Nhắm Mắt Vẫn Thấy Anh

Chương 36: Ra mặt thay cô




"Vợ, em làm tốt lắm."
"Tốt cái đầu anh, tất cả là cái đầu anh, cái đầu anh!"
Cô tức giận nói năng lung tung, tay loạn xạ đấm vào ngực hắn, vừa đánh vừa hét.
Chuyện này sao lại xảy ra?
Sao có thể được.
Cô dừng lại, chạy một mạch vào phòng lấy từ ngăn tủ ra một hộp bao cao su, mở ra liền xem kĩ, tất cả đều có một lỗ thủng! Cô đứng yên như cây cột, cô bị tính kế rồi! chính là không thể bình tĩnh nổi.
Cô biết ngay mà, tên khốn đó làm sao có thể để yên cho cô rời khỏi!
Hèn chi, hèn chi dạo gần đây cô cảm thấy kén ăn, còn buồn nôn nữa!
"Vợ, em bình tĩnh, chắc ai đó trong cửa hàng đã chơi khăm chúng ta, em đừng lo, bây giờ anh liền điều tra tính xổ hắn."
Nhìn hắn giả nai tơ, cô cảm thấy thật buồn cười, đời trước cô luôn ước mình có một đứa con nhưng mà hắn không cho, bắt cô uống thuốc tránh thai đến nỗi mất đi quyền làm mẹ thiêng liêng, làm sao hắn hiểu được? bây giờ hắn lại bày mưu khiến cô mang thai, hắn tột cùng là muốn điều gì?
Hắn tàn nhẫn như thế, cô không muốn sinh! không muốn sinh!
Cô giương mắt nhìn hắn, từ vành mắt hoe đỏ, cô lắc đầu liên tục:
"Phàm Ngụy Cảnh, cút đi."
Hắn bao lấy cô, ôm cô thật chặt như sợ cô lần nữa sẽ bỏ hắn đi, hắn kiên nhẫn cam chịu để từng cái nắm tay nhỏ dùng lực đánh vào hắn, mi mắt cô ướt nhoè, vừa đánh vừa mắng chửi hắn.
Hắn đau lòng ôm lấy cô, tại sao mang thai con hắn, cô lại đau lòng như vậy? Thật ra nỗi khổ của cô, hắn hiểu hết, nhưng chỉ duy nhất cách này cô mới thôi bài xích quá khứ, dẫm đạp lên nó mà bước tiếp, đời trước hắn đã rất hối hận, đời này hắn nguyện làm mọi thứ để cô cảm thấy an toàn.
"Hân Hân, nghe anh nói, quá khứ là quá khứ cả rồi, em phải tỉnh táo cùng anh nuôi dạy đứa con này."
Quá khứ là quá khứ?
Không, nó vẫn còn trong trí nhớ của cô, vẫn còn tồn động một góc ở đó chờ ngày được khơi ra. Cô cắn mạnh vào vai hắn đến rỉ cả máu qua lớp áo sơ mi trắng trong thật đáng sợ.
"Đồ khốn nạn! anh là đồ khốn nạn, anh chưa hỏi ý tôi lại tùy tiện khiến tôi mang đứa bé, anh là đồ tồi, đồ chết bằm, đồ chết bằm!"
"Anh là đồ chết bằm, anh khốn nạn, em hãy trút hết nỗi thống hận vào người anh, đừng làm hại đứa bé, nó là con em, là con anh, anh thương nó và yêu em rất nhiều, anh sẽ cố gắng trở nên thật tốt từng ngày, xin em, hãy cho anh một cơ hội."
Hắn càng ôm chặt cô, cô cắn hắn càng mạnh, máu hắn thấm đẫm trong thật đáng sợ.
Sau khi đã cắn đến mỏi cả hai hàm răng nhưng hắn không có kêu đau dù máu đã nhiều như thế, một ít còn vấy lên chiếc áo trắng của cô, hắn không cho cô thoát khỏi lồng ngực vạm vỡ, cô im lặng suy nghĩ giây lát rồi mím môi nói:
"Anh bây giờ là đang cần thứ tình yêu giẻ rách sao?"
Giẻ rách..
Hắn cười khổ, cô vẫn còn nhớ mãi không quên lời ấy sao? Chỉ là lời gió thoảng mây bay, cô lại khắc cốt ghi tâm như thế. Hắn buông lỏng cô ra nhưng không để cô chạy mất, đặt nhẹ lên trán cô một nụ hôn thoáng qua, môi hắn run rẩy, giống như sợ cô sẽ hận hắn. Ánh mắt hắn dành cho cô tràn đầy sự thâm tình cùng ôn nhu vô hạn.
"Đúng vậy, anh là kẻ đáng thương đang trên hành trình thu thập giẻ rách của em."
Phàm Ngụy Cảnh, hắn không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ Lưu Châu Hân đau lòng.
___________
Kể từ ngày cô mang thai đã là 2 tháng, gia đình hắn ai cũng vui mừng bao gồm cả bà nội. Bà nội nghe xong tin, sức khoẻ ngày càng tốt, luôn hy vọng có thể bế cháu nội.
"Cùng anh theo đuổi một đời bình an" cũng đã được xuất bản ra khắp cả nước, mọi quy trình đều trở nên đơn giản trong tay hắn. Hắn đem cô lên đầu quả tim, không dám để cô lo lắng về bất kì thứ gì.
Cô không thích hắn nhưng nói không cảm động là giả.
Sách bán rất chạy trở thành #1bestseller được dịch ra nhiều ngôn ngữ qua các nước khác, được các đọc giả hưởng ứng nhiệt tình, tài khoản "Lão Bà thích sách" cũng đạt hơn 10 triệu follower. Đó là bước tiến đầu tiên để cô đứng vững hơn nữa.
Cô muốn tổ chức ăn mừng bằng cách mua một ít nguyên liệu về tự mình thưởng thức tay nghề đã lâu không đụng vào gian bếp, vì dường như hắn không cho cô bước vào nữa bước, lúc nào hắn cũng phụ trách việc ấy.
Hôm nay tranh thủ hắn bận công chuyện gấp, nhất định cô sẽ không bỏ lỡ cơ hội! nói là làm cô liền đến siêu thị ABC.
Đời trước, ở nơi này, cô mua chai sữa tắm kia.
Cũng chính nơi này, ai nhìn thấy cô cũng không giấu nổi sự miệt thị cái danh Phàm phu nhân.
Mặc trên người chiếc đầm dành cho những người phụ nữ bầu được hắn cho người đặt may thủ công giá trên trời, may một lần vậy mà tận 30 bộ, dù sao hắn cũng hại cô thành thế này nên cô cũng rất tự nhiên mặc vào.
Đang lựa quầy trái cây thì siêu thị thông báo quầy bán thịt cá đang giảm 30%, không hề suy nghĩ cô ôm lấy chiếc bụng chạy đến.
Thở hồng hộc lao vào đám đông nhiều người phụ nữ nội trợ, hôm nay cô phải mua được! giá rẻ như thế.
Đến khi chỉ còn một con cá chép duy nhất, theo lý mà nói nó phải là của cô.
"Này này, cô kia, của tôi, nó là của tôi, tôi đến trước!" Một người phụ nữ chừng 50 tuổi, gào hét vào mặt cô, như thể cô đang trước mặt bao người cướp ấy đồ bà ta.
Bà ta rõ ràng không nói lý lẽ, cô cau mày nói:" Có ai nhìn thấy bà đến trước không? Rõ ràng lúc tôi đến bà vẫn ở sạp trái cây."
Nói trúng tim đen, bà ta thẹn quá hoá giận trực tiếp cướp lấy con cá:" Bây giờ nó là của tôi, con nít con nét còn hôi sữa về nhà mà nói."
Thật sự bị chọc giận mà! Cô đang định lao vào giành lại con cá thì một lực mạnh mẽ đem cô chắn phía sau, Phàm Ngụy Cảnh khí thế lẫm liệt, cả người điều tỏ ra ánh sáng sáng chói, còn mang theo khí thế bức người, quả thật không hợp lắm với nơi này, nhưng hắn lại thường xuyên tự mình đến đây để lựa đồ bổ nhất, lạnh lẽo nói:
"Bà nói ai là con nít?"
Mặt bà ta như cắt không còn giọt máu, con cá trên tay cầm không chắc rơi xuống, nhận ra hắn là ai, bà ta run lẩy bẩy nói:"P....Phàm tổng..."
Lưu Châu Hân là ai bà ta có thể không biết, nhưng Phàm Ngụy Cảnh nổi danh khắp nơi với sự càn quét trên thương trường, ai mà không nhận ra!
Vừa thoát ra chữ Phàm tổng đầy quyền lực, tất cảm mọi người có mặt đều nghẹt thở chuẩn bị nghe hình phạt tiếp theo giành cho người dám đắc tội với vị tổng tài lạnh nhạt như băng trôi.
Nhân viên ABC sửng sốt liền chạy đến cung kính nói:" Thưa Phàm tổng, xin lỗi ngài vì chúng tôi sơ xuất để một khách hàng gây rối."
Thấy cô ở phía sau lưng, hắn cũng thả lỏng không ít, trước mặt cô hắn phải buông đi sự lạnh nhạt vì như thế sẽ doạ cô chạy mất, bàn tay rắn chắc của hắn bế cô lên, "ô!" một tiếng cả người cô nằm gọn trong lồng ngực hắn, hắn liếc mắt không chút cảm xúc nhìn xung quanh, môi mỏng như vô hình ra lệnh: "Tất cả chỗ này, tôi đều mua giá gấp đôi tặng cho tất cả mọi người ở đây." Hắn nhìn bà ta đang run rẩy trước mắt:" Trừ bà ta."
Thật ra hắn muốn cho bà ta một hình phạt thích đáng nhưng làm vậy trước mặt cô vẫn là không nên.
Sau đó sảy chân dài, mỗi bước đi đều uy quyền, giống như đang muốn tuyên bố: Vợ tôi, không cho phép một ai bắt nạt.
Có vài người vô cùng ngưỡng mộ dùng điện thoại chụp lại, sau khi về nhà mở điện thoại liền thấy cô và hắn đã lên hotsearch:
1#Phàm tổng tài bảo vệ cô gái mặt than.
2#Diễn viên Lý Nhất Hải, nam chính bộ phim...
Vừa leo lên hotsearch, Lý Nhất Hải đã gọi đến náo loạn một trận, cho rằng hắn và cô cố ý cướp đi vị trí thứ nhất của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.