“Phong Quang, anh hy vọng em có thể nhận bó hoa này của anh.” Chu Liệt đứng dưới bóng cây mỉm cười.
Phong Quang giật mình, cô bỗng nhiên nghĩ tới một người, tay bất giác vươn ra, nhưng lại bị một bàn tay to hơi lạnh của một người khác giữ lại ở giữa không trung, cô nhìn theo cánh tay đó, sững sờ nhìn Âu Tuân đột nhiên xuất hiện bên người mình.
Âu Tuân nắm chặt tay cô, đem cô kéo ra sau người cậu, đối mặt với Chu Liệt, thắt lưng thẳng tắp, tóc mái bị gió nhẹ phất lên, đôi mắt phẳng lặng như vực sâu đó làm cho những ai lần đầu nhìn thấy toàn thân lạnh toát, thái độ bình thường của cậu khi gặp bất cứ chuyện gì đều là thờ ơ, nhưng cậu bây giờ, là nghiêm túc.
Chu Liệt cảm nhận sâu sắc đây là một nhân vật rất khó dây dưa, nhưng mà hắn vẫn biểu hiện sự dịu dàng lịch thiệp của mình, “Xin hỏi cậu là?”
Còn kém một bước, thiếu chút nữa Phong Quang đã tiếp nhận hoa của hắn, nhưng mà vì một người cứ thế xuất hiện làm cho hắn thành công dã tràng.
Âu Tuân cũng không dự định sẽ trả lời vấn đề của hắn, cậu kéo Phong Quang xoay người đi, nhưng lại bị Chu Liệt phản ứng lại chặn trước mặt.
Hiện tại là tình huống gì? Hai nam tranh một nữ sao?
Đừng hỏi Phong Quang, bởi vì Phong Quang cũng không rõ ràng lắm, Chu Liệt làm cho cô có một loại ảo giác nhìn thấy An Đồng, cô chút nữa đã theo bản năng mà phạm sai lầm, may mà có Âu Tuân xuất hiện, cô đây là sao vậy… Rõ ràng sau khi nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống đã đem tình cảm củacô với mục tiêu tiến công chiếm đóng cắt bỏ, tại sao cô có thể nhớ đến An Đồng?
Chu Liệt là tài tử có tiếng của khoa tiếng Trung, bề ngoài đẹp mã, gia thếkhông tồi, người cũng dịu dàng, học muội học tỷ đều gọi hắn là nam thần, cũng bởi vậy mà khi hắn đột nhiên chặn Phong Quang lại mà tỏ tình, chung quanh đã nhanh chóng tụ tập nhiều người xem, không có cô gái nào có thể cự tuyệt lời tỏ tình của Chu Liệt, mọi người đều nghĩ như vậy, nhưng mà bọn họ không ngờ tới nửa đường còn có thể xuất hiện một chàng trai khác.
Dưới tình huống thế này Chu Liệt vẫn còn có thể giữ được tươi cười, “Bạn học này, tôi nghĩ, tôi rất lịch sự hỏi cậu, cậu đáng ra phải trả lời tôi mới xem là lịch sự chứ?”
Phong Quang nhìn Âu Tuân, không rõ cậu muốn làm gì, bất quá nếu muốncô chọn một người giữa Âu Tuân và Chu Liệt, cô sẽ đứng bên người Âu Tuân, dù sao so với Chu Liệt cô vẫn quen thuộc với Âu Tuân hơn chút, Phong Quang cũng quên đem tay của mình rút ra khỏi tay Âu Tuân, trên thực tế, dựa vào sức lực mà cậu dùng để giữ Phong Quang thế này thì cũng rútkhông được.
“Chu Liệt, nhà họ Thẩm.” Âu Tuân nói hai từ không hề liện hệ gì với nhau làm cho Chu Liệt biến sắc, cậu tiếp tục chậm rãi nói: “Hôn ước, tính kế…”
“Đủ rồi!” Chu Liệt khẩn trương nhíu mày lại, trong lòng hắn hoảng sợ,không thể không xem kỹ chàng trai này một lần nữa.
Giọng nói đột nhiên phóng lớn của hắn làm cho Phong Quang hoảng sợ, thân mình run lên, lâm vào rối rắm, cô làm sao có thể nhìn thấy bóng dáng An Đồng trên người này? An Đồng không có lúc nào mà không bình tĩnh, sẽkhông bao giờ hô to gọi nhỏ.
Một bàn tay đặt lên đỉnh đầu cô, nhẹ nhàng vuốt ve, cô ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt căng thẳng của Âu Tuân.
“Đừng sợ.”
cô cảm nhận rõ ràng tay cậu thật sự căng cứng, hơn nữa động tác rất ngốc, hết thảy hành vi hơi có chút buồn cười, nhưng làm cho cô cảm thấy chính mình là một sinh vật rất khó đối phó.
Đúng vậy, cô so với bất cứ chương trình nào đều rất khó mà đối phó, tay của Âu Tuân chỉ biết gõ bàn phím chứ chưa từng sờ qua đầu của con gái, cậu sợ bản thân mình không nắm giữ được độ mạnh yếu, nếu dùng sức quá mạnh làm cho cô phản cảm với cậu thì biết làm sao? Cậu lo lắng vấn đề này.
Phong Quang và Âu Tuân “Liếc mắt đưa tình”, Chu Liệt cũng cảm thấy hắn chính là một người ngoài dư thừa, tuy rất không cam lòng nhưng nghĩ đến lời nói của Âu Tuân, hắn cắn răng, thừa dịp Âu Tuân không chú ý đến mình, hắn không nói một lời xuyên qua đám người xem náo nhiệt mà rời khỏi.