Ngỗ Tác Số Một Chiếu Ngục

Chương 1.1: Chú thích




Kido: Đây là con truyện mệt não nhất mình từng edit và mình cảm thấy thực sự cần riêng 1 chương để mọi người tra được những thuật ngữ dùng trong bản edit và bối cảnh truyện, vì nếu chỉ đọc giới thiệu bên trên mọi người cũng hổng hiểu gì đúng không =_=
  1. Kiều thiếu gia (娇少爷): Chữ “娇” mềm mại; yêu kiều; đẹp đẽ; đáng yêu. Ban đầu mình chỉ định để là “thiếu gia yếu đuối” nhưng cảm thấy không đủ nghĩa nên mình quyết định để nguyên.
  2. Chiếu Ngục (诏狱): Hay còn được gọi là Thiên Ngục, là nhà tù Hoàng tộc ở Trung Quốc thời kỳ cổ đại, hầu hết các tội phạm ở đây đều là các nhân vật cao quý như Quận chúa, Quận Vương, bị Hoàng Đế đích thân dùng sắc lệnh để kết tội.
  3. Cẩm y vệ: (phồn thể: 錦衣衞; giản thể: 锦衣卫; bính âm: Jǐnyīwèi; nghĩa đen: “Vệ áo cẩm”) là một lực lượng cảnh sát mật hoàng gia phục vụ các hoàng đế triều Minh ở Trung Quốc Cẩm y vệ được giao nhiệm vụ thu thập thông tin tình báo quân sự về kẻ thù, tham gia quá trình lập kế hoạch trong các trận đánh. Thành viên Cẩm y vệ mặc bộ đồng phục màu vàng đặc trưng với một lệnh bài đính kèm và mang theo mình một loại lưỡi đao đặc biệt.
  4. Đông xưởng hay Đông tập sự xưởng (phồn thể: 東廠; giản thể: 东厂; bính âm: Dōng Chǎng; Wade–Giles: Tung Ch’ang) là một cơ quan mật thám và gián điệp thời nhà Minh do các hoạn quan điều hành.
  5. Tây xưởng (西廠), tên đầy đủ Tây tập sự xưởng (西緝事廠) nhiệm vụ chính là giám sát các phát ngôn của dân chúng, từ đó bắt giam, tra tấn những người nghi ngờ chống đối triều đình.
  6. Ngỗ tác (仵作): Quan khám nghiệm tử thi aka pháp y thời cổ đại.
  7. Chỉ huy sứ hay Đô chỉ huy sứ: Vị quan đứng đầu, ví dụ như anh công Cừu Nghi Thanh là Đô chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ.
  8. Thị lang: Chức quan dưới chức Thượng thư, tương đương với Thứ trưởng thời nay, còn bộ Hình tương đương với Bộ trưởng Bộ Tư pháp hoặc Chánh án Tối cao.
Cập nhật ngày 27/10/2022, còn cập nhật liên tục.
Cảnh báo lôi, mìn cần thiết cho các bạn đọc
  1. Truyện hoàn toàn không có lôi mìn với mình. Truyện được viết theo các chức vụ của triều Minh, nơi tồn tại đủ các Xưởng Vệ như trên cơ mà tác giả nói đây không phải triều đại có thật, vì vậy…nhảy mà không có gánh nặng lịch sử nhé.
  2. Công là Cừu Nghi Thanh (Cẩm Y Vệ đô chỉ huy sứ) nên mọi người đừng nhầm công nhé, chắc cũng chả nhầm được đâu, truyện 1v1, công thụ chỉ có lẫn nhau.
  3. Truyện tập trung vào phá án nên tuyến tình cảm khá nhạt nhòa, chỉ đủ con dân vã húp, kết rất viên mãn (với mình).
  4. Công thụ có bàn tay vàng, thực sự đấy, nếu không có bàn tay vàng thì thụ chết ngắc từ đời nào rồi… Thụ là người hiện đại nhưng ẻm hơi được “thần thánh hóa” với các bạn cổ đại, tuy nhiên đọc khá là sướng, thích hợp với những bạn đam mê vả mặt, sảng văn, “hung thủ chính là ngươi!”
  5. Với mình các vụ án khá “ổn”, không xuất sắc tuyệt vời nhưng đủ cuốn, không dành cho team khó tính quá coi trọng logic.
  6. Thụ “Nhược thân”, thường được miêu tả theo kiểu đi ba bước là “ngã” á nhưng ẻm chả ngã bao giờ đâu, ẻm chỉ ốm thôi -))) Vì mảnh mai nên có chi tiết giả gái.
Spoil nội dung truyện (không spoil nội dung vụ án vì đó là phần chính, bỏ qua nếu không thích)
Diệp Bạch Đinh xuyên thành kiều thiếu gia phạm tội, tỉnh dậy giữa Chiếu Ngục, xung quanh là hai tên hàng xóm khó hiểu.
Vô tình ẻm nghe thấy có người đang khám xác nhưng sai bét, thế là ẻm nảy ra kế hoạch đổi tin tức lấy đồ ăn với nhân viên Cẩm Y Vệ – bạn trẻ Thân Khương. Ban đầu chỉ có thể bàn điều kiện nhưng từ từ ẻm nâng cấp lên, cuối cùng ẻm thành “ông cố nội” của bạn Thân luôn. Hai người “tìm cách” phá án, phạm nhân tài giỏi kết hợp với quan sai “hơi chậm tiêu”, chắp vá ra được vụ án hòng giúp quan sai thăng tiến, ngờ đâu lại lọt vào mắt xanh của đô chỉ huy sứ -)))
Thụ rất độc miệng, ẻm chọc ngoáy tất cả mọi người kể cả con chó Huyền Phong của anh công, há mồm ra là khịa, nhưng ẻm lại rất yếu ớt về mặt sức khỏe nên chỉ cần xoáy vào đó là ẻm ăn mệt à:v
Đương nhiên “một cây làm chẳng nên non”, bốn cây chụm lại nên cái rạp xiếc trung ương. Ngoài Thân Khương, Chiếu Ngục còn có hai người hàng xóm bị giam bá đạo không kém thụ. Bọn họ tạo thành “biệt đội” nho nhỏ hỗ trợ thụ (có điều kiện) vượt qua trở ngại, đặc biệt đám này tấu hài bất chấp, im mồm thì thôi chứ mở mồm câu nào mắc dịch câu đó  ( ̄︶ ̄)
Tuy nhiên, người hưởng lợi cuối cùng lại là công (´▽`ʃ♡ƪ) Anh giai này mới lên nhậm chức, giống bao chiếc công khác được tác giả miêu tả là “hung tàn, ác độc, bla bla…” nhưng bản chất của anh đúng như thế đấy =-=
Ngoài ác ra thì anh được cái giả trân, vờ ngu thì không ai bằng luôn:v Kiểu anh thích hiểu thì hiểu, anh không thích hiếu thì thằng nào bắt anh hiểu là anh rút con dao phóng lợn (aka Tú Xuân Đao) ra chém cho vài nhát. Anh cũng là một trong “rất ít” nhân vật cho thụ ăn mệt, kiểu em thụ đang tung hoành ngang dọc thì vấp phải cục đá là anh công ấy:”)
Hai người yêu nhau tự nhiên, mềm mềm ấm ấm, kiểu như mảnh ghép hoàn hảo í ~ kết cục của chuyện tình này cũng vô cùng viên mãn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.