Khuyến cáo:
Không nên ăn uống trong khi đọc truyện!!!
Nên bám chắc ghế ngồi để tránh ngoại thương!
Không nên xem lúc giữa đêm để tránh nội thương do nhịn cười!
Không dành cho những độc giả trung thành với mẫu nữ chính đẹp nghiêng thùng nghiêng chậu, tinh thông y lý, cầm kỳ thi họa, văn võ song toàn hoặc là super siêu trong lĩnh vực nào đó…
Văn Án:
Thanh Phong Các tên chỉ có ba chữ, nhưng mà mọi người trên giang hồ vừa nghe thấy đều biến sắc.
Làm sao có thể, Các chủ của Thiên hạ Đệ nhất Các này lại là một cô gái?
Dung mạo xấu xí thì thôi, tại sao lại còn vô sỉ như thế…
Nhân sinh a, 囧…
Xuyên qua a, 囧…
Mỹ nam a, 囧*…
(*囧: đây là icon há hốc miệng của Trung Quốc)
Nhận Xét:
Câu chuyện về một cô gái bình thường xuyên không, chân chân chính chính chỉ là một cô gái bình thường.
Không phải “người gặp người thích, hoa thấy hoa nở”, cũng không hề thuận buồm xuôi gió…
Bị người mình tin tưởng nhất phản bội, toàn bộ người bên cạnh chết oan chết uổng, mất tất cả trong một đêm không còn sót lại chút gì…
Nhưng nàng không trốn tránh. Mà hãy nhìn nàng kiên cường mỉm cười, một đường bày mưu tính kế một đường lừa gạt, từng chút từng chút chiếm lấy trái tim nam chính…
Cười lăn lộn và ngược tình đan xen lẫn nhau, bối cảnh cung đình và giang hồ, nhưng thật ra thì, đây chỉ là một câu chuyện tình yêu…
Nhân vật trong truyện miêu tả ra có vẻ tệ hại, tình tiết mới mẻ độc đáo, nam chính nữ chính phát triển chậm chạp, bởi vì nam chính xuất sắc như thế sẽ không yêu một nữ chính bình thường, cho nên cần một quá trình từ từ hòa hợp…
Lời bình của người convert:
Thanh Phong Các của chị ấy là tập hợp 1 đám người vô gia cư,
Thanh Phong các là 1 cái thôn nghèo,
Chị ấy thích mọi người gọi mình là thôn trưởng,
Đệ nhất cao thủ nổi danh của Thanh Phong Các là 1 bác già nhà ở đầu thôn,
Các của chị ấy có đào tạo sát thủ giết người kiếm tiền mà, trông rách rách thế thôi…
Chị ấy tướng mạo bình thường, mà nha hoàn của chị ấy thì xinh đẹp thôi rồi,
Anh nam chính thì là cao thủ nổi danh giang hồ,
Mệnh danh “Lệ Nhân Lệ Đao” (người đẹp, đao đẹp)…
Cảnh X:
“Bọn ta không tới cướp tân nương. Bọn ta muốn cướp tân lang”.
“Ái chà, tân lang thật tuấn tú”, cô cười, vươn tay tới mặt hắn, “Còn không mau theo ta về làm áp trại phu quân?!”.
Lão Trương liếc hắn một cái, nhẹ nhàng nói: “Đã làm phiền các vị rồi, tân lang bọn ta đã cướp xong, mời các vị tiếp tục”.
P/s: Chỉ có thể nhận xét 1 câu, nhân vật chính đúng là một nữ lưu manh.