Ngồi Chờ Tức Phụ Đến Công Lược

Chương 3: Tiểu diễn viên quần chúng cùng bình hoa




Xe chạy trên đường, người đại diện một bên cầm lái trong lòng tràn đầy ưu tư: "Không được a, ngươi thật sự là muốn đi Cục Dân Chính lĩnh đối tượng sao? Thời đại này còn có người không tìm được đối tượng, phải đem hi vọng giao cho Cục Dân Chính? Có thể có vài người thật sự thích hợp kết hôn, nhưng ngươi tuyệt đối đừng tìm mấy người kỳ dị biến thái trở về."
"Ít nhất Cục Dân Chính quy định kiểm tra rất nghiêm khắc, dùng khoa học tìm kiếm đối tượng phù hợp, còn tốt hơn ta phải tìm một người cùng ký hợp đồng giả kết hôn."
Người đại diện vẫn cảm thấy không đáng tin: "Coi như là khoa học sàng lọc, trong đống táo hư tìm được quả táo tốt thì nó cũng chỉ là táo hư"
"Vậy ngươi nói xem bây giờ phải làm sao!? Quý Mộng Đình cho ta đội nón xanh lại quăng thêm mấy chậu phân. Show giải trí kia nhiệt độ cao bao nhiêu không lẽ ngươi không biết? lúc trước ta nói không muốn đối phó Quý Mộng Đình, chúng ta bất đồng giao tiếp, muốn tuyên bố yên bình chia tay, các ngươi liền sống chết không đồng ý! lấy đủ thứ lợi ích của công ty ép ta đến mức không thể thoát ra, cuối cùng bây giờ muốn ta đi show giải trí tẩy trắng. Kết quả ra sao? Quý Mộng Đình đem nước tẩy trắng của ta đổ thêm axit."
"Trước tiên bình tĩnh, công ty đã nghĩ ra biện pháp. Mấy ngày nay cấp trên đều liên tục tăng ca không ngủ, hội nghị mở ra một cái xong lại mở thêm một cái, không phải đều vì nghĩ cách cho ngươi sao?"
"Có cái rắm? đó là bởi vì bây giờ ta còn có nhiệt độ còn có giá trị lợi dụng, bọn họ không nỡ buông tha cái cây rụng tiền này. Sau khi show giải trí kết thúc, Quý Mộng Đình nhất định sẽ bước lên đài cao hung hăng đạp ta xuống đất, show giải trí này có thể coi như dấu chấm hết cho sự nghiệp màn ảnh đời này của ta"
Ngồi ở ghế sau, Cố An càng nói càng thêm tức. Nếu lúc này Quý Mộng Đình dám xuất hiện, nàng nhất định sẽ nhào tới cắn chết người kia.
Đến Cục Dân Chính, khóe môi tiểu ca ca khẽ hé nở nụ cười ôn nhu, lộ ra chiếc răng nanh nhỏ, thoải mái nhìn Cố An: "Chào quý khách, xin hỏi..."
"Tìm cho ta một đối tượng kết hôn, nữ, khoảng hai mươi lăm tuổi, tính cách tốt trưởng thành ưa nhìn, những thứ khác không yêu cầu. Nhất định phải nhanh lên, tốt nhất hiện tại liền có thể lĩnh chứng kết hôn."
Người đại diện nghe xong lời nàng nói, trên mặt vừa mới lộ ra nụ cười đã lập tức muốn biến thành khóc. Cô nãi nãi! ngươi nghĩ Cục Dân Chính là của nhà ngươi mở a, đòi hỏi khắt khe còn nhiều như vậy, liền thêm cái ngữ khí Hoàng Thái Hậu này, sợ là đã đắc tội với người ta. Người đại diện bất lực muốn khóc, hiện tại chỉ muốn cầu xin hắn đừng sắp xếp cho Cố An mấy trái dưa cong táo thối, chà là nứt mẻ.
Tiểu ca ca vẫn cười, chiếc răng nanh nhỏ sáng bóng nhìn đặc biệt đáng yêu, gật đầu nói: "Trước tiên mời ngươi đến đây đăng ký rồi mới làm kiểm tra".
Sau nửa giờ bận rộn, tiểu ca ca nhìn phiếu báo cáo, khẽ cau mày "Ngươi không đáp ứng được yêu cầu kết duyên, căn cứ theo số liệu ngươi có 5% khả năng sẽ bạo lực gia đình"
"Bạo lực gia đình? Ta?! " Cố An bất ngờ khó có thể tin, lập tức nhíu mày nói: "Không phải chỉ có 5% khả năng sao? Cái này có cũng như không, tại sao lại không đáp ứng?"
"Thật xin lỗi, yêu cầu của chúng ta là không có khả năng xảy ra bạo lực gia đình. Vài năm trước, từng có người được phát hiện khả năng bạo lực gia đình là 1%, nhưng rất bất hạnh khả năng 1% đó vẫn đã xảy ra, mà đối phương thế nào lại là võ sĩ quyền anh, đem chồng của nàng đánh một kích mất mạng."
"..."
Cố An hít một hơi thật sâu, cuối cùng đột nhiên nở nụ cười ấm áp: "Vị đồng chí này, chuyện là như vậy. Đây là lần đầu tiên ta tới đây, lúc đầu tâm tình ta thật sự là rất tức giận. Có thể ngươi không biết, mới vừa rồi ta phát hiện bạn gái của mình cho ta đội nón xanh, nàng nhúng tay vào hôn lễ của dì ba ta, cướp đi lão công của dì ta, bây giờ hài tử của bạn gái ta cũng đã được hai tháng tuổi. Ngươi nói xem gặp phải chuyện như vậy, có phải liền muốn giết người không?"
"Cái này..."
"Đồng chí! Ta không thể nào bạo lực gia đình, đúng là khi biết tin tức... ta quá mức đau lòng quá mức phẫn nộ nên đã phát tiết hận thù lên bạn gái"
Cố An đau lòng, khẳng định nói: "Cho ta thêm một cơ hội, hiện tại bình tĩnh, ta chắc chắn có thể đáp ứng yêu cầu kết duyên"
"Được rồi, mời đi theo ta" Vì thực sự mỗi bài kiểm tra đều có cơ hội làm lại, nhìn thấy nàng khóc lóc kể chuyện như thế, tiểu ca ca cũng thở phào nhẹ nhõm, dẫn nàng đi kiểm tra.
Lần này, kết quả báo cáo của Cố An đúng là chỉ còn không phần trăm.
"Được rồi, đã tiến hành lưu trữ kết duyên, tiếp đó trong vòng một tuần xin ngươi chờ chúng ta thông... Kết duyên đến rồi??!" Tiểu ca ca bất ngờ một chút, đột nhiên hét lên: "Trăm phần trăm!"
"Sao có thể? Trước giờ độ khớp cao nhất cũng chỉ có tám mươi sáu phần trăm"
Tiếng hét kinh hô vang vọng, tiểu ca ca khiến cho các nhân viên khác rất nhanh liền chạy tới nhìn xem, cuối cùng tất cả đều giống như hắn kinh ngạc không khép được miệng.
Cố An ló đầu nhìn xuống máy vi tính, phía trên là tóm tắt hồ sơ của nàng cùng một nữ nhân, nàng quét mắt nhìn đến hồ sơ nữ nhân kia, rất hài lòng, sau đó nói: "Đây là đối tượng kết duyên của ta sao? Hiện tại có thể liên hệ nàng tới đây lĩnh chứng?"
"Ạch, nếu như đối phương đồng ý, các ngươi có thể đến lĩnh chứng kết hôn bất cứ lúc nào"
"Tốt, ta hiểu rồi. Ngươi nhanh một chút liên hệ với nàng" Cố An thiếu kiên nhẫn thúc giục, tiểu ca ca cười gật gật đầu, sau đó đem giấy chứng nhận kết duyên của hai người đóng dấu giao cho Cố An.
.....
Diệp Hàm lướt di động mấy tiếng, cơn buồn ngủ cũng từ từ dâng lên, vừa mới chuẩn bị đặt điện thoại xuống, lại phát hiện có người gọi tới nàng.
Nối máy xong, nghe được âm thanh quen thuộc, nàng vui sướng ở trên giường lăn lộn mấy vòng: "Ta, ta ta ta... Ta lập tức tới ngay"
Sau đó cúp điện thoại, Diệp Hàm bắt đầu lục lọi, ở trong cái tủ chật hẹp tìm kiếm quần áo: "Cái này không được, quá sang trọng, cái này cũng không, quá giống rèm cửa, cái này xinh đẹp! đáng tiếc quá cũ rồi".
Trải qua hơn mười phút, cuối cùng nàng mới tìm được bộ quần áo tốt. Trước khi đi Diệp Hàm vốn định trang điểm cho bản thân, thế nhưng khi đưa mắt đến nhìn đống mỹ phẩm, nàng liền cảm thấy thứ trước đây mình xem như bảo vật quý giá, tất cả chỉ là hàng chất lượng kém đồ vật hại da.
Mặt mộc hướng lên trời, Diệp Hàm mang theo chiếc túi nhỏ chạy đến Cục Dân Chính. Dọc theo đường đi, trái tim non nớt của nàng đều kích động đến mức như muốn sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Vừa đến nơi, nàng chưa kịp hỏi rõ tình huống liền bị một nữ nhân nắm lấy cổ tay.
"Thật là đẹp..." Diệp Hàm phản ứng đầu tiên là xoay người, nhìn thấy đối phương người này vừa thật xa lạ cũng vừa thật quen mắt. Ngay sau đó chính là cảm thấy nữ nhân này trưởng thành rất là đẹp mắt, còn rất có khí chất, rất giống như một đại minh tinh.
"Thế nào, đối với ta có hài lòng không?" Cố An nhìn phản ứng của Diệp Hàm, trên mặt duy trì nụ cười, nhưng trong lòng không khỏi hài lòng đắc ý, người này xem ra có chút ngốc, bất quá thú vị, trưởng thành chính là ưa nhìn không tệ, có thể miễn cưỡng cùng nàng sống qua một quãng thời gian.
"Hài lòng" Hai chữ thốt lên khiến Cố An cười chân thành hơn mấy phần, sau đó nàng đem tài liệu trong tay đưa cho Diệp Hàm: "Đây là mức độ phù hợp kết duyên của chúng ta, nhân viên công tác nói hiện nay độ khớp cao nhất là tám mươi sáu phần trăm, mà chúng ta là một trăm phần trăm. Cho nên, cùng ta kết hôn có được không?" Ngữ khí ôn nhu, nụ cười ngọt ngào, trong lời nói kèm theo dụ dỗ, quả nhiên đúng như nàng nghĩ, Diệp Hàm chỉ có ngây ngốc gật đầu.
"Tốt, ngươi có mang chứng minh thư không?" Cố An hỏi, đem chứng minh thư của nàng lấy ra, Diệp Hàm thấy thế cũng vội lấy chứng minh thư của bản thân ra đưa cho nàng, Cố An vẫn cười rất ôn nhu, Diệp Hàm không suy nghĩ nhiều, liền đắm chìm trong đó.
Tiểu ca ca thấy hai bên đều đồng ý kết hôn, hắn liền dẫn các nàng đi làm thủ tục lĩnh chứng.
Hết thảy kết thúc, Diệp Hàm vui sướng như một đứa bé khi cầm trong tay cuốn sổ hồng, đem ảnh chụp chung của hai người không ngừng nhìn đi nhìn lại. Tức phụ ta thật đẹp mắt, tại sao nàng lại đẹp mắt như vậy? So với đại minh tinh còn đẹp hơn!.
Xem ảnh chụp chung thật lâu, Diệp Hàm cảm thấy người trong ảnh này càng xem càng rất quen mắt, bất chợt trong đầu chợt hiện lên một cái tên, nàng theo vô thức nói: "Cố An".
"Ân?" Thời điểm Diệp Hàm nói ra cái tên này, Cố An theo tiềm thức phản ứng, quay đầu lại thấy tâm tình Diệp Hàm dường như không tốt lắm, lo lắng hỏi một câu: "Làm sao vậy?"
Nha đầu này đừng nói là đổi ý muốn ly hôn, Cố An còn đang suy nghĩ làm sao dụ dỗ nàng phối hợp trong show giải trí.
"Ngươi chính là Cố An!" Diệp Hàm triệt để phục hồi tinh thần, rít lên một tiếng, người đại diện đi theo phía sau sợ đến mức phải phóng lên trước che miệng của nàng.
"A a, a..."
"Ngươi trước tiên thả nàng ra, chớ đem người bịt đến bệnh" Cố An oán trách đưa mắt liếc người đại diện một cái.
Người đại diện buông tay ra, trong nháy mắt cảm thấy nội tâm của mình như pha lê nhỏ rơi xuống đất nát thành từng mảnh. Kết hôn còn chưa tới mười phút, vậy mà liền phải đi che chở bản thân.
"Ta là tức phụ của ngươi, tên Cố An."
Diệp Hàm gật gật đầu, nhưng lại nhỏ giọng nói: "Không, ngươi không phải..., ta... Chúng ta vẫn là cách x—— "
"Ta biết chúng ta như vậy liền quá hấp tấp, bất quá tình cảm là có thể bồi dưỡng." Cố An đột nhiên mở miệng cắt đứt nửa lời sau của nàng. Sau đó thu hồi mấy phần ý cười, chừa lại mấy phần ôn nhu, mở miệng càng thêm thành khẩn nghiêm túc.
Thấy được Diệp Hàm do dự, nhu tình trên mặt Cố An liền chuyển thành bi thương: "Nếu như ngươi nhất quyết muốn ly hôn, ta đương nhiên sẽ không níu kéo, chỉ là khi xưa mẹ ta từng nói, số mệnh ta đời này chỉ có thể có một lần kết hôn. Ta trăm phần trăm tin tưởng duyên số, cho nên mới cùng ngươi kết hôn. Chúng ta có thể thử sống với nhau một lần trước, được không? nếu thật sự không thể tiếp tục nữa, ta tuyệt đối sẽ không giữ lại ngươi."
"Ngươi" Diệp Hàm gãi gãi đầu, mắt lại nhìn hình ảnh của hai người trên giấy kết hôn, cuối cùng nàng gật đầu nói: "Được, Ta đáp ứng ngươi."
"Cảm ơn ngươi." Cố An lần thứ hai nở nụ cười ấm áp, nàng hướng Diệp Hàm đưa tay ra, thấy ánh mắt Diệp Hàm khó hiểu, nàng nói: "Mời ngươi đem tức phụ ngươi giữ cho tốt, chớ đánh mất" Diệp Hàm nóng mặt, vẫn là đưa tay ra dắt nàng.
Đáy mắt chạm nhau, Cố An cười giảo hoạt, đem tay của đối phương mười ngón liên kết, không biết tại sao trong đầu Diệp Hàm bỗng nhiên hiện lên một cổ cảm giác quen thuộc, theo bản năng dùng sức nắm chặt tay Cố An.
"Làm sao vậy?" Cố An đột nhiên bị nàng xuất lực nắm đến có chút đau, nhưng vẫn là tốt tính cười hỏi.
Diệp Hàm lắc đầu: "Không có gì, chỉ là cảm giác đối với ngươi rất quen thuộc"
"Bởi vì chúng ta là vận mệnh sắp đặt a" Cố An cười, đưa ra một câu giải thích không tính là giải thích, hai người nắm tay nhau đi một đoạn đường.
Tới bên cạnh xe, Cố An hỏi: "Đã kết hôn rồi, muốn theo ta về nhà không?"
"A? Quá..quá nhanh đi. Ta còn chưa chuẩn bị, không phải... Ta còn chưa sẵn sàng. Ta muốn quay về trước".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.