Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 232: Nhân vật âm hiểm




Sáng sớm, mặt trơi đỏ mọc lên từ phương đông, ánh bình minh đỏ rực bầu trời, tỏa Xuống từng phố lớn ngõ nhỏ của New York. tạo nên sinh cơ cho một ngày mới của tòa đô thị phồn hoa.
Dưới ánh mặt trời nhu hòa, trên bãi cỏ nơi đại viện biệt thự đọng đầy sương sớm, toàn bộ đại viện tràn ngập hương hoa, chen lẫn không khí thanh tân. làm cho người ta ngửi thấy tinh thần đại chấn.
Trên mặt cỏ đại viện, một lão già mặc Đường trang đang không ngừng đánh vào một cọc gỗ. Tóc của lão già đã trắng Xóa, thậm chí râu mép cũng một mãnh tuyết trắng, bất quá hai gò má hắn hồng nhuận, hai mắt lấp lánh hữu thần, tinh thần trạng thái tốt phi thường.
Lão già không ngừng đánh vào cọc gỗ phát ra âm thanh trầm muộn liên tục, âm thanh liên miên không ngừng đánh vỡ sự an tĩnh sáng sớm
Có thể do tuổi tác, có thể do lão già đã rèn đúc thật lâu. trên trán hắn toát ra mồ hôi, thế nhưng hắn không lau mồ hôi trên trán, càng không hề dừng lại, mà đánh Xong một bộ Hồng quyền mới ngừng tay.
Lão già vừa dừng lại, một thanh niên đứng chờ bên cạnh đã lâu nhanh chóng đi tới bên người lão già. Đưa cho lão già một khăn mặt màu trắng, đợi hắn lau Xong mồ hôi, nhận lại chiếc khăn, sau đó nói: “Lão gia tử, đêm qua Trương Đức Khôn lén phái người đi ám sát Lý Dật. kết quả đã thất bại.”
“Nga?” Ngạc nhiên nghe được thanh niên nói, lão già hơi ngây ra một chút, sau đó nói: “Trương Đức Khôn phái ai đi?”
“Lang Thanh.” Giọng nói thanh niên có chút phức tạp.
Nghe được hai chữ Lang Thanh, con ngươi lão già chuyển động vài vòng. sau đó cười lạnh nói: “Trương Ðức Khôn thật đúng là bỏ được tiền vốn, không ngờ phái luôn cả thủ hạ lợi hại nhất. Xem ra. hắn thật không cam lòng buông tha khối bánh Los Angeles!"
“Lão gia tử, ngài Xem chuyện này nên Xử lý như thế nào?” Lão già cảm thán làm thanh niên có chút nghi hoặc.
Lão già thâm ý liếc mắt nhìn thanh niên. nói: “Thạch Đầu, Trương Đức Khôn không muốn buông tha khối bánh Los Angeles, Lý Dật tiểu tử đã hoàn toàn khống chế địa bàn Los Angeles, Trương Ðức Khôn muốn nhúng tay cũng không có biện pháp, cho nên mới có vụ ám sát này. Bất quá, Trương Đức Khôn thông minh một đời, hồ đồ nhất thời, hắn đã đánh giá quá thấp thực lực của Lý Dật. Việc này cứ để cho Trương Đức Khôn và Lý Dật đấu đi, chúng ta không cần phản ứng, Trương Ðức Khôn đấu thắng, chúng ta có lợi. đấu thua cũng chỉ là chuyện riêng của hắn.”
“Hiểu được, lão gia tử.” Thanh niên có biệt hiệu Thạch Đầu vội vã cúc cung gật đầu.
Tuy rằng hắn không biết lão già thân là long đầu Hoa Nhân Bang vừa nghe được hai chữ Lang Thanh vì sao không tức giận, ngược lại còn lộ ra mỉm cười, thế nhưng hắn cũng không giao nghi vấn trong lòng nói ra.
“Hừ! Mấy lão già kia ỷ vào uy tín của trưởng lão hội trong bang phong cảnh nhiều rồi, bây giờ đã có người đi ra khiêu chiến quyền lợi của các ngươi!” Lão già tự nhủ nói.
Nếu như lúc này có Lý Dật ở đây. tất nhiên sẽ hiểu được. long đầu Hoa Nhân Bang và trưởng lão hội quan hệ cũng không tốt. có lẽ có thể nói rất không Xong.
Cùng lúc đó. trong một biệt thự khác của Hoa Nhân Bang.
Trương Đức Khôn sắc mặt Xấu Xí ngồi trên sô pha trong phòng khách, cầm một tẩu thuốc trong tay không ngừng rít mạnh. Vị đạo của tẩu thuốc làm đại hán đứng trước người Trương Đức Khôn có chút khó chịu. Bất quá hắn vẫn thức thời tuyển chọn trầm mặc.
Đại hán không phải người khác, chính là tâm phúc của Trương Đức Khôn: Hình Phong.
Hình Phong ngày trước từng đi theo Trương Ðức Khôn đến Los Angeles, đã từng gặp mặt Lý Dật.
Đối với hành động ám sát lần này, ngay từ đầu Hình Phong đã kiến nghị Trương Đức Khôn chuẩn bị thêm nhân thủ, thế nhưng Trương Ðức Khôn không nghe theo lời Hình Phong. kết quả ám sát thất bại.
Lang Thanh, chính là nam tử áo gió bị Anh Hoa giết chết ngày hôm qua. Hắn ta là một cây đao sắc bén nhất trong tay Trương Đức Khôn. Đã từng giúp Trương Đức Khôn giết chết không ít địch nhân, mấy năm qua chấp hành nhiệm vụ ám sát chưa từng thất thủ, chỉ là lần này lại bị thua trong tay Lý Dật, chính Xác là bị thua trong tay Anh Hoa.
“Tình huống bên ngoài hiện tại thế nào?" Trương Đức Khôn chậm rãi ngẩng đầu.nhìn chằm chằm Hình Phong hỏi.
Nhìn con ngươi loe lóe chiếu sáng của Trương Đức Khôn, Hình Phong vô ý thức nghĩ có chút khó chịu, nhưng kiên trì đáp: “Sau khi sự tinh phát sinh, Lý Dật dẫn người trực tiếp đến trang viên gia tộc Gambino. đến bây giờ cũng không có động tĩnh gì. Mặt khác, gia tộc Gambino vận dụng đại lượng nhân lực và vật lực để điều tra chuyện này, sợ rằng...”
Hình Phong cũng không nói ra câu kế tiếp, thế nhưng ý tứ thập phần rõ ràng: Với năng lực của gia tộc Gambino tại New York, muốn điều tra thân phận Lang Thanh cũng không phải việc khó. Mà một ngày tra ra thân phận Lang Thanh, độc thủ sau màn như Trương Đức Khôn sẽ bị tra ra.
“Hắc! Tiểu tử Lang Thanh đúng là một kẻ bất lực!” Trương Đức Khôn cũng không quan tâm: “Bất quá thì làm sao. nơi này là New York. không phải Los Angeles. Gia tộc Gambino có cường đại, thế nhưng bọn họ cũng không thể công khai nhúng tay chuyện của Hoa Nhân Bang chúng ta. về phần tiểu tử Lý Dật, mặc dù hắn ở Los Angeles một tay che trời, thế nhưng nơi nầy là New York, hắn có thể làm gì được ta?”
Lời nói của Trương Đức Khôn cực kỳ nhẹ nhàng, về phần thật sự có sợ hay không. vậy chỉ có chính hắn mới rõ ràng.
“Trương thúc, có người nói bên người Lý Dật có một nam một nữ thực lực đều thâm bất khả trắc. tôi lo lắng hắn sẽ dùng thủ đoạn ám sát đến đối phó ngài, để bảo hiểm, tôi kiến nghị hai ngày nay ngài không nên ra ngoài!” Hình Phong khe khẽ thở dài, ở trong trí nhớ của hắn Trương Đức Khôn là một người rất âm hiểm giả dối, lần này Xung động như vậy dường như vượt ngoài sự dự liệu của hắn.
“Yên tâm, Hình Phong. tên tiểu tử Lý Dật không dám đụng đến ta. chí ít hắn không dám vận dụng người bện cạnh hạ thủ đối với ta. Về phần gia tộc Gambino, hừ! Hiện tại với quan hệ giữa Lý Dật và gia tộc Gambino, phân bộ Hoa Nhân Bang đều rõ ràng, nếu hắn lợi dụng gia tộc Gambino đụng tới ta. hắn đừng hòng tiếp tục đặt chân tại Hoa Nhân Bang!” Trương Đức Khôn tự tin tràn đầy nói.
Ngạc nhiên nghe được Trương Đức Khôn nói. vẻ mặt Hình Phong nghi hoặc. tựa hồ hắn nghe không hiểu lời Trương Đức Khôn đang nói. hắn Xem qua tư liệu của Lý Dật, biết Lý Dật là người có thù tất báo, làm gì có đạo lý không động thủ!?
" Hình Phong, ngươi có điều chẳng biết. tên tiểu tử Lý Dật dã tâm rất lớn, chỉ mỗi Los Angeles cũng không thể thỏa mãn khẩu vị của hắn. Hắn muốn chính là toàn bộ Hoa Nhân Bang!” Thấy biểu tình vẻ mặt nghi hoặc của Hình Phong, trong mắt Trương Đức Khôn lóe ra tinh quang.
Toàn bộ Hoa Nhân Bang?
Lúc nầy đây, Hình Phong bị Trương Đức Khôn làm chấn kinh.
Hiển nhiên hắn thật không ngờ, dã tâm của Lý Dật lại lớn đến tình trạng này.
“Trương thúc, ngài làm sao mà biết được?” Hình Phong vô ý thức hỏi.
Trương Ðức Khôn cũng không trả lời vấn đề này của Hình Phong, mà thản nhiên nói: “Hình Phong, lập tức tản ra một tin tức, nói hôm qua Lăng Thanh giở trò biến thái với Trương Tĩnh Như, bị ta giáo huấn một trận. sau đó tự động rời khỏi Hoa Nhân Bang"
Trương Đức Khôn nói làm trong lòng Hình Phong hung hăng run lên! Trương Đức Khôn nói như vậy rõ ràng muốn phủi sạch quan hệ với Lang Thanh!
Bởi vì Trương Tĩnh Như chính là con gái của Trương Ðức Khôn, Lang Thanh làm thủ hạ lại dám chủ động biến thái với Trương Tĩnh Như. nếu người ngoài biết được việc nầy, sẽ cảm thấy tức giận cho Trương Đức Khôn.
Mà Lang Thanh chủ động rời khỏi Hoa Nhân Bang thì càng tuyệt!
Điều này sẽ làm người ngoài cho rằng, Lang Thanh phạm vào sai lầm, vì thế mới mạo hiểm đi ám sát Lý Dật để lập công. Trương Đức Khôn làm như vậy là muốn nói cho mọi người. chuyện Lang Thanh ám sát Lý Dật hoàn toàn là hành vi cá nhân, không quan hệ gì tới Trương Ðức Khôn!
Ở tình hình này. mặc kệ là Lý Dật hay gia tộc Gambino động thủ với Trương Đức Khôn, đều là kẻ dưỚi phạm thượng, tự giết lẫn nhau!
Tự giết lẫn nhau là việc tối kỵ trong bang. Một ngày bị phát hiện sẽ bị toàn bộ Hoa Nhân Bang phỉ nhổ.
Mục tiêu của Lý Dật là cướp đoạt toàn bộ Hoa Nhân Bang, nếu rơi vào hoàn cảnh bị Hoa Nhân Bang phỉ nhổ, đời nầy đừng mong muốn trở thành long đầu của Hoa Nhân
Bang!
“Nguyên lai Trương thúc đã có chuẩn bị ở sau!”
Trong lòng Hình Phong thầm nghĩ một câu. sau đó trong lòng bỗng nhiên nhỚ tới điều gì, sắc mặt không khọi có chút trắng bệch.
Sau đó. Hình Phong sợ hãi rụt rè rời khỏi phòng khách, đợi khi hắn rời khỏi biệt thự, trên trán đã tuôn mồ hôi hột.
Giờ khắc này, trong ngực của hắn chỉ có một ý niệm: Lẽ nào là Trương thúc cố ý để Lang Thanh đi chịu chết sao?
Ý niệm nầy phảng phất như bị ma pháp chú ngự khắc sâu trong đầu Hình Phong.
Trong đại sãnh, Trương Đức Khôn hung hăng rít vài hơi thuốc lá, khóe miệng hiện lên dáng cười nhạt: “Hồng Thanh Vân, ngươi nghĩ rằng ta không biết ngươi an bài cây đinh bên người ta sao? Nếu không phải đột nhiên toạt ra một Lý Dật, chỉ sợ hiện tại ngươi đã hạ thủ đối với năm lão già trưởng lão hội này rồi đi?”
“Hắc hắc hắc hắc!”
Nói Xong lời cuối cùng. Trương Đức Khôn nở nụ cười, chỉ là tiếng cười làm cho người ta có loại cảm giác dựng đứng lông tóc.
Nở nụ cười khoảng chừng hơn mười giây, Trương Đức Khôn nhu nhu gò má tê dại, lẩm bẩm: “Xem ra đã đến thời gian ngã bài với tiểu tử Lý Dật, thực lực hiện tại của hắn cũng đủ cường đại rồi. Hơn nữa lần này ta đắc tội hắn, nếu không ngã bài, ngày sau muốn ngã, thì trắc trở hơn nhiều. Chỉ là tiểu tử kia không biết có quyết đoán tiếp nhận lão nhân này không?”
Giọng nói của Trương Đức Khôn tuy rằng tràn ngập nghi hoặc, thế nhưng biểu tình lại cực kỳ tự tin!
So sánh Trương Đức Khôn và long đầu Hồng Thanh Vân của Hoa Nhân Bang mà nói, thân là một trong ngũ đại trưởng lão Hoa Nhân Bang nhưng tình thế Chu Thành lại thập phần không Xong.
Tối hôm qua Chu Thành và nữ nhân chung giường là vưu vật do hắn dùng tiền mua được, có người nói là con lai, vóc người đã đẹp không nói, kỹ thuật còn nhất lưu, cả đêm lăn qua lăn lại suýt chút nữa làm lão đầu khớp Xương của Chu Thành muốn nát bấy.
Chu Thành tuy rằng rất muốn chinh phục vưu vật kia trên giường, thế nhưng bất đắc dĩ vì lớn tuổi. lòng có dư mà lực không đủ. Mặc dù trước đó đã uống thuốc kích dục, thế nhưng miễn cưỡng làm Xong hai lần thì không làm tiếp được nữa, hơn nữa vào sáng sớm, toàn thân tràn ngập cảm giác hoàn toàn vô lực.
Bất quá đó cũng không phải nguyên nhân mà Chu Thành tâm tình không tốt.
SỞ dĩ tâm tình hắn không tốt, là bởi vì vào lúc sáng sớm hắn phát hiện nơi đầu giường có một tấm thẻ màu đen!
Tấm thẻ kia hoàn toàn đen nhánh!
Sau khi Chu Thành tỉnh lại. bỗng nhiên nhìn thấy tấm thẻ màu đen bên cạnh đầu nằm, sợ đến trực tiếp nhảy dựng lên khỏi giường.
Sau đó hắn thô lổ túm nữ nhân bên cạnh lên, hỏi tối hôm qua có nhìn thấy tấm thẻ này hay không.
Nữ nhân kia tối hôm qua bị Chu Thành lăn qua lăn lại cả buổi, thế nhưng mỗi lần gần tới cao trào, thì Chu Thành đã tiêu tùng, điều này làm trong ngực nàng có chút khó chịu đối với Chu Thành.
Bất quá vừa nghĩ đến số tiền lớn Chu Thành cấp cho nàng, nữ nhân liền dùng tốc độ nhanh nhất bầy ra khuôn mặt tươi cười: “Chu gia. tấm thẻ này thật đẹp, là quà tặng ngài cho tôi sao?”
Đang khi nói chuyện, nữ nhân đưa tay định cầm lấy tấm thẻ màu đen trong tay Chu Thành. nhưng kinh ngạc phát hiện tấm thẻ tuột khỏi tay hắn.
Tiếp theo, nữ nhân nhìn thấy nét mặt già nua của Chu Thành tái nhợt như tờ giấy, thậm chí thân thể cũng run lên.
Nữ nhân cũng không phải ngu ngốc, nàng nhìn thấy dáng dấp của Chu Thành, trong lòng không khỏi kinh hãi: Lẽ nào tối hôm qua có người đặt tấm thẻ màu đen đến bên gối nằm của Chu Thành?
Trong lòng vừa toát ra ý niệm này, sắc mặt nữ nhân đại biến, đồng thời vô ý thức hướng bốn phía nhìn lại.
So sánh với nữ nhân mà nói. trong ngực Chu Thành lại tràn ngập sợ hãi!
Có người đem tấm thẻ đen này đặt bên gối nằm của hắn, như vậy nói cách khác, người kia muốn giết hắn quả thực dễ như trở bàn tay!
Mồ hôi to như hạt đậu chẳng biết bao giờ đã tuôn ra trên trán Chu Thành, thân thể Chu Thành nhẹ nhàng run lên, trong đầu trống rỗng!
Chẳng lẽ là hắn sao?
Hầu như bản năng, trong đầu Chu Thành hiện ra khuôn mặt của Lý Dật.
Sau đó hắn lau mồ hôi trên trán, nhíu mày bắt đầu suy tư chuyện này.
Vài phút sau. Chu Thành thở mạnh một hơi!
Lúc này hắn có thể Xác định, chuyện này là do Lý Dật làm
Chu Thành có phong cách làm việc như cây cỏ đầu tường, ở trong Hoa Nhân Bang hầu như không đắc tội với người. bên ngoài cũng không có địch nhân, duy trước đó không lâu lúc đến Los Angeles nhận năm trăm ngàn đô la của Lý Dật, đáp ứng âm thầm giúp Lý Dật làm một chuyện. Thế nhưng không chỉ không làm cho Lý Dật, ngược lại hôm qua Lý Dật gọi điện cho hắn, hắn còn nói dối là đã đi Las Vegas.
Hiểu được tất cả, Chu Thành nhẩy Xuống giường. đi tới bàn lấy ra điện thoại di động, tìm số điện thoại hôm qua, sau đó bấm gọi cho Lý Dật.
“Này” Điện thoại rất nhanh chuyển được. trong điện thoại truyền ra thanh âm của Lý Dật. giọng nói thập phần bình tĩnh. nghe không ra bất luận điều gì dị thường.
Có thể do nội tâm có quỷ, nghe được giọng nói bình tĩnh của Lý Dật, Chu Thành có chút sợ hãi, mặc dù hắn đã kiệt lực cố gắng giữ âm thanh đừng run. thế nhưng giọng nói vẫn mang theo run rẫy.
“Chu Thúc. ngài không phải đang ở Las Vegas sao? Sao lại gọi điện thoại về đây?" Đầu kia điện thoại. Lý Dật vừa kết thúc luyện tập, tiếp nhận khăn mặt do Anh Hoa đưa cho lau mồ hôi trên trán, cười cười hỏi thăm
Chẳng lẽ không phải hắn?
Ngây người nghe Lý Dật vừa nói như thế, Chu Thành cũng có chút trở nên hồ đồ. Hắn phân tích cả buổi. nhất trí cho rằng là Lý Dật làm, thế nhưng lúc này Lý Dật lại biểu hiện ra hình dáng điều gì cũng không biết.
“Lý Dật, kỳ thực tôi vẫn đang ở New York.” Suy nghĩ một chút, Chu Thành tuyển chọn Trực tiếp nói thẳng thắn với Lý Dật. Bởi vì trực giác nói cho hắn, Lý Dật đang giả ngu.
Đầu tiên Lý Dật đưa lại khăn mặt cho Anh Hoa, sau đó giọng nói vừa chuyển. cười lạnh: “Chu Thành. nếu hôm qua tôi không đưa thứ đó đến cho ông, ông khẳng định sẽ không gọi điện thoại, đúng không?”
Lý Dật nói làm trái tim Chu Thành trong nháy mắt dừng đập, hai chân có chút như nhũn ra, trực tiếp đặt mông ngồi bệch Xuống thảm
“Lý Dật, cậu nghe tôi giải thích.” Giọng nói Chu Thành lắp bắp nói.
Lý Dật không nghe Chu Thành nói lời vô ích, mà trầm giọng nói: “Chu Thành. Ông hẳn nên rõ ràng, thế giới này không có cơm trưa miễn phí. Nhận người tiền tài, thay người tiêu tai, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Ông muốn lấy tiền, lại không muốn làm việc, chuyện tốt như vậy đi đâu mà tìm?”
Mồ hôi lạnh trong nháy mắt sũng ướt một thân áo ngủ của Chu Thành, Chu Thành run rẫy thân thể, mở to miệng, nhưng không nói nổi một chữ.
“Hai tiếng sau, tôi ở phía tây sông Hudson chờ ông.” Lý Dật không cho Chu Thành cơ hội tiếp tục nói. nghiêm mặt: “Ông hay nhất đừng tới muộn, mặt khác. đừng cho người theo dõi ông."
“Ðược!” Chu Thành trịnh trọng đáp một câu. Cùng lúc đó, thân thể hắn đã bị mồ hôi làm ướt sủng. Cả người giống như vừa tắm rữa. giờ khắc này. hắn nghĩ còn mệt mỏi hơn cả tối hôm qua làm tình suốt hai lần.
Kết thúc cuộc trò chuyện với Chu Thành, Lý Dật trở lại biệt thự thay quần áo, sau đó dẫn người rời khỏi trang viên gia tộc Gambino.
Khác với tối hôm qua khi Lý Dật rời đi, Edward muốn bảo hộ Lý Dật, liền phái ra mười hai bảo tiêu của gia tộc Gambino. cộng thêm ba người Lý Dật, tổng cộng mười lăm người, bốn chiếc Xe.
Bốn chiếc Xe sang trọng rời khỏi trang viên Gabino gia tộc, chậm rãi hướng hòn đảo Erdun chạy tới.
Lý Dật ngồi trong chiếc Xe ở giữa, tài Xế vẫn là Anh Hoa.
“Tôi nghĩ tên Chu Thành kia không đáng tin.” Chiếc Xe ra ngoài đường cái, Anh Hoa quay đầu nói với Lý Dật.
Lúc trước khi Lý Dật cùng Chu Thành nói chuyện hợp tác, Anh Hoa cũng có mặt. Lúc đó, Lý Dật cho Chu Thành năm trăm ngàn đô la, muốn Chu Thạnh trở về thu thập toàn bộ tình báo trong nội bộ Hoa Nhân Bang, làm tốt việc chuẩn bị mưu phản, một ngày nào đó thành thục sẽ triển khai hành động với đám lão già tổng bộ Hoa Nhân Bang, Chu Thành sẽ làm nội ứng.
Nghe được Anh Hoa nói, Lý Dật lắc đầu: “Nếu như Chu Thành nhận năm trăm ngàn đô la của tôi liền trực tiếp làm nội ứng cho tôi, đó mới là chuyện kỳ quái."
Đối với lời nói của Lý Dật, Anh Hoa có chút không hiểu ra sao.
Lý Dật cũng không tiếp tục giải thích. hắn từ lâu đã nghỉ đến Chu Thành sẽ không dễ dàng phụ thuộc cho hắn sai phái như vậy. nếu nói như vậy. Chu Thành đã không có tư cách trở thành một trong năm đại trưởng lão cỦa Hoa Nhân Bang!
Ðối với Lý Dật mà nói, phá vở chính quyền của đám lão già Hoa Nhân Bang. nắm quyền toàn bộ Hoa Nhân Bang cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Chuyện nầy không thể gấp gáp, chỉ có thể đi từng buớc một.
Theo hắn Xem ra, Chu Thành tuy rằng không phải là người thích hợp nhất để làm nội ứng, nhưng so sánh với bọn trưởng lão khác mà nói, cũng dễ dàng thu phục và khống chế nhất.
Lúc ở Los Angeles cho Chu Thành món ăn ngon ngọt. tối hôm qua Lý Dật cho Chu Thành biết sự lợi hại. Dưới chính sách cây củ cải cùng chiếc gậy, Chu Thành không còn đường tuyển chọn, chỉ có thể thần phục!
Lúc Lý Dật đi tới đảo Erdun, Andrew đã phái người an bài Xong tất cả. bên bờ đã để một du thuyền loại nhỏ, chung quanh du thuyền còn có hai chiếc du thuyền khác. Lý Dật cũng không có trực tiếp lên thuyền. mà ngồi bên trong Xe. vừa hút thuốc lá vừa chờ Chu Thành đến.
Trong bất tri bất giác. thời gian gặp mặt giữa Lý Dật và Chu Thành đã trôi qua, Chu Thành cũng không hiện thân, điều nầy làm cho Lý Dật nhiều ít có chút nghi hoặc. Hắn cầu may bấm số điện thoại cỦa Chu Thành, thế nhưng bên kia tắt máy.
Phát hiện này làm sắc mặt Lý Dật có chút Xấu Xí. đối với Chu Thành hắn từng nghiên cứu qua, hắn không tin dưới tình huống như vậy, Chu Thành còn dám tiếp tục sử dụng mánh lới.
Ngay khi Lý Dật nghi hoặc vì sao Chu Thành không đến đúng hẹn, một chiếc Xe từ Xa chạy tới.
“Lão bản, không phải Xe của hắn.” Tối hôm qua, Jester một mình đột nhập vào biệt thự của Chu Thành. từng nhìn thấy Xe của hắn. liếc mắt liền nhìn ra liền biết không phải Xe cỦa Chu Thành.
Jester nói làm Lý Dật hơi nheo mắt lại. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm chiếc Xe kia. trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Ước chừng hai phút sau. chiếc Xe đi tới cách Xe Lý Dật chừng năm thước thì ngừng lại. Lý Dật mang theo Anh Hoa cùng Jester Xuống Xe, những người khác tuân thủ mệnh lệnh của Lý Dật ngồi yên trong Xe.
Rất nhanh. cửa trước của Xe kia bị đẩy ra, Trương Đức Khôn chậm rãi từ trong Xe đi Xuống, tinh thần của hắn thoạt nhìn rất không tệ. dưới ánh mặt trời. cặp mắt lấp lánh có thần, sau khi thấy Lý Dật còn lộ ra một tia mỉm cười. Sau đó, trong ánh mắt nghi hoặc của Lý Dật, Trương Đức Khôn mang theo một chiếc túi plastic màu đen hướng Lý Dật đi tới.
Anh Hoa và Jester nhìn thấy, đều bước tới chắn ngay trước người Lý Dật.
“Tránh ra.” Lý Dật nhẹ nhàng đẩy Anh Hoa cùng Jester ra, híp mắt, thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm Trương Đức Khôn.
Đối mặt ánh mắt lạnh lùng của Lý Dật, Trương Đức Khôn vững vàng đi tới trước mặt Lý Dật, trên mặt lộ ra dáng tươi cười sáng lạn: “Lý Dật, đây là lễ vật ta tặng cho ngươi!”
Đang khi nói chuyện. Trương Đức Khôn mở chiếc túi màu đen. Sau một khắc, sắc mặt Lý Dật, Anh Hoa, Jester đều biến đổi!
Bởi vi bên trong túi đen kia chính là đầu của Chu Thành!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.