Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Cho nên thân thích có chỗ tốt, cũng có chỗ xấu, chí ít hai huynh đệ Diệp Trụ là vậy!
Bởi vì tuổi của Lập Hạ và cô nương Kim gia không còn nhỏ, cho nên qua mấy tháng sẽ thành thân, tiểu định đại định chuẩn bị xong, tam môi lục sính những thứ này vốn không kém, mà trong vài tháng này Lập Hạ mua một cửa tiệm ở Khang huyện, lại mời chưởng quỹ và tiểu nhị, chuyện này làm thỏa đáng, hắn cũng có thể yên tâm thành thân.
Mà người Kim gia biết được tin tức này, càng cảm thấy ánh mắt mình tốt, một tiểu tử nông thôn, có thể trong mấy năm ngắn ngủi, mở được cửa tiệm ở huyện thành, còn thuê người, đây không phải người bình thường có thể làm được.
Cho nên Kim gia mang đồ cưới tới không phải nhiều bình thường, ngày đó khi đưa đồ cưới tới, người của Diệp gia thôn nhìn đều vô cùng giật mình, tân nương tử người ta chuẩn bị đầy đủ cả, kể cả giường cũng mang tới, còn có đồ bày đầy phòng, người Kim gia quả nhiên có tiền, khó trách Lập Hạ sẽ lấy người ta, nhìn xem, đây mới thật sự là cưới tức phụ!
Ngô thị và Diệp Trụ là lần đầu tiên cưới con dâu, hưng phấn đồng thời hơi khẩn trương, lát nữa tới đây dập đầu cho mình, vậy phải chú ý một chút, đừng khiến nhi tử mất mặt đấy.
Hôm nay Diệp Trụ và Ngô thị đều mặc quần áo vạn phúc màu đỏ thẫm, cười ha hả ngồi trên cao đường, nghe người điều khiển nghi thức kêu lên, nhị bái cao đường, hai người đều cười không khép miệng được, cưới con dâu đây chính là chuyện lớn đời người.
Sau khi tân nương tử được đưa vào động phòng, Diệp Tiểu Kiều và tiểu Phượng ở bên cạnh đại tẩu tân nhiệm, trước kia tiểu Kiều đã từng gặp Kim thị, còn tiểu Phượng cũng vì về sau thân thiết với đại tẩu, rất nhanh đã nói chuyện thân mật với Kim thị, Kim thị thấy hai tiểu cô hoạt bát đáng yêu, không phải người xảo trá, trong lòng không hiểu sao thở phào một hơi nhẹ nhõm, một nữ nhân, đến một hoàn cảnh xa lạ, trong lòng sợ hãi nhất định có, làm thân với người nhà sau này, là đương nhiên.
“Đại tẩu, tẩu có đói bụng không? Chúng ta chuẩn bị đồ ăn cho tẩu, hi hi, là đại ca giao cho chúng ta đấy.” Tiểu Phượng và tiểu Kiều cười hì hì nói, họ cũng hy vọng đại tẩu này có thể thích đại ca, tình cảm hai người nhanh chóng tốt đẹp, ở trong lòng hai người, đại ca của mình mọi thứ đều tốt, đáng được người khác thích.
Kim thị nghe xong, không kiềm chế được đỏ bừng mặt, bọn họ đây là nghe lệnh phụ mẫu lời của mối mai, hai người chưa từng gặp mặt một lần, nhưng cũng nghe cha nương nói trượng phu mình là một người tốt, hơn nữa đường tỷ đã nói với mình rồi, vóc người trượng phu được, đừng vì ở nông thôn mà coi thường hắn.
Mới vừa rồi vén khăn voan, nàng đã len lén nhìn trượng phu mình rồi, dáng dấp, ừm, Kim thị đỏ mặt, nghĩ tới ánh mắt biết cười kia, đột nhiên cảm thấy biết ơn cha nương, nữ nhân cảm tính, có lẽ sẽ bởi vì một ánh mắt mà yêu đối phương, Kim thị đại khái thích trượng phu mình là vì vậy.
Tiểu Phượng và tiểu Kiều bưng thức ăn tới cho đại tẩu Kim thị, “Đại tẩu, không biết tẩu thích ăn cái gì, nên chúng ta lấy chay mặn mỗi thứ một ít.”
Kim thị cười nói: “Cám ơn các muội, khoai tây này là do nhà mình trồng đi, khi ta ở nhà mẹ đẻ, đã nghe cha nói chuyện, trong nhà cũng kêu Hối Tân lâu đưa qua, chúng ta đều thích ăn.”
Bây giờ việc vặt trong nhà không tới lượt tiểu Phượng và tiểu Kiều làm, trước khi Lập Hạ thành thân, Ngô thị cũng vì suy nghĩ cho nhi tử và con dâu, nói Kim thị dù sao từng sống trong thành, còn có nha hoàn hầu hạ, mặc dù ban đầu nàng đã nói, không thích Kim thị này mang nha hoàn đến đây, nhưng trước hôn lễ vẫn khiến Lập Hạ mua hai nha hoàn, Ngô thị cảm thấy không thể bạc đãi nữ nhi người ta, đều là người một nhà, chung đụng tốt đẹp mới là chính đạo.
Nghĩ tới tiểu Phượng và tiểu Kiều nhà mình, Ngô thị cũng hy vọng về sau khi hai đứa lập gia đình, người nhà chồng có thể quan tâm mến yêu hai đứa. Suy bụng ta ra bụng người, Ngô thị loại trừ hết cảm xúc không tốt trong lòng.
Mặc dù có người giúp đỡ, nhưng hôn sự dù sao vẫn là chuyện lớn, mấy người tiểu Kiều đều bận đến rất khuya mới dọn dẹp đi ngủ, khi tỉnh ngủ trời đã sáng. Hôm nay mấy người tiểu Kiều không thể ngủ nướng, bởi vì hôm nay là lúc Kim thị gặp thành viên gia đình, ở nông thôn không có nhiều quy củ, nếu như nghiêm khắc theo những quy củ kia, điểm tâm ngày hôm sau phải do tân nương tử làm cho cả nhà, nhưng Ngô thị đã nói, bây giờ điều kiện trong nhà tốt, không cần phải làm việc này.
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Kim thị cô nương trong thành này lại dậy rất sớm làm điểm tâm cho mọi người, Ngô thị nhìn cháo trắng nóng hổi, đôi mắt hơi đỏ, nàng dâu này thật sự không cưới sai.
“Lập Hạ, không phải kêu con nói với con dâu, sáng sớm hôm nay không cần làm sao? Hài tử ngoan, về sau không cần như vậy, bây giờ chúng ta đều không phải tự mình làm việc.” Câu nói tiếp theo là Ngô thị nói với Kim thị.
Kim thị vội vàng nói: “Nương, đây là con dâu phải làm, ngài và cha nếm thử xem, con ở trong nhà đã luyện mấy lần, không biết mùi vị có hợp khẩu vị mọi người không.”
Tiểu Kiều nhỏ nhất, nói với Ngô thị: “Nương, đại tẩu con tự mình làm nhất định ăn ngon, đại ca, lát nữa ca phải ăn nhiều chút.”
Lập Hạ cười gật đầu, Kim thị xấu hổ cúi đầu.
Chừ Kim thị và Lập Hạ dập đầu cho Diệp Trụ và Ngô thị, được bao lì xì, mọi người cùng ăn điểm tâm Kim thị làm, mặc dù không phải là mỹ vị, nhưng tất cả mọi người ăn rất vui vẻ.
Tiểu Kiều còn được đại tẩu cho lễ ra mắt, một cây trâm ngọc trắng noãn, thứ này đáng giá không ít tiền đi. Đại tẩu thật hào phóng.
Lúc gia đình bọn họ ăn cơm, không chú trọng ăn không nói, mọi người trao đổi phần lớn trong thời gian ăn cơm, như vậy cũng náo nhiệt chút. Mặc dù Kim thị không được quen, nhưng nhìn tình cảnh mọi người ấm áp, đã dung nhập vào.
Ngô thị nói với Lập Hạ: “Ăn cơm xong, mang theo tức phụ của con lên thượng phòng và bên chỗ đại bá, tam thúc con một chuyến, đi nhận người, bên thượng phòng con chống đỡ thay tức phụ con một chút, đừng để người ta bắt nạt tức phụ con!” Có Lập Hạ ở đây, Ngô thị tin tưởng bên kia không dám bắt nạt Kim thị, nhưng dù sao cũng phải đề phòng, có vài tình huống, phải nói sớm cho đại nhi tức phụ, dù sao về sau nhà này do nàng làm chủ, không thể khiến nàng bị tính kế đi.
Ngày hôm sau tân nương tử phải nhận thân, đây là không thể tránh khỏi, sau khi Lập Hạ cơm nước xong, đã mang theo Kim thị sang bên thượng phòng.
Tiểu Kiều nhìn viện tử đã thu thập sạch sẽ, bây giờ đại ca là người có tức phụ rồi đấy. Chờ thêm mấy ngày, nhị ca Lập Thu phải tham gia thi huyện rồi, tất cả mọi người trưởng thành.
“Gia An ca? Sao tới rồi lại không vào vậy?” Tiểu Kiều thấy Gia An ở cửa, Ngô thị cũng nhìn thấy Gia An, nói: “Gia An, tới nhà ta rồi sao không vào vậy?”
Gia An vội nói: “Không có đâu thím, nhà cháu mới hái rau cải, nương cháu kêu cháu đưa qua cho mọi người một ít.” Gia An đưa sọt sau lưng tới, Ngô thị vội nói: “Nương cháu thật có lòng, mấy ngày nay chúng ta ăn dầu mỡ ngán, thứ này vừa đúng, thay ta cảm ơn nương cháu! Đi vào trong ngồi một lúc đi, với Lập Thu.”
“Không đâu! Lập Thu còn bận học, cháu không quấy rầy, thím, cháu đi trước!” Gia An nói dứt lời rồi rời đi. Ngô thị cười nói: “Gia An này!”
Gia An chơi cùng với mấy oa tử nhà Ngô thị, quan hệ hai nhà cũng rất tốt, tiểu Kiều âm thầm liếc nhìn tỷ tỷ mình tiểu Phượng, phát hiện tiểu Phượng đang nhìn Gia An đi xa đấy.
Mấy năm nay tiểu Phượng và Gia An cũng coi như đã ồn ào ra tình cảm rồi, tiểu Kiều vẫn nhìn trong mắt, giờ tỷ tỷ mười lăm rồi, có phải sắp lập gia đình rồi không?
Mặc dù nhà Gia An ca không bằng nhà mình, nhưng làm người rất tốt, không biết cha và nương có ý tưởng gì?
Phương Gia An từ nhà tiểu Phượng về nhà mình, trên đường bị một người cản lại, Phương Gia An liếc nhìn người trước mắt, lập tức không tỏ vẻ gì đi vòng qua.
“Phương Gia An, ngươi đứng lại đó cho ta! Ngươi cho rằng ngươi đưa qua chút đồ ăn nát, ngươi ta sẽ nhìn trúng ngươi sao? Ngươi đừng nằm mộng giữa ban ngày, nhà ngươi là thế nào nhà người ta như thế nào? Người ta hiện giờ còn cưới được cả tiểu thư trong thành về, ngươi có bản lĩnh gì? Đừng nghĩ quá cao!”
Phương Gia An lạnh lùng nói: “Ta như thế nào liên quan gì đến ngươi? Nói lại lần nữa, chuyện của ta không đến lượt ngươi quan tâm!” Điều kiện trong nhà hắn không bằng nhà tiểu Phượng, nhưng mấy năm nay hắn đã nỗ lực, kể cả có một phần vạn hy vọng, hắn đều muốn đi thử xem!
Diệp Quế Hoa nhìn Phương Gia An càng đi càng xa, định đuổi theo, Phương Gia An đột nhiên quay lại, “Đừng đi theo ta nữa! Một nữ oa tử, không biết xấu hổ hả! Ta cho ngươi biết, ta hết sức chán ghét người như ngươi! Đừng để ta lại nhìn thấy ngươi!”
Diệp Quế Hoa bị nói bối rối, cho dù nàng da mặt dày, cũng không nhịn được bị người ta nói như vậy, không khỏi phẫn hận đi về nhà.
Phương Gia An về đến nhà, nương hắn thấy rau trong rổ đã không còn, biết Diệp gia nhận, trong lòng ngược lại thở phào nhẹ nhõm, nàng tự biết nhi tử mình, có ý tứ với đại nha đầu kia của Diệp gia, trước kia nàng còn cảm thấy có thể, nhưng bây giờ sau hôn lễ kia, nương Gia An lại không dám nghĩ tới rồi, điều kiện nhà mình không tốt, người ta sẽ đồng ý sao?
“Gia An, con cũng biết điều kiện nhà mình, nương không đành lòng nhìn con sau này đau lòng hơn. Nếu không, vẫn đừng nghĩ nữa?”
Phương Gia An nghe xong lời nương hắn, nói: “Nương, Diệp nhị thúc và thím không phải người như vậy đâu, tuyệt đối sẽ không xem thường người khác. Con chỉ cần đủ lòng thành, trong nhà sẽ nỗ lực kiếm tiền, con cũng có thể khiến người thân của mình sống tốt! Có phải cuộc sống bây giờ của chúng ta tốt hơn trước kia nhiều không?”
“Mặc dù có đạo lý như vậy, nhưng là người làm nương, biết tâm tình của người làm nương, đã có điều kiện tốt, cần gì phải chọn không tốt chứ? Nhị ca Lập Thu của tiểu Phượng sắp thi tú tài, lỡ như thi đậu rồi, vậy tiểu Phượng chính là muội tử ruột của tú tài, như thế nhà chúng ta càng thêm với cao không nổi nữa, nhà ta chỉ có hai người con và nương, nói gì cũng không theo kịp nhà người ta, gả khuê nữ đều hy vọng có thể gả tốt, gả cao, haizzz!”
“Nương, không nỗ lực, con sẽ không cam tâm, nương cứ để con thử một chút đi, nếu vẫn không được, vậy con sẽ không có gì phải hối hận!”
“Nương, về sau đừng để Diệp Quế Hoa kia tới cửa nữa, con thật sự đặc biệt chán ghét nàng ta, không phải bởi vì tiểu Phượng, nhân phẩm cả nhà họ thật sự không tốt! Nương à con nói này, phải ở gần người chính đạo, như vậy mới có thể học theo gương tốt.” Mỗi lần Diệp Quế Hoa này tìm đủ cớ đến đây, lấy lòng nương Gia An, dù sao là biểu di, nương Gia An lại không tiện đuổi người, hôm nay Gia An trịnh trọng nói tới chuyện này.
“Nương, Diệp Quế Hoa lớn tuổi rồi, nếu nàng ta lại tới đây, đến lúc đó truyền ra lời gì khó nghe, đó chẳng phải hại người hại mình sao?”
Nương Gia An vội nói: “Con nói đúng, về sau nương sẽ không cho nàng ta vào cửa nữa, là có lý này.” Nương Gia An nhìn nhi tử mình, hài tử này hiểu chuyện từ nhỏ, từ sau khi hắn trưởng thành, việc trong nhà đều do một tay hắn lo liệu, nếu không phải nàng làm nương vô dụng, cũng không khiến hắn mệt thành như vậy!
Haizzz, nhi tử khó khăn lắm mới thích một nữ oa tử, nương Gia An đột nhiên cảm thấy dù thế nào cũng phải thử một chuyến, nói không chừng Ngô thị và Diệp Trụ thật sự chỉ nhìn người thì sao? Không phải nàng khoe khoang, nhi tử nhà mình là hậu sinh tốt trong Diệp gia thôn. Nương Gia An quyết định vì nhi tử, sẽ bất cứ giá nào ra mặt hỏi dò thử xem. Cho dù không được, cũng để nhi tử mình chết tâm trước, về sau tiện mai mối người khác.