Người Cầm Quyền

Chương 91: Nói chuyện với phòng tổ chức




Trong lòng Hàn Đông khẽ động, Trương Trường Hà nói là thật sao? Sau khi hắn đi theo Hoàng Văn Vận vào phòng làm việc, bí thư Hoàng cũng không ngồi xuống chiếc ghế sau bàn làm việc mà tùy ý ngồi xuống ghế sa lông, lấy thuốc ra ngậm trên miệng, tất nhiên Hàn Đông sẽ nhanh chóng châm lửa cho lãnh đạo.
Hoàng Văn Vận hút thuốc rồi dùng ánh mắt thỏa mãn nhìn Hàn Đông, hắn cười nói:
- Rất tốt, làm ra thành tích mà không quá kiêu ngạo, ngồi xuống đi.
Hàn Đông ngồi xuống nửa mông trên ghế sa lông, thân người hơi nghiêng về phía trước, hắn mỉm cười nói:
- Bí thư Hoàng, tôi nào dám kiêu ngạo, mà tôi cũng chỉ làm ra chú thành tích mà thôi, đều là có được dưới sự lãnh đạo của bí thư Hoàng.
Hoàng Văn Vận cười nhạt một tiếng nói:
- Trong mắt tiểu tử cậu có còn lãnh đạo nữa không? Tối qua cậu không nghe tôi nói rõ ràng sao? Sao cậu không báo cáo chuyện tập đoàn Kỳ Vọng đến khảo sát cho lãnh đạo tương quan?
Trước đó Hoàng Văn Vận đã tiếp kiến Thẩm Tòng Phi, cũng thuận tiện để ch hắn dùng toàn lực phụ trách chuyện tiếp đãi tập đoàn Kỳ Vọng, tốt nhất là để cho bọn họ đầu tư nhiều hơn. Kết quả là Thẩm Tòng Phi không biết gì cả, sau khi biết rõ thì Thẩm Tòng Phi cũng nói hai câu bất mãn với Hàn Đông.
Hàn Đông không thể ngờ Hoàng Văn Vận sẽ nhắc đến đặc điểm này, hắn giải thích:
- Bí thư Hoàng, tôi xin làm kiểm điểm, chủ yếu là sự kiện của tập đoàn Kỳ Vọng quá đột nhiên, trước đó tôi chỉ thông qua sự giới thiệu của bạn bè, vì thế kỳ vọng là không quá lớn. Tối qua nhận được tin thì đã khuya, vi vậy mà định để sang ngày hôm nay mới báo cáo. Tám giờ sáng nay tôi điện thoại cho chủ tịch Thẩm để báo cáo kết quả công tác, kết quả là thư ký Trịnh nói anh ấy có việc, để cho tôi điện thoại lại sau mười một giờ.
Hoàng Văn Vận nghe xong lời giải thích của Hàn Đông thì hừ một tiếng từ chối cho ý kiến:
- Sau này phải tôn trọng lãnh đạo, có chuyện gì phải báo cáo cho kịp thời.
Hàn Đông khẽ cúi người nói:
- Tôi sẽ nhớ kỹ, bí thư Hoàng.
Hoàng Văn Vận lúc này mới nở nụ cười thỏa mãn, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn:
- Hàn Đông, vốn cậu chỉ là thay mặt chủ tịch thị trấn, còn phải cần thời gian dài rèn luyện, nhưng khoảng thời gian qua cậu làm tốt công tác, rất có thành tích. Suy xét đến sự cấp bách trong việc phát triển kinh tế thị trấn Triệu Hoa, vì vậy tôi chuẩn bị cho cậu tiếp nhận vị trí bí thư thị trấn Triệu Hoa, cậu có ý kiến gì không?
Hàn Đông thàm cười khổ, không thể ngờ Hoàng Văn Vận lại trực tiếp nói ra, hơn nữa lại hỏi mình có ý kiến gì không, giống như chỉ như vậy mới hiểu được ý kiến của mình vậy Nhưng may mà hắn đã được Trương Trường Hà nhắc khéo trước đó, vì vậy mà cũng không quá mức kinh ngạc và bối rối, trong mắt hắn lóe lên chú cảm kích, hắn nói:
- Tôi hoàn toàn phục tùng sự sắp xếp của tổ chức, kiên quyết làm tốt công tác bản chức.
Hoàng Văn Vận rất thỏa mãn với biểu hiện của Hàn Đông, người này có năng lực lại không kiêu ngạo nóng nảy, cán bộ trẻ được như vậy là rất ít. Hơn nữa với khi độ của người này thì người thường khó thể so sánh được, nếu là kẻ khác, chỉ trong thời gian ngắn được đưa từ vị trí thay mặt chủ tịch thị trấn làm bí thư thị trấn, đã sớm kích động đến mức nói năng lắp bắp rồi.
- À, thái độ của cậu cũng rất tốt, tuy cậu đến thị trấn Triệu Hoa cũng chưa lâu nhưng thành tích lại rõ ràng trong mắt các vị lãnh đạo huyện ủy, căn cứ vào nguyên tắc có lợi cho sự phát triển của Triệu Hoa, vì vậy tôi mới đề nghị cho cậu làm bí thư thị trấn, những nhân tuyển cho các vị trí khác sẽ có điều chỉnh tương ứng. Tuy chức vị của cậu có biến hóa nhưng sẽ không có nhiều thư giản, cậu phải nắm các công tác tương quan của nhà máy rượu An Khê, đồng thời cậu cũng phải làm tốt các công tác khác. Bí thư thị trấn sẽ có trách nhiệm nặng nề hơn chủ tịch thị trấn, các phương diện cần phải suy xét cũng rộng hơn, hy vọng cậu không làm tôi thất vọng.
Hàn Đông biết rõ, dựa vào tình huống của mình, có thể đi về phía trước làm bí thư thị trấn, nếu không được sự ủng hộ của bí thư Hoàng thì hoàn toàn không thể nào, vì vậy mà trong lòng hắn rất cảm kích. Dù sao thì dưới tình huống không biết thân phận của hắn, chỉ vì tán thưởng hắn mà bí thư Hoàng lại ủng hộ như vậy, rõ ràng là cực kỳ khó có được. Vì vậy mà hắn cảm kích nói:
- Cảm tạ bí thư Hoàng tín nhiệm, tôi sẽ dùng toàn lực làm tốt các hạng mục công tác, tranh thủ để cho công tác của thị trấn Triệu Hoa phát triển một nấc mới.
Hoàng Văn Vận khẽ gật đầu nói:
- À, cần làm tốt vấn đề kinh tế, đồng thời cũng đẩy mạnh công khai công tác hành chính, tôi đang chờ kinh nghiệm tổng kết của cậu.
Hàn Đông nói:
- Bí thư Hoàng, về chuyện chọn thôn làm thí điểm công khai công tác hành chính thì tôi đã làm xong, sau này cháu chuẩn bị thiết lập quy tắc, sẽ tổ chức tọa đàm với thôn dân, trưng cầu ý kiến của bọn họ, sau đó sẽ chính thức bắt đầu.
Hoàng Văn Vận hít vào một hơi thuốc nói:
- À, rất tốt, thái độ của cậu rất tốt. Cải cách chính là ném đá qua sông, vì vậy cũng không phải cứ liên tục tiến mạnh, đặc biệt là những sự vật tân sinh, càng cần phải đối đãi thận trọng. Cậu cần phải chú ý các công tác thực tế, không thể chỉ biết làm ra vẻ mà thôi, còn những thứ khác, huyện ủy sẽ toàn lực giúp đỡ cậu.
Nhận được sự giúp đỡ của Hoàng Văn Vận, trong lòng Hàn Đông tràn đầy niềm tin. Chính hắn vốn nắm giữ thế cục ở thị trấn Triệu Hoa, bây giờ lại được đề bạt làm bí thư thị trấn, sau này sẽ càng thuận tay hơn trong công tác. Hắn tự giác không hỏi sắp xếp ai là chủ tịch thị trấn và chủ nhiệm văn phòng thị trấn, trên vấn đề nhân sự thì người làm cấp dưới cũng không nên can thiệp dù cho lãnh đạo có tán thưởng thế nào, nếu không sẽ làm cho lãnh đạo sinh ra cảm giác được sủng ái mà kiêu ngạo, như vậy càng không đẹp.
- Được rồi, vấn đề nhân sự cứ nói đến đây thôi, còn vấn đề bổ nhiệm cậu còn phải được thông qua ở hội nghị thường ủy huyện ủy mới được, cậu nên có chuẩn bị tâm lý cho tốt.
Hoàng Văn Vận kết thúc cuộc nói chuyện, hắn nói:
- Giữa trưa tôi sẽ chiêu đãi người của tập đoàn Kỳ Vọng, cậu cũng tranh thủ tham gia, cậu cũng nên hỏi thăm chủ tịch Thẩm, để xem bọn họ đã kết thúc hay chưa, nếu đã kết thúc quá trình tiếp kiến thì đến nhà khách dùng cơm.
Trương Trường Hà trước đó đưa Ngưu Chí Không và quản lý Hà đến phòng làm việc của Thẩm Tòng Phi, sau khi trở về hắn luôn đứng bên ngoài, lúc này nghe thấy lời nói của Hoàng Văn Vận thì tranh thủ điện thoại hỏi thư ký của Thẩm Tòng Phi là Trịnh Vĩnh Trung, nhận được kết quả là hai bên vừa nói chuyện xong.
Hàn Đông nói:
- Bí thư Hoàng, lần này tổ khảo sát của tập đoàn Kỳ Vọng còn có bảy người đang ở trong khách sạn.
- À, Tiểu Hàn nhắc nhở rất tốt, Tiểu Trương, cậu và Hàn Đông đi sắp xếp.
Hoàng Văn Vận thỏa mãn nói.
Lúc này Hàn Đông và Trương Trường Hà cùng xuống lầu, trước đó nói một tiếng với đám người Ngưu Chí Không, sau đó mới cùng lái xe đến đưa đám người Lữ Nam Phương và nhà khách. Khi dùng cơm, Ngưu Chí Không và quản lý Hà tất nhiên không khỏi nói vài lời có ích cho Hàn Đông, vì vậy mà Hoàng Văn Vận lại tiếp tục khen ngợi Hàn Đông vài câu.
Hàn Đông rất vui vẻ, hắn thấy Thẩm Tòng Phi cười híp mắt thì cảm thấy có chút buồn bực, chỉ sợ trong lòng đối phương rất bất mãn với mình.
Sau khi cơm nước xong thì Hàn Đông dựa theo yêu cầu của Hoàng Văn Vận, tạm thời đi theo đoàn khảo sát, vì vậy mà hắn đưa mọi người ra ngoài tìm quán trà ngồi nói chuyện.
Bốn giờ chiều, âm báo nghe điện thoại vang lên, hắn lấy ra xem, là số điện thoại của phòng tổ chức, vì vậy mà không khỏi chấn động tinh thần, xem ra hội nghị thường ủy đã mở xong.
Hàn Đông dùng điện thoại của Lữ Nam Phương để gọi đi, hắn chợt nghe thấy âm thanh trầm thấp của thường ủy huyện ủy, trưởng phòng tổ chức Tôn Nghĩa Phương:
- Đồng chí Hàn Đông phải không? Cậu lập tức đến phòng tổ chức một chuyến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.