Lời của Hàn Đông. Thôi Khánh Đổng phẫn nộ trong lòng, vẻ mặt của Hàn Đông không thay đổi, trên thực tế, căn bản không cho mình cơ hội. Tuy Hàn Đông nói phải công bằng, mọi người cùng nhau thảo luận quyết định xem xét nhân viên. Nhưng hắn thực hiện loại trừ bản thân ra khỏi đội ngũ khảo tra, cho mình ở lại xử lý các việc hằng ngày, phòng hai này lại có chuyện gì cần giải quyết chứ? Hơn nữa dù phải xử lý, cuối cùng cô ta cũng không có quyền xử lý.
“Tên này, quá kiêu ngạo rồi.”
Thôi Khánh Đổng phẫn nộ nghĩ trong lòng.
Giây phút này trên mặt Hàn Đông mang theo nụ cười nhẹ, phải dùng cách này để quyết định xem xét, chủ yếu muốn thông qua quá trình thảo luận, tiến một bước khảo sát mọi người, chỉ cần can thiệp đến lợi ích, lập trường của nhiều người mới có thể chính thức bùng nổ.
Hơn nữa Hàn Đông mới bắt đầu, loại trừ một trong hai Phó chủ nhiệm Lỗ Vinh Cường, Thi Trung Xuân dẫn đội của Thôi Khánh Đổng, cứ như vậy, hai người họ tự nhiên sẽ không lên tiếng giúp Thôi Khánh Đổng. Đồng thời như vậy, cũng dễ dàng cô lập Thôi Khánh Đổng.
Nếu Thôi Khánh Đổng đã chống chọi với mình, vậy chắc chắn Hàn Đông sẽ không khách sáo với cô ta, thủ đoạn như vậy, cũng xem như tương đối nhẹ nhàng.
“Để cô suốt ngày không có việc làm, xem cô đối xử với tôi như thế nào.”
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.
Nhìn vẻ mặt tức giận của Thôi Khánh Đổng, Hàn Đông cười lạnh lùng trong lòng, chỉ như vậy, không chịu nổi mới giận dữ lên.
Trải qua một ven thảo luận, cuối cùng quyết định được người khám xét, ngoài Hàn Đông và Lỗ Vinh Cường, Thi Trung Xuân dẫn vài người ra, ngoài ra còn có Trưởng phòng nghiệp vụ số 1 Chu Tịnh Hữu, Trưởng phòng nghiệp vụ số 2 Phó Thần Văn. Và vài nhân viên khác.
Sau khi tan họp, Thôi Khánh Đổng tức giận rời khỏi phòng họp. Cuộc họp này diễn ra khiến cô ta hết sức phẫn nộ, cô cảm thấy trong cuộc họp, mình đã bị mấy người Hàn Đông khống chế.
Cho đến hiện giờ, cuối cùng Thôi Khánh Đổng thưởng thức được thủ đoạn của Hàn Đông, tên này bất chợt khiến cho cô ấy bị cô lập lại.
Vốn dĩ chuyện của phòng số 2, chủ yếu do mấy người lãnh đạo họ quyết định, mà Hàn Đông trực tiếp lôi kéo hai Phó chủ nhiệm, như vậy dù Thôi Khánh Đổng là Phó trưởng phòng thường vụ, nhưng cũng không có cách nào.
“Như vậy không thể nào được.”
Thôi Khánh Đổng giận dữ nghĩ, cô cảm thấy mình nhất định phải nghĩ cách thay đổi cục thế này mới được, nếu không, thời gian dài, trong Phòng số 2 mình sẽ không còn quyền lực nữa.
Ngồi trong phòng làm việc, Thôi Khánh Đổng bị tức giận đến thở dốc, vừa nghĩ trong lòng, mối quan hệ giữa cô ta và Phó trưởng ban Tạ Á Băng cũng không tồi, nhưng chuyện trong phòng ban, do Trưởng ban Triệu Nhạc làm chủ. Là thường ủy Tỉnh ủy, đối với quản lý ban tổ chức tự nhiên sẽ không có vấn đề, cho nên muốn thông qua Tạ Á Băng để Hàn Đông bị gì, điều này dường như là chuyện không thể.
- Xem ra, để Khánh Dương đi hoạt động một tí, có lẽ sẽ hiệu quả hơn.
Thôi Khánh Đổng cân nhắc trong lòng, hôm đó vì đón chào Hàn Đông, trong nhà hàng bắt gặp em trai Thôi Khánh Dương, ngày hôm sau Thôi Khánh Dương đã đến nhà cô ấy, kể lại mâu thuẫn giữa anh ta với Hàn Đông, do đó Thôi Khánh Đổng đối với chuyện của Hàn Đông cũng có tìm hiểu qua, tuy nhiên cũng biết Bảo Hoành Hồng con trai của Phó bí thư Tỉnh ủy Bảo Xuân Long cũng bất mãn với Hàn Đông, do đó cô ấy cảm thấy đây là mặt rất có lợi. Cô ấy xem ra, Phó bí thư nhiệm kỳ trước đột nhiên bị lật ngã, có lẽ không có quan hệ gì tới Hàn Đông, chủ yếu do Hàn Đông may mắn, nói cách khác, hắn cũng không có thực lực mạnh như vậy.
Nghĩ đến đây, Thôi Khánh Đổng liền nhấc điện thoại lên, gọi đến điện thoại của em trai cô ấy Thôi Khánh Dương.
Trước đó, Hàn Đông đã cho triệu tập mọi người mở cuộc họp nhân viên khảo sát.
Nhân viên đã quyết định xong, nhưng quy trình khảo xét và vấn đề kỷ luật cụ thể, Hàn Đông vẫn muốn tiếp tục nhấn mạnh một chút.
Hàn Đông không biết nhiệm kỳ trước của mình quản lý như thế nào, nhưng nếu mình đã là Trưởng phòng của phòng thứ 2, vậy thì cần dựa theo ý nguyện của mình để quản lý.
- Lần sát hạch này, nhân viên tham gia thẩm tra, nhất định phải nghiêm túc dựa theo quy định làm tròn nhiệm vụ của mình, ngoài ra tôi xin nói lại, bất kỳ một ai, trong quá trình thẩm tra, đều không được nhận bất cứ quà cáp gì, đây là kỷ luật sắt, nếu có người vi phạm, nhất định sẽ nghiêm túc xử lý.
Trong lúc nói chuyện, biểu hiện của Hàn Đông vô cùng nghiêm túc. Còn những người trong cuộc họp, toàn bộ đều nghiêm túc, chuyện cuộc họp trước đây, mọi người đều nghe nói qua, Phó chủ nhiệm văn phòng Mã Hoành Mẫn vì đi trễ, kết quả bị Hàn Đông đuổi ra khỏi phòng họp, ngay cả Trưởng phòng Thôi xin cũng không nể mặt.
Do đó mọi người cũng biết, Hàn Đông Trưởng phòng trẻ này, đối với công việc vô cùng nghiêm khắc, bởi vậy nhìn thấy Hàn Đông chuyên nhấn mạnh vấn đề kỷ luật, trong lòng cảm thấy, lần này vẫn phải cẩn thận, Hàn Đông vừa nhận chức, chắc chắn sẽ phải thị uy vài lần, mình không nên trở thành đối tượng chống lại hắn.
Sau đó, Hàn Đông bèn đến văn phòng của Thẩm Hàm Thần. Đem tình hình chuẩn bị báo cáo lại cho anh ấy, Thẩm Hàm Thần nghe vậy, mỉm cười nói:
- Ừm, Trưởng phòng Hàn chuẩn bị vô cùng chu đáo, bảy giờ sáng mai chúng tôi sẽ xuất phát, khoảng mười giờ rưỡi sẽ đến Vinh Châu.
Hàn Đông gật gật đầu:
- Tốt lắm, tôi quay về thông báo mọi người chuẩn bị.
Bận rộn với chuyện này, căn bản đã chuẩn bị hết những cái tương ứng.
Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc, trong lòng bất chợt cười lên, nghĩ trong lòng mình vừa rời khỏi thành phố Vinh Châu, nhanh như vậy phải quay về rồi, hơn nữa còn là thân phận của nhân viên thẩm tra để sát hạch. E là trong lòng của Bí thư Thành ủy Đàm Nghi Hào của thành phố Vinh Châu, thế nào cũng không ngờ đến.
Lúc vừa mới tan làm, di động của Hàn Đông vang lên, điện thoại do Chu Khải Kiệt gọi đến, anh ấy cười nói:
- Hàn Đông, ngày mai khi nào các anh đến sát hạch?
Hàn Đông cười nói:
- Khoảng hơn mười giờ thì tới.
Ban tổ chức Tỉnh ủy xuống sát hạch, đương nhiên phải thông báo cho đơn vị tương ứng, nếu không đến lúc đó người ta không có mặt, vậy còn sát hạch gì nữa. Điểm này lại không giống như âm thầm điều tra, cũng không cần bí mật tiến hành.
Chu Khải Kiệt cười ha hả nói:
- Nhận được thông tin, sắc mặt của Bí thư Đàm chúng tôi không được tốt lắm. Y cũng không ngờ rằng, anh nhanh như vậy quay về với một thân phận thế này.
Hàn Đông bình tĩnh cừơi, nói:
- Công việc cần thiết thôi, cũng không có gì cả.
Chu Khải Kiệt nói:
- Tôi nghĩ chắc y lo lắng lần này anh chống lại y.
Hàn Đông cười phá lên, nói:
- Tôi giống loại người như vậy sao, lần sát hạch này, tôi chỉ dựa theo quy trình bình thường tiến hành, tuyệt đối không có ý chống đối ai hết.
Sau đó, lời của Hàn Đông tuy nói như vậy, nhưng cũng xem như quy trình sát hạch bình thường, cũng có phân biệt nghiêm túc và qua loa, cùng một quy trình sát hạch, nếu nghiêm khắc một tí, chắc chắn sẽ khiến cho sát hạch viên áp lực quá lớn, cũng dễ dàng thấy vấn đề, nếu thả lỏng một chút, tự nhiên sẽ tốt hơn nhiều.
Tuy Hàn Đông không thể chống đối ai, nhưng nếu nghiêm túc mà sát hạch, kết quả chắc chắn sẽ không mấy tốt.
Sáng ngày hôm sau, nhóm sát hạch đã xuất phát.
Lúc xuất phát, Thẩm Hàm Thần cho gọi Hàn Đông lên xe của anh ta.
Ngồi trên xe, Thẩm Hàm Thần và Hàn Đông tiến thêm một bước bàn luận về chi tiết của cuộc sát hạch, trao đổi một tí tâm đắc, đối với Hàn Đông mà nói, cũng có tác dụng.
Ngoài ra, Thẩm Hàm Thần luôn trò chuyện với Hàn Đông trên xe, mối quan hệ giữa hai người, dường như vì thế cũng được kéo lại gần hơn.
Khoảng mười giờ, chiếc xe đã vào thành phố Vinh Châu.
- Trưởng ban Thẩm, đồng chí của thành phố Vinh Châu đang ở phía trước.
Thư ký của Thẩm Hàm Thần ngồi ở phía bên tay lái, lúc này quay đầu lại nói.
Thẩm Hàm Thần nói:
- Ừm, cho xe dừng lại đi.
Chiếc xe từ từ dừng lại, Hàn Đông thông qua cửa kính, nhìn thấy phía trước có một nhóm người đứng phía trước, là Bí thư Thành ủy Đàm Nghi Hào của thành phố Vinh Châu, phía sau anh ta, là cán bộ thường vụ Thành ủy.
Hàn Đông và Thẩm Hàm Thần xuống xe, Đàm Nghi Hào bèn đi lên trước, cất cao giọng nói:
- Chào mừng Trưởng ban Thẩm đến sát hạch thành phố Vinh Châu.
Thẩm Hàm Thần và Đàm Nghi Hào bắt tay nhau, khách khí nói với anh ta vài câu, sau đó lại nói với anh ấy:
- Vị này là đồng chí Hàn Đông, không cần tôi giới thiệu nữa chứ.
Hàn Đông lên trước, vẻ mặt mang theo nụ cười nhẹ, nói:
- Bí thư Thẩm, chào ngài.
- Ha ha, Trưởng phòng Hàn đúng là cán bộ ưu tú của thành phố Vinh Châu.
Đàm Nghi Hào cười lớn, đi lên trước đưa tay ra.
Vẻ mặt của Hàn Đông chỉ có nụ cười ôn hòa, bắt tay với anh ta một cái, biểu hiện của tên Đàm Nghi Hào này tuy không thấy gì, nhưng trong lòng chắc chắn rất tức giận.
Người thứ hai tiến lên là Chủ tịch thành phố Dương Lâm Sâm,mối quan hệ của người này với Hàn Đông cũng không có gì, vào lúc trước khi Hàn Đông còn là một Bí thư huyện, đã không thoải mái lắm với Hàn Đông, Hàn Đông rất nhanh trở thành Trưởng phòng, hơn nữa hiện giờ còn là Trưởng phòng của Ban tổ chức Tỉnh ủy, đây là bộ phận quan trọng chuyên sát hạch các thành phần trong thành phố.
Tuy nhiên, làm trong cơ quan, tất cả các ân oán, đều có thể hóa giải, chỉ cần có đủ lợi ích, đồng thời, các bất mãn khác, cũng có thể vùi sâu trong lòng. Làm càng tốt, lên chức càng cao, lòng dạ cũng càng sâu hơn, đương nhiên không dễ dàng bộc lộ tâm tư của mình.
- Chào Chủ tịch thành phố Dương.
Hàn Đông khách sáo nói.
Sau đó, Hàn Đông lại cùng nhóm người phía sau Chu Khải Kiệt bắt tay.
Trải qua một phen hàn thuyên, mọi người cùng nhau lên xe, sau đó xe hướng về khu vực của thành phố Vinh Châu.
Lần này Bí thư Thành ủy Đàm Nghi Hào của thành phố Vinh Châu ngồi trên xe của Thẩm Hàm Thần, còn Hàn Đông thì ngồi trong xe của mình.
Đến Thành ủy, mọi người cùng ngồi vào văn phòng Thành ủy. Là một trong những người phụ trách cuộc sát hạch này, Hàn Đông đương nhiên cũng ngồi vào vị trí ở giữa, các nhân viên sát hạch khác, chỉ được ngồi vào chiếc ghế bên cạnh.
Nhìn thấy các thường ủy Thành ủy ngồi đó, lại có cảm giác thân thiện.
Đây là lần đầu tiên Hàn Đông tham gia cuộc họp thường ủy Thành ủy thành phố Vinh Châu. Tuy nhiên lần này tham gia với thân phận là người ngoài cuộc.
Đàm Ngưng Hào là Bí thư Thành ủy. Trước tiên nên nói một tí, tỏ vẻ hoan nghênh nhóm sát hạch đến từ Ban tổ chức Tỉnh ủy.