Trên đời này có một loại người. Được gọi là nhà tiên tri.
Tiên tri ban đầu xuất phát từ "thánh kinh", vốn chỉ là người phát ngôn cho thần thánh tại nhân gian. Một vài người không tin vào Do Thái giáo gọi họ là những người lừa đảo, vì bọn họ làm sao mà biết được quá khứ và tương lai.
Những nhà khoa học bây giờ dùng một cách khác để gọi họ, đó là những người có giác quan thứ sáu, bởi vì những nhà khoa học vốn luôn luôn chỉ tin vào vô thần thì cho rằng những nhà tiên tri này kỳ thật đều là những người có thiên phú trời sinh có một dị năng về giác quan thứ sáu rất mãnh liệt, còn người có giác quan thứ sáu chính là người có cảm giác trước những chuyện chưa phát sinh. Ví dụ từng có người trong lúc vô tình thấy hung sát án, liền lập tức báo cảnh, nhưng cảnh sát địa phương chạy tới hiện trường thì lại phát hiện ở đây phủ toàn bụi, cho thấy lâu lắm rồi không có ai tới nơi này, chứ đừng nói có phát sinh hung án gì cả. Qua vài ngày sau, lại có người thấy tại địa điểm đó phát sinh hung án. Cảnh sát địa phương một lần nữa chạy tới hiện trường thì tìm được thi thể. Lúc này mới phát hiện những gì mà người báo hung án mấy ngày hôm trước trải qua giống hệt với kết quả thực tế, loại hiện tượng này gọi là giác quan thứ sáu, đó là thấy hoặc nghe trước hoặc mơ thấy một tình huống nào đó. Không lâu sau đó lại biến thành sự thật, còn nói theo ngôn ngữ dân gian thì đó là thầy đồng.
Tiên tri rốt cuộc là sứ giả của thần, hay là người có giác quan thứ sáu. Chủ đề này trước giờ vẫn luôn được tranh luận mãi mà chưa ra kết quả.
Mấy trăm năm trước ở Indonesia cũng từng xuất hiện một vị tiên tri, đó là một học giả vĩ đại trong lòng người Indonesia, Ân Cáp Địch. Ân Cáp Địch là một tín đồ trung thành của đạo Islam(đạo Hồi), đồng thời cũng là một vị tiên tri có địa vị rất được tôn sùng, cả đời ông ấy nói ra ba mươi ba điều tiên tri, trong đó hơn phân nửa đã biến thành sự thật, có hơn mười lăm điều tiên tri trở thành sự thật. Đây là một con số rất kinh khủng rồi. Có bao nhiêu người trong cuộc đời có được cảm giác chuẩn xác về tương lai chứ?
Trong số những điều mà Ân Cáp Địch tiên tri, có mười bảy điều biến thành sự thật, mười bốn điều không thể thực hiện. Còn hai điều cuối cùng là một bí ẩn mà ông lưu lại. Mãi cho tới hôm nay vẫn chưa có ai có thể giải khai hai ẩn số tiên tri này cả.
Vào thời đại của Ân Cáp Địch, lúc đó quốc vương tại vị có mời ông tới với hy vọng ông có thể đưa ra được những nhận định về tương lại của quốc gia này? Chúng ta có thể trở thành một quốc gia cường đại, thống nhất cả vùng biển rộng lớn này?
Ân Cáp Địch chỉ nói một câu: "Thiếu người ta cái gì, sau này phải trả lại cho người khác."
Quốc vương cứ hỏi mãi, Ân Cáp Địch mới nói ra một câu mà đến những đời sau vẫn là một lời tiên tri chưa có lời giải: "Khi liệt hỏa bao trùm đại địa, bạo phong cuộn lên bầu trời. Đó là lúc phải hoàn trả."
Nói xong câu này, bất luận quốc vương yêu cầu thế nào, Ân Cáp Địch cũng không chịu nói thêm một lời nào nữa. Sau khi lời tiên tri này được lưu truyền khắp nơi, mọi người suy diễn cho đó là lời tiên tri về ngày tận thế, liên tục cầu kiến Ân Cáp Địch, nhưng lúc này Ân Cáp Địch đã mắc bệnh nặng nằm liệt giường rồi.
Không lâu sau, Ân Cáp Địch, một học giả, một nhà tiên tri vĩ đại đã giã từ cõi đời. Từ những người thân xung quanh ông truyền ra một câu chuyện, giây phút cuối cùng của Ân Cáp Địch, ông đã nói ra một câu tiên tri cuối cùng trong cuộc đời: "Mây đen bao trùm cả đại địa. Hắc ám bao phủ bầu trời. Thế giới này sẽ không còn có ánh sáng nữa, trừ phi......"
Lời tiên tri lúc lâm chung của Ân Cáp Địch biểu thị cái gì? Không ai biết cả. Trừ phi cái gì? Cũng không ai biết. Vì Ân Cáp Địch tựa hồ không muốn nói ra những câu sau, chỉ thở dài một tiếng rồi nhắm mắt vĩnh viễn ra đi. Không biết một tiếng thở dài cuối cùng là tiên tri về người hay sự vật? Hay là vì vận mệnh của thế giới này sắp đến hồi kết thúc?
Trong cuộc đời Ân Cáp Địch, hai điều tiên tri này đã biến thành ẩn số không giải thích được, những học giả đời sau muốn phá giải đã phải lao tâm khổ tứ suy nghĩ đến mấy trăm năm.
Trong cả quá trình lịch sử lâu dài, lời tiên tri của Ân Cáp Địch dần dần bị mọi người quên đi, duy chỉ còn có một vài nhà nghiên cứ lịch sử văn hiến cổ đại đề cập tới, hoặc những học giả chuyên môn nghiên cứu về lời tiên tri của Ân Cáp Địch.
Mãi đến mấy ngày trước, sự kiện đảo Java bộc phát núi lửa, cả nước Indonesia lại một lần nữa bắt đầu lưu truyền lời tiên tri bí ẩn do Ân Cáp Địch lưu lại mấy trăm năm trước: "Khi liệt hỏa bao trùm đại địa, bạo phong cuộn lên bầu trời. Đó là lúc phải hoàn trả"
Liệt Hỏa bao trùm đại địa? Có phải là chỉ sự kiện núi lửa phun trào đảo Java?
Bạo phong cuộn lên bầu trời? Không ít người lúc trước ở đảo Java đã chứng thực điều này. Khi núi lửa phun trào thì quả thật có một cơn gió lớn cuộn lên. Quét ngang những vùng biển xung quanh.
Chẳng lẽ, đây là ngày tận thế được tiên tri?
Nhưng còn câu "phải hoàn trả", rốt cuộc là trả lại vật gì?
Lời tiên tri bí ẩn thứ nhất của Ân Cáp Địch tạo thành những lời bàn tán xôn xao khắp lãnh thổ Indonesia. Tại bất kỳ xó xỉnh nào ở Indonesia, người ta đều nghe được những lời bàn tán nói về nan đề bí ẩn thứ hai do Ân Cáp Địch tiên tri. Nghe nói lời tuyên cáo này xuất hiện từ một vị giáo sư, Mike Bridge, Mike Bridge là giáo sư ở một đại học Anh quốc, đồng thời cũng một fan cuồng nhiệt của nhà tiên tri Ân Cáp Địch, cả đời ông si mê nghiên cứu thuật tiên tri của Ân Cáp Địch, cố hết sức để phá giải hai điều tiên tri bí ẩn kia. Sau sự kiện đảo Java, Mike Bridge ngạc nhiên phát hiện ra những gì xảy ra trên đảo Java hoàn toàn giống với những lời tiên tri bí ẩn đầu tiên. Ông bèn cho đăng những nghiên cứu của mình trên blog cá nhân. Từ đó mới gây ra một cơn chấn động dư luận mấy ngày hôm nay.
Điều tiên tri ẩn đầu tiên tri đã xuất hiện sau mấy trăm năm, vậy thì điều thứ hai biểu thị tai nạn gì đây?
Lời tiên tri của Ân Cáp Địch lại một lần nữa biến thành câu nói cửa miệng của những lời bàn tán khắp nơi, trên mọi hòn đảo ở Indonesia.
"Lời tiên tri của Ân Cáp Địch?" bên trong chiếc xe jeep màu xanh lá cây cũ nát đang đậu trên một con đường buôn bán tấp nập ở đảo Gerry. Lãnh Dạ cả mặt đầy dấu hỏi nói: "Cái gì gọi là dự đoán của Ân Cáp Địch thế?"
Bên trong xe, Vịt Bầu đang nắm chặt vô lăng cũng lộ ra vẻ mặt đầy nghi hoặc. Chỉ có Mười Một dường như từ thủy chí chung vẫn lộ ra vẻ mặt trơ như gỗ, dường như chẳng chuyện gì có thể ảnh hưởng tới hắn cả, hoặc là việc này không đáng để hắn quan tâm?
Cái giọng khê đặc quen thuộc của Cuồng Triều vang lên trong tai nghe của ba người: "Ân Cáp Địch là một nhà tiên tri nổi tiếng của Indonesia, ở vào thời kì khoảng chừng Minh Triều Sùng Trinh của Trung Quốc chúng ta. Ông ấy để lại hai điều tiên tri bí ẩn làm cho người ta cảm thấy rất khó hiểu. Điều tiên tri thứ nhất là: "Khi Liệt Hỏa bao trùm đại địa, bạo phong cuộn lên bầu trời, đó là tai nạn gì gì đó'. Gần đây trên mạng đang nóng lên vì những tin tức về vị tiên tri này."
Lãnh Dạ hiểu ra, bèn nói tiếp: "Ngươi nói là sự tình ở đảo Java hả?"
"Ừm."
"Liệt Hỏa bao trùm đại địa, bạo phong cuộn lên bầu trời. Hắc, ngẫm lại xem ra đúng là như thế, bất quá ta chỉ nhìn thấy một cơn lốc. Chứ không hề thấy đại hỏa gì cả… Không biết khi nhà máy bị đánh sập, mấy ngọn lửa ở đó có tính không nhỉ?"
"……"Cuồng Triều hắng giọng nói: "Lãnh Dạ, ta đang nói chuyện nghiêm chỉnh với các ngươi đó"
Lãnh Dạ làm vẻ mặt vô tội nói: "Ta rất nghiêm chỉnh đó chớ. Ta đúng thật không thấy đại hỏa đâu cả. Cái núi lửa chó má phun trào đó chẳng phải là do chúng tự mình chế tạo ra sao. Căn bản đâu có thật đâu."
Mười Một ngồi phía sau liếc mắt nhìn Lãnh Dạ, trong bốn người này cũng chỉ có hắn mới biết được ở dưới chân đảo Java quả thật có một miệng núi lửa đang hoạt động. Đây cũng là nguyên nhân tại sao người Indonesia lúc trước lựa chọn tiểu đảo này làm trụ sở của Lưỡi Hái Tử Thần, bởi vì Bố Lộ từng đề cập với hắn về việc này. Giáng thuật của họ quả thật cần phải có hoàn cảnh như vậy mới có thể đạt hiệu quả tốt, nhưng lời của Lãnh Dạ nói cũng là thật nốt. Việc núi lửa phun trào đích thật là người Indonesia bịa chuyện, Mười Một và Bố Lộ ngày đó chỉ cho nổ căn cứ thôi, chứ không hề gây ra hậu quả nghiêm trọng làm núi lửa phun trào. Chính phủ Indonesia vì không muốn người khác thấy công việc tẩy rửa căn cứ của họ, nên mới bịa ra một lý do như vậy để lấy cớ phong tỏa hòn đảo này.
"Được rồi, ta không tranh luận với ngươi nữa." Cuồng Triều tiếp tục nói: "Ta tra xét trên mạng tìm được những tài liệu lịch sử cổ đại của Indonesia. Quả thật có một người tên là Ân Cáp Địch. Hơn nữa hắn cũng đích xác lưu lại hai điều tiên tri bí ẩn cho đời sau, được coi là những điều dự báo bí ẩn nhất."
Lãnh Dạ vuốt mũi nói: "Cuồng Triều, ngươi tin chuyện tiên tri vớ vẩn này từ khi nào thế?"
"Ta không tin, nhưng công việc của ta là phụ trách thu hoạch tin tình báo. Mẩu tiên tri này cũng là một loại tin tình báo. Trách nhiệm của ta là nói cho các ngươi biết, về phần các ngươi nghĩ như thế nào thì ta không can thiệp."
"Biến đi……" Lãnh Dạ khoát khoát tay như có người đang đứng trước mắt hắn.
Mười Một đột nhiên nói: "Cuồng Triều. Tiếp tục nói đi."
Lãnh Dạ sửng sốt một chút, nhìn Mười Một vẻ kỳ quái, nhưng không nói gì thêm.
Cuồng Triều nói: "Lời tiên tri này vốn không có gì đặc biệt. Nhưng so sánh với tình huống của chúng ta, ta càng ngày càng cảm thấy như là nó nói về việc làm của chúng ta. Các ngươi xem nhé, khúc trước nói về tình huống đảo Java. Phần sau nói về việc trả lại cái gì đó. Có phải là nói về chúng ta muốn thu hồi cổ vật của Trung Quốc không?"
Lãnh Dạ ngẫm nghĩ một lát rồi cười nói: "Loại sự kiện này cũng bị ngươi xe chỉ luồn kim biến ra phức tạp rồi."
"Ta không xe chỉ, chỉ là… mẹ nó, tính ra, tùy các ngươi thôi, đã cung cấp đủ tin tình báo rồi, nhìn nhận nó như thế nào là tùy các ngươi thôi."
Mười Một đạm thanh nói: "Điều tiên tri thứ hai nói cái gì?"
Lãnh Dạ hướng Mười Một chớp chớp mắt, hỏi: "Ủa, ngươi bị hút hồn vào cái lý thuyết hư vô huyền ảo đó à?"
Mười Một chẳng thèm nhìn Lãnh Dạ lấy một cái, vừa nghe Cuồng Triều nói chuyện vừa quan sát căn nhà đối diện.
"Lời tiên tri thứ hai là: 'mây đen bao trùm cả đại địa. Hắc ám bao phủ bầu trời. Thế giới này sẽ không còn có ánh sáng nữa, trừ phi…'"
Lãnh Dạ đợi một lúc lâu mà vẫn không thấy Cuồng Triều nói cho xong câu, nhịn không được tò mò hỏi: "Trừ phi cái gì?"
Cuồng Triều không khỏi tức giận nói: "Ta cũng muốn biết trừ phi cái gì lắm. Nhưng Ân Cáp Địch không nói ra."
"Mẹ kiếp, ngươi đừng nói là khi hắn chưa nói xong, bỗng nấc lên phun máu mà chết đó?"
"Không khinh khủng như ngươi nói đâu, lúc đó hắn quả thật cũng sắp hết thở rồi, nhưng vẫn còn chưa chết, chỉ là hắn không muốn nói thôi."
Lãnh Dạ hỏi vẻ ngạc nhiên: "Tại sao?"
"Tại sao gì mà lắm thế? Nếu ta biết tại sao, thì đã không cần phải đợi ngươi hỏi ta tại sao rồi."
"Mẹ nó……" Lãnh Dạ bĩu môi. Ngẫm nghĩ một lát rồi nhịn xuống đổi đề tài, lên tiếng nói: "Mây đen là cái gì, hắc ám nữa chứ. Ánh sáng, mấy thứ đó nói về cái gì?"
"Ta cũng muốn biết." Dừng một chút, Cuồng Triều nói tiếp: "Ngươi có biết hai điều tiên tri này là ai truyền ra không?"
Lãnh Dạ gào lên: "Ta đâu phải là tình báo đâu."
"Mike Bridge, giáo sư khoa lịch sử đại học Bỉ Lộ Tư, Anh Quốc." Cuồng Triều nói: "Ông ta là một fan cuồng nhiệt của Ân Cáp Địch, từng viết nhiều cuốn sách mà tất cả đều nói về những lời tiên tri của Ân Cáp Địch. Sự tình xảy ra ở đảo Java cũng là do ông ta liên hệ với điều tiên tri của Ân Cáp Địch mới gây ra cơn sốt online như vậy. Còn Mike Bridge sau khi trích dẫn lời tiên tri lại đăng thêm một bài nữa, nói là ông ấy đã tìm ra đầu mối trong lời tiên tri đầu tiên rồi, rất có thể là cái phần bí ẩn mà Ân Cáp Địch cố tình che dấu."
Lúc này đến cả Vịt Bầu cũng nhịn không được tò mò hỏi: "Cái gì bí ẩn?"
Cuồng Triều đáp: "Chính là điều tiên tri thứ hai. Cái phần mà Ân Cáp Địch không nói ra, Mike Bridge đã đề cập trong bài luận của hắn. Ân Cáp Địch rất có thể đã nói ra rồi, nhưng lại ngụy trang rất kín. Hắn tìm được đầu mối này rồi. Do đó chuẩn bị đi khai phá điều bí ẩn đó."
Lãnh Dạ bật cười nói: "Chỉ là một lời tiên tri thôi, làm gì có cái gì bí ẩn chứ."
"Mike Bridge gọi đó là bí ẩn của Ân Cáp Địch, về phần đó là cái gì thì hắn không đề cập trong bài luận của mình. Nhưng phát biểu điều này trong bài luận của hắn xong, Mike Bridge ngay trong ngày dẫn một nhóm người bay đi Lạp Duy Tư. Sau đó vào sa mạc. Đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì cả."
Đôi mắt màu xám luôn luôn lạnh lùng của Mười Một đột nhiên hiện lên ánh sáng lấp lánh, hắn gằn giọng hỏi nhỏ: "Lạp Duy Tư, sa mạc?" xem tại TrumTruyen.vn
"Đúng."Cuồng Triều đáp: "Ta chỉ có thể tìm được đến đó thôi, bây giờ rất nhiều học giả đều đang tập trung tới Lạp Duy Tư đợi tin tức của Mike Bridge, nhưng chỉ thấy truyền ra vài tin tức chứng tỏ hắn vẫn còn ở sa mạc."
"Biết rồi." Mười Một một lần nữa hướng tầm mắt trở lại căn nhà đối diện, không phải là hắn không thèm quan tâm đến việc gì cả, mà là hắn biết cách che dấu bản thân quá sâu, sâu đến nỗi không ai có thể đụng đến trái tim của hắn được.
Sa mạc ở Lạp Duy Tư, chẳng lẽ lời tiên tri của Ân Cáp Địch lại hoàn toàn đúng. Có khi nào sa mạc này có liên quan đến nơi táng thân của "Thủ lĩnh" Long Hồn? Nhưng Mike Bridge làm sao từ một câu tiên tri chẳng hề có đầu mối gì lại tìm ra đầu mối này?
Ân Cáp Địch… Mike Bridge…
Sau khi Mười Một thốt ra câu "biết rồi" này xong, câu chuyện về tiên tri tạm thời dừng lại, Lãnh Dạ cũng bắt chước hạ cánh cửa thủy tinh, quan sát căn nhà đối diện, hỏi: "Cuồng Triều, tổng bộ Hoa Nhài Đen đúng thật là ở chỗ này hả?"
"Từ vị trí của điện thoại di động các ngươi thì tổng bộ Hoa Nhài Đen chính là đang ở đối diện bên kia đường."
"Nhưng… nhưng…" Lãnh Dạ chỉ vào căn nhà đối diện nói: "Nhưng đó là nơi vui chơi giải trí mà. Lầu một là sòng bạc, lầu hai là sàn nhảy, lầu ba là nơi tìm đàn bà… Nhìn tới nhìn lui cũng không giống tổng bộ của một thế lực lớn."
"Địa điểm là do Vu Quang Hải cấp đó. Ta cũng không rành. Tổng bộ Hoa Nhài Đen chính là ở building đó."
Mười Một hỏi: "Món đồ đó có khả năng giấu ở đâu nhất?"
Cuồng Triều đáp: "Nếu muốn giấu vật thì cũng chỉ có thể để trong phạm vi trên tầng ba mà thôi."
"Nói nhảm." Lãnh Dạ không khỏi tức giận nói: "Tổng cộng sáu tầng lầu, trước nay không có ai có thể lên được ba tầng trên là tầng bốn, năm, sáu, đương nhiên phải là nơi có khả năng cất giấu nhất chứ."
Cuồng Triều lần này không đấu võ miệng với Lãnh Dạ nữa, mà nói: "Người được Vu Quang Hải phái đi đã tới rồi."