- Cũng không biết đến lúc đó Ủy ban kỷ luật có điều tra ra gì không.
Hàn Đông hơi hoảng trong lòng.
Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Uông Kỳ Tài đã gọi điện thoại, không có khả năng tùy ý gọi đến trò chuyện. Hơn nữa mình đã biểu đạt được ý kiến của mình, nên Uông Kỳ Tài sẽ không bỏ qua những tài liệu này đâu.
Mặc dù Hàn Đông thu thập số dữ liệu này, trong đó một số bộ phận không hề có chứng cứ. Nhưng trong số đó còn có một bộ phận nhỏ vẫn nói rõ được vấn đề, có chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật xem trọng, phải điều một người có năng lực để khảo sát. Chắc chắn sẽ cho ra một số vấn đề của Sa Ứng Lương.
- Người ta không đắc tội với mình thì mình cũng không đắc tội với người khác, lần này đừng trách mình!
Thật ra Hàn Đông không muốn lợi dụng thế lực phía sau mình để gây sự, nhưng mối quan hệ giữa hắn với cha con Sa Ứng Lương đã thành ra thế này, Sa Trí Tuyên còn gọi điện đến nói là phải trả thù, Hàn Đông không sợ anh ta cả gan lộ liễu đối chọi với mình, nhưng nếu Sa Trí Tuyên ẩn bên trong bóng tối để lập mưu, gây ra một số rắc rối không cần thiết cho công việc của mình.
Giống như công việc khai quặng mỏ than Ải Toàn, nếu không phải Sa Trí Tuyên, Ngô Hiểu Bảo gây rối trung gian, chuyện rắc rối chắc chắn sẽ ít đi một chút, hơn nữa cũng không cần phí sức như vậy.
Ngoài ra còn một điểm, Hàn Đông cũng biết, đó chính là mâu thuẫn giữa mình và Sa Ứng Lương, là không thể giảm bớt được, hiện tại Sa Ứng Lương đã hận mình vào xương tủy, sau này anh ta chắc chắn sẽ nghĩ cách gây khó khăn cho mình.
Từ tình hình của lần này có thể nhìn được, Sa Ứng Lương tuy ở Thành ủy bị Đinh Vi Dân đàn áp. Nhưng Sa Ứng Lương làm việc tại thành phố Vinh Châu nhiều năm như vậy, thế lực vẫn không nhỏ, tập họp thế mạnh ở các mặt khác lại với nhau, vẫn rất mạnh.
Do đó, một khi đã đi đến bước này. Hàn Đông chỉ còn cách dùng đến quan hệ của mình, giải quyết xong Sa Ứng Lương trước tiên rồi mới nói tiếp.
Hiện giờ Hàn Đông đã bắt đầu tấn công, tiếp theo xem Sa Ứng Lương sẽ bị điều tra ra cái gì.
Còn về kết quả cuối cùng, cuối cùng sẽ như thế nào, Hàn Đông cũng không nghĩ nữa, vì cái này không phải do hắn quyết định.
- Trước tiên tập trung sức lực vào công việc chỉnh đốn an toàn ở mỏ than rồi nói tiếp. Trước mắt mỏ than của Trấn Cổ Song gần như đã xong, tiếp sau đó cần phải tiến hành thống nhất bỏ thầu, sau đó lại chỉnh đốn ở những nơi khác.
Hàn Đông tổng kết lại công việc hiện tại, sau đó cho Tả Nhất Sơn gọi điện thoại cho Thẩm Tòng Phi, Đinh Vi Dân, Cáo Võng thành viên của nhóm chỉnh đốn an toàn mỏ than, cho họ trong vòng mười phút đến Huyện ủy.
Mười phút sau đó, Hàn Đông đến phòng họp. Mọi người đã có mặt đầy đủ.
Hàn Đông ngồi xuống, nói:
- Cuộc họp hôm nay, chủ yếu thảo luận công việc chỉnh đốn mỏ than, dựa theo phương án và yêu cầu giai đoạn đầu, mỏ than của trấn Cổ Song ngoài một mỏ ra, còn lại trong Huyện đều được thu hồi quyền khai thác, tiếp theo. Chúng ta phải tiến một bước phát triển công việc. Thu hồi mỏ than không phải mục tiêu, chúng ta phải nhanh chóng tìm được doanh nghiệp thích hợp để khai thác, hôm nay chính là muốn mọi người cùng nhau thảo luận chuyện này, có ý kiến gì, mọi người đều có thể nêu ra.
Hiện tại, uy tín của Hàn Đông tại Huyện Vinh Quang rất cao, lần này Sa Trí Tuyên tuy không dựa theo suy đoán của Hàn Đông bị kết án, nhưng Hàn Đông có thể chịu được áp lực của Chủ tịch, chống đối với Chủ tịch, hơn nữa kết quả cuối cùng, Sa Ứng Lương không hề làm gì Hàn Đông.
Vốn dĩ Hàn Đông đã nắm được cục thế của Huyện Vinh Quang, hiện tại Hàn Đông lại biểu hiện quá ư là mạnh. Do đó trong lòng mọi người càng tôn trọng hắn hơn.
Mặt khác, điểm mà Hàn Đông khiến người khác kính trọng chính là. Hàn Đông làm việc thật sự nghiêm túc. Lần này Hàn Đông cuối cùng lại đối chọi với Sa Ứng Lương, cũng vì nguyên nhân chỉnh đốn mỏ than của Huện Vinh Quang. Sau khi Sa Trí Tuyên sắp xếp người đến gây sự, Hàn Đông lại thêm một bước tăng cường giới hạn, thủ đoạn mạnh mẽ này, khiến lòng người vô cùng kinh ngạc.
Dù sao vào thời đại này, một số công việc của nhà nước cũng làm không tốt, lại sợ người ta gây sự, chỉ có thể lựa chọn một số thủ đoạn không nóng không lạnh.
Nhưng mà Hàn Đông, lại đề ra rõ ràng, để công việc chỉnh đốn an toàn mỏ than của Trấn Cổ Song được thuận lợi phát triển, cán bộ các cấp, đểu phát huy tính chủ quan, huy động tất cả nhân viên, toàn bộ đẩy vào, bảo đảm công việc được hoàn thành thuận lợi.
Thời gian này, trấn Cổ Song giống như có cảm giác tối sầm lại, xe cảnh sát của Cục công an, đồn cảnh sát, cảnh sát lúc nào đều tuần tra, nhân viên cũng lập đội tuần tra, ngoài ra còn kịp thời kêu gọi một số thanh tra bảo vệ dân phòng cùng tham gia để bảo vệ an toàn.
Cả trấn Cổ Song, hai mươi bốn giờ đồng hồ đều có người tuần tra, những người không biết, ngỡ rằng đã xảy ra chuyện gì.
Cũng chính vì vậy, mặc dù đội lãnh đạo tu sửa mỏ than đã thu lại rất nhiều quyền khai thác của các mỏ than chưa tiến hành tu sửa, nhưng cuối cùng cũng không có xảy ra chuyện gì.
Thông qua tuyên truyền giải thích công việc dày đặc, công nhân khai thác than vốn dĩ có chút bất mãn, cũng đã bình tĩnh trở lại, dần dần nhận thức được nhà nước không phải đơn thuần không có việc rồi tìm việc làm, nhà nước để mỏ than tiến hành tu sửa công việc an toàn, lợi ích đối với họ không hề ít.
Ngoài ra, thông qua thăm dò tìm hiểu của Cốc Cương, thời gian gần đây mỏ than từng xảy ra chuyện, đều tiến hành bồi thường đối với công nhân bị thương, tuy không phải dựa theo tiêu chuẩn công bố của Ủy ban Nhân Dân để tiến hành bồi thường, nhưng sự việc cũng đã qua rồi. Có thể nhận được một khoản tiền bồi thường, đối với họ mà nói. Đã là một chuyện vô cùng tốt rồi.
Thông qua cách nghĩ của những người này, khiến mọi người cảm nhận được, nhà nước đang nghĩ đến lợi ích của mọi người, do đó cũng bắt đầu phối hợp công việc với Ủy ban Nhân Dân..
Đương nhiên, các chủ mỏ than đều đau khổ, vì phải tu sửa nhiều lần, mà họ chẳng có chút lợi lộc gì. Có những chủ mỏ than không chỉ bị ép bồi thường cho công nhân trước đây, cuối cùng lại bị thu hồi quyền khai thác than, cũng như một phen công cốc, tổn thất trầm trọng.
Thông qua thảo luận chi tiết với mọi người, bèn đưa ra một quy tắc tương đối chi tiết đối với công việc tiếp theo: trước tiên phải tiếp tục tuyên truyền tốt công việc giải thích. Duy trì cảm xúc số công nhân khai thác mỏ ở trấn Cổ Song; ngoài ra thêm một bước hoàn thiện quy định an toàn sản xuất than đá; điểm thứ ba, chính là làm tốt công việc khai thác bỏ thầu mỏ than, việc này do Vinh Tiểu Dân và Cốc Cương hai người phụ trách; điểm thứ tư, nhóm lãnh đạo phải bắt đầu tiến hành chi quản tìm hiểu công việc tu sửa của các mỏ than ở những nơi khác trong toàn Huyện. Phải gia tăng dần mức độ tu sửa tại các mỏ than khác.
Cốc Cương là Cục trưởng Cục than đá, hiện tại lại được bổ nhệm làm trợ lý Chủ tịch huyện, chỉ cần làm tốt, tiến thêm một bước trở thành Phó Chủ tịch huyện rất dễ dàng. Vấn đề mấu chốt của hiện giờ là, thời gian mà Cốc Cương tại bậc Trưởng phòng chưa đủ, nhất định phải chịu đựng thêm một hai năm kinh nghiệm mới được.
Là người trong cơ quan, muốn được thăng quan, kinh nghiệm là một mặt rất quan trọng, thông thường theo một cấp bậc mà nói, ít nhất phải có kinh nghiệm chức vụ hai năm. Mới được đề cử, đặc biệt là càng tiến về trước, yêu cầu này càng nghiêm khắc hơn. Dù từ Trưởng phòng đề cử lên Phó sở trưởng, không có kinh nghiệm Trưởng phòng trên hai năm, muốn đề cử lên Sở trưởng, ngoại trừ anh làm được một thành tích rất lớn, cấp trên khen thưởng mà phá lệ đề cử, nếu không, chỉ có thể từ từ mà làm.
Giống như trước đây Hàn Đông làm Bí thư Đoàn ủy tại trường Đại Học Yến Kinh khoa tiếng Trung, thuộc cấp Trưởng phòng, đến Huyện Phú Nghĩa Vinh Châu, bèn được sắp xếp đến Cục thống kê làm Cục trưởng. Sau đó đến trấn Triệu Hoa làm Chủ tịch thị trấn, Bí thư đều là cấp Trưởng phòng. Bắt đầu tính Hàn Đông từ trường Đại Học Yến Kinh trở đi, làm việc chức Trưởng phòng đã có ba bốn năm, như vậy về mặt đề cử hắn cho chức Phó sở trưởng, cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa kinh tế phát triển của Hàn Đông tại Trấn Triệu Hoa, lại thúc đẩy công khai chính vụ, thành tích như vậy, chuyện đề cử làm Phó sở trưởng là điều bình thưởng.
Sau đó Hàn Đông từ Phó phòng của Chủ nhiệm Ban quản lý Thần Quang đến Phó phòng thường vụ, trong vị trí của Phó phòng với thời gian chưa được hai năm, khi Hoàng Văn Vận thăng chức được điều đi, hắn được đề cử làm Chủ tịch Huyện, đây thuộc đề cử phá lệ để làm cấp chính. Chủ yếu vì Hàn Đông quả thực đã làm không ít thành tích, ngoài ra lại được Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân khen ngợi, lại có Chu Khải Kiệt, Hồng Tiến Phong, Đường Bá Duệ, Bùi Bảo Thuận, Lý Đại Dũng các thường ủy Thành ủy ủng hộ, do đó có thể thuận lợi thay thế Phương Trung trở thành Chủ tịch Huyện Phú Nghĩa.
Còn về Hàn Đông từ vị trí Chủ tịch huyện Huyện Phú Nghĩa điều đến Huyện Vinh Quang đảm nhận Bí thư Huyện ủy, vậy thì không còn vấn đề gì nữa. Dù sao Chủ tịch huyện và Bí thư Huyện ủy đều là cấp chính, chẳng qua tính quan trọng của các vị trí không như nhau thôi.
Đương nhiên, Cốc Cương, một tí cũng không vội. Vì anh ta lúc bắt đầu từ một cán bộ bậc Phó, chính vì đi theo Hàn Đông, chưa được thời gian bao lâu, đã là bậc Trưởng phòng rồi, mức độ thăng quan như vậy. Đã khiến người khác vô cùng ngưỡng mộ, đồng thời hiện tại lại mang theo chức trợ lý Chủ tịch huyện, người tinh mắt nhìn thấy đã biết mình phải làm tốt thứ gì, không phạm sai lầm gì hết, tương lai tiến thêm một bước cũng không vấn đề.
- Dù sao mình luôn khắt khe dựa theo chỉ thị của Bí thư Hàn, nghiêm túc làm tốt công việc, công việc thăng chức không cần nghĩ nhiều nữa, có Bí thư Hàn ở đây. Điểu này mình không cần lo lắng.
Cốc Cương nghĩ thầm trong lòng.
Sau khi kết thúc cuộc họp, Hàn Đông vừa về phòng làm việc chưa được bao lâu, Tả Nhất Sơn đi vào báo cáo:
- Bí thư, Phó bí thư Lý đến rồi.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Mời anh ta vào.
Rất nhanh, Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoàn Khải đi vào, anh ta kính trọng nói:
- Bí thư Hàn, tôi đến báo cáo công việc.
Vẻ mặt Hàn Đông không biểu hiện gật đầu, nói:
- Ngồi xuống rồi nói.
Lần này, Hàn Đông không như trước đây đứng lên mời Lý Hoàn Khải qua khu tiếp khách bàn công việc. Ngồi ở đó thậm chí ngay cả mông cũng chưa cử động một cái, thể hiện vô cùng mới mẻ.
Lý Hoàn Khải nhìn vẻ mặt của Hàn Đông, trong lòng không mấy thoải mái.
Anh ta biết, Hàn Đông đối với mình có chút bất mãn.
Lần này tuy Lý Hạo cùng Sa Trí Tuyên, Ngô Hiểu Bảo tham gia không sâu, nhưng dù sao Lý Hạo chung với họ, hơn nữa mấu chốt là, trong tay Lý Hạo cũng thông qua người khác có được một mỏ than đá.
Mặc dù Lý Hạo cuối cùng vì không tham gia vào gây sự, cũng không bị pháp luật trừng trị. Nhưng vì Hàn Đông đang bỏ nhiều sức lực để chỉnh đốn công việc an toàn cho mỏ than, hơn nữa trong cuộc họp đã ba lần bảy lượt nhấn mạnh, các gia đình tham gia vào mỏ than, đều phải tự giác lui ra. Lý Hoàn Khải là Phó bí thư Huyện ủy. Con của mình gặp phải nòng súng của Hàn Đông, anh ta cũng chỉ còn cúi đầu để nhận lỗi thôi.
- Bí thư Hàn, do tôi quản giáo không nghiêm, thì ra Lý Hạo có tham gia mỏ than, cũng không biết nó có trong tay một mỏ than vào lúc nào. Bí thư Hàn, do tôi quản không tốt, xin Bí thư Hàn ngài trừng phạt tôi.
Vẻ mặt của Lý Hoàn Khải rất nghiêm chỉnh. Anh ta đương nhiên biết Hàn Đông không thể tùy ý trừng trị mình, nhưng việc đến bước này, ít ra phải biết bày tỏ thái độ. Hàn Đông lạnh lùng nói:
- Những lời của tôi nói đều để ngoài tai sao, trong cuộc họp tôi đã nhấn mạnh bao nhiêu lần rồi? Là một Phó Bí thư Huyện ủy, anh phải chấp hành theo quyết định cũa Huyện ủy, nếu không. Người khác sẽ thấy thế nào.
- Bí thư Hàn phê bình rất đúng, sau này tôi nhất định kiên quyết khắt khe chấp nhận quyết định của Huyện ủy, tăng cường quản lý với người nhà, tuyệt đối không cho xảy ra vấn đề như vậy nữa.
Lý Hoàn Khải nói cẩn thận, đồng thời trong lòng hơi yên tâm một chút Hàn Đông nói như vậy, rõ ràng Hàn Đông đã có ý kiến với mình, nhưng chưa đến bước sẽ tha thứ.
- Ôi, vì thằng con trai. Mình cũng chỉ biết hạ thấp mình xuống.
Lý Hoàn Khải than thở trong lòng, sau khi về nhà, gia đình sẽ dạy cho Lý Hạo một trận, nếu không, không biết khi nào thằng này lại mang đến rắc rối cho mình nữa.
Vẻ mặt Hàn Đông điềm tĩnh, nhẹ nhàng phê bình Lý Hoàn Khải, cầm lấy tách trà uống trà.
Lý Hoàn Khải nhìn thấy, nhanh chóng đứng lên. Nói:
- Bí thư Hàn, tôi không làm phiền anh làm việc nữa.
Gương mặt Hàn Đông không biểu lộ gật đầu. Không có nói gì, cúi đầu xuống, tiếp tục xem văn kiện.
Lý Hoàn Khải nhẹ nhàng bước ra ngoài, khép cửa lại, gật đầu với Tả Nhất Sơn đang ngồi bên kia. Sau đó rời khỏi văn phòng.
Ngồi một hồi trong văn phòng, Lý Hoàn Khải lấy điện thoại lên, gọi đến số điện thoại ở nhà, trong điện thoại nói với bà vợ mình:. Đọc 𝒕гuyện chuẩn không quảng cáo _ 𝐓RU M𝐓RU𝗬ỆN.𝙫n _
- Bà bảo thằng con ở nhà đợi tôi, ở đó mà suy nghĩ kỹ, xảy ra thêm chuyện gì, tôi cũng không lo nó nữa.
Cúp điện thoại, Lý Hoàn Khải thở một hơi dài, tâm trạng của ông không tốt, vốn dĩ Hàn Đông đã khống chế toàn quyền của Huyện Vinh Quang, mà Lý Hoàn Khải là Phó bí thư Huyện ủy, vốn dĩ muốn thông qua lôi kéo ba người thường vụ Huyện ủy Lý Vĩnh Trung, Thiệu Đăng Quyền, Tiêu Tuệ Cường, như ậy có thể nắm được bốn phiếu thường vụ, trong thường vụ của Huyện Vinh Quang, cũng xem như một lực lượng không nhỏ.
Nhưng, trong tình trạng này. Ông ta vì đứa con trai không thể không cúi đầu với Hàn Đông, khiến ông ta vô cùng buồn bực trong lòng.
Hàn Đông ngồi trong văn phòng, một bên cúi xuống nhìn văn kiện, một bên đang cân nhắc trong lòng, lần này thái độ của Lý Hoàn Khải cũng không tồi, lẽ ra con của ông ta cũng không tham gia mấy vào vụ này. Chẳng qua Hàn Đông cảm thấy Lý Hoàn Khải không xem mình ra gì, Hàn Đông nhiều lần nhấn mạnh trong buổi họp, các cán bộ Huyện ủy nên tăng cường thêm quản lý với người thân của mình, đặc biệt là có người thân tham gia vào doanh nghiệp mỏ than, nhất định phải nhanh chóng lui ra.
Từ tình hình mà Hàn Đông biết được, trải qua nhiều lần nhấn mạnh, không ít cán bộ của Ủy ban Nhân dân Huyện ủy, đã dựa theo yêu cầu của mình mà làm. Tên Lý Hạo này xem như là hình tượng cá biệt, đồng thời từ bản thẩm tra của Cục công an mà xem, mỏ than của Lý Hạo cũng mới có được trong thời gian gần đây, có thể thấy chủ yếu sau khi anh ta đi chung với hai người Sa Trí Tuyên, Ngô Hiểu Bảo, mới gia nhập vào mỏ than.
Cũng chính vì vậy, Hàn Đông cũng chỉ phê bình Lý Hoàn Khải một chút, không hề dùng đến các hành động quá đáng nào, nếu không, với tính cách của Hàn Đông chắc hẳn sẽ không khách sáo với Lý Hoàn Khải.
Lúc này điện thoại của Hàn Đông vang lên, hắn lấy ra xem, là một số lạ của thành phố Vinh Châu, trong lòng có chút nghi ngờ, nhận lấy nói:
- Xin chào, tôi là Hàn Đông.
Bên trong điện thoại là một giọng nói không quen:
- Chào anh bí thư Hàn, tôi là trưởng phòng giám sát kỷ luật số một của ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Trương Vân Bình, tối nay anh có thời gian không. Tôi mời anh dùng cơm?
Hàn Đông giật mình, xem ra tốc độ phản ứng của Ủy ban kỷ luật Tỉnh quá nhanh chứ, không ngờ nhanh như vậy có người hành động rồi, tuy nhiên tên Trương Vân Bình lại muốn gặp mình, cũng không biết muốn làm gì.
- Trưởng phòng Trương, chào anh, anh đang ở đâu của Vinh Châu? Tôi đến mời anh dùng cơm.
Hàn Đông cười nói. Trương Vân Bình mỉm cười nói:
- Bí thư Hàn anh quá khách sáo rồi, tôi ở khách sạn Vinh Châu, anh đến thì gọi điện cho tôi.
Hàn Đông nói:
- Được thôi, Trưởng phòng Trương. Vậy tôi sẽ qua ngay. Một lát gặp.
Cúp máy điện thoại, Hàn Đông cho gọi Tả Nhất Sơn vào. Căn dặn nói:
- Tôi ra ngoài một lát, có chuyện gì gọi điện cho tôi.
Tả Nhất Sơn gật gật đầu nói:
- Vâng, Bí thư.
Sau đó, Hàn Đông đi xuống lầu, tự lái xe hướng về Vinh Châu. Chiếc xe Santana này do Cáo Võng mua về, tiền đương nhiên được chi ra từ một phần trong phần bồi thường của Sa Trí Tuyên.
Nửa tiếng sau, Hàn Đông đã đến Vinh Châu, hắn cho xe đến một nơi gần khách sạn Vinh Châu, tìm một con đường để đậu, bèn gọi điện cho Trương Vân Bình. Nói:
- Chào anh Trưởng phòng Trương, tôi đã đến rồi, anh xuống lầu rẽ trái, phía trước đầu đường có chiếc xe Santana.
Trương Vân Bình nói:
- Được, tôi lập tức xuống ngay.
Hàn Đông ngồi trên xe đợi được một hồi, liền nhìn thấy một người đàn ông ngoại hình cao lớn đi đến, nghĩ chắc người này là Trương Vân Bình. Anh ta đi đến gõ vào cửa xe, Hàn Đông bèn đưa ra ra mở cửa.
Trương Vân Bình ngồi vào chỗ kế tay lái, ánh mắt nhìn Hàn Đông một cái, có chút kinh ngạc:
- Không ngờ Bí thư Hàn lại trẻ như vậy.
Hàn Đông cười một cái, dường như mỗi người lần đầu tiên gặp mình, đều không cầm được cảm thán về tuổi tác của mình. Điều này là chuyện không còn cách nào, dù sao mình mới hơn hai mươi tuổi, đã là Bí thư Huyện ủy bậc chính, trong quan trường Hoa Hạ Quốc vô cùng xem trọng kinh nghiệm mà nói, quả thật là một chuyện vô cùng khiến người khác kinh ngạc.
Lúc này đã hơn năm giờ, cũng gần đến lúc ăn cơm, Hàn Đông cũng không rõ lai lịch của Trương Vân Bình, nhưng hắn cũng không hỏi, nói:
- Trưởng phòng Trương, chúng ta tìm một nơi vừa ăn cơm vừa tán gẫu nha.
Trương Vân Bình gật gật đầu:
- Được, cứ chọn lấy, tôi nghe theo Bí thư Hàn sắp xếp.
Hàn Đông mỉm cười một cái, câu nói của Trương Vân Bình đúng là một lời hai nghĩa, nghe mình sắp xếp là chỉ chuyện dùng cơm à. Hay chỉ việc điều tra Sa Ứng Lương?
Xem ra Trương Vân Bình đúng là có chuẩn bị mà nói. Hàn Đông bèn nói:
- Được, chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh, vừa ăn vừa nói.
Dùng cơm xong, Trương Vân Bình về khách sạn Vinh Châu để đưa đội đến điều tra Sa Ứng Lương cũng không thể rời khỏi đơn vị quá lâu.
Sau khi Hàn Đông và Trương Vân Bình từ biệt, bèn đi thẳng về Huyện Vinh Quang.
Hai người trong bữa cơm không uống rượu, vừa ăn uống. Vừa trò chuyện, từ trong lời nói của Trương Vân Bình. Hàn Đông cũng biết được anh ta vì muốn gặp mình, chủ yếu vì trước khi rời khỏi, thường ủy Tỉnh ủy, Bí thư Ủy ban kỷ luật Uông Kỳ Tài đích thân đến nói chuyện với anh ta, giao lại vài điểm cần điều tra, ngoài việc phải bí mật tiến hành điều tra âm thầm, còn có một điểm, chính là muốn Trương Vân Bình trưng cầu ý kiến của Hàn Đông.
Cũng vì như vậy, sau khi Trương Vân Bình đến Vinh Châu, lập tức gọi điện cho Hàn Đông.
Còn biểu hiện của Hàn Đông, cũng khiến cho Trương Vân Bình hài lòng vô cùng, Hàn Đông là người mà Uông Kỳ Tài cũng xem trọng, nhưng sau khi nhận được điện thoại của Trương Vân Bình lập tức nhanh đến Vinh Châu, đã rất cho anh ta sĩ diện rồi. Điều này khiến Trương Vân Bình trong lòng không khỏi thán phục hèn gì tuổi tác Hàn Đông trẻ như vậy, thì đã là Bí thư Huyện ủy. Người thanh niên này quả nhiên không đơn giản.
Ý kiến của Hàn Đông rất đơn giản, chính là điều tra nghiêm túc, nhất định không được bỏ qua manh mối nào.