Ngọt Ấm

Chương 27:




Trước đây cô chưa bao giờ cảm thấy tình yêu của một người đàn ông sẽ mãnh liệt như vậy, nhưng bây giờ cô chỉ cảm thấy mình có thể bị thiêu trụi trong phút chốc. (H nhẹ)
Edit: Gypsy.
Căn phòng sáng sủa bỗng tối sầm lại, chỉ có một tia sáng chiếu vào khe hở tấm rèm chưa được kéo chặt vào một góc giường. Trong bóng tối, bóng người cao lớn từ từ tiến lại gần cô.
Thời điểm thị lực không nhìn thấy, các giác quan còn lại nháy mắt đều được tăng cường, tiếng hít thở của anh càng rõ ràng hơn, anh đụng vào càng mẫn cảm hơn.
"Anh Tri Hành."
Cô gái cả người đều run rẩy, giọng nói cũng run rẩy theo.
"Em hơi sợ... đau..." Lời cuối gần như im bặt, người nghe môi đang hôn cổ cô ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên qua màn đêm mang theo ý cười nhìn cô.
"Lúc này sẽ rất đau, sau là ổn thôi, anh sẽ nhẹ một chút, ngoan..."
Dù sao thì anh cũng sẽ không bỏ qua cô đâu.
Vừa nói, bàn tay đặt lên đỉnh đầu cô, giống như anh đã vô số lần an ủi cô, lần này vẫn như cũ cũng làm trái tim đang hoảng loạn của cô bình tĩnh trở lại.
Sự dịu dàng của người đàn ông làm vơi đi nỗi sợ hãi, cô hơi nghiêng đầu, môi óng ánh cọ vào má anh.
Anh khẽ động khóe miệng, hôn lên đôi môi đang kề sát vào anh.
Đầu gối trượt trên ga trải giường, vừa trượt, đôi chân dài trắng nõn của cô gái bị tách ra cong lên, hạ thân tràn đầy dục vọng cơ hồ muốn nổ tung của người đàn ông bỗng chốc sát vào cô, thiêu đốt nơi chưa có ai đặt chân tới.
Cô nhắm chặt mắt lại, cảm nhận được trụ thịt như thanh sắt nóng bỏng trên người mình, sau đó là một lực lượng tập trung nặng nề, từng chút một, tách miệng nhỏ bí ẩn đang đóng chặt của cô, đi sâu vào thăm dò.
Anh hạ thấp người, chậm rãi tiến vào vùng cấm địa xử nữ, đôi mắt sâu thẳm như bảo táp ngoài biển khơi, mãnh liệt mà mênh mông.
"A..."
Đôi tay nhỏ bé của cô gái bắt lấy cánh tay anh, anh mới mừa tiến vào được một nửa, cô bé dưới thân đã đau đến cả người cứng còng.
Cô hét lên rất nhỏ, như thể đau đến trào nước mắt, anh nhìn thấy đôi mắt lấp lánh trong bóng tối.
"Rất đau?"
"Vẫn, vẫn ổn..."
Cô gái hừ hừ trả lời, chỉ là càng lúc càng siết chặt lấy anh.
Người đàn ông nhíu chặt mày, tận hưởng khoái cảm và đau đớn cùng một lúc.
Anh cũng rất đau, bị sự bao bọc cực độ của cô siết đau. Sau khi hơi thở của cô dịu đi một chút, anh mới tiếp tục đẩy người vào trong.
Trụ thịt to lớn từng chút từng chút vùi vào thân thể cô, cô trước sau vẫn luôn liều mạng nắm lấy tay anh, thấp giọng ngâm nga.
hoa huy*t mỏng manh bị bộ phận sinh dục to lớn của đàn ông lấp đầy từng chút một, cô vừa yêu vừa sợ quá trình đau đớn này.
Nỗi đau thể xác không thể được loại bỏ một cách khách quan, nhưng về mặt tâm lý, nó là sự thỏa mãn.
Người đàn ông không chớp mắt chăm chú nhìn vào người trong bóng đêm, thẳng đến khi anh chạm vào tầng cách trở kia.
Đôi mắt của kẻ săn mồi tối sầm lại, anh nóng lòng muốn ăn cô vào bụng, nhưng anh vẫn muốn nghe giọng nói mềm mại của cô.
"Noãn Noãn, gọi anh."
"Anh Tri Hành... Á!"
Cô gái nói với một giọng mũi nặng nề, cuối cùng cô cũng cất tiếng gọi.
Thân rễ rực lửa ở đó một lúc sau, xuyên thủng lớp màng thịt mỏng manh kia, thẳng vào chỗ sâu. Phần mềm mại nhất của cơ thể cô gái mảnh mai, không hề giữ lại khi bị xuyên thủng.
Anh cảm nhận được sự chặt chẽ bao vây và mút chặt, nháy mắt rơi vào hành lang chật hẹp của cô.
Cơ thể cô bị đục khoét chia làm đôi, cảm giác xé rách và thỏa mãn ập đến cùng một lúc. Trước đây cô chưa bao giờ cảm thấy tình yêu của một người đàn ông sẽ mãnh liệt như vậy, nhưng bây giờ cô chỉ cảm thấy mình có thể bị thiêu trụi trong phút chốc.
Anh không hề cử động, chôn sâu vào chờ cô thích ứng, một lúc sau anh mới xoa mặt cô, nhưng giọng nói thấm đẫm dục vọng của anh nhu tình hơn bao giờ hết.
"Bây giờ em đã là người phụ nữ của anh rồi, cô gái nhỏ à."
Sự mềm mại bao dung của cô khiến anh sảng khoái đến cực hạn, nhưng tiếng kêu đau đớn của cô khiến anh không dám động đậy nữa, chỉ có thể lẳng lặng chờ nỗi đau của cô từ từ tan đi.
Cuối cùng, tiếng than nhẹ của cô thay đổi, thân thể bắt đầu nhẹ nhàng đong đưa, bởi vì đau đớn ngắn ngủi bị đường đi khô cạn trào ra mật dịch ẩm ướt. Điều này mời anh tiếp tục nhấm nháp cô gái vừa chín tới.
Nhiều lần nam nhân híp mắt, bắt đầu động eo, bên tai nghe được tiếng kêu quyến rũ của cô, khí huyết sôi trào, tần suất va chạm hoa tâm càng lúc càng nhanh.
Trong cơ thể cô dâng lên một khoái cảm chưa từng có, cơ thể mới khia phá quá mức nhạy cảm, cô sắp không chịu nổi, van xin gã đàn ông đang điên cuồng liên tục.
"Anh trai, anh à, nhẹ một chút."
Cô bị sức mạnh hung mãnh đâm vào đều không nói được câu nào hoàn chỉnh, đành phải dùng tay véo mạnh cánh tay rắn chắc của anh.
Người đàn ông đôi mắt đỏ hoe, một tay chế trụ hai tay cô, tay kia luồn qua cổ cô, hoàn toàn giam cầm cô gái nhỏ nằm dưới thân, đồng thời eo anh nhanh chóng di chuyển, đồ vật to lớn kia liền tiếp tục xuyên qua hành lang của cô.
Cô gái chưa bao giờ thấy anh như thế này, hay phải nói rằng mọi thứ buổi tối hôm nay đối với cô đều xa lạ. Cô không thể đẩy cơ thể anh ra, chỉ có thể thừa nhận cơn mưa xối xả của anh.
Không đến hai phút, eo của cô trở nên đau nhức, cô vốn muốn di chuyển vị trí của eo, nhưng lại vô thức kẹp chặt hoa kính.
Người đàn ông cũng là người đầu tiên nếm mùi tình yêu, bản thân cũng đã cật lực nhịn xuống ý muốn bắn ra, chịu đựng bị kẹp, trong cơ thể đang bị dục vọng rong ruổi nháy mắt phun ra.
"Ha ah..."
Cô nghe thấy tiếng gầm nhẹ của người đàn ông, gần như ngay lập tức, cô cảm thấy một dòng ấm áp trong bụng huyệt cô.
Sau khi được phóng thích, anh không rút dương v*t ra khỏi cơ thể của cô, mà chỉ nằm trên người cô bình phục.
Nam tính to lớn kiêu ngạo là cô căng không một khe hở, vẫn như cũ kiên quyết ở trong cơ thể cô. Cô loạng choạng đẩy anh ta, anh mới lưu luyến không rời rút ra.
Người đàn ông liếm liếm môi, yên tĩnh xem đường nét của cô gái nhỏ.
Anh quả thực vẫn chưa thỏa mãn, nhưng vô luận thế nào đi nữa cũng luyến tiếc việc cô vừa mới phá thân, không để cô trải qua hai lần ân ái kịch liệt.
Lúc này, cô gái thở hổn hển đẩy cánh tay anh, giọng điệu có chút bối rối.
"Anh Tri Hành, có phải anh vừa mới... cũng, tiến vào..."
Truyện được edit bởi đăng tải trên WordPress và Watpad với mục đích phi thương mại, chưa được sự cho phép của tác giả, vui lòng không re-up hay chuyển ver dưới bất kỳ hình thức nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.