Người Nguyện Bắt, Tôi Nguyện Theo

Chương 6:




Lại nói khi nào thì Phạm Tiểu Khanh chân chính biến thành bang chủ phu nhân, cái này phải kể tới hoạt động đêm thất tịch.
Hoạt động đêm thất tịch là một trận tranh tài phu thê, kể cả kết hôn trong ngày hôm đó cũng có thể tham gia hoạt động này, do hệ thống rút thăm ngẫu nhiên lựa chọn các tuyển thủ tiến hành PK.
Vì vậy, chiều hôm ấy Phạm Tiểu Khanh vừa vào game đã thấy [Phồn Hoa Tam Thiên] đang ngồi xổm canh ở vị trí cô logout hôm qua. Vừa thấy cô online đã vội vàng lôi tọa kỵ ra mời cô cùng cưỡi.
Phạm Tiểu Khanh cứ thế tự nhiên bị vác lên ngựa mang tới miếu Nguyệt lão.
Cô nhìn một đám người láo nháo trước miếu Nguyệt lão, nghi ngờ nhìn [Phồn Hoa Tam Thiên], đỉnh đầu chảy xuống ba vạch đen, im lặng dòm người trước mặt.
Bộ dạng [Phồn Hoa Tam Thiên] lại rất tự nhiên, kéo cô tới dưới tàng cây lớn cạnh miếu Nguyệt lão hỏi: “Có còn muốn làm bảo tiêu của anh không?”
Phạm Tiểu Khanh vốn phải rất vui sướng nói không muốn, nhưng ngón tay đặt trên bàn phím lại đột nhiên chần chờ, một lúc lâu sau mới chậm chạp cho một câu không liên quan mấy, “Cũng được…”
[Phồn Hoa Tam Thiên] biết cô đã nhìn thấy, lại nói: “Cho em một cơ hội.”
Phạm Tiểu Khanh nháy mắt mấy cái, cảm thấy hứng thú, “Thật? Tôi đã sớm trông ngày ngóng đêm muốn thoát khỏi ma trảo của anh.”
[Phồn Hoa Tam Thiên] ngẫm nghĩ một lát mới nói tiếp: “Kết hôn đi, thắng tranh tài phu thê đêm nay thì em không cần làm bảo tiêu của anh nữa.”
Tuy thời gian này Phạm Tiểu Khanh đã biết [Phồn Hoa Tam Thiên] là một vị nham hiểm đen tối, nhưng lật đi lật lại mấy câu này cũng không tìm ra một xíu tì vết nào, cô vội vàng kéo người đến trước mặt Nguyệt lão muốn kết hôn.
Kết hôn cần tơ hồng và điểm thân mật, tơ hồng thì [Phồn Hoa Tam Thiên] có lâu rồi, điểm thân mật… anh sờ cằm cười tủm tỉm, trói bên cạnh người một thời gian như thế mà không có điểm nào thì anh thật sự nên đi úp mặt vào tường kiểm điểm bản thân.
Cho nên, người nào đó đã tiến vào bẫy mà vẫn hồn nhiên không biết, vui mừng kéo anh đi PK.
Khoảng thời gian này kết đội đi phó bản với Tam Thiên đều là cô gánh phần chém quái, kỹ thuật luyện tới thành thục từ lâu rồi, vì thế Phạm Tiểu Khanh vùng lên đánh một trận cực đẹp mắt, tuy cuối cùng không đạt hạng nhất nhưng cũng đứng thứ ba.
[Phồn Hoa Tam Thiên] thấy danh phận của mình chính thức rồi, hài lòng xoa đầu nữ kiếm khách, cười đầy thỏa mãn.
Phạm Tiểu Khanh còn đang đắm chìm trong sự hưng phấn khi thoát khỏi [Phồn Hoa Tam Thiên], nhìn thấy trên đỉnh đầu mình hiện mấy chữ “Nương tử của Phồn Hoa Tam Thiên” đỏ chót liền hết cười nổi.
… Mẹ nó, bị gài rồi!!!
[Phồn Hoa Tam Thiên] thấy cô rốt cuộc phản ứng kịp rồi, lập tức cười càng kiêu ngạo hơn, “Tiểu Khanh, em có cảm nhận gì với thân phận mới của mình?”
Tình lữ vừa kết hôn xong sẽ được Nguyệt lão chúc phúc, mà chúc phúc biến thái này chính là, trong một tháng, bất kể là nguyên nhân gì cũng không thể ly hôn, nói cách khác… Phạm Tiểu Khanh có muốn cưỡng chế ly hôn cũng phải chờ một tháng sau.
Một chút xíu xiu áy náy sinh ra vì thoát được [Phồn Hoa Tam Thiên] tiêu tan thành mây khói, cô khí phách khiêng đại đao phát cuồng chém chết [Phồn Hoa Tam Thiên] ngay trước mặt bang chúng vừa kết đoàn tới chúc mừng.
Phạm Tiểu Khanh thổi thổi máu dính trên đại đao, âm hiểm cười, “Đêm tân hôn, cho đại đao thấy ánh sáng một chút.”
Tân lang vô tội ngã xuống đất không dậy nổi: “…”
Các bang chúng trợn mắt há mồm: “…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.