Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 208:




“Ta đáp ứng nàng, ta sẽ dẫn nàng ra ngoài.” Tiết Nhiễm cố sức nâng bàn tay khôngmang bao tay kia lau đi nước mắt nơi khóe mắt nàng, “Đừng khóc, cơ thể của takhông giống người thường, có tính chống cự nhất định đối với độc dược, ta sẽ khôngchết như vậy.”
“Tiết Nhiễm… mặt của ngươi bây giờ rất tái…” Phong Quang nghẹn ngào lấy tay ôm lấy mặt hắn, “Nhiệt độ cơ thể của ngươi cũng thấp lắm… ta nên làm như thế nào mới có thể giúp ngươi?”
Tiết Nhiễm không để ý đến vấn đề của nàng, nói đứt quãng: “Dấu hiệu trên bản đồ có hạn… Cửa ra thứ hai ta cũng không có cách nào xác định được là ở đâu, Phong Quang… Thanh Ngọc không nhìn thấy chúng ta, nhất định sẽ tới tìm chúng ta, ta đã để lại ký hiệu trên đường đến mật thất Đường môn, hắn sẽ phát hiện ra, nàng đừng sợ… Có lẽ ngày mai, ngày mai nàng có thể ra ngoài rồi…”
“Ta có thể đi ra ngoài, vậy còn ngươi!”
“không cần lo lắng cho ta… ta chỉ cần chốc lát nữa là tốt rồi…” Tiết Nhiễm nói xong thì nhắm mắt lại, ngã lên người nàng.
Nàng kêu lên: “Tiết Nhiễm!”
Tiếng hít thở của hắn rất nặng nề, đáng sợ là nhiệt độ cơ thể của hắn rõ ràng rất thấp, nhưng hơi thở hắn phả lên cổ nàng lại nóng rực, thân thể hắn như đang trải qua hai luồng băng hỏa đối nghịch nhau.
Phong Quang gọi trong đầu: “Hệ thống! Ngươi đi ra cho ta! Ta muốn khai thông nút thắt!”
“Mời ký chủ nói ra yêu cầu.” âm thanh ôn hòa của hệ thống vang lên.
“Ta muốn dùng điểm để đổi lấy giải độc đan.”
“đang kiểm tra… Trung tâm mua sắm không có giải độc đan.”
“Vậy… Ta muốn đổi thuốc cải tử hoàn sinh!”
“Hữu tình nhắc nhở, mục tiêu tiến công chiến đóng không có xuất hiện trạng thái tử vong, thuốc cải tử hoàn sinh không có hiệu quả.”
Phong Quang phát điên, “Móa nó, cái gì cũng không được, ngươi có tác dụng gì hả?”
Nàng vốn tưởng hệ thống sẽ không trả lời nàng, kết quả không ngờ tới hệ thống nói: “Có thể nói cho ký chủ phương pháp rời khỏi mật thất.”
không thể giải độc, nhưng có thể rời khỏi chỗ quỷ quái này cũng tốt!
Phong Quang vội hỏi: “Bao nhiêu điểm, ta đổi!”
“không cần điểm.”
“Hả? không cần???” Trong đầu nàng tràn ngập dấu chấm hỏi, trước đây nàng cầu cái gì, hệ thống đều tính điểm đâu ra đấy, hoàn toàn không có nhân tính chút nào, thế nào đột nhiên có chuyện không cần tốn điểm khai thông nút thắt với nàng?
không để ý tới sự kinh ngạc của nàng, hệ thống nói: “Để hộp gỗ lại chỗ cũ, đường ra ở dưới nước.”
Phong Quang nghi ngờ quét mắt xuống mặt nước màu bạc khủng bố kia, trước tiên nàng đỡ Tiết Nhiễm để hắn dựa vào bục đá, không để hắn ngã xuống mặt đất lạnh lẽo, tiếp theo, nàng đứng dậy, lòng còn sợ hãi lấy tay chọc chọc hộp gỗ đã phân ra bằng phẳng, bốn phía hộp gỗ lại hợp lại thành một thể tứ diện, cùng lúc đó, tiếng nước ào ào vang lên, chỉ thấy nước màu bạc không biết đã chảy đi đâu, ngược lại bị luồng nước trong suốt thay thế.
Hiện tại nhìn thấy chuyện kỳ lạ nàng cũng không kinh ngạc nữa, Phong Quang biết hệ thống tuyệt đối sẽ không lừa nàng, dùng hai điểm hệ thống đổi lấy kéo dài thời gian hô hấp dưới nước, nàng đỡ Tiết Nhiễm đứng lên, không nghĩ nhiều liền nhảy xuống nước.
Bình thường một nữ nhân mang theo một nam nhân ở dưới nước rất khó khăn, nhưng đối với Phong Quang mà nói cũng không phải việc khó, bởi vì ban đầu lúc mới bắt đầu mỗi một nhiệm vụ, nàng đều nâng lên giá trị khí lực của bản thân, nàng luôn luôn cho rằng, cho dù gặp được nguy hiểm chạy không thoát, bản thân cũng có thể nâng một khối đá đập chết đối phương.
Đáy hồ nước quả nhiên có một thông đạo, còn chưa kịp cảm tạ hệ thống rộng rãi, thấy sắc mặt Tiết Nhiễm càng thêm trắng bệch, Phong Quang không nghĩ nhiều mà hôn lên môi hắn, nàng không phải sỗ sàng, chỉ là muốn truyền một hơi thở cho hắn.
Còn chuyện không chú ý mà liếm môi hắn một chút… Khụ, nàng nói không chú ý chính là không chú ý!
Trong dòng nước mờ tối, ngón tay Tiết Nhiễm khẽ nhúc nhích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.