o
Ngày 12 tháng 2, sinh nhật Túc Minh Khiêm.
Hệ thống đã bắt đầu cập nhật từ sáng ngày 11, đổi mới liên tục 24 tiếng mới mở đăng nhập vào chín giờ sáng ngày 12.
Trong năm phút sau đó, Lịch Duyệt Tinh đã chuẩn bị đâu ra đấy rồi đăng nhập vào game.
Hiện thực mất dần, giả lập tái sinh.
Trong chớp mắt, Lịch Duyệt Tinh đã vào lại game lần nữa, phát hiện một món đồ trang trí mới toanh xuất hiện sau khi game cập nhật, một quả địa cầu cỡ lớn được đặt tại phòng khách.
Quả địa cầu lớn đặt cạnh ghế sô pha, đối xứng hai bên trái phải với máy hát.
Không chỉ thế, mặt ngoài của quả địa cầu còn có hiệu ứng đặc biệt, chốc thì hiện một đám lốc xoáy nhỏ, chốc lại hiện vài đám mây đen lập lòe chớp giật, chốc chốc còn rung động mấy bận, làm rơi xuống vài mẩu đất to bằng cái móng tay.
Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm thích thú, cùng nhau xem những hiệu hiệu đặc biệt này.
Lịch Duyệt Tinh nhìn một lúc, chợt nhận ra: “Sấm sét, vòi rồng, động đất, đều là những thảm họa Trái Đất hứng chịu sau khi gặp nền văn minh thứ ba trong truyện của tôi đây mà? Ngay cả cái này mà hệ thống cũng làm được?”
Hắn nói rồi chạm một cái vào quả địa cầu.
Nháy mắt, một vũ trụ sâu thẳm lan ra, một dải chín hành tinh lần lượt xuất hiện theo thứ tự từ trong vũ trụ.
Khi hành tinh của nền văn minh thứ nhất Cthulhu trỗi dậy, tiếng thì thầm của vực sâu đột ngột vang lên bên tai Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm.
Âm thanh này cao thấp không đều, như tiếng gào thét điên cuồng, tựa lời dụ dỗ khe khẽ.
Hai người không hề chuẩn bị cùng thất thần, tim hẫng một nhịp, cũng trong nháy mắt, hành tinh Trái Đất xuất hiện từ hư không, bay lên bầu trời đột nhiên thay đổi.
Lớp vỏ hành tinh cứng rắn của nó biến thành một lớp mảng mỏng, có thứ gì đấy đang giãy giụa ở bên trong, căng đầy hành tinh này thành đủ hình thù quái dị, khiến nó giống như một tử cung sắp sinh ra quái vật.
Nghe kỹ, lời thì thầm của vực thẳm vang lên bên tai rõ ràng là nhịp tim của con quái vật đang được hành tinh này thai nghén!
Nhưng nỗi kinh hoàng ấy chỉ kéo dài trong chốc lát.
Một lúc sau, hiệu ứng đặc biệt kết thúc, âm thanh biến mất, màng mỏng không thấy nữa, hành tinh xám xịt bình thản treo lơ lửng trên bầu trời, bên trên hiện một dòng chữ: “Nền văn minh thứ nhất đổ bộ: văn minh Cthulhu.”
Sau đó là vài giây nhẹ nhàng, bất chợt, hành tinh thứ hai nối gót nhảy ra từ hư không, hiệu ứng đặc biệt cũng xuất hiện theo.
Tháp pháp sư hùng vĩ tráng lệ nhô lên từ mặt đất, rồng khổng lồ dữ tợn và đáng sợ đang chiến đấu với thiên sứ.
Kẻ thua cuộc rơi từ trên trời xuống đất, phá hủy thành phố và làng mạc, máu tím lênh láng khắp mặt đất, đất cứng đột nhiên rã ra, xương người bò ra khỏi đất về lại trần gian.
Sau lưng chúng, dung nham tuôn trào, ác ma tắm mình trong dung nham tới nhân gian.
Đây là, “Nền văn minh đổ bộ thứ hai: văn minh ma pháp”.
Hành tinh thứ ba xuất hiện.
Lúc hành tinh này xuất hiện không hề phô trương, chỉ như một quả cầu sắt khổng lồ, chầm chầm hiện ra từ giữa không trung.
Xuất hiện một lúc, nó đã được bao quanh bởi đội chiến hạm vũ trụ chi chít như kiến.
Những cỗ máy chiến tranh có bề ngoài lạnh lẽo này bảo vệ quả cầu sắt tiếp tục bay lên không.
Chờ lên được một nửa, quả cầu sắt lại biến đổi lần nữa, quanh nó xuất hiện một vòng màn hình.
Hiển thị trên màn hình là thành phố và núi non của Trái Đất, bề mặt cứng rắn và lạnh lẽo của nó được phủ một lớp màu tự vệ, ấy là màu vàng mờ ảo và dịu dàng của mặt trăng, nhưng ngược lại, thiên tai ngày càng xảy ra liên tiếp trên Trái Đất … Cuối cùng, khi nó lên tới vị trí của mình, trong màn hình xuất hiện những vụ nổ chỉnh tề.
Khói lửa do vụ nổ gây ra hủy diệt toàn bộ Trái Đất, song lại giống như pháo hoa màu gấm cháy bùng quanh “mặt trăng”, để mừng “mặt trăng” về lại bầu trời.
Cuối cùng, mấy chữ thép xuất hiện ở mặt ngoài hành tinh:
“Nền văn minh thứ ba: văn minh cơ giới”
Ba nền văn minh được viết trong “Cửu Độ” đã xuất hiện hết, sáu nền văn minh còn lại đều trống trơ, chỉ có bóng hành tinh, thậm chí trong bóng còn trực tiếp đánh dấu ba dấu hỏi chấm, thể hiện tác giả vẫn chưa đặt thiết lập gì.
Ăn ngay nói thật, thiết kế này khá là ngoài dự đoán của Lịch Duyệt Tinh.
Hắn miêu tả trong truyện là chín nền văn minh đã chết trong quá trình tiến hóa tới Trái Đất dưới dạng rọi bóng, chứ không phải hai hành tinh trực tiếp gặp nhau và khuếch trương trong vũ trụ.
Nhưng rõ ràng, cách làm này phù hợp với hình thức thể hiện của con game này hơn.
Có thể tưởng tượng, chờ game “Cửu Độ” được phát triển hoàn thiện, sẽ có mười ngôi làng tân thủ bao gồm cả Trái Đất để người chơi lựa chọn.
Mỗi một làng tân thủ là một nền văn minh với phong cách khác biệt.
Người chơi có thể cày cấp phát triển tại hành tinh của mình, trải nghiệm niềm vui với những nền văn minh khác nhau.
Khi tiến độ game đạt tới một giai đoạn nhất định thì trực tiếp mở chiến đấu giữa các hành tinh.
Hành tinh thành công, tất cả thành viên lên cấp, hành tinh thất bại, nền văn minh chết, người chơi phiêu bạt, tiến thẳng vào chế độ báo thù nước mất nhà tan…
Nghĩ kỹ mà thấy cuốn hết nấc.
Ngẫm lại cẩn thận thì, ssh, có nghĩa là phải thiết lập cụ thể và chi tiết chín hành tinh này sao? Mức độ thiết lập tỉ mỉ cho từng nền văn minh chẳng kém cạnh thế giới chính Trái Đất mà hắn đang viết trong “Cửu Độ”.
Lịch Duyệt Tinh ngẩn ra.
Hắn cảm thấy lượng công việc này thật sự không đơn giản, không phải cứ thích là hoàn thành được.
Có điều…
Tất cả đều đáng giá.
Đây chính là cơ hội để tận mắt chứng kiến thế giới dưới ngòi bút của mình sống dậy đấy!
Lịch Duyệt Tinh suy nghĩ miên man, lòng đầy hào hứng, trong một chốc sực nảy ra rất nhiều linh cảm về các nền văn minh khác.
Hắn vội vã tìm giấy bút, sau khi ghi lại một vài câu quan trọng thì tiếp tục nghiên cứu quả địa cầu trước mặt.
Xoay quanh Trái Đất ngoài chín hành tinh này còn có rất nhiều hành tinh lớn nhỏ nằm rải rác trong vũ trụ, không một ngoại lệ, trông chúng đều mất đi sự sống.
Lịch Duyệt Tinh thử chạm vào, một thông báo lập tức xuất hiện trên những hành tinh ấy: “Nền văn minh chết”.
Linh cảm của hắn lại tới, linh cảm vốn vô lý thế đấy, thích tới lúc nào thì tới lúc đó.
Hắn thầm nghĩ:
Tuy những hành tinh này đã chết nhưng nếu nền văn minh tồn tại thì hẳn phải có tàn tích của nền văn minh trên hành tinh.
Vậy thì biết đâu có thể tạo ra hệ thống kỳ ngộ, để người chơi tự chủ khám phá những “nền văn minh chết” này, lượm báu vật thỏa thích…
Xem hết những nền văn minh đổ bộ, rồi lại xem hết những nền văn minh chết, còn lại chính là Trái Đất.
Khi Lịch Duyệt Tinh chỉ tay vào Trái Đất, lần này, rốt cuộc cũng có lựa chọn tương tác.
Mấy dòng chữ nổi trên mặt ngoài Trái Đất.
【Tiến độ: Nền văn minh thứ ba, văn minh cơ giới đang đổ bộ】
【Tổng quát: Trên Trái Đất, thiên tai xảy ra liên miên; trong vũ trụ, người có dị năng đối đầu trực diện với văn minh cơ giới, cuộc chiến ác liệt hết sức căng thẳng】
【Có vào không? Có – Không】
【Có sử dụng mô hình nhân vật chính không? Có – Không】
Lịch Duyệt Tinh chọn có hết.
Ánh sáng bùng nổ từ Trái Đất nuốt chửng bọn hắn, chờ ánh sáng biến mất, Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm đã đứng trên phố xá sầm uất.
Đây là một thành phố lớn trông giống hệt ở ngoài đời.
Nếu có điểm gì khác thì hẳn là thành phố này có dáng vẻ sau thảm họa, không ít công trình loại nhỏ sập bên đường, cây cối đổ rạp, đường nứt toác…
“Này hai cậu kia”
Lịch Duyệt Tinh và Túc Minh Khiêm đang đứng bên đường bất ngờ bị người ta gọi.
Bọn họ quay đầu lại nhìn, thấy người gọi mình là một cảnh sát giao thông trung niên.
Gương mặt của cảnh sát giao thông trung niên đầy nét phong sương, biểu cảm nghiêm khắc: “Hai cậu, ra khỏi lối đi dành riêng cho linh thú mau! Không thấy đang chặn linh thú đằng sau muốn đi qua à?”
Lịch Duyệt Tinh: “???”
Trong một chốc hắn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, vừa quay đầu theo bản năng đã thấy ngay một con mèo Ba Tư to bằng chiếc xe tăng đang ngồi xổm dưới đất, nhìn hắn và Túc Minh Khiêm lom lom bằng đôi mắt uyên ương một vàng một xanh…
Lịch Duyệt Tinh và đôi mắt mèo như đèn lồng nhìn nhau một hồi.
Hắn kéo tay Túc Minh Khiêm, dựa sát vào cậu, lùi ra sau một bước, lùi tiếp bước nữa, cho đến khi ra khỏi lối đi cho linh thú về lại đường dành cho người đi bộ, mới thấy con mèo Ba Tư ngồi chồm hổm ở đó ung dung đứng dậy, bước đi uyển chuyển tiếp tục tiến về phía trước.
Song lúc đi ngang qua bọn hắn, nó vung chóp đuôi xuống đất, quét một đống bụi lên đầu bọn hắn.
Ấy thế mà con mèo xe tăng này lại quét bụi lên đầu bọn hắn bằng đuôi?!
Lịch Duyệt Tinh chấn động.
Hắn nhớ ra rồi, đây là một tình tiết nhỏ trong truyện của hắn.
Nhưng lúc viết tình tiết ấy, hắn đâu hề thấy con mèo này đáng ghét như vậy?
Thoáng chốc ấy, Lịch Duyệt Tinh thậm chí đã quên mất chênh lệch hình thể, chỉ muốn lao lên tóm lấy đuôi mèo.
Nhưng Túc Minh Khiêm đã kịp thời kéo hắn lại.
Giọng của Túc Minh Khiêm mang theo vẻ ngạc nhiên: “Tây Mộc ơi, ngoại hình của tụi mình…”
Lịch Duyệt Tinh: “Sao thế?”
Hắn nói rồi nhìn lại, mới thấy rõ thay đổi của cả hai.
Tạo hình của bọn hắn đều đổi thành tạo hình trong tiểu thuyết.
Túc Minh Khiêm cầm gậy ba-toong, đeo đồng hồ quả quýt trước ngực, rất có phong độ của quý ông phương Tây thời Trung Cổ.
Còn bản thân hắn thì để tóc dài buộc cao, mặc Trường Bào, cổ tay trái đeo một chuỗi vòng tay màu đen cổ kính.
Vòng tay thoạt nhìn thì mộc mạc nhưng thật ra thường lóe ánh sáng lung linh huyền ảo, những ánh sáng này chớp tắt tựa những vì sao tỏa sáng trên bầu trời đêm.
Lịch Duyệt Tinh nhìn vòng tay của mình rồi lại nhìn dây đồng hồ quả quýt của Túc Minh Khiêm, hài lòng phát hiện cả hai trông giống nhau, đồ đôi sáng đến lóa mắt.
Hệ thống chân thực tuyệt vời, ngay cả chi tiết bé nhỏ thế này cũng hoàn toàn đi theo thiết lập của tiểu thuyết, được thực hiện một cách hoàn hảo.
Ngoài trang phục, khuôn mặt của họ cũng có những thay đổi nhất định.
Rõ ràng là dựa trên nền tảng gốc, rất nhiều tính năng làm đẹp trong game đã được thêm vào để đảm bảo bọn họ sẽ không bị người ta trực tiếp liên tưởng.
Lịch Duyệt Tinh hết sức hài lòng với thay đổi này.
Bé cưng của hắn hắn ngắm, bé cưng của hắn không cho người khác nhìn!
Hắn tiếp tục nghiên cứu quanh người, rất nhanh phát hiện thêm món đồ mới lạ hơn: mấy nút nhỏ lơ lửng trước ngực.
Những nút này hình như là skill riêng của nhân vật.
Lịch Duyệt Tinh nhìn một lượt, vội nhấp vào một trong những skill có tên 【Hóa sương mù】.
Sau khi dùng skill, Lịch Duyệt Tinh chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, từ hình người biến thành một màn sương.
Cảm giác của hắn về bản thân cũng thay đổi cùng lúc.
Hắn nhẹ nhàng, mềm mại không xương, giống như một giọt nước hay một chiếc lông vũ.
Hắn thử dùng sức về phía trước, cơ thể biến thành sương mù bay thẳng ra ngoài đụng vào người Túc Minh Khiêm.
Túc Minh Khiêm không khỏi giơ tay lên, định giữ sương đen trước người.
Nhưng Lịch Duyệt Tinh không để Túc Minh Khiêm bắt được mình.
Hắn khéo léo lách qua kẽ ngón tay của đối phương, quấn xuống xung quanh ngón giữa với khớp xương rõ ràng của người kia, nhảy tọt vào ống tay áo của cậu, đoạn dán sát vào khe hở giữa da và áo, trượt một mạch lên cổ áo, thong dong thò đầu ra, cọ vào cằm và cổ của người ấy.
Cho đến khi nghe thấy tiếng cười khẽ không nhịn được của Túc Minh Khiêm thì hắn mới nhảy ra, tới trước người cậu, uốn cơ thể sương mù thành một hình thù.
Lịch Duyệt Tinh: “Tặng em nè! Có nhìn ra đây là cái gì không?”
Túc Minh Khiêm: “…”
Cậu nhìn phần bị làm mờ đen thui trước mặt mình, chẳng biết Lịch Duyệt Tinh biến ra cái gì.
Cậu chợt trầm ngâm, trong lúc đó, bỗng phát hiện trước ngực mình có một skill tên là【Đọc suy nghĩ】, giải thích là có thể đọc được suy nghĩ hiện giờ của đối phương.
Không phải cái này thỏa mãn mãn nhu cầu hiện tại của mình ư?
Cậu không khỏi sử dụng skill này.
Nháy mắt, giọng của Lịch Duyệt Tinh hiện rõ mồn một bên tai cậu, nói ra tiếng lòng của mình:
“Hoa hồng hoa hồng ấy là hoa hồng yêu em, khen tôi đi khen tôi đi mau khen tôi lãng mạn quá đi!”
Túc Minh Khiêm ngạc nhiên.
Skill này dùng tốt thật đấy, chỉ thế mà đã nghe được tiếng lòng của Tây Mộc rồi?
Cậu nhìn sương đen chằm chằm: “Em đoán, là hoa hồng, đúng không?”
Phần làm mờ xiêu xiêu vẹo vẹo sụp đổ.
Lịch Duyệt Tinh đắc ý lượn vòng: “Đúng rồi! Anh nặn giống không?”
Túc Minh Khiêm tiếp tục mỉm cười, không bình luận gì, nhưng niềm vui của Lịch Duyệt Tinh thành công lây sang cậu.
Túc Minh Khiêm vốn chưa thích ứng hoàn toàn với game, giờ đây cảm giác được một chút thú vị lan tỏa từ trong tim.
Có thể làm một số việc trong hiện thực không làm được.
Có thể biết một số chuyện trong hiện thực không thể trải nghiệm.
Có thể đưa con người ta vào một thế giới mới, trải nghiệm cuộc đời hoàn toàn mới.
Cảm giác trò chơi này cũng không đến nỗi nào.
- -----oOo------