Nghe thấy giọng của Hạ Kim Cường, Hàn Đông cười thầm, điện thoại bảo mình giúp đỡ với mục đích gì có thể nghĩ là biết.
- Chủ tịch Hạ, anh có chỉ thị gì?
Hàn Đông cười hỏi, trước khi Hạ Kim Cường chưa có biểu hiện cụ thể gì Hàn Đông đương nhiên phải khách khí.
Hạ Kim Cường nói:
- Là như vậy, tôi nghe nói khảo sát lần này rất nghiêm túc vì thế gọi chào lão đệ trước.
Nghe thấy Hạ Kim Cường nói Hàn Đông cũng hiểu, chắc anh cũng nghe nói mình đang khảo sát ở thành phố Vinh Châu cho nên lo lắng mấy người có quan hệ tốt với anh sẽ bị ảnh hưởng vì thế chào đón trước.
Nhưng Hàn Đông có chút nghi ngờ, lẽ nào hai người Hạ Kim Cường nhắc tới thực sự có vấn đề, nếu không anh chào đón trước làm gì, lúc này Hạ Kim Cường lại nói:
- Hàn lão đệ, tôi nói thực với cậu tôi đến Tân Châu cũng được một thời gian rồi nhưng tình hình Tân Châu rất phức tạp, muốn làm chút chuyện thực sự rất khó.
- Hóa ra anh ta ở Tân Châu bị chèn ép quá cho nên muốn mình giúp anh ta.
Hàn Đông nghĩ thầm, miệng khách khí nói:
- Chủ tịch Hạ tôi sẽ chú ý.
Hạ Kim Cường nói:
- Vậy cảm ơn lão đệ.
Tổng thể mà nói thái độ của Hạ Kim Cường vẫn rất khách khí nhưng việc anh ta đã nhờ Hàn Đông lại không có cách nào làm giúp được, đương nhiên nếu là việc không vi phạm nguyên tắc thì Hàn Đông cũng không sao, nếu là việc vi phạm nguyên tắc thì Hàn Đông chỉ có thể nói bất lực.
Tắt điện thoại, Hàn Đông không kìm nổi cảm thán:
- Khó trách vị trí phòng cán bộ số hai nóng như vậy. Mình vừa mới khảo sát 1 ngày đã có hai người gọi đến hỏi thăm, nếu đổi lại là người khác chỉ cần nhẹ nhàng là có thể kết giao với một vài nhân vật có thực quyền, tương lai phát triển của bản thân cũng có thể có được sự hỗ trợ.
Nhưng Hàn Đông không giống người phụ trách khác, cái Hàn Đông cần là càng nhiều kinh nghiệm tôi luyện năng lực của bản thân, thì vấn đề nâng cao tương lai không phải suy nghĩ nhiều. Chỉ cần Hàn Đông có năng lực có thể làm ra chiến tích thì anh sẽ được thăng chức.
Buổi chiều việc khảo sát chính thức bắt đầu.
Mới đầu Hàn Đông vẫn nhấn mạnh tính kỷ luật của việc khảo sát đồng thời tiến hành phân công công việc, hắn cùng Thẩm Hàm Thần vẫn nhằm mấy cán bộ chính tiến hành khảo sát.
Hạ Kim Cường đã đánh tiếng trước hai người, một là phó chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố, một là trưởng ban tuyên giáo, đối với điều này Hàn Đông cũng không nói việc này với bất kỳ ai, dù sao việc khảo sát là bắt buộc tuân theo quy tắc một cách nghiêm túc.
Do đã có kinh nghiệm khảo sát từ hôm qua nên việc khảo sát hôm nay tiến độ nhanh không ít.
Trong việc khảo sát Hàn Đông cảm thấy sự phát triển hai năm nay của thành phố Tân Châu không được tốt lắm, đương nhiên các công trình cũng có một vài nhưng đây chỉ là thứ biểu hiện bề mặt, đặc biệt là công tác phương diện dân sinh làm rất không tốt. Từ mặt biểu hiện có thể thấy một vài số liệu mặc dù không tồi nhưng đằng sau số liệu phản ánh chỉ là cả thành phố chồng chất tăng trưởng kinh tế, trong đó sự tăng trưởng bất động sản chiếm bộ phận rất lớn, chính vì như vậy Hàn Đông cảm thấy sự phát triển kinh tế của thành phố Tân Châu có vấn đề.
Đương nhiên, khảo sát lần này việc phát triển kinh tế không phải là trọng điểm, cho nên Hàn Đông suy nghĩ mấy điều này chủ yếu là mượn cớ khảo sát để nhìn từ nhiều góc độ tính toán bộ máy cấp 1 của thành phố, nên chú trọng nội dung công việc các phương diện đó. Hàn Đông bây giờ mặc dù là trưởng phòng cán bộ số hai, nhưng Hàn Đông tương lai vẫn tiến xa hơn, chức vụ lãnh đạo cấp 1 thành phố Hàn Đông cũng chắc sẽ trải qua. Bây giờ Hàn Đông lấy thân phận của người bên cạnh quan sát để tính toán tìm hiểu tình hình công việc của cán bộ cấp 1 thành phố, điều này đối với việc thăng cấp sau này thực sự có sự giúp đỡ không nhỏ.
Hơn 6 giờ chiều công việc khảo sát đã hoàn thành rồi. Hàn Đông tổng kết lại tình hình trong hai người mà Hạ Kim Cường nhắc cho mình thì công việc của phó chủ tịch thực hiện quả thực không ra sao, nêu phân cấp công tác khảo sát thì công việc của anh ta nhiều nhất chỉ có thể tính là trung hạ đẳng, thậm chí không được xư1ng chức.
- Khó trách Hạ Kim Cường rào đón trước với mình, xem ra anh ta cũng biết tình hình thực thế.
Hàn Đông nghĩ thầm. Nhưng nếu khảo sát ra rồi đến lúc đó Hàn Đông viết báo cáo liên quan đến thành phố Tân Châu đương nhiên chỉ có thể căn cứ theo tình hình thực tế để viết, trước mặt Hạ Kim Cường Hàn Đông cũng không khuếch đại thậm chí có thể không để anh ta đột ngột đề xuất nhưng đánh giá nhất định phải thực sự cầu thị.
Buổi tối khi ăn cơm Hạ Kim Cường mời rượu Hàn Đông 2 lần đồng thời còn dành thời gian nói cho Hàn Đông, làm Hàn Đông phải chú ý.
Cũng có thể thấy vị phó chủ tịch kia rất quan trọng đối với Hạ Kim Cường.
Hàn Đông chỉ có thể ậm ừ cũng không dễ từ chối trước mặt.
Ăn cơm xong nghỉ ngơi chút mọi người liền lái xe tới thành phố Phù Thành, ngày mai phải khảo sát thành phố Phù Thành, bây giờ lái xe tới đó ở, như vậy ngày mai có thể khảo sát xong, sau đó quay về Thục đô.
Xe tới nơi đã là gần một giờ tối, tìm được khách sạn mọi người nghỉ ngơi luôn.
Sáng ngày hôm sau, đúng 9 giờ tất cả tiến vào thành ủy Phù Thành
Ủy viên của Phù Thành cũng không ngờ tiểu đội khảo sát lại tới nhanh như thế, họ cứ nghĩ đội khảo sát sáng nay mới từ Tân Châu tới.
Cùng nói chuyện với bí thư thành ủy Phù Thành một lát, hắn liền mở cuộc họp thường vụ, trong cuộc họp sẽ truyền đạt tinh thần khảo sát của tổ chức tỉnh ủy, mà Hàn Đông cũng giới thiệu cho mọi người quy tắc của việc khảo sát, đồng thời tiến hành phân công công việc.
Đối với nhân vật Hàn Đông này mọi người cũng không lạ lẫm, dù sao Hàn Đông trước ở thành phố Vinh Châu cũng có nhiều thành tích lớn, bản thân có danh tiếng không nhỏ, mặt khác Hàn Đông ở trường Đảng tỉnh ủy học những bài văn viết không chỉ có được sự biểu dương của bí thư tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện mà còn được làm tài liệu tham khảo để mọi người học tập. Đối với chỉ thị của bí thư tỉnh ủy các nơi đều vô cùng coi trọng, mở hội nghị để tất cả cùng học tập theo, còn yêu cầu mọi người viết ra học tập. Mặt khác bài văn này của Hàn Đông sau này còn là tài liệu tham khảo của trung ương, nghe nói trung ương cũng khen hết lời. Bây giờ Hàn Đông lại là trưởng phòng số 2 của ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, đối với mọi người mà nói chức vụ này vô cùng quan trọng, mọi người ai cũng không dám coi thường.
Chỉ có điều mặc dù mọi người trước đó đều nghe nói tên của Hàn Đông nhưng hôm nay lại là lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Đông, thấy hắn trẻ như vậy mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Trong số mọi người chỉ có bí thư đảng ủy công an Kiều Hiếu Nghĩa là rất quen với Hàn Đông. Lần này Hàn Đông dẫn đội khảo sát tới trong lòng ông cũng rất cảm thán, nhớ hồi đó mình không đồng ý hắn và Kiều San San kết bạn, cảm thấy tên tiểu tử này thích đùa giỡn, tương lai chắc chắn không tiến được xa hơn, ai biết Hàn Đông lại thăng chức nhanh như vậy, phó chủ tịch huyện, chủ tịch huyện, bí thư huyện ủy rồi tới thẳng vị trí trưởng phòng số hai của ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy. Bây giờ Kiều Hiếu Nghĩa cũng không phản đối Hàn Đông và Kiều San San qua lại, thậm chí hi vọng chuyện của họ sớm thành, chỉ là hình như phía Hàn Đông còn có chút vấn đề, không gấp được.
- Sự ủng hộ của Triệu Nhạc đối với hắn không nhỏ.
Kiều Hiếu Nghĩa trong lòng nghĩ thầm, anh bây giờ đã biết chính xác sau lưng Hàn Đông là sự ủng hộ của Triệu Nhạc, đương nhiên anh không ngờ Hàn Đông ngoài ra còn có hoàn cảnh thâm hậu. Cuộc khảo sát ở Phù Thành vẫn làm theo cách đã tiến hành ở hai nơi trước, thông qua khảo sát Hàn Đông cảm thấy bí thư thành ủy Phù Thành Tiêu Vọng Nhạc là cán bộ rất có đầu óc, điều này cũng khó trách Phù Thành mấy năm nay phát triển nhanh như vậy. Tiêu Vọng Nhạc ở Phù Thành từ phó chủ tịch thành phố, phó bí thư, chủ tịch tới bí thư thành ủy, tổng cộng làm được mười năm, đối với sự phát triển của Phù Thành có tác động xúc tiến rất quan trọng. Sau khi khảo sát kết thúc Hàn Đông rất vui vẻ cùng nói chuyện với Tiêu Vọng Nhạc, để hiểu anh hơn.
Đương nhiên Tiêu Vọng Nhạc cũng hiểu Hàn Đông hơn, anh thấy Hàn Đông trẻ như vậy quả nhiên danh bất hư truyền, có vấn đề gì đều hiểu một cách thâm sâu, một số vấn đề Hàn Đông đưa ra cũng là anh chưa từng nghĩ qua.
- Trẻ người như vậy thật không đơn giản.
Tiêu Vọng Nhạc trong lòng nghĩ thầm.
Hàn Đông nói chuyện cùng Tiêu Vọng Nhạc cũng giác ngộ ra nhiều điều, thu hoạch được không ít.
Tầm 11 giờ Hàn Đông đứng lên cáo từ anh chuẩn bị đi tìm hiểu tình hình khảo sát những người khác.
Tiêu Vọng Nhạc đích thân tiễn Hàn Đông ra cửa, bắt tay Hàn Đông tỏ vẻ rất khách khí, một mặt là vì Hàn Đông là một trong những người khảo sát lần này, mặt khác anh cảm thấy Hàn Đông mặc dù còn trẻ nhưng đầu óc không đơn giản, vì thế cũng muốn kết thân với cán bộ có tiềm lực phát triển như vậy.
Lúc này một người đàn ông từ thang máy bước tới, nhìn thấy cảnh này không khỏi ngạc nhiên.
Cùng lúc đó Hàn Đông cũng nhìn thấy người này, anh chính là bí thư thành Đòan Phù Thành Tôn Căn Tiến.
- Tên tiểu tử này tại sao lại tới thành Phù?
Tôn Căn Tiến trong lòng nghĩ thầm.
Anh đến gặp Tiêu Vọng Nhạc ai ngờ gặp Hàn Đông và Tiêu Vọng Nhạc đang đứng với nhau, giữa anh và Hàn Đông có chút khúc mắc đặc biệt là việc Hàn Đông theo đuổi Kiều San San càng làm anh buồn bực. Vì thế khi ở trường Đảng tỉnh ủy Tôn Căn Tiến đã có quan hệ không tốt lắm với Hàn Đông, đồng thời còn muốn thông qua phó giám đốc sở văn hóa tỉnh Vưu Thụy Cường để đả kích Hàn Đông. Bây giờ thấy thái độ bí thư thành ủy Tiêu Vọng Nhạc với Hàn Đông có vẻ không tồi, điều này làm Tôn Căn Tiến trong lòng không thoải mái.
Nhưng đã gặp rồi Tôn Căn Tiến cũng không thể coi như không nhìn thấy, vì thế bước lên trước nói:
- Chào bí thư Tiêu.
Lập tức anh lại chào Hàn Đông với vẻ khó chịu:
- Chào trưởng phòng Hàn.
Hàn Đông cười gật đầu:
- Chào bí thư Tôn.
Nhìn thấy Hàn Đông dáng vẻ như vậy Tôn Căn Tiến trong lòng rất buồn bực, nhưng trên mặt chỉ có thể cười nhẹ nhàng.
Tiêu Vọng Nhạc cười ha ha:
- Trưởng phòng Hàn, bí thư Tôn hai người cùng học trường Đảng mà, chiều nay tiểu Tôn đừng ngủ cùng nhau ăn cơm, có thể phục vụ trưởng phòng Hàn.