầm ngâm quan sát trên tường cạnh cửa xung quang bốn phía có khắc hình của tứ đại thần thú: Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ và Bạch Hổ.
Dù đã bị mài mòn theo thời gian nhưng hình nổi ra vẫn khá rõ ràng.
Thanh Long uốn lượn trên cao ánh mắt băng lãnh nhìn xuống bên này là Thanh Loan đang vỗ cánh cất đầu kêu vang, phía dưới là Bạch Hổ đang tư thế vồ mồi và còn lại là Huyền Vũ đang đưa đầu ra khỏi mai dương cao đầu nhìn rất uy phong.
– Ah mọi người để ý nhìn xem ánh mắt của bốn con Thần thùa kia đi, Thủy Hàn gãi đầu nói. Mọi người lập tức nhìn về hướng của bốn ánh mắt của thần thú.
Theo hướng nhìn của tứ thú chiếu đến một viên gạch nhỏ quan sát kĩ sẽ thấy nó có màu hơi khác với tất cả những viên còn lại
– Ngươi, giữ lại ngươi đến bây giờ, nên phát huy tác dụng rồi, cố gắng lên, ta ủng hộ ngươi. Hắc Hàn nhìn Nhất Hàn nói.
Nhất Hàn hiện ra gương mặt đau khổ, im lặng nói:
– Vừa nhìn đã biết chỗ này không tốt lành gì rồi, vậy ta cũng ủng hộ ngươi, ngươi đi vào đi.
– Trong Thủy Mộ này một mảnh mục nát và tử khí, vừa nhìn đã biết không phải là nơi tốt lành gì, ngươi phát huy tác dụng của ta ở nơi này.
– Để lần sau ta thể hiện được không. Hắc Hàn run rẫy
– Hắc hắc, lúc này không phát huy tác dụng còn chờ khi nào? Đi vào đi!
Nhất hàn bước tới hai tay run lên không nghớt……. phía sau Nhất Hàn Tiêu Thiến đã tiến tới đẩy hắn vào
– Yên tâm đi, có hai cường giả Chí Tôn bọn ta ở phía sau bảo hộ ngươi, không xảy ra chuyện gì đâu. Có tình huống chúng ta ra tay ngay.
Nhất Hàn nội tâm thầm mắng không thôi, nói: Ra tay con em ngươi à, có bản lĩnh vậy thì các ngươi đi trước đi.
Hai người Hắc Hàn cùng a Tiêu Thiến biết rõ tâm tư của hắn lại càng thúc dục.
Thiên Bảo thấy vậy cũng không dài dòng liền đi lên ấn mạnh vào viên gạch đó.
– Ầm ầm
Hai cánh cửa từ từ mở ra, một cổ khí tức mục nát đập vào mặt, khiến dạ dày người một hồi quay cuồng như muốn ói, ù ù tiếng gió âm u nổi lên, cũng đồng thời khuôn mặt mọi người đều đại hỉ.
Tất cả lần lượt tiến vào mùi hôi thối lâu ngày bốc lên ngột ngạt làm tất cả bịt mũi, hai bên tường đá có vẽ rất nhiều kí tự kì lạ khó hiểu, một vào người nhìn lâu đột nhiên phát điên chém giết điên loạn những người kề bên. Hắc Hàn tốc độ lướt đến phong ấn những người kia, rồi quát lớn.
– Không được nhìn những hình vẽ kia là ám kí ai linh hồn yếu sẽ bị chúng kiểm soát ngay.
Mọi người hốt hoảng nhìn qua chỗ khác, hít một ngụm khí lạnh, chỉ là những hình vẽ đơn giản lại có uy lực đáng sợ đến vậy.
– Càng tiến sau vào bên trong, trên tường hình vẽ càng nhiều và thay đổi, lúc này mọi người cảm thấy mệ mỏi muốn từ bỏ, lại vài người ngã gục tựa như bất lực.
– Mỗi đoạn tường sẽ vẽ một dạng ám kí khác nhau mỗi loại sẽ mang cho mọi người cảm giác khác nhau. Ta nhớ trong ghi chép của tộc thứ tự sẽ là: cuông bạo, chán nản, bi thương, mất trí càng về sau ám kí càng mạnh. Mọi người tuyệt đối không được nhìn chúng và rốt nội lực bảo về tâm thần thanh tịnh. Thủy Hàn nói to lên cho mọi người cùng nghe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.