Thẩm Tòng Phi hoàn toàn bị tin tức này đánh cho mê muội rồi. Ông ta thế nào cũng không ngờ được, Chu Khải Kiệt gọi điện đến, không ngờ là chuyện này, không ngờ bản thân đã được bổ nhiệm là Chủ tịch huyện Vinh Quang rồi. Cái này là quả thật là một chiếc bánh có nhân cực lớn rơi từ trên trời xuống.
Trong khoảng thời gian ngắn, Thẩm Tòng Phi kích động khiến mặt có chút hồng.
Thấy bên này không có động tĩnh gì, trong tay cầm có truyền đến hơi thở thanh âm của Thẩm Tòng Phi, Chu Khải Kiệt khẽ nhíu mày hỏi
- Đồng chí Tòng Phi, có vấn đề gì không?
Thẩm Tòng Phi lúc này mới tỉnh ngộ, vội nói
- Không có vấn đề gì, cảm ơn Bộ trưởng Chu, buổi chiều tôi sẽ tới Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đúng giờ.
Chu Khải Kiệt nói
- Vậy cứ thế đi nha
Sau đó dập điện thoại cạch một cái.
Thẩm Tòng Phi vẫn cầm ống nghe như trước, ông ta vuốt ve cái trán. Thậm chí có hoài nghi rốt cuộc có phải thật không nữa.
Vốn dĩ Hàn Đông khi bổ nhiệm Bí thư Huyện Ủy huyện Vinh Quang, Thẩm Tòng Phi có lòng tiếp nhận chức Chủ tịch huyện của Hàn Đông, nhưng Thành ủy sớm đã có sắp xếp rồi, để thư ký của Đinh Vi Dân là Nguyễn Nhất Hiên đến cướp mất chức đó rồi, trong lòng ông ta bực bội, nhưng lại đành phải phối hợp công việc với Nguyễn Nhất Hiên, vốn dĩ ông ta đã dần dần bình tĩnh trởi lại, cảm thấy chậm rãi một chút, sau đó tiếp làm tốt mối quan hệ với Hàn Đông, hoặc là đợi đến thời điểm có tiến bộ.
Ai ngờ, sự tình xuất thiện xoay chuyển như vậy, còn chưa qua bao lâu, bản thân bỗng nhiên được bổ nhiệm Phó bí thư huyện Vinh Quang, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, hình như gần đây huyện Vinh Quang ngoại trừ Hàn Đông làm ra một ít động tĩnh, cũng không có chuyện gì mà.
- Chẳng lẽ Hàn Đông gặp lực cản không nhỏ ở huyện Vinh Quang, nên mới nghĩ cách đưa ta qua đó?
Trong lòng Thẩm Tòng Phi âm thầm nghĩ, vừa rồi trong điện thoại Chu Khải Kiệt nói cho ông ta biết, sở dĩ bản thân được bổ nhiệm chức Chủ tịch huyện Vinh Quang, là bởi vì do Hàn Đông đề nghị.
Trong lòng Thẩm Tòng Phi, cảm thấy vô cùng vui mừng. Xem ra lúc trước mình hạ quyết tâm đi lăn lộn cùng Hàn Đông, vẫn là vô cùng chính xác. À không. Còn không có bao nhiêu thời gian, khoản tiền đầu tư đã bắt đầu hiển hiện hiệu quả rồi.
Thẩm Tòng Phi biết, bản thân ở Thành ủy không có chỗ dựa gì, mà muốn tiếp thêm một bước chủ quản một phương, nhất định phải tìm người thích hợp để làm núi tựa mới được, trước đó ông ta đã phân tích qua. Cảm thấy giống như mấy con ruồi bọ không đầu đâm vào Thành ủy, còn không bằng cách gây sự chú ý bên cạnh Hàn Đông.
Bây giờ xem ra, quyết định này của ông ta là chính xác.
Trịnh Vĩnh Trung từ bên ngoài nghe được Thẩm Tòng Phi nhận điện thoại của Chu Khải Kiệt, cũng không nói mấy câu, sau đó cũng không có động tĩnh gì, trong lòng khó hiểu, cũng không biết Trưởng ban tổ chức cán bộ Chu Khải Kiệt tìm Thẩm Tòng Phi làm gì, tốt nhất là chuyện tốt.
Làm thư ký, tự nhiên hy vọng bản thân phục vụ lãnh đạo càng ngày càng tốt, như thế bọn họ mới có thể nhận được nhiều ưu đãi trong đó.
Đợt chút nữa, bên trong vẫn không có động tĩnh gì, Trịnh Vĩnh Trung liền kìm không nổi nhẹ nhàng đẩy cửa vào, lại thấy Thẩm Tòng Phi đứng ở đó, vẻ mặt lóe lên thần sắc hưng phấn.
Trịnh Vĩnh Trung đi qua rót cho Thẩm Tòng Phi cốc nước.
“Rốt cuộc là có việc gì?”
Trong lòng Trịnh Vĩnh Trung nghi ngờ nghĩ. Xem bộ dạng Thẩm Tòng Phi, hẳn là không phải chuyện xấu gì.
Rót nước, Trịnh Vĩnh Trung nhẹ nhàng đặt chén trà lên bàn trước mặt Thẩm Tòng Phi.
Thẩm Tòng Phi lúc này nói
- Tiểu Trịnh àh, ngồi xuống rồi nói chuyện.
Trịnh Vĩnh Trung sửng sốt, lập tức gật đầu, ngồi xuống trước mặt Thẩm Tòng Phi, lại nhìn thần sắc của Thẩm Tòng Phi, hỏi
- Bí thư Thẩm, có phải ngài được thăng chức không?
Thẩm Tòng Phi cười ha ha
- Cậu khá là thông minh đấy.
Ông ta tuy không chính diện trả lời, nhưng cơ bản lại thừa nhận sự suy đoán của Trịnh Vĩnh Trung.
Trong lòng Trịnh Vĩnh Trung kích động, có điều lập tức anh ta nghĩ đến vấn đề, Thẩm Tòng Phi thăng chức, vậy anh ta phỏng chừng khả năng thăng chức ở huyện Phú Nghĩa không lớn, vậy anh ta sẽ đi đâu, mà nếu như Thẩm Tòng Phi rời huyện Phú Nghĩa nhậm chức, bản thân có phải đi cùng không nữa?
Trịnh Vĩnh Trung là người của huyện Phú Nghĩa, anh có chút không bằng lòng rời huyện Phú Nghĩa, chỉ là anh ta lại không nỡ rời Thẩm Tòng Phi, dù sao Thẩm Tòng Phi thẳng chức, bản thân đi theo ông ta, cũng có thể đạt được sự thăng tiến nhất định.
Trong lòng Thẩm Tòng Phi vô cùng hưng phấn, ông ta nói
- Tôi sắp sửa về Ủy ban nhân dân huyện Vinh Quang. Về sau lại công tác dưới sự lãnh đạo của Bí thư Hàn, Vĩnh Trung àh, cậu chuẩn bị làm thế nào, nếu như ở lại, tôi sẽ sắp xếp cho cậu vào đơn vị tốt, nếu như đồng ý đi cùng tôi, tôi cũng không bạc đãi cậu
Trong lòng Thẩm Tòng Phi, Trịnh Vĩnh Trung đó tương đối trung thành, vẫn là không đủ thông minh, bởi vậy anh ta nếu như bằng lòng đi theo mình, vậy thì xem phần trung thành của anh ta, mà nếu như Trịnh Vĩnh Trung đồng ý ở lại, cũng phải cho anh ta một chỗ tốt nào đó.
Vừa nghe Thẩm Tòng Phi là đi huyện Vinh Quang, Thẩm Tòng Phi lại có chút thất vọng, nếu như Thẩm Tòng Phi đi nơi nào đó trong thành phố, bản thân đi cùng, dẫu rằng là trong thành phố, nhưng huyện Vinh Quang mọi mặt không so sánh
Anh ta sửa lại ý nghĩ, nhân tiện nói
- Bí thư Thẩm, tôi đương nhiên bằng lòng đi theo ngài phát triển, nhưng mà, tôi vừa mới có bạn gái, cho nên tôi….
Thẩm Tòng Phi khẽ mỉm cười, nói
- Ừ, nếu đã như vậy, vậy cậu ở lại đi, cậu muốn đến bộ môn nào? Đến Cục tài chính thì thế nào?
Cục tài chính là một trong những cục trọng yếu trong huyện. Là đơn vị được mọi người hâm mộ, Trịnh Vĩnh Trung tự nhiên bằng lòng, gật đầu nói
- Tôi nghe sự sắp xếp của Bí thư Thẩm.
Thẩm Tòng Phi nói
- Vậy cứ thế đi, đến lúc đó tôi để sẽ để cậu làm cấp tổ trường, về sau phát triển thế nào, phải xem cậu nỗ lực ra sao.
Trịnh Vĩnh Trung trong lòng bất ngờ, cảm kích nói
- Cảm ơn Bí thư Thẩm.
Thẩm Tòng Phi gật đầu nói
- Được rồi, cậu bận việc cậu đi, tôi tiếp tục họp đây.
Trong lòng ông ta vô cùng vui vẻ, tự nhiên đối với thái độ của Trịnh Vĩnh Trung cũng không tồi.
Bên đó đám người Phương Trung đợi Thẩm Tòng Phi đến họp. Cho dù Chu Khải Kiệt đã thông báo, nhưng trước khi rời chức, việc ông ta nên làm thì vẫn phải làm thôi.
Hơn nữa, lúc này ông ta lại họp cùng Phương Trung, cảm giác không giống nhau.
Rất nhanh đến văn phòng của Phương Trung, sắc mặt Thẩm Tòng Phi vô cùng hưng phấn, vui vẻ nói
- Thật ngại quá, để các vị đợi lâu, Bí thư Phương, chúng ta tiếp tục họp đi.
Ông ta cũng không nói là có chuyện gì, để mọi người vô cùng tò mò, tất cả mọi người đều biết Thẩm Tòng Phi vừa mới nhận điện thoại của Chu Khải Kiệt, hiện tại sắc mặt của Thẩm Tòng Phi vui mừng trở lại, rốt cuộc là có chuyện tốt gì.
Bí thư Huyện ủy Phương Trung là khó chịu nhất, ông ta cảm thấy Thẩm Tòng Phi người này rất đáng ghét, xem bộ dạng này, chắc chắn là có chuyện gì mới vui mừng như vậy, nhưng ông ta đã biểu hiện như vậy, sao không nói cho mọi người biết chứ.
Lại họp, sau khi thảo luận những vấn đề có liên quan, Phương Trung liền tuyên bố tan họp.
Đợi mọi người ra khỏi cửa, Thẩm Tòng Phi nói với Phương Trung
- Bí thư Phương, lúc này Trưởng ban Chu thông báo cho tôi, để tôi chiều này đến Ban tổ chức cán bộ Thành ủy.
- Có chuyện gì sao?
Phương Trung không kiềm chế được liền hỏi. Chu Khải Kiệt để Thẩm Tòng Phi đến Ban tổ chức cán bộ thành ủy. Chẳng lẽ vị trí của Thẩm Tòng Phi phải điều động rồi, nếu là như thế, có thể để người của mình đảm nhận chức Phó bí thư Huyện ủy hay không?
Cho dù trước mặt Phương Trung vẫn bị đám người Nguyên Nhất Hiên đè nén, nhưng Phương Trung bây giờ cứng cỏi kiên trì chịu đựng nhẫn nại, ông ta vẫn đang tìm cơ hội, không ngừng tiếp xúc với các vị Thường ủy, chính là hy vọng có ngày nào đó chèn ép lại đám người Nguyễn Nhất Hiên kia.
Thẩm Tòng Phi khẽ cười, trong lòng vô cùng vui sướng nói
- Bí thư Phương, Thành ủy chuẩn bị để tôi đến huyện Vinh Quang đảm nhiệm chức Phó bí thư
- Ồ?
Phương Trung ồ lên một tiếng, lập tức phản ứng lại, Thẩm Tòng Phi chắc không chỉ qua đó đảm nhức chức Phó bí thư, nếu không ông ta chắc không vui mừng thế đâu
- Ông qua đó chủ trì công việc của Ủy ban nhân dân huyện?
Khi nói chuyện, ngữ khí của Phương Trung phải tốt một chút, nếu Thẩm Tòng Phi đi rồi, vậy cạnh tranh hết thẩy trước đó, cũng không coi là gì hết.
Thẩm Tòng Phi sau khi Hàn Đông đi rồi, mơ hồ là người phát ngôn xuống dưới của Hàn Đông, Phương Trung nghĩ đễn việc đầu là, có phải có thể thông qua Thẩm Tòng Phi, kéo thêm hai người.
Cho nên, vẻ mặt Thẩm Tòng Phi, dâng lên mỉm cười, nói
- Thẩm Tòng Phi ông thăng chức rồi, vậy phải chúc mừng cho đáng chút chứ, chúng ta thời gian làm cũng nhau cũng không ít, tuy trong công việc có cách nhìn không giống nhau, nhưng tổng thể mà nói, hợp tác vẫn vui vẻ, thế này đi, trưa nay chúng ta cùng ăn cơm, buổi tối các vị Thường ủy cùng nhau chia tay ông.
Trong lòng Thẩm Tòng Phi hiểu được Phương Trung đăm chiêu suy nghĩ, tuy nhiên ông ta không thể giúp Phương Trung được, Bởi vì Phương Trung từng là đối thủ của Hàn Đông, ông ta tự nhiên sẽ không giúp đối thủ của Hàn Đông, cho nên Thẩm Tòng Phi uyển chuyển cự tuyệt nói
- Cảm ơn Bí thư Phương, trưa nay tôi phải chuẩn bị một chút, không đi ăn cơm, hôm khác tôi mời Bí thư Phương nha.
- Ừ, vậy được rồi, vậy buổi tôi chúng ta cùng nhau chia tay ông.
Trong lòng Phương Trung vô cùng thất vọng, Thẩm Tòng Phi trả lời như vậy, thực tế là biểu lộ ý cự tuyệt rồi, cho nên ông ta cũng không nói thêm nữa, chỉ là biểu thị muốn để mọi người cùng tiễn Thẩm Tòng Phi, truyền thống trên quan trường, nên làm thì vẫn phải làm.
Tin Thẩm Tòng Phi phải tới huyện Vinh Quang làm Chủ tịch huyện, truyền đi rất nhanh, sau khi nghị quyết của Thành ủy Thường ủy xuất hiện, sự việc chẳng có gì là bí mật cả, lại thêm bây giờ có một số người mánh khóe thông thiên, cho dù là bí mật, cũng đủ để biết được.
Có một số lời đồn, nói Thẩm Tòng Phi sở dĩ có thể đến được huyện Vinh Quang làm Chủ tịch huyện, chủ yếu là bởi vì do Hàn Đông, là Hàn Đông thỉnh cầu Thành ủy.
Cũng có người nói, Thẩm Tòng Phi sở dĩ điều đến huyện Vinh Quang, là kết quả của một số người vận tác.
Đủ các loại truyền thuyết, không phải trường hợp cá biệt, trong Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện truyền tin đi rất nhanh.
Đương nhiên, quan viên thân cận của Hàn Đông, đại đa số cho rằng sở dĩ Thẩm Tòng Phi có thể được đề bạt sử dụng. Chắc chắn có liên quan tới Hàn Đông.
Hơn nữa tất cả mọi người đều cảm thấy khâm phục đối với năng lực của Hàn Đông, bởi vậy, Thẩm Tòng Phi rõ ràng là người của Hàn Đông rồi. Nhưng Thành ủy đã đem Thẩm Tòng Phi qua đó làm Chủ tịch huyện, cái này không phải để Hàn Đông hoàn toàn nắm huyện Vinh Quang trong tay sao, càng dễ cho Hàn Đông độc đoán thôi.
Bình thường trong quan trường, loại tình hình này là Thành ủy không muốn thấy, nhưng vì sao lần này Thành ủy lại sắp xếp như vậy
Tất cả mọi người đều không hiểu, chỉ là cảm thấy năng lực của Hàn Đông quá mạnh, không ngờ có thể đủ để Thành ủy đưa ra quyết định như vậy.
Đương nhiên, bọn họ cũng hâm mộ nghĩ cũng không ngờ vì duyên cớ Hàn Đông mà có thể trèo lên cao nhanh như vậy, một hai năm này, sự tiến bộ của ông ta rất nhanh.
Buổi chiều Thẩm Tòng Phi đến chỗ Trưởng ban tổ chức Thành ủy. Chu Khải Kiệt tự mình tiếp đón ông ta, nói chuyện với ông ta, ý chủ yếu là có hai tầng, một là đối với sự sắp xếp của Thẩm Tòng Phi, là kết quả của tổng hợp suy xét của Thành ủy, hy vọng Thẩm Tòng Phi không được làm Thành ủy thất vọng, hai là sau khi Thẩm Tòng Phi đến huyện Vinh Quang, dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, nỗ lực làm việc, cố gắng làm ra thành tích
Thẩm Tòng Phi cung kính gật đầu, nói
- Trưởng ban Chu xin yên tâm, tôi và Bí thư Hàn trước đã có làm việc cùng nhau, sau khi đến huyện Vinh Quang, tôi nhất định sẽ đoàn kết ở Huyện ủy, nỗ lực làm tốt công việc của mình.
Chu Khải Kiệt gật đầu nói
- Ừ, tôi có lòng tin với đồng chí, đợi lát nữa Phó trưởng ban Ngô sẽ đi cùng đồng chí đến huyện Phú Nghĩa tuyên bố bổ nhiệm có liên quan, ngày mai để tôi đích thân đưa đồng chí đến huyện Vinh Quang nhậm chức, chín giờ đồng chí đến Ban tổ chức Thành ủy đi.
Vốn dĩ cái chức Chủ tịch huyện, cũng không cần Chu Khải Kiệt ông ta đưa đến nhậm chức, có điều lần này Chu Khải Kiệt là muốn đưa tận tay Hàn Đông, mặt khác có tuyên bố quyết định của Thành ủy, Thành ủy quyết định điều Điền Thần đến Cục nông nghiệp nông thôn làm Phó cục trưởng, hưởng đãi ngộ cấp cục trưởng. Cái này trên cơ bản là nghỉ hưu, ông ta cũng có thể dưỡng lão.
Thẩm Tòng Phi khẩn trương nói
- Vâng, cảm ơn Trưởng ban Ngô.
Ông ta đương nhiên biết, bản thân cũng không đến mức khiến Chu Khải Kiệt đưa đi, Chu Khải Kiệt làm như vậy, chủ yếu là xem phần của Hàn Đông.
Ông ta cũng có biết mối quan cá nhân giữa Chu Khải Kiệt và Hàn Đông vô cùng tốt, trước đây Chu Khải Kiệt có mấy lần đến huyện Phú Nghĩa tìm Hàn Đông.
Sau đó Chu Khải Kiệt gọi Phó trưởng ban Ngô, dặn dò ông ta một chút, để ông ta đưa Trưởng phòng cán bộ một Ban tổ chức cán bộ Ngụy Lâm Thần đến huyện Phú Nghĩa nhậm chức Phó bí thư Huyện ủy.
Bốn giờ, mọi người đến huyện Phú Nghĩa, Phó trưởng ban Ngô tuyên bố văn kiện bổ nhiệm và miễn nhiệm có liên quan của Thành ủy. Bổ nhiệm Trưởng phòng cán bộ một Ban tổ chức Thành ủy Ngụy Lâm Thần làm Phó bí thư Huyện ủy Thường ủy huyện Phú Nghĩa, miễn chức vụ Phó bí thư Huyện ủy của Thẩm Tòng Phi ở huyện Phú Nghĩa. Chuyển công tác nhậm chức.
Tất cả mọi người đều đã biết bổ nhiệm của Thẩm Tòng Phi, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ ông ta.
Mà người của Hàn Đông, cũng cảm thấy năng lượng của Hàn Đông rất lớn, bởi vậy trong lòng đều âm thầm quyết định, xem ra cho dù Hàn Đông không ở huyện Phú Nghĩa, về sau có cơ hội thì liên hệ với hắn nhiều chút, xem Thẩm Tòng Phi người ta, chinh là ví dụ sống đó, bởi vì quan hệ tốt với Hàn Đông, cho nên mới thăng chức nhanh thế.
Cho nên, sự thăng chức của Thẩm Tòng Phi, lại tăng thêm việc sắp tới Hàn Đông đưa người đi từ huyện Phú Nghĩa đều mang đến hy vọng cho mọi người, cho rằng bất luận thế nào, đều nên làm tốt quan hệ với Hàn Đông.
Bên trong mọi người, chỉ có Phương Trung là buồn bực nhất, Thẩm Tòng Phi đi rồi, ông ta vốn trông cậy có thể thông qua Thẩm Tòng Phi mà kéo được một hai Huyện ủy Thường ủy, nhưng Thẩm Tòng Phi căn bản không để cho ông ta có cơ hội. Đồng thời Thành ủy mới bổ nhiệm chức Phó bí thư Huyện ủy, đều là từ Ban tổ chức cả, đến lúc đó chắc chắn sẽ quấy cùng với Nguyễn Nhất Hiên, xem ra cho dù là Thẩm Tòng Phi đi rồi, lực lượng bên Nguyễn Nhất Hiên vẫn không bị suy yếu.
- Đều là Hàn Đông này, quả thật rất đáng giận
Phương Trung trong lòng âm thầm nguyền rủa, dù sao hiện giờ gặp phải chuyện không hài lòng, Phương Trung không kìm được nhớ đến Hàn Đông, nếu không có, Bí thư Huyện ủy như ông ta cũng không đến mức thế này.
Nhưng hiện giờ Phương Trung không có cách nào với Hàn Đông, thấy tình hình phát triển của Hàn Đông, chỉ sợ cơ hội cho Phương Trung trút giận cũng bằng không
Phó trưởng ban tổ chức Thành ủy Ngô sau khi tuyên bố bổ nhiệm xong, quay về Vinh Châu.
Tối hôm đó, các vị Thường ủy huyện Phú Nghĩa lại đến nhà khách Huyện ủy, một là đến để tiễn Thẩm Tòng Phi, hai là vì đón gió Huyện ủy Thường ủy mới, Phó bí thư Huyện ủy Ngụy Lâm Thần.
Buổi tối mục tiêu của mọi người, tự nhiên chủ yếu là Thẩm Tòng Phi, bởi vì Thẩm Tòng Phi là người sắp rời khỏi huyện Phú Nghĩa, mà lại còn thăng chức, mọi người tự nhiên tôn kính ông ta, ngày hôm sau, Thẩm Tòng Phi sớm đã đến Ban tổ chức cán bộ Thành ủy rồi, đợi một lúc, đến chín giờ, Chu Khải Kiệt liền đem ông ta đến huyện Vinh Quang.
Trước khi đi, Chu Khải Kiệt gọi điện cho Hàn Đông.
Chín rưỡi, Hàn Đông cùng các vị Huyện ủy Thường ủy có liên quan. Đều tự đi xe tới biên giới huyện Vinh Quang. Đương nhiên, Chủ tịch huyện Điền Thần vẫn chưa tới, ông ta ở trong văn phòng cũng không biết đang làm gì.
Chu Khải Kiệt là Huyện ủy Thường ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ. Lần này là đưa nhân vật số hai huyện Vinh Quang đến nhậm chức, Hàn Đông tự nhiên dùng quy cách cao nghênh đón.
Cho dù mối quan hệ giữa Hàn Đông và Chu Khải Kiệt không tồi, nhưng trên quan trường, lễ nghĩa nhiều không trách, tình nguyện đa lễ, cũng không thể thất lễ.
Càng huồng hồ, Hàn Đông làm như vậy, là một kiểu nghênh đón đối với Thẩm Tòng Phi.
Bây giờ, trong lòng Hàn Đông vô cùng tin tưởng, Thẩm Tòng Phi vừa đến, vậy thì nhân sự trong huyện, trên cơ bản dễ giải quyết rồi.
Mặc kệ Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai, hay là Lý Vĩnh Trung, Chu Sĩ Phương, hay là hai Phó chủ tịch huyện trong Ủy ban nhân dân là Ấu Đăng Quyền và Tiếu Biệt Cường, bọn họ vốn dĩ không có gì để đấu với Hàn Đông. Dù sao bọn họ vốn cũng không cùng trận doanh, bây giờ cũng không thể hoàn toàn liên hợp lại.
Nhân vật số một và số hai Huyện ủy đều liên hợp chặt chẽ. Hơn nữa Hàn Đông lại có Chánh văn phòng Huyện ủy, Trưởng ban tổ chức Bộ Gia Tài, Trưởng ban chỉ huy Quân sự Tống Võng ủng hộ, bởi vậy Hàn Đông có thể hoàn toàn nắm trong tay thế cục huyện Vinh Quang, nếu bọn họ còn không nhận ra thế cục bây giờ, Hàn Đông sẽ không khách khí đối với bọn họ đâu.
Đối với việc Thẩm Tòng Phi đến, Hàn Đông rất vui mừng, cũng đối với những ngày về sau, không quá lo lắng.
Nhưng chuyện này cũng khiến một số người vô cùng tức tối.
Trong đó có ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung là bực bội nhất, trong Thường ủy (ủy viên thường vụ) của Huyện ủy. Ngoại trừ Chủ tịch huyện Điền Thần còn có giao phong chính diện bên ngoài với Hàn Đông ra, còn có Lý Vĩnh Trung ông ta cũng có xung đột với Hàn Đông, cho dù loại xung đột này không biểu hiện ra ngoài, nhưng Lý Vĩnh Trung biết, Hàn Đông vô cùng bất mãn với ông ta.
Vốn dĩ Lý Vĩnh Trung cảm thấy, nếu Hàn Đông đã muốn bản thân không qua được, vậy thì bản thân nên dựa vào phía bên Điền Thần, liên hợp với Điền Thần, như thế ít nhất có thể đảm bảo lợi ích bản thân không bị xâm hại. Ai ngờ Hàn Đông mở cuộc họp hội nghị lần đầu thảo luận về vấn đề nhân sự, liên trực tiếp đem người tuyển chọn Cục trưởng cục công an đổi đi, mà Điền Thần lại một chút phản kháng cũng không có.
Chỉ là Lý Vĩnh Trung đã đi đến bước này rồi, ông ta cũng không còn đường có thể quay đầu rồi. Đồng thời từ thái độ của Hàn Đông ông ta có thể nhận ra, Hàn Đông bất mãn với bản thân, cho nên ông ta chỉ có thể toàn lực hiệp trợ Điền Thần, hy vọng Điền Thần một ngày nào đó có thể quay lại.
Nhưng mà Lý Vĩnh Trung thề nào cũng không ngờ là, sự việc có thể biến thành thế này, cho dù mọi người đối với sự việc trong hai ngày qua cũng là không biết rõ, nhưng từ việc Hàn Đông để Cục trưởng Tào Vĩnh Ba của Cục công an đến tiểu khu Huyện ủy Thường ủy bắt người, đến phản ứng của Điền Thần. Nhân sự bây giờ đã thay đổi rồi, Hàn Đông đã đốn ngã Điền Thần rồi.