[Ngôn Tình] Tảng Sáng

Chương 1:




1.
Người đại diện sắp xếp cho tôi một chương trình truyền hình trực tiếp trên TV.
Khi chương trình bắt đầu, MC yêu cầu các khách mời gọi điện cho bạn tốt của mình trong giới giải trí để mượn tiền, và số tiền này sẽ được dùng làm kinh phí cho bản thân ở trạm đầu tiên.
Các khách mời lần lượt gọi điện và thành công mượn tiền. Có người mượn được năm vạn (50.000), có người mượn được hai mươi vạn (200.000).
Đến lượt tôi, ngay khi vừa lấy điện thoại ra, liền nhận được một cuộc điện thoại. Trên điện thoại hiện lên tên cuộc gọi của Thẩm Yến.
Phòng livestream, hàng loạt bình luận đang thảo luận sôi nổi
“Có phải là Thẩm Yến mà tôi biết không?”
“Là nam thần cấm dục Thẩm Yến, cái người vừa mới nhận giải ảnh đế Thẩm Yến đó hả?”
Tất cả mọi người đều đang tò mò nhìn tôi, giờ nếu tôi bấm nút từ chối thì hết đường chối cãi.
Lúc này, trong đầu tôi lướt qua vô số suy nghĩ.
Thẩm Yến biết hôm nay tôi có tham gia show truyền hình, chắc anh ấy sẽ cẩn thận, không nói gì gây hiểu lầm.
Tôi nở nụ cười nhẹ nhàng sau đó nói,
“Trùng hợp quá, vậy hôm nay chỉ có thể để anh ấy viêm màng túi rồi”
Tôi nghe máy, tôi mở miệng chưa kịp nói, thì giọng nói của Thẩm Yến truyền ra:
“Em để quần áo của anh ở đâu rồi?”
Tôi lập tức đứng hình tại chỗ, vô cùng tiếc hận tại sao không có năng lực quay ngược thời gian, để về một phút trước và tuyệt đối không nhận cuộc điện thoại này.
Phòng livestream lại lần nữa bị các loại bình luận điên cuồng bay tứ tung.
“Không thể nào, không thể nào, là tôi bị ảo giác đúng không?”
“Lầu trên không cần quá suy nghĩ đâu, đó là sự thật.”
“Cũng có thể là gọi lộn số?”
Phòng phát sóng của chúng tôi có fans của Thẩm Yến, và hiển nhiên, họ đang vô cùng không muốn tiếp nhận sự thật này.
Nụ cười trên mặt của MC đã sắp không giấu được nữa. Đây chính là Thẩm Yến, chỉ cần có thể cọ một chút, rating của chương trình tuyệt đối có thể tăng.
Thẩm Yến đợi một lúc lâu không nghe thấy tôi trả lời, liền nghi hoặc gọi: “Lộc Thanh?”.
Lại thêm một trận bùng nổ mưa bay đạn lạc trong phòng phát trực tiếp: Là thật, là thật kìa. Tôi lót dép, ngồi hóng dưa ăn
Tôi lập tức lên tiếng cắt ngang, để phòng ngừa anh ta lại nói ra cái gì không nên nói:
“Thẩm ảnh đế, không biết anh có thể cho em mượn mười vạn (100.000) ngay bây giờ không?”
Tôi đổi cách xưng hô thành ảnh đế, đã nhắc nhở rõ ràng rồi, hi vọng anh có thể hiểu được tôi đang ở đâu và làm gì đi.
Ai ngờ đầu dây bên kia trầm mặc vài giây, sau đó lại nói một câu long trời lở đất:
“Anh làm gì có tiền. Tối hôm qua em ngủ với anh còn chưa trả tiền nữa kìa!”
Lúc này phần bình luận trực tiếp nổ tung, bình luận điên cuồng nhảy ra, quá nhiều làm tôi không thể đọc được nội dung. Nhưng không cần đọc cũng biết, chắc chắn là đang mắng mỏ tôi.
Trong cái vòng tròn giải trí này, couple của Thẩm Yến có đến bảy tám cái.
Cách đây vài ngày, fans còn đang chia thành nhiều fans couple mắng chửi nhau điên cuồng, cho rằng chị dâu nào tốt hơn. Giờ thì hay rồi, thống nhất một mặt trận, mắng tôi té tát luôn.
2.
Nửa giờ sau, đạo diễn gương mặt hớn hở giơ chiếc di động chạy tới.
“Chị Lộc, vấn đề đã được giải quyết, Thẩm ảnh đế nói đây là phiền toái do cậu ấy tạo thành, cậu ấy đồng ý tham gia chương trình của chúng ta, cứ nói đây là phần tạo bất ngờ cho fan”
“Cho nên là anh ta cũng có ý muốn tới cái chương trình này đúng không?”
Đạo diễn điên cuồng gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy.”, trên gương mặt của đạo diễn hiện lên một tầng đỏ ửng vì kích động, không thể tin được chuyện tốt vậy mà tới lượt bản thân.
“Đây chính là Thẩm Yến đó. Tôi nhất định đã phải tu luyện tám đời mới có thể mời được phúc thần đó tới chương trình.”
Tôi: “…..”
Thẩm Yến chỉ dùng nửa giờ đồng hồ liền chạy đến trường quay.
Khi anh tới, vẫn còn mặc quần áo của tối hôm qua, mặt trên chẳng những có vết son môi của tôi, mà bộ đồ còn nhăn dúm.
Mọi người nhiệt tình cùng anh chào hỏi, ánh mắt thì luôn nhìn chằm chằm vào bộ quần áo của anh.
Thẩm Yến bình tĩnh tự nhiên trò chuyện cùng mọi người, giống như trên người mặc chính là một bộ lễ phục được đặt may chứ không phải là một bộ đồ nhăn dúm.
Tôi không thể nhìn được nữa, giả bộ ho khụ khụ.
Nhìn thấy ánh mắt sắp giết người của tôi, anh liền ngay lập tức đi tới bên cạnh tôi, nhỏ giọng ủy khuất nói:
“Anh chỉ có duy nhất một bộ quần áo này, ai bảo em không cho anh để quần áo ở nhà em.”
Tôi nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy sao trên đường đến trường quay, anh không tự mua một bộ đồ đàng hoàng đi.”
Đạo diễn chạy sang, cười tủm tỉm và hỏi han ân cẩn: “Thẩm ảnh đế thích quần áo của nhãn hiệu nào, tôi lập tức sai người đi chuẩn bị cho cậu.”
Khi chương trình lần nữa tiếp tục phát sóng, MC giải thích việc Thẩm Yến xuất hiện chỉ là tiết mục để tăng tương tác, thuận tiện để Thẩm Yến chào hỏi người xem.
Phần bình luận lại là một trận mưa bay đạn lạc.
Ngay lúc này, tôi không để tâm đến những chuyện đó, bởi vì dưới camera, Thẩm Yến đang miết đầu ngón tay tôi dưới lớp áo khoác.
Tôi sợ đến mức hồn phi phách tán, ngồi trên ghế không dám nhúc nhích.
MC còn cố tình nhân lúc này đọc bình luận:
“Thẩm Yến tay của anh ở dưới đang làm gì vậy? À, Thẩm ảnh đế a Thẩm ảnh đế, bàn tay anh đặt ở dưới, đang làm gì vậy?”
Đồng loạt, tất cả mọi ánh mắt đề đổ dồn về phía chúng tôi.
Thẩm Yến ở trước những ánh mắt dò xét, không biết từ đâu lôi di động ra:
“Tôi cùng Lộc trao đổi WeChat mà thôi.” Anh nghiêng đầu nhìn tôi:
“Đúng không Lộc Thanh?”
“….Đúng vậy”
“Anh vừa gửi lời mời cho em, Lộc Thanh, em nhanh đồng ý lời mời đi!”
Tối hôm qua tôi đột nhiên dùng điện thoại của anh, phát hiện anh có tài khoản phụ, rồi còn nhấn like bài đăng “Lộc Thanh bao dưỡng tiểu thịt tươi”
**Tiểu thịt tươi: Những chàng trai trẻ trắng trẻo đẹp trai
Nên tôi tức quá, chặn anh liền.
Vậy mà tên này còn không biết xấu hổ, tự cho mình hợp tình hợp lý mà lí luận với tôi: “Mỗi lần ngủ với em, em đều đưa tiền cho anh, em nói thử xem, như vậy còn không phải là bao dưỡng sao?”
Tôi cười lạnh một tiếng: “Vậy từ nay về sau, tiền của anh, anh tự mà giữ, không cần phiền phức mỗi lần xài hết đều phải tìm em phát tiền.”
“Anh không chịu đâu. Mọi người đều nói rằng vợ giữ tiền của chồng thì gia đình sẽ có vận khí nhanh phát tài.”
Nói xong còn gửi cho tôi một bài đăng chứng minh mình không nói lung tung.
Sau này, anh ấy cũng không nhắc tôi vụ tôi đã chặn anh, nên tôi cũng quên luôn chuyện này.
Hoá ra là vẫn luôn đợi thời cơ.
Tôi cắn răng, cầm di động bỏ Thẩm Yến ra khỏi danh sách đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.