Người Thao Túng

Chương 5: Giáo Phái (4)




Miêu Miêu ngồi chờ đợi ở trước phòng giáo hoàng một lúc, những người xung quanh đều lần lượt hỏi tại sao cô không vào và ca tụng về Thiện Tâm Giáo cũng như giáo hoàng của họ. Cô phải giải thích với từng người là mình đang đợi bạn.
“Đường Mộc Nhi làm gì thế nhỉ? Chẳng lẽ lại nhã nhặn hỏi rằng anh ta có bị tẩy não hay không?” Miêu Miêu biết điều đó rất kì quặc nhưng cô nghĩ có thể Đường Mộc Nhi sẽ làm thế thật.
Điện thoại của Miêu Miêu đổ chuông, là cuộc gọi tới từ Đường Mộc Nhi.
“Oa oa, tớ đi lạc mất rồi. Chỗ này lớn quá.” Đường Mộc Nhi nói.
“Cậu đang ở đâu?”
“Ừm, chỗ này có tường và tường.”
“Chỗ nào cũng có tường mà. Cậu cứ đi theo tổ tiên mách bảo, đây là chốn linh thiêng, có lẽ sẽ hiệu nghiệm đấy.” Miêu Miêu nói.
“Được, vậy cậu ra cổng trước đi, tớ sẽ gặp cậu tại đó.” Đường Mộc Nhi đáp.
Theo ý kiến của Miêu Miêu, Đường Mộc Nhi thầm cầu nguyện để ông nội dẫn đường cho cô. Kết quả là đi đến một ngõ cụt.
“Ông nội không đáng tin gì cả. Mà tại sao lại phải xây cái ngõ cụt này nhỉ?” Đường Mộc Nhi cảm thấy hơi kì lạ. Cô nghĩ tới một lối đi bí mật được đặt tại đây. Nơi này là ngõ cụt nên sẽ không ai tới cả, có thể lén lút ra vào từ chỗ này.
Cô bước tới quan sát bức tường thì nghe thấy giọng nói của giáo hoàng phía sau lưng “Cô gái, sao cô còn chưa rời đi? Chẳng lẽ cô không biết sợ à?”
“Sợ chứ.” Đường Mộc Nhi liền quay lại nói “Nhưng chỗ này rộng quá, tôi không tìm được đường ra.”
Anh ta nhìn cô với vẻ nghi ngờ, nhưng vẫn quyết định tránh giao chiến “A Bân, cậu dẫn cô ta ra ngoài.”
Người tên A Bân ra hiệu cho cô đi theo sau, Đường Mộc Nhi liền nhanh chóng chạy tới. Việc giáo hoàng xuất hiện ở đây càng củng cố thêm giả thuyết lối đi bí mật của cô, bởi vì không có lí do nào khác để anh ta tới đây.
Cuối cùng Đường Mộc Nhi cũng đã tới cổng của nhà thờ. Miêu Miêu vẫy tay với cô và bước lại nói “Việc đi vào nhà thờ mà không gia nhập Thiện Tâm Giáo làm chúng ta như người ngoài hành tinh vậy, mọi người nhìn tớ như kiểu sao lại có người như thế này.”
“Tớ hiểu, chúng ta rời khỏi đây đã rồi tớ sẽ nói với cậu sau.” Đường Mộc Nhi muốn nhanh chóng ra khỏi đây trước.
Cả hai tới một quán nước và bắt đầu bàn về Thiện Tâm Giáo. Đường Mộc Nhi nói “Tớ chắc rằng những người ở đó đều bị tẩy não, họ không thật tâm gia nhập tổ chức đó.”
“Tớ biết ngay mà, không thể có chuyện kì lạ như vậy được. Nhưng làm vậy thì được gì? Chẳng lẽ để làm việc tốt thôi à?” Miêu Miêu thấy kì lạ.
“Tớ không nghĩ một người có thiện tâm lại thực hiện việc tốt theo cách cực đoan như vậy. Tớ cho rằng những việc tốt của Thiện Tâm Giáo chỉ là trò che mắt mà thôi. Có thể họ còn có các hoạt động khác phía sau.” Đường Mộc Nhi nói, nhưng bây giờ thế lực của họ quá lớn, lại có danh tiếng tốt, những suy nghĩ của cô chắc chắn sẽ không được tán đồng.
“Thật là tức mà, những chuyện thế này lại xảy ra được. Chúng ta dù có biết sự thật cũng không làm được gì.” Miêu Miêu thấy không vui nhưng cô nhanh chóng vui vẻ trở lại “Thôi, mặc kệ họ. Chúng ta tiếp tục chuyến du lịch đến những vùng rùng rợn nào.”
Đường Mộc Nhi cũng không muốn việc này làm mất vui, cô gạt nó sang một bên và tiếp tục chuyến đi với Miêu Miêu.
Tại nhà thờ, giáo hoàng của Thiện Tâm Giáo, Trình Vương Sinh trở lại căn phòng giáo hoàng qua lối bí mật. Anh ta khá bất ngờ khi đụng độ một đối thủ có pháp thuật, Trình Vương Sinh đã nghĩ đó là quyền năng độc tôn của mình.
Anh ta nhìn lên bức tranh giữa phòng, đó là bức tranh chân dung vẽ một người đàn ông trung niên với khuôn mặt hiền hòa. Trình Vương Sinh nói “Cô ta là một thầy trừ ma, pháp lực và kiến thức có vẻ không tầm thường. Thả cô ta đi có lẽ có chút mạo hiểm, nhưng tình hình gấp gáp không thể xử lý cô ta tại đây mà không để lại dấu vết được.”
Ngồi xuống ghế, Trình Vương Sinh mở máy tính lên và mở ứng dụng nhắn tin lên. Anh ta có một người bạn với tài khoản mạng xã hội là Orchid123.
Thiện Tâm (tài khoản mạng xã hội của Trình Vương Sinh): Tôi có gặp một kẻ có pháp thuật đang muốn phá hoại giáo phái của tôi, cô có biết cách nào để đối phó không?
Không lâu sau đã có tin nhắn phản hồi.
Orchid123: Kẻ đó đã làm những gì?
Thiện Tâm: Ả ta có thể làm người khác suy yếu bằng một lá bùa dán trên trán, và còn biết về vẽ trận pháp nữa.
Orchid123: Có vẻ là một đối thủ khó nhằn, anh yên tâm, tôi sẽ giúp anh nếu có thể. Mặc dù không thể trực tiếp đối phó với kẻ thù, nhưng tôi có thể cung cấp thông tin cho anh.
Thiện Tâm: Cảm ơn cô. Tôi chắc chắn sẽ tiếp tục xây dựng Thiện Tâm Giáo ngày càng vững mạnh.
Orchid123: Không có gì. Để xã hội ngày càng tốt đẹp thì chút công sức có đáng là gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.