Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 5: Carmen manh động




Vua sói Bão Táp dù sao cũng là một con BOSS bậc ba dạng tinh anh, cho dù tên đạo tặc kia chỉ hiện ra trong một chớp mắt, nhưng vẫn khiến con thú khổng lồ không còn bao nhiêu HP này sinh lòng cảnh giác.
Cho dù trận chiến đã kết thúc, ba tên cừu nhân đã phơi thây trước mặt, nó vẫn không hề có chút lơi lỏng nào!
“Hú áo!!!”
Ngọn lửa màu vàng một lần nữa bừng bừng bốc lên trên người Vua sói Bão Táp, tiếng hú cáu kỉnh vang vọng khắp rừng Cain... Giống như biết vẫn có những người mạo hiểm khác rình mò trong màn đêm vậy, trong tiếng hú, một cơn lốc khủng khiếp lấy Vua sói Bão Táp làm trung tâm xoáy lên, phép thuật bậc bốn - Cơn Bão Xoáy.
Chỉ thoáng chốc, trong phạm vi của cơn bão, có vô số những lưỡi dao gió giống như bị mất đi sự khống chế xuất hiện, bắn vút đi tán loạn. Trong phạm vi đó, hết thảy sự vật đều bị cắt xé cho tan tành ra, nơi vừa tồn tại mấy bụi cây ở gần nhất thậm chí bây giờ chỉ còn là mặt đất bằng!
Cơn bão này kéo dài đến mười giây rồi mới dần dần yên tĩnh lại, nhưng Vua sói Bão Táp vẫn không vì thế mà bình tĩnh lại. Với tình trạng thân thể của nó lúc này, chung quanh rất nguy hiểm, cho nên nó hiểu rất rõ, trước khi nhìn thấy được thi thể của tên đạo tặc kia, nó tuyệt đối sẽ không có khả năng có được sự an toàn thật sự...
Sau khi cơn bão đình chỉ rồi, đôi mắt màu vàng của nó cảnh giác quét nhìn mọi sự vật chung quanh, không dám có một chút khinh thị nào.
Đột nhiên!!!
Có tiếng bước chân vang lên...
Đồng tử của Vua sói Bão Táp chợt co rút lại, nó nhìn chằm chằm vào một kẻ mạo hiểm đang dần dần bước ra từ trong bóng tối ở cách mấy chục mét phía trước.
Hành động này của kẻ mạo hiểm ấy không những chỉ hấp dẫn sự chú ý của Vua sói Bão Táp, mà còn khiến tên đạo tặc đang núp trong bóng tối chuẩn bị ra tay kia phải kinh ngạc thật nhiều:
Là thằng đó...
Trong bóng tối, tên đạo tặc bậc bốn kia hiển nhiên đã nhận ra được thân phận của kẻ đang bước ra rồi, ký ức của hắn lục lục hiện lên - một tổ hợp giữa một kẻ điều khiển nguyên tố nước bậc ba và một con Vua sói Bão Táp bậc ba dạng tinh anh, tổ hợp thế này không thường gặp cho lắm.
Hơi nhúc nhích người, rồi tên đạo tặc này trầm tĩnh lại, ngưng tụ tinh thần. Bởi vì không dám chắc chắn rằng chuyện mình vừa âm thầm hại chết ba người mạo hiểm kia có bị đối phương phát hiện rồi chưa, cho nên hắn chỉ có thể tạm thời nấp trong chỗ tối để yên lặng chờ biến đổi kế tiếp.
Kẻ vừa bước ra chính là Tần Nhược.
Hắn đã có thể xác định, tên đạo tặc vừa mới ra tay đánh lén mục sư ánh sáng trong trận kia, cũng chính là kẻ đã từng đánh lén mình - Carmen.
Lần trước chính là tên này, nhân lúc mình đóng băng Vua sói Bão Táp đã đánh cho mình một gậy ở sau lưng, khiến Vua sói Bão Táp ‘nhặt’ mất cái mạng của mình. Lần này, rốt cục cũng có thể trả thù được rồi.
Bình thường, một kẻ điều khiển nguyên tố bậc ba mà chống lại một tên đạo tặc bậc bốn thì tình hình chắc chắn chỉ đảo về một phía. Nhưng, không một ai có thể biết được rằng, từ bài học lần trước, Tần Nhược đã chuyên môn nghiên cứu ra một phương pháp để đối phó với đạo tặc rồi, đó là một phương pháp để đối phó với đạo tặc đặc dụng trong rừng Cain!
Chính nhờ phương pháp này mà Tần Nhược đã phát giác ra được sự tồn tại của tên đạo tặc ấy trước khi tên đạo tặc ấy ra tay. Cũng chính kỹ năng này đã khiến hắn có lòng tin có thể đánh chết được một tên đạo tặc bậc bốn...
Từ trong bụi cây đi ra, trong tay Tần Nhược có thêm một lá chắn bằng nước đã ngưng tụ lại, ước chừng lớn bằng một phần ba lá chắn hồi nãy của tên chiến sĩ cuồng bạo kia, độ dày rất tốt, có thể ngăn được ba đến bốn kỹ năng bậc ba. Còn phần đòn tấn công của Vua sói Bão Táp thì đại khái chỉ có thể ngăn được một lần. Đương nhiên, có kỹ năng Màng Nước thì tình huống sẽ khác.
Không biết có phải vì tên đạo tặc kia còn chưa xuất hiện hay không, mà Vua sói Bão Táp mặc dù nhìn thấy Tần Nhược xuất hiện rồi, nhưng vẫn chưa hề lập tức tấn công, mà cứ dừng lại ở vị trí ban đầu, cẩn thận nhìn chằm chằm vào bước chân hướng tới ba xác chết kia của Tần Nhược, chỉ gừ gừ lên mấy tiếng trầm thấp, khiêu khích.
Tần Nhược hiểu vô cùng rõ thực lực của con BOSS bậc ba dạng tinh anh Vua sói Bão Táp này lúc về sau, cho nên cũng không dám có chút khinh thường nào, một bên hắn di động về phía xác chết của kẻ điều khiển nguyên tố sét nọ, một bên lại khẩn trương nhìn chằm chằm vào Vua sói Bão Táp, đồng thời cũng điều chỉnh phương hướng của lá chắn nước trong tay và một cây mâu bằng băng đang phát tán ra hơi lạnh khiếp người giữa không trung.
Kỹ năng Mâu Băng!
Vua sói Bão Táp rất thông minh, chính là vì thanh mâu lớn hơn loại mâu bình thường được tạo ra do phép thuật bậc ba này, nên nó mới chưa lập tức tấn công kẻ xâm lấn ấy. Nó hiểu rất rõ... Một khi nó lao lên tấn công trước, thanh trường mâu này sẽ trong thời gian ngắn nhất xuyên thủng thân thể nó, thậm chí còn mang đến cho nó một loại trạng thái tiêu cực nào đó chưa biết nữa. Bởi vậy nó vẫn còn chờ, chờ cho kẻ mạo hiểm tham lam kia đến gần những cái xác và trang bị trên mặt đất ấy, chờ đến khi hắn tiến vào trong phạm vi tấn công của mình.
Không thể không nói, sự ‘bình tĩnh’ này của Vua sói Bão Táp đã khiến Tần Nhược phải hơi khó xử một chút. Vốn hắn đoán con sói khổng lồ này sẽ cấp tốc vồ qua ngay, ai ngờ con BOSS thông minh ấy lại hiểu rõ về lối suy nghĩ của con người đến vậy, điều này khiến hắn phải xấu hổ đến toát cả mồ hôi hột... Có nên mạo hiểm chịu đòn để vơ vét của cải người chết không nhỉ?
Ba người kia dù sao cũng đều là người chơi bậc bốn cả, tùy tiện rớt một món trang bị nào hẳn cũng đều có thể bán được một cái giá rất khá hết. Mà chưa nói tới những trang bị này, chỉ cuốn sách phép bậc bốn kia cũng đã trị giá sáu trăm đồng vàng rồi...
Lãng phí là đáng xấu hổ nhé.
Cuối cùng, Tần Nhược vẫn quyết định xuất một chiêu hiểm: đồng thời xử lý con Vua sói Bão Táp kia lẫn trả thù tên đạo tặc nọ, lại còn vớt lấy trang bị của ba người chơi kia nữa... Ha ha, có bàn tiệc lớn rồi đây!
Có điều nghĩ lại mục đích chủ yếu lần này là báo thù, cho nên nhất định phải không cho tên Carmen kia bất cứ cơ hội nào đền bù tổn thất mới được.
Rồi nghiến răng, Tần Nhược nhanh chóng uống vào một bình thuốc hồi phục ma lực, bù lại số MP đã tiêu hao vì duy trì hai phép thuật bậc ba, một phép thuật bậc hai đang dùng, sau đó nâng lá chắn lên dùng tốc độ cao nhất lao về phía xác chết của mục sư ánh sáng và kẻ điều khiển nguyên tố sét.
Gần như song song với lúc đó, Vua sói Bão Táp cũng ra tay! Một lưỡi dao gió màu vàng lớn chừng nửa mét phát ra một tiếng rít bén nhọn cấp tốc vút qua. Mặt khác, mấy chục cụm lửa đã sớm tụ lực ở phía sau Vua sói Bão Táp cũng đồng thời hợp lại, biến thành con sói lửa khổng lồ vừa nãy, hừng hực lao sát ngay phía sau của lưỡi dao gió màu vàng.
“Móa!”
Không ngờ được Vua sói Bão Táp lại vô sỉ đến như vậy, vừa ra tay là dùng ngay hai phép thuật bậc bốn, Tần Nhược kinh hoảng mắng một tiếng, rồi không dám chậm trễ, thanh mâu bằng băng kia bắn vút ra, song song đó là một tầng nguyên tố nước nhanh chóng xuất hiện ở phía trước của lớp màng nước, đón nhận lưỡi dao gió màu vàng và con sói lửa khổng lồ!
“Phụp!!!”
Lưỡi dao gió màu vàng gần như trong tích tắc xuyên thủng qua bức tường nước và lớp màng nước, cuối cùng chạm tới lá chắn nước trong tay Tần Nhược; lực đâm vào còn dư lại vẫn có thể khiến cho lá chắn nước phải run lên như muốn vỡ ra.
Vẫn may Tần Nhược đã đúng lúc phản ứng:
“Băng! Tường!”
Một thoáng trước khi con sói lửa nổ tung, lớp màng nước ở ngoài cùng của Tần Nhược chợt biến thành một bức tường băng - nó có thể chịu được nhiệt độ cao hơn lớp màng nước. Bởi vì bản thân nguyên tố nước có kháng tính không nhỏ đối với nguyên tố lửa, cho nên vụ nổ tung của con sói lửa ấy sau khi hòa tan mất tường băng đã không còn có thể gây được bao nhiêu thương tổn, dĩ nhiên không làm khó được Tần Nhược đang ở trong lá chắn nước.
Còn phía đối diện, tình hình của Vua sói Bão Táp sau khi bị thanh mâu bằng băng đâm xuyên qua eo thì lại không được lạc quan cho lắm.
Cho dù nó chỉ rơi vào trạng thái đóng băng không đến 2 giây, nhưng Tần Nhược vẫn có thể lợi dụng được...
“Nước! Ngưng!”
Tần Nhược một bên bước đến gần những xác chết kia, một bên lại bắt đầu tụ lực cho đợt tấn công tiếp theo. Những làn hơi nước trong không khí dưới sự chỉ dẫn của hắn bắt đầu dùng tốc độ cực nhanh ngưng tụ về phía con Vua sói Bão Táp đang còn chưa tan băng ấy.
Vua sói Bão Táp chỉ biết trơ mắt nhìn những nguyên tố nước kia ngưng tụ lại bên eo của mình thành hình dạng một chiếc vòng, trong ánh mắt rốt cục cũng xuất hiện một nét kinh hoảng và sợ hãi, thân thể bất giác kịch liệt giãy dụa, khiến thanh mâu bằng băng xuyên qua eo nó kia bắt đầu bị hòa tan...
Nhưng vẫn cứ chậm đi một bước!
Trước khi nó kịp bắt đầu một đợt tấn công mới, một chữ nọ đã phát ra từ miệng của Tần Nhược:
“Băng!”
Vua sói Bão Táp vừa mới được giải trừ từ trong trạng thái đóng băng ra, chiếc vòng nước ở nơi eo của nó đã chợt phát ra một luồng khí lạnh tê tái, biến thành một chiếc vòng băng! Vua sói Bão Táp chỉ còn kịp gào lên một tiếng vừa bất cam vừa hoảng sợ, rồi một lần nữa bị kéo vào trong trạng thái đóng băng. Lần này, dưới sự trợ giúp của miệng vết thương nơi eo, thời gian bị đóng băng của nó kéo dài đến 4 giây!
4 giây, cũng đủ để sử dụng đến hai cuốn sách phép, xử lý số HP còn lại của Vua sói Bão Táp và tên Carmen đã manh động lén lút qua đây rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.