Đương nhiên, Lý Thiếu Võ cũng không phải tên ngốc, gã cũng biết nhược điểm lớn nhất chính là không biết nên nói gì. Rất ngại, đặc biết là trước mặt lãnh đạo, có lúc không thể bỏ thể diện xuống được. Bởi vậy, gã cũng nên có sách lược. Vừa lái xe, ngoài ra, làm tốt mối quan hệ với Tả Nhất Sơn, thế này cũng có chỗ tốt.
Tả Nhất Sơn chính là bởi vì nhìn thấy Lý Thiếu Võ đối với mình cũng không tồi, bởi vậy mới có thể chỉ điểm cho gã nói
- Lãnh đạo đối với người bên cạnh đều khá chiếu cố, anh xem Chủ nhiệm Lâm bên Ban quản lý Thần Quang, còn có Chủ nhiệm Để bên Ban quản lý lao động phục vụ làm mẫu, còn có Chủ nhiệm Bộ bên Ủy ban nhân dân chúng ta, đều là những người đi theo lãnh đạo được đề bạt, bởi vậy chỉ cần chúng ta phục vụ lãnh đạo cho tốt, tương lai lãnh đạo chắc chắn sẽ xem xét chúng ta.
Lý Thiếu Võ chăm chú lái xe, còn gật đầu
- Vâng, Chủ tịch Hàn đối với cấp dưới rất tốt.
Tả Nhất Sơn lại nói
- Lãnh đạo đối tốt với chúng ta, nhưng bản thân chúng ta cũng phải làm ra ít bản lĩnh, nếu không lãnh đạo sao có thể sắp xếp thay chúng ta, cậu tốt nhất dành chút thời gian dư, thi lấy tấm bằng đại học tại chức. Như vậy về sau đối với cậu có chỗ tốt.
Lý Thiếu Võ biết Tả Nhất Sơn đối tốt với mình, cảm kích nói
- Cảm ơn Nhất Sơn ca chỉ điểm, tôi nhất định đi xem, chuyện này, tranh thủ sớm làm cái văn bằng. Con người tôi học vấn thấp, ngoại trừ lái xe ra chẳng có bản lĩnh gì, về sau còn nhờ Nhất Sơn ca che chở cho tôi.
Tả Nhất Sơn khẽ mỉm cười nói
- Yên tâm, chúng ta là người cùng chiến hào, về sau quan tâm chăm sóc lẫn nhau.
Trong tay gã cầm lấy phong thư mà Hàn Đông đưa cho gã, mặc dù rất muốn biết Hàn Đông viết cái gì, nhưng gã vẫn tận lực kìm không nổi, dẫu rằng Hàn Đông không cho gã xem, vậy thì cho dù bên trong viết cái gì không phải thuộc phương diện cá nhân, nhưng thân làm Thư ký, tự mình mở ra xem cũng là không hay rồi.
Rất nhanh tới được bưu điện, Tả Nhất Sơn xuống xe, gửi thư đi, cầm lấy hóa đơn, lên xe nói
- Đi thôi, chúng ta nhanh quay về.
Cho dù Hàn Đông không ngồi trong xe, nhưng Tả Nhất Sơn vẫn rất tự giác ngồi ở vị trí ghế phụ, cũng không vì lãnh đạo không có mặt, mà ngồi ở hàng ghế phía sau.
Nhìn đoàn người rộn ràng bên ngoài xe, trong lòng Tả Nhất Sơn thầm nghĩ
“Ta nhất định phải vượt hơn mọi người, Chủ tịch Hàn là cơ hội tốt nhất, ta về sau nhất định sẽ theo sát Chủ tịch Hàn, tương lai chắc chắn có tiền đồ, chỉ cần bản mình cố gắng, loại đàn bà nào mà không có sao?”
Lần trước bạn gái của gã dịu dàng đưa ra ý muốn quay lại, nhưng gã trải qua suy tư thận trọng, cuối cùng vẫn từ chối.
Gã có hai sự lựa chọn, một là ngựa không ăn cỏ cũ, nếu người yêu đã rời bỏ rồi, vậy thì quay lại, cũng mất đi ý nghĩa. Hai là bản thân bây giờ một lòng đi theo Chủ tịch Hàn, tốt nhất là không nên phân tâm, chỉ cần bản thân tương lai trở nên nổi bật, không thể tìm được người con gái tốt nào sao?
Là cao tài sinh của trường đại học Tây Xuyên, trong lòng Tả Nhất sơn vẫn có chút cao ngạo, sau khi bị người yêu cũ đá, gã cảm thấy vô cùng cảm thấy mất mặt, bởi vậy trong lòng khó có thể tha thứ cho cô ta, cho dù bạn gái lúc đó là vì duyên cớ trong nhà nến mới đồng ý chia tay gã, nhưng gã cho rằng, nếu như lúc đó cô ta cố gắng lên chút. Tình cảnh chính mình không quá lâu sẽ nhờ Hàn Đông mà có sự thay đổi cực lớn, tin rằng lúc đó bố mẹ cô ta sẽ không phản đối như vậy.
“Nói cho cùng, vẫn là cô không đủ kiên trì, không thể trách tôi được.”
Trong lòng Tả Nhất Sơn nói. Ngồi trên xe, trong đầu gã, bỗng nhiên dâng nhiều ý tưởng.
Đúng lúc này Tả Nhất Sơn cau mày lại. Phía trước ven đường, bóng dáng một người quen thuộc, đang cãi vã với một người khác.
Người đó, chính là đối tượng gã thương nhớ.
Mà cãi nhau với cô ta, lại là một người trẻ tuổi, xem bộ dạng đó, chính là một tên lỗ mãng.
Cô ta lúc này, khuôn mặt xinh đẹp đó mang theo vẻ phẫn nộ, tức giận trách mắng đối phương.
Mà tên kia, lại có bộ dạng cợt nhả, thi thoảng lại còn giơ tay dắt đi.
Xe lại gần, Tả Nhất Sơn nghe thấy cô ta phẫn nộ nói
- Buông tôi ra, anh làm gì thế!
- Đừng tức giận, anh đối với em là thật lòng. Tối qua chỉ là việc ngoài ý muốn, bọn anh uống say quá
Tên kia giải thích.
Trong lòng Tả Nhất Sơn đau xót. Hơi hơi nhắm mắt lại.
Xe rất nhanh đi qua, bóng hai người cũng dần dần đi xa.
- Thiếu Võ, quay xe lại đi
Tả Nhất Sơn bỗng nhiên mở mắt nói.
Gã tuy rằng nhắm mắt, nhưng trước mắt luôn là dáng cô ta, càng không nhịn được nên kêu Lý Thiếu Võ quay xe lại, cho dù là đã chia tay, nhưng nếu thấy cô ta có chuyện, xuất phát từ bạn bình thường, thì cũng nên quan tâm chút ít.
Hoặc là Tả Nhất Sơn mượn cớ cho bản thân.
Lý Thiếu Võ quay xe lại, tiếp cận hai người đó rất nhanh, Tả Nhất Sơn nói
- Được rồi, đến đây, Thiếu Võ cậu đợi tôi một lúc.
Lý Thiếu Võ gật đầu nói
- Vâng.
Tả Nhất Sơn mở cửa xe, đúng ở chỗ hai người giằng co nói
- Buông cô ta ra.
- Con mẹ mày là thằng nào?
Tên đó kiêu ngạo nói
- Cho rằng lái xe thì khá lắm sao?
Mà sắc mặt của cô ta, trong nháy mắt, bỗng tái nhợt, cô ta ra sức tháo tay của tên kia, giọng kêu lên tiếng
- Nhất Sơn.
Nhìn thấy ánh mắt khổ sở của cô ta, trong lòng Tả Nhất Sơn bị kích động, gã lạnh lùng nhìn tên kia nói
- Hừ, tôi là Tả Nhất Sơn ở văn phòng Ủy ban nhân dân, cậu đùa giỡn lưu manh trên đường, tôi trên đường thấy bất bình nên quản.
Nghe gã nói xong, cô gái đứng bên cạnh, trong mắt không kìm nổi nước mắt.
Trong lòng gã, bản thân đã là người qua đường, sở dĩ gã quản việc của cô ta, cũng chỉ là bởi vì gặp chuyện bất bình sao?
Lại lần nữa gặp mặt Tả Nhất Sơn, trong lòng cô ta. Vô cùng hối hận, nếu lúc trước bản thân kiên trì thêm tý nữa, thì sẽ không có kết cục giống như vậy.
- Là lúc trước mình làm tổn thương anh ta
Trong lòng cô ta, giống như dao cắt.
- Tao kệ con bà mày là thằng nào
Bổng nhiên tạm dừng lại, khi nói ra cho mọi người biết gã là ai… Tả Nhất Sơn tự giới thiệu kỳ thực rất rõ rằng rồi, chỉ có điều gã bị người quẩy rầy chuyện tốt, nhất thời không có phản ứng, Tả Nhất Sơn này, không phải là thư ký của Hàn Đông sao, sao lại lo cả việc cô ta nữa thế?
- Hừ, tôi với cô ta là đùa bạn bè, liên quan gì đến cậu
Tên đó mãnh liệt tiếp tục nói
Tả Nhất Sơn cười nhạt
- Đây là đùa kiểu bạn bè sao, tôi thấy cô ta không bằng lòng mà.
- Nhất Sơn, anh đi đi, không sao đâu
Cô ta lúc này đã hoàn toàn bình tĩnh rồi, nếu đã sai rồi, thì cũng không kịp hối tiếc.
Nghe cô ta nói thế, trong lòng tên kia ghen đến chết, trong lòng nói
- Ta nói cái tên họ Tả này sao lại quản việc vớ vẩn vậy, thì ra bọn nó đã sớm quen biết.
Tả Nhất Sơn nhìn cô ta một cái, chậm rãi nói
- Nếu đã không sao, vậy thì tôi đi đây.
- Tạm biệt
Cô ta cắn môi nhẹ giọng nói.
- Tạm biệt
Trong lòng Tả Nhất sơn bỗng nhiên dâng trào nỗi đau khổ
Hoặc là, đây mới là thật sự chia tay.
Lên xe, Tả Nhất Sơn nhẹ nhàng nói
- Thiếu Võ, chúng ta đi thôi.
Xe số một Ủy ban nhân dân huyện chậm rãi đi, rất nhanh biến mất đầu đường, cô gái rơi lệ nhìn chiếc xe biết mất trước mắt, trong lòng tan nát.
Quay về Ủy ban nhân dân huyện, tâm tình của Tả Nhất Sơn đã bình tĩnh trở lại rồi, xem ra tình cảnh giữa hai người bọn họ, chắc cũng có chút quan hệ, cũng không có khả năng tên kia muốn lưu manh. Nói cách khác, cô ta đã bắt đầu có cuộc tình mới rồi, mà bản thân, cũng có thể tháo bỏ quần áo cũ rồi, trang bị nhẹ nhàng chuẩn bị ra trận.
Ngày thứ hai, Hàn Đông vừa mới đi làm, liền nhận được thông báo của thư ký của Phạm Đồng Huy
- Chủ tịch Hàn, Chủ tịch tỉnh Phạm chiều ngày mốt muốn tới huyện Phú Nhĩa thị sát, mong ngài chuẩn bị tốt những việc có liên quan.
Hàn Đông vừa nghe thấy, trong lòng vui bất ngờ nói
- Cảm ơn Thư ký Cổ, không biết Chủ tịch Phạm ngoài việc đi thị sát lao đông mở phục vụ làm mẫu ra, còn có thị sát mặt công tác khác không?
Cổ Phàm Hàn nói
- Chủ tịch Phạm chủ yếu là thị sát lao động mở phục vụ làm mẫu, đến lúc đó xem lớp bồi dưỡng lao động, ngoài ra còn xem cứ địa số một và công trình đường Tân Giang.
Hàn Đông nói
- Vâng, tôi sẽ chuẩn bị tốt những thứ có liên quan, cảm ơn Trưởng phòng Cổ.
Cổ Phàm Hàn khách sáo nói
- Không cần khách sáo
Dập điện thoại, Hàn Đông trong lòng vô cùng vui mừng, không ngờ Phạm Đồng Huy quyết định đi thị sát nhanh như vậy, lần trước mình mời ông ta, cũng không được tin chính xác, vốn dĩ cho rằng cho dù Phạm Đồng Huy coi như đi thị sát, cũng không đến nhanh như vậy, không ngờ chưa qua mấy ngày, đã quyết định rồi, xem ra Phạm Đồng Huy thật sự rất coi trọng mình đây.
Phạm Đồng Huy hiển nhiên không phải là người của Hàn Đông. Nhưng ông ta coi trọng như vậy, chắc chắn là có nguyên nhân, nguyên nhân to nhất là Phạm Đồng Huy còn muốn tiến lên cao một bước. Ông ta hiện tại là cấp thứ trưởng, nếu còn muốn lên cấp, thì là cấp Bộ trưởng, mà bổ nhiệm cấp bộ trước, còn là kết quả của nhiều phương diện bàn bạc, Phạm Đồng Huy tuy sau lưng dựa núi, nhưng thông qua bản thân quan hệ với Hàn Đông, đối với ông ta cũng có chỗ tốt.
Đồng thời Hàn Đông từ hành vi của Phạm Đồng Huy, cũng phân tích được, bè phái của Phạm Đồng Huy cũng không phải thuộc kiểu đối chọi gay gắt với Hàn Đông, nếu không, cho dù ông ta thăng chức, cũng khó có thể đối tốt với mình được.
Dập điện thoại, Hàn Đông ngẫm nghĩ một chút, Tỉnh ủy Thường ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh đến thị sát, lại là chuyện lớn đây, nhất định phải để toàn bộ huyện thống nhất làm tốt công tác nghênh đón mới được.
Trên thực tế, lúc này Ủy ban nhân dân thành phố cũng nhận được thông báo, có điều Phạm Đồng Huy nói rõ là đi đến huyện Phú Nghĩa xem qua lao động mở phục vụ làm mẫu. Cho nên Ủy ban nhân dân thành phố cần phải chuẩn bị công tác không nhiều.
Hàn Đông gọi điện cho Phương Trung nói
- Bí thư Phương chào ngài, tôi vừa mới nhận được thông báo, chiều ngày mốt, Phó chủ tịch tỉnh Phạm muốn đến huyện Phú Nghĩa thị sát công việc, ngài xem nên mở cuộc họp thảo luận công tác tiếp đãi hay không?
Phương Trung vừa nghe, nhân tiện nói
- Ừ, vậy nửa giờ nữa mở cuộc họp hội nghị Thường vụ đi.
Đối với trong huyện mà nói, đừng nói là Tỉnh ủy Thường ủy, Phó chủ tịch tỉnh thường trực, cho dù là một Phó chủ tịch tỉnh bình thường, trên công tác tiếp đãi, cũng không thể qua loa nửa vời.
Rất nhanh, các vị Thường ủy liền nhận được thông báo. Chín giờ đến văn phòng Huyện ủy họp.
Mọi người cũng không biết có chuyện gì, biết được lại đến họp hội nghị thường vụ, đều cho rằng Phương Trung lại làm cái gì đó.
Phương Trung trong lòng vui sướng, lại có chút buồn bực. Vui sướng là vì Tỉnh ủy Thường ủy, Phó chủ tịch tỉnh thường trực đến huyện Phú Nghĩa thị sát công việc, đấy là tán thành đối với công việc của huyện Phú Nghĩa. Trên lịch sử của huyện Phú Nghĩa, trừ lần trước tiếp đãi Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện ra, đây là lần duy nhất tiếp đãi Tỉnh ủy Thường ủy, đối với Phương Trung mà nói, cũng coi như là việc vui mừng. Còn buồn bực là chính là, Phạm Đồng Huy sở đĩ đến huyện Phú Nghĩa, chủ yếu là đến Hàn Đông làm ra được việc đó, cũng chính là nói, bản thân dính lây hào quang của Hào Đông.
Chỉ là bởi vì thế, trong lòng Phương Trung, vô cùng thấy khó chịu.
Thân làm Bí thư Huyện ủy, Phương Trung cuối cùng đi vào trong phòng họp, gã nhìn một lượt, nói
- Mọi người đều đến đông đủ rồi, vậy thì họp thôi, mời Chủ tịch Hàn nói trước.
Tất cả mọi người đền nghi hoặc nhìn Hàn Đông, không biết hắn và Phương Trung lại làm cái gì, nhìn bộ dạng Phương Trung, dường như cũng không phải chuyện xấu gì.
Mọi người đã quan sát thấy, Phương Trung mỗi khi gặp buồn bực, đều không ngừng dùng tay vuốt cái đầu bóng láng của ông ta.
Mà hiện tại, cho dù vẻ mặt Phương Trung không có chút thay đổi. Nhưng cả người đều rất bình thường.
Hàn Đông cười nói
- Các vị, vừa rồi tôi nhận được thông báo của Trưởng phòng Cổ của Ủy ban nhân dân tỉnh, nói Tỉnh ủy Thường ủy, Phó chủ tịch tỉnh thường trực chiều ngày kia đến huyện Phú Nghĩa thị sát công việc, chủ yếu có ba điểm, một là đến xem cứ địa lao động mở phục vụ, đồng thời đi đến lớp bồi dưỡng kỹ năng lao động xem các học việc, hai là thị sát cứ địa số một khu công nghiệp Thần Quang, ba là thị sát công trình cải tạo đường Tân Giang. Chủ tịch tỉnh Phạm rất ủng hộ công việc của huyện Phú Nghĩa, cứ địa lao động mở phục vụ ngụ tại huyện của chúng ta, là kết quả của sự ủng hộ của Chủ tịch tỉnh Phạm, bởi vậy trên phương diện tiếp đãi, không thể qua loa được.
Mọi người lúc này đều kinh ngạc trong lòng. Phạm Đồng Huy muốn đến xem ba việc, đều là do Hàn Đông một tay làm ra, nói vậy, lẽ nào sau lưng Hàn Đông có sự ủng hộ của Phạm Đồng Huy.
“Nếu Hàn Đông ngoài trừ Triệu Nhạc ra, còn có sự ủng hộ của Phạm Đồng Huy, thành tựu tương lai của hắn, càng lớn rồi”
Trong lòng Vương Hòa Bình nghĩ, người thanh niên giấu thanh sắc này, bối cảnh sau lưng thật sự khiến người không đoán ra.
Những người khác, trong lòng đều tự cảm thán. Đều cảm thấy lực lượng sau lưng Hàn Đông không chỉ có Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện lần trước đến thị sát công việc, cũng coi như trên đầu Hàn Đông, cảm thấy là Hàn Đông vận dụng quan hệ có liên quan.
Đương nhiên, ý nghĩ như vậy, tuy có chút cường điệu, nhưng nghĩ cẩn thận, dường như cũng không có đạo lý gì.
Mà từ thực tế, Nguyên Hằng Kiện sở dĩ đến huyện Phú Nghĩa, chủ yếu là vì nguyên do Hàn Đông.
Nguyên Hằng Kiện tình cờ gặp Hàn Đông ở núi Thanh Thành, nói chuyện với Hàn Đông không ít, hiểu được Hàn Đông làm việc ở huyện Phú Nghĩa, lại thêm Nguyên Hằng Kiện trước kia cũng biết có bài báo ở trên tờ nhật báo Hoa Hạ, cũng biết tên Hàn Đông, bởi vậy đối với tư tưởng của Đảng Thái Tử, trong lòng tự nhiện có thiện cảm, vì thể liền rút ít thời gian đến huyện Phú Nghĩa một chuyến.
Đồng thời, thông qua thị sát lần này, Nguyên Hằng Kiện cho rằng, Hàn Đông không phải là một chỉ biết khoác lác. Hắn làm việc, thậm chí còn kín đáo hơn so với mình giảng cho hắn. Nói đến công trình cải tạo đường Tân Giang đi, tất cả mọi chuyện đều tiến hành công khai. Cái này cũng không phải là tạm thời làm giả, ngoài ra, cho dù Hàn Đông sau lưng là từ trên ti vi mà hiểu được mình là Bí thư Tỉnh ủy, nhưng hắn cũng sẽ không dự đoán được mình bỗng nhiên đi thị sát huyện Phú Nghĩa. Bởi vậy, trong lòng Nguyên Hằng Kiện, ấn tượng với Hàn Đông vô cùng tốt. Và sau này biết hắn làm đến Chủ tịch huyện, cũng hiểu là đương nhiên, cũng không phải cho rằng duyên cớ xuất thân của Hàn Đông.
Sau khi Hàn Đông giới thiệu xong, Phương Trung nói
- Chủ tịch tỉnh Phạm đến thị sát, đây là chuyện lớn, toàn tỉnh trên dưới, đều phải động rồi, nghiêm túc chuẩn bị tiếp đãi, dựa vào nội dung Chủ tịch tỉnh đi khảo sát, phải chuẩn bị tốt công tác có liên quan.
Gặp được lãnh đạo đến thị sát, những người phía dưới lo lắng chính là trong quá trình lãnh đạo đi thị sát, đột nhiên có cá nhân nhảy ra kêu oan. Như thế là phiên phức nhât. Cả một Ủy ban nhân dân huyện, cũng không thể chuyện gì cũng đều làm tốt. Bởi vậy thường tồn tại các vấn đề ít hoặc đông, nếu gặp phải loại sự việc này, lãnh đạo tuy giáp mặt chắc chắn sẽ không bốc hỏa, nhưng sau sự việc cảm thấy ban lãnh đạo các anh không được, lãnh đạo bất lực.
Cho dù Phương Trung cho rằng Phạm Đồng Huy là vì chiến tích của Hàn Đông mà đến, nhưng hắn cũng xốc lại tinh thần, chuẩn bị tốt công tác nghênh đón.
Tuy nhiên còn may là, có kinh nghiệm của việc lần trước có Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện đến thị sát, lần này thì dễ xử lý hơn nhiều rồi, đồng thời lần này đã biết nội dụng thị sát cụ thể của Phạm Đồng Huy. Cũng dễ chuẩn bị công tác có liên quan. Chủ yếu nhất là sắp xếp chọn người tốt, ở những đoạn đường địa điểm có liên quan thì duy trì trật tự, không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Cái này, sự việc, tự nhiên rơi vào Bí thư Đảng ủy Công an Liêu Khai Vân đi thực thi cụ thể.
Đương nhiên mặt khác có những việc, ví dụ như công tác vệ sinh thị trấn, cũng phải toàn lực chuẩn bị. Tuy nhiên tương đối mà nói, thuộc bộ phận thứ yếu.
“Đó là một vinh quang, nhưng lại là nhiệm vụ có áp lực.”
Trong lòng Liêu Khai Vân thầm nghĩ, cho dùng ông ta không có cách nào chạy đi, dẫu rằng Bí thư Đảng ủy Công ý kia chính là viêc quản lý chính trị pháp luật. Giống như kiểu công tác giữ gìn trật tự tiếp đón lãnh đạo vậy, đương nhiên là do ông ta phụ trách.
Sau khi tan họp, Liêu Khai Vân đi tới văn phòng Hàn Đông, khách khí nói
- Chủ tịch Hàn, để công tác tiếp đãi bố trí tốt, tôi đến thỉnh giáo một chút vấn đề có liên quan
Hàn Đông mời ông ta ngồi xuống, nói
- Bí thư Liêu, công tác tiếp đón là việc lớn, ông cần phối hợp chỗ nào, cứ nói ra.
Liêu Khai Vân trên thực tế cũng không cần tìm Hàn Đông. Nếu đã có lộ trình thị sát rồi, ông ta chỉ cần làm tốt các việc có liên quan rồi đi, có điều ông ta cũng nhân cơ hội này tìm một cơ hội, nói chuyện với Hàn Đông một chút.
Lần trước ông ta đi thăm hỏi Thành ủy Thường ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ, từ trong miệng của Khương Tường Vũ. Ông ta tiến hành thêm một bước xác nhận, bản thân về sau nhất định phối hợp tốt với công tác của Hàn Đông, cho nên hôm này ông ta chuyên môn đến văn phòng của Hàn Đông.
Liêu Khai Vân nêu ra một vài vấn đề, theo sau lại nói chuyện chốc lát, tìm những người có liên quan đi cùng.
Vẻ mặt Hàn Đông lộ ra vài phần ý cười, hắn hiểu được ý của Liêu Khai Vân, thầm nghĩ trong lòng
- Xem ra Liêu Khai Vân lần này thật là đứng về phía mình rồi. Vậy thì xem ra, ta ngược lại muốn xem Phương Trung lật ngược thế cục thế nào đây.
Để làm tốt công việc của mình, Hàn Đông không thể không đem quyền lớn của huyện Phú Nghĩa đặt trong tay mình được, chỉ có như thế, mới cỏ thể để các hạng mục công tác, có thể dựa theo suy nghĩ của bản thân mà làm.
Nếu Phương Trung cũng là người một lòng công tác, vậy thì Hàn Đông cũng không tranh quyền đoạt lợi với ông ta.
Giống như Hoàng Văn Vận vậy, Hoàng Văn Vận là người một lòng vì công việc, Hàn Đông toàn lực phối hợp với ông ta, thậm chí còn giúp ông ta gặp Triệu Nhạc. Khiến ông ta cuối cùng bước một bước, trở thành cán bộ cấp Phó giám đốc sở.
Mà đối với Phương Trung như vậy, bản thân không nghiêm túc làm việc, lại muốn nắm quyền lực trong tay mình, Hàn Đông sẽ không khách khí, liền nghĩ ra mọi biện pháp, nhằm chèn ép sự hung hăng của đối phương.
Ngồi chỗ kia suy tư một lúc, Hàn Đông gọi Tả Nhất Sơn vào, để anh ta thông báo cho Trương Trường Hà, Lâm Phương Tri làm tốt những việc có liên quan.
Trương Trường Hà nhận được thông báo, trong lòng vô cùng kích động, không ngờ được Hàn Đông thật sự mời được Phạm Đồng Huy tới, nhưng đại bộ phận công lao là của Hàn Đông, nhưng chính anh ta là chủ nhiệm cứ địa lao động mở phục vụ làm mẫu, cũng có thể đi gặp mặt lãnh đạo Tỉnh ủy.
- Khoản thời gian này khá bận
Hàn Đông cười khổ một chút, bản thân hình như cũng không làm mấy chuyện to tát gì, sao cảm thấy bận túi bụi vậy.
Ngẫm một chút Hàn Đông lại kêu Tả Nhất Sơn gọi điện cho Cục trưởng Cục giao thông là Tạ Giang Tùng, để ông ta nắm bắt thời gian. Khẩn trương lấy chút tiền từ trong Cục để tu sửa cầu trấn Triệu Hoa.
Cho dù Hàn Đông và Thẩm Tùng Phi đã nghĩ xong các chủ ý rồi, đến lúc đó chuẩn bị vay một bộ phận ngân hàng để sửa cầu, nhưng có thể lấy chút tiền từ Cục giao thông, cũng đỡ một khoản vay.
Buổi chiều, Hàn Đông và Trương Trường hà cùng nhau đi đến cứ địa lao động mở phục vụ làm mẫu cùng với huyện Phú Nghĩa xem xét một chút, tìm người có liên quan để nói chuyện. Đi dặn dò một chút, đỡ phải đến lúc đó xảy ra vấn đề gì, sau đó hắn là đi đến khu công nghiệp Thần Quang một phen, rồi đi cùng Hứa Hiểu Đông, đi một chuyến đến đường Tân Giang.
Đi một vòng như vậy, thời gian cả buổi chiều gần như đi xong rồi.
Điều này làm cho Hàn Đông cảm thấy, thời gian của bản thân thật không đủ dùng.
Xem ra làm Chủ tịch huyện quả nhiên không giống Phó chủ tịch huyện, Phó chủ tịch thường trực huyện có thể nhìn chằm chằm vào việc của chính mìn, nhưng Chủ tịch huyện không giống như vậy, tất cả mọi chuyện của Ủy bản nhân dân huyện đều phải quan tâm, thời gian tất nhiên là không đủ dùng rồi.
Đương nhiên, Hàn Đông sở dĩ bận như vậy, có liên quan đến nỗ lực làm việc của hắn, nếu như Hàn Đông không phải muốn mau chóng làm ra nhiều việc, vậy thì hắn cũng không cần bận rộn như vậy.
“Tuy nhiên, ta còn vui lòng bận rộn một chút, nếu không ta cần gì phải làm Chủ tịch huyện chứ”
Trong lòng Hàn Đông nghĩ thầm.
Tả Nhất Sơn đi vào báo cáo nói
- Chủ tịch huyện, Chủ tịch Hứa đến rồi.
Hàn Đông gật đầu.
Hứa Hiểu Đông tiến vào rất nhanh, trên mặt có chút hưng phấn nói
- Chủ tịch Hàn, tôi vừa nghĩ tới một việc, Chủ tịch tỉnh Phạm nếu muốn tới thị sát, chút ta có thể mời ông ý tham gia khởi công công trình đường Phú Thọ không?
Hàn Đông cười nói
- Chủ tịch Hứa, ý tưởng này khá được đấy, tuy nhiên các hạng mục công tác chuẩn bị của chúng ta làm xong chưa?
Hứa Hiểu Đông nói
- Đã gần chuẩn bị xong rồi, công tác đấu thầu mai tiến hành, kết quả vừa có, chúng tôi có thể công ty trúng thầu làm chút chuẩn bị, đến lúc đó Chủ tịch Phạm đến xúc mấy xẻng động thổ, không phải là được sao. Có lãnh đạo đến tham gia đặt móng, đến lúc đó chúng ta tuyên truyền cũng dễ làm, đối với công việc đấu thầu Thanh Sơn Lĩnh cũng có chỗ tốt.
Hàn Đông nghĩ một chút cũng có đạo lý, liền nói
- Chủ tịch Hứa, cái này đích thực không tồi, nhưng có điểm ông phải xác định, chính là lần đầu thầu này có vấn đề gì không?
Hứa Hiểu Đông có chút sửng sốt, lập tức nói
- Chủ tịch Hàn an tâm, chắc chắn không có vấn đề gì, chúng ta là dựa theo quy phạm àm làm, hơn nữa có kinh nghiệm của lần trước, lần này sẽ không xuất hiện vấn đề như thế, nhất định sẽ chọn được công ty thích hợp để xây dựng cải tạo đường Phú Thọ.
- Ừ, nếu như vậy, tôi đi liên hệ một chút, về phần có được hay không, vậy phải xem Chủ tịch Phạm
Hàn Đông cười nói, lập tức gọi điện cho Cổ Phàm Hàn, mỉm cười nói
- Thư ký Cổ chào ngài. Tôi là Hàn Đông ở huyện Phú Nghĩa, có việc muốn báo cáo với ngài một chút.
Cổ Phàm Hàn vừa nghe thấy
- Chủ tịch Hàn khách khí rồi, có chuyện gì xin mời nói!
Hàn Đông nói
- Là thế này, Ủy ban nhân dân chúng tôi có chuẩn bị tiến hành khởi công Thanh Sơn Lĩnh, trước đó đã chế định quy hoạch có liên quan, Ủy ban nhân dân huyện được Sở giao thông ủng hộ, xây dựng cải tạo đường từ Phú Nghĩa đến Thanh Sơn Lĩnh, đều ở đường của trấn Vạn Thọ, gọi là đường Phú Thọ, chính là hai ngày khởi công, tôi muốn xin thư ký Cổ chỉ thị một chút, có thể mời được Chủ tịch tỉnh Phạm xuất hiện làm nghi thức đặt móng hay không, cái này đối với chúng tôi mà nói, là ủng hộ lớn nhất đấy ạh.
- Tôi hiểu rồi, tôi đi xin chỉ thị, ngài đợi chút, tôi sẽ gọi điện lại cho ngài
Cổ Phàm Hàn khách khí nói, gã càng ngày càng cảm thấy Phạm Đồng Huy coi trọng Hàn Đông. Bởi vậy nên thêm khách khí với Hàn Đông, Hàn Đông nói cảm ơn, rồi dập điện thoại, nói với Hứa Hiểu Đông
- Tôi gọi điện cho thư ký của Chủ tịch Phàm là thư ký Cổ rồi, đợt lát nữa chắc sẽ có tin thôi.
- Vâng, có Chủ tịch Hàn ra mặt, Chủ tịch Phạm chắc chắn sẽ đáp ứng
Hứa Hiểu Đông cung kính nói. Trong lòng khâm phục đến chết với Hàn Đông, một chủ tịch huyện nhỏ nhoi, không ngờ bất cứ lúc nào cũng có thể trò truyện được với Thư ký của Phó chủ tịch tỉnh, hơn nữa nghe ý của đối phương, sẽ nhanh có câu trả lời thôi, thái độ này thật tốt. Phải biết rằng, người ta là thư ký của Phó chủ tịch tỉnh, trong tình hình chung, lại làm gì có thể để ý đến một chủ tịch huyện bé nhỏ như ngươi.
Đợi sau vài phút, điện thoại bàn của Hàn Đông vang lên, Hàn Đông nhận điện, đúng là Cổ Phàm Hàn gọi tới, nói là sau khi ông ta báo cáo, Chủ tịch Phạm đồng ý tham dự nghi thức đặt móng đường Phú Thọ.
- Cảm ơn thư ký Cổ
Hàn Đông vui mừng nói.
Đây là tin tức tốt, trước đây Hàn Đông muốn thông qua chuyện Hàn Mạn Lương đóng phim, tuyên truyền một chút về chuyện của Thanh Sơn Lĩnh, nhưng nếu như Phạm Đồng Huy có thể tham gia nghi thức đặt móng đường Phú Thọ, đến lúc đó các truyền thông trong tỉnh, chắc chắn sẽ lên báo một phen, như vậy trong huyện tổ chức một chút, có thể làm ra vài tấm ảnh để đăng lên báo.
Hứa Hiểu Đông biết được kết quả, vô cùng cao hứng quay về chuẩn bị.
Hàn Đông gọi điện cho Vương Hòa Bình, nói tin tức này cho ông ta, khiến ông ta chuẩn bị những thứ có liên quan.
- Ha ha, Chủ tịch Hàn sẽ có biện pháp
Vương Hòa Bình cười trong điện thoại nói
- Yên tâm đi, tôi sẽ tổ chức người tốt, tranh thủ thời gian này làm mấy bài viết. Đôi với công tác tuyên truyền huyện ta mà nói, là duyên kỳ ngộ cực tốt đây.
Cái này quả thật là sự việc không tồi, theo Phạm Đồng Huy đến, chắc chắn sẽ đem đến không ít truyền thông, những cái này đều là khách không mời mà đến. Hơn nữa cứ việc đưa tin cùng ngày chắc chắn là quay chung quanh việc Phạm Đồng Huy tới, những việc liên quan chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của truyền thông, như vậy Ban tuyên giáo chuẩn bị một chút, là có thể tiến hành thêm một bước đưa tin, liền hình thành hoạt động tuyên truyền.
Đồng thời Vương Hòa Bình xem ra, lần này cũng là tuyên truyền mạnh mẽ chiến tích của Hàn Đông, dù sao lần này Phạm Đồng Huy đến thị sát công tác, tất cả đều là thân tín của Hàn Đông làm nên, cho dù bản thân có công lao mọi người cũng nhau hưởng, nhưng công lao của Hàn Đông chắc chắn là lớn nhất, điểm này thân là Bí thư huyện ủy Phương Trung cũng không thể phủ nhận.
Giờ phút này Hàn Đông cũng rất vui mừng, đương nhiên hắn vui mừng không phải nguyên nhân tuyên truyền chiến tích của mình, mà là để công việc khởi công thuận lợi càng ngày càng có nhiều điều kiện thuận lợi mà vui.
Trước tiên là việc ủng hộ tài chính của Sở giao thông, tiếp theo lại có Tỉnh ủy Thường ủy, Phó chủ tịch tỉnh đến tham gia nghi thức đặt móng đường Phú Thọ, đây là một sự khởi đầu khá tốt. Ngoài ra, sau khi đoàn phim của Hàn Mạn Lương đến, khi đến Thanh Sơn Lĩnh quay phim, lại có thể mơi truyền thông có liên quan đưa tin, chụp Thanh Sơn Lĩnh nhiều một chút, như vậy là tuyên truyền rất tốt rồi.
Tuyên truyền như vậy, so với việc tự mình lên báo tự biên tự diễn quảng cáo của huyện Phú Nghĩa tốt hơn nhiều.
Mặt khác, chuyện quay phim này, cũng có thể là một điểm sáng trong tuyên truyền.
Đồng thời, Hàn Đông còn vui vì một chuyện khác, chính là trong Ủy ban nhân dân huyện, cuối cùng cũng có người có thể làm việc xuất hiện rồi.
Ví dụ như Thẩm Tùng Phi, Hứa Hiểu Đông, bọn họ không chỉ làm việc tốt, mà còn có thể bất cứ lúc nào cũng đề xuất ý kiến hay, như Thẩm Tùng Phi đề xuất doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ xã hội phải mời toàn bộ đại biểu doanh nghiệp tham dự, mà Thẩm Tùng Phi lại nghĩ ra mời Phạm Đồng Huy tới tham dự nghi thức đặt móng đường Phú Thọ, là tăng thêm hình ảnh huyện.
Đây đều là những ý tưởng hay, khiến Hàn Đông trong lòng vui mừng.
Ngoài ra còn có Bộ Võng, Lâm Phương Tri, Trương Trường Hà, làm việc đều vô cùng tốt.
- Chỉ cần nghiêm túc kinh doanh, sẽ càng ngày càng có nhiều người mạnh xuất hiện
Trong lòng Hàn Đông nói
- Nước Hoa Hạ đại đa số là nhân tài, quan trọng là cố gắng đào mới được.
Sắp tới giờ tan ca, Bộ Võng đến báo cáo, nói ngày mai gã chuẩn bị tự mình đến Thục Đô đón đoàn phim về huyện Phú Nghĩa.
Hàn Đông gật đầu nói
- Ừ, cậu đi đi, cũng thể hiện trong huyện coi trọng một chút, đến lúc đó chúng ta dùng không ít chỗ của người ta đâu.
Đối với Bộ Võng có thể chủ động đến Thục Đô tiếp đoàn người Hàn Mạn Lương, trong lòng Hàn Đông vô cùng vui mừng.
Sáng hôm sau Hàn Đông sau khi đến Ủy ban nhân dân huyện, để Lý Thiếu Võ lái xe đi, tự mình ở lại.
Hắn đi xem xét nơi dạy nghề của huyện Phú Nghĩa, cứ địa lao động mở phục vụ làm mẫu và khu công nghiệp Thần Quang. Chủ yếu là muốn đi xem tình hình đường xá, đối với phương diện an toàn tiến hành kiểm tra từng bước.
Rất rõ ràng. Hiện tại trị an đoạn đường này đã tốt hơn trước nhiều rồi, điều này thuyết minh, Liêu Khai Vân bố trí công tác đã bắt đầu từ từ làm rồi.
Trở lại Ủy ban nhân dân huyện, Hàn Đông vừa thấy thời gian còn sớm, đển Tả Nhất Sơn gọi điện cho trưởng xưởng nhà máy dệt Đặng Quan là Khương Hoành Chi đến, để hắn hiểu thêm một bước về tình hình của nhà máy dệt Đặng Quan, như vậy sẽ dễ cho Tả Nhất Sơn thu thập tài liệu ứng với chứng.
Trong lúc nói chuyện, Hàn Đông cảm thấy được, rất nhiều phương diện, Khương Hoành Chi không nói thật, nếu nưa dựa theo tình huống mà Khương Hoành Chi nói, vậy thì vấn đề của nhà máy dệt Đặng Quan chắc không đến mức nghiêm trọng như vậy, không ngời nghiêm trọng mấy tháng mà không làm được việc.
Hàn Đông chỉ có thể không nói gì, kiểu này thật đúng là không còn cách nào.
Sản xuất ngành dệt mẫu là ngành lao động thủ công, có thể đủ để thu hút nhiều công nhân, bởi vậy Hoa Hạ Quốc từng ngày phát triển mạnh mẽ ngành sản xuất này, bây giờ xem ra, đã hình thành trùng lặp đầu tư nghiêm trọng.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông nói
- Nhà máy dệt không thể dựa vào đổi hàng mà sống được, cậu phải tự nghĩ cách tìm đường ra mới được, coi như hôm nay tôi cho cậu nghĩ cách kiếm ra tiền, những ngày về sau, lẽ nào còn phải cho vay.
- Nhưng nếu không có tiền lương, công nhân sợ lại quấy rối ạh
Khương Hoành Chi nói
- Mấy ngày này rất nhiều người đến nhà tôi, cổ họng tôi nói rã rồi, nhưng không có thể thì nói thêm nữa cũng không tốt, có vài người nói đến huyện quấy rầy, trong huyện nếu không thể giải quyết vấn đề, vậy thì lên thành phố.
Hàn Đông nhíu mày nói
- Khương Hoành Chi, cậu là trưởng xưởng, phải bảo đảm không thể xảy ra bất cứ vấn đề, trở về làm tốt công tác tư tưởng, thế này đi, tôi hỏi thăm chút với ngân hàng Kiến Thiết, để bọn họ giải quyết chút tiền, sau này Ủy ban nhân dân huyện sẽ nghĩ thêm biện pháp giải quyết vấn đề nhà máy dệt. Có điều tôi nói với cậu, đây là khoản tiền cuối cùng, về sau muốn chống đỡ tiếp, thì phải nghĩ cách khác, cậu cũng nên nghĩ ở phương diện khác, tranh thủ đem nguồn tiêu thụ ra bên ngoài.
- Chủ tịch Hàn, tôi nhất định cố gắng nghĩ biện pháp, chỉ cần qua thêm hai tháng, đến mùa tiêu thụ, tình hình nhất định đỡ đi chút.
Khương Hoành Chi gật đầu nói.
Hàn Đông đã không còn hy vọng với gã nữa, tuy rằng chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng Hàn Đông vẫn nhìn ra, Khương Hoành Chi tâm tư là dựa vào vay là chính, thật sự không được thì dựa vào Ủy ban nhân dân huyện, vốn dĩ không muốn nghĩ cách tiêu thụ thị trường theo đường nào.
Quá mười rưỡi, Hàn Đông liền nhận được điện thoại của Cốc Cương từ buồng điện thoại công cộng ở sân bay, nói đã đón được đoàn phim rồi, lập tức quay về huyện Phú Nghĩa.
Đối với thái độ của Cốc Cương, Hàn Đông vô cùng hài lòng, gã biết báo cáo tình hình, cái này là tốt nhất.