Nhặt Được Cúc Thái Lang

Chương 6.2:




Bàn tay sờ lên mông mang đến xúc cảm mềm mại trơn mịn như đậu hủ thật sự quá tốt đẹp,Vân Du nhẹ nhàng thở dài,tay khác lại càng được voi đòi tiên ôm lấy eo nam nhân “Phụ thân,thân thể của người lạnh quá...... để con đến làm cho nó ấm áp......”
“Du Nhi,ta là phụ thân con...... Chúng ta không thể như vậy......” Trong miệng đang nói lời cự tuyệt nhưng thân thể bị nước mưa tưới đến lạnh run,không thể ức chế tựa sát vào ***g ngực ấm áp của Vân Du”Như vậy không đúng,Du Nhi, ta muốn con hạnh phúc...... Phụ thân chỉ muốn con hạnh phúc......”
“Phụ thân,chỉ cần có thể ôm người con đã hạnh phúc!” Thân thể trần truồng trơn mềm của phụ thân ngọa ngậy trong ngực y cứ như đang ôm một con cá còn sống,Vân Du trong lòng ngứa ngáy,phía dưới trướng nóng đến phát đau.
Xé rách y phục của mình,không đến mấy giây y cũng trần truồng trong mưa,Vân Du dùng giọng buồn bã nức nở nói: “Phụ thân,phụ thân...... Ta thích người, ta muốn sờ người...... Cho ta đi,ta rất khổ sở......”
Mưa to xen lẫn tiếng sấm làm thanh âm Vân Du giống như tiếng vọng xa xôi,thách thức lòng người và đạo đức,dựa vào lòn ngực nhi tử Diệp Tiểu Sam lần nữa cảm thấy mình rất khát vọng,mỗi một tấc da bị Du Nhi chạm vào như đang nhảy nhót,cần được hạnh phúc lấp vào khoảng trống trong tim.
“Du Nhi,chúng ta không thể......” Trong miệng theo thói quen từ chối,nhưng thân thể đã dần dần loay hoay đón nhận nhi tử,Diệp Tiểu Sam trong lòng bị đạo đức và dục vọng níu kéo qua lại,khiến hắn khổ sở vạn phần.
Nên từ chối!Thì nên mạnh mẽ đẩy ra như ban nãy hắn vừa làm......
Lý trí không thể khống chế dục vọng sôi trào,Diệp Tiểu Sam ở dưới Vân Du bất lực vừa khóc vừa nỉ non: “Du Nhi,ta là phụ thân con,chúng ta không thể như vậy...... Nếu như người khác biết tất cả sẽ không thể cứu vãn!”
Đôi môi ấm áp rơi lên mi mắt đầy mê hoặc,Vân Du dùng kiên nhẫn trước nay chưa có trấn an phụ thân sợ hãi: “Phụ thân...... Phụ thân,nhìn con,người nhìn con đi...... con là Du Nhi mà người thích nhất,chỉ cần chúng ta có thể ở cùng nhau,ai cũng không thể chia cách chúng ta!”
Ngón tay leo lên ngọc hành đã cứng rắn,Vân Du thành thạo trêu chọc nơi nhạy cảm của nam nhân.
Từng đợt tê dại từ phần đuôi từ từ dâng lên,khiêu khích ham muốn Diệp Tiểu Sam không được tự nhiên.Trước nay chưa từng thể nghiệm tê dại làm Diệp Tiểu Sam giữa hưng phấn đồng thời cảm thấy một tia hoang mang......
Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cảm thấy thân thể không giống như của mình,Diệp Tiểu Sam cảm nhận loại cảm giác xa lạ trước nay chưa từng có,không tự chủ tránh né khước từ Vân Du đụng chạm,điều này khiến Vân Du càng thêm nôn nóng.
Vân Du tuyệt chưa từng nghĩ mình sẽ ở trên mặt đất rừng sâu,dưới cơn mưa giàn giụa,lại khát vọng mập hợp cùng người.
Một loại hưng phấn sắp ùa vào đầu,y căn bản không quan tâm phụ thân còn đang giãy dụa,chỉ muốn dùng phương thức hữu hiệu nhất đạt được kích tình khát khao đã lâu!
Nâng lên mặt phụ thân,Vân Du dùng con ngươi thâm thúy nhìn sâu vào trong mắt y: “Phụ thân,người hãy nhìn con...... Người yêu thích con,có đúng không? Người muốn làm chuyện để con luôn vui vẻ,có đúng không?”
Vân Du dùng giọng quen thuộc hấp dẫn chỉ đạo,mà đối với phụ thân sớm chiều chung đụng,y đã sớm tìm ra tử huyệt của hắn.
Diệp Tiểu Sam nhìn nam tử anh tuấn tuyệt mỹ trước mặt,sâu trong lòng bỗng nhiên có một tia tuyệt vọng.
Đúng,y thích Du Nhi,đây là người duy nhất xuất hiện trong cuộc sống cô đơn hiu quạnh của hắn.
Đạo đức buộc hắn cự tuyệt nhưng tình cảm lại khiến hắn do dự.Diệp Tiểu Sam chưa từng nghĩ sẽ cùng nhi tử phát sinh quan hệ,hắn chỉ muốn chăm sóc tốt cho Du Nhi,để y có cuộc sống vui vẻ......
Nếu như,nếu như lúc này hắn cự tuyệt nhi tử,Du Nhi có thể chán ghét hắn không?
Du Nhi có thể chán ghét mà bỏ lại hắn lựa chọn rời đi?
“Con hiện tại rất muốn có người,nếu người cự tuyệt con,con sẽ vô cùng vô cùng khổ sở...... Phụ thân,cứu con,cầu xin người cứu con!” Vân Du thân thể chậm rãi bao phủ lên Diệp Tiểu Sam,chỉ là ôm thật chặt chứ không hề có động tác tiến thêm một bước. Vòng ôm này thật ấm áp...... Diệp Tiểu Sam thở dài một hơi.
Nước mưa lạnh lẽo giội lên người lúc này hắn thật không muốn rời xa ***g ngực ấm áp khó được.
Làm sao bây giờ? Hắn rốt cuộc phải làm thế nào? Diệp Tiểu Sam có chút nôn nóng,vừa muốn hàng phục theo chỉ dẫn thân thể,vừa sợ không dám đối mặt hậu quả sẽ xảy ra.
“Phụ thân,xin người,chỉ lần này...... Sẽ không có người biết,con thề chỉ lần này thôi!”
Vân Du dụ dỗ lý trí Diệp Tiểu Sam gần như tan rã,đôi môi nóng hổi không nhịn được tịch mịch bắt đầu từng chút hôn lên gương mặt lạnh của Diệp Tiểu Sam lạnh, trên mắt rồi đến môi: “Người gì cũng không cần làm,chỉ đừng cự tuyệt con...... Phụ thân,đây không phải là lỗi của người..... chỉ vì con rất là thích người!”
Nhi tử bày tỏ tình cảm trong lòng,Diệp Tiểu Sam phòng tuyến mỏng manh cũng đã hoàn toàn sụp đổ!
Du Nhi yêu thích ta...... Du Nhi cần ta!
Ý nghĩ kia thoáng cái chiếm hết đầu hắn,Diệp Tiểu Sam trong đầu hiện lên hình ảnh hắn vô tình liếc thấy trong “Hoa cúc bảo điển”,khẽ cắn răng,Diệp Tiểu Sam có chút xấu hổ quay đầu sang nơi khác,phía dưới chậm rãi mở ra hai chân đón nhận Vân Du.
Cảm thấy phụ thân ngầm đồng ý xụi lơ trong ngực mình,Vân Du trong lòng bị vui sướng bao phủ,dục vọng hưng phấn làm ngón tay của hắn nhịn không được run rẩy,run run sờ đến chỗ lõm giữa mông Diệp Tiểu Sam,đầu ngón tay không nghiêm túc vòng quanh tiểu cúc hoa mềm mại lượn hết vòng này đến vòng khác.
Cảm thấy nhi tử xoa nhẹ nơi đó,chỉ một lát nơi ô bẩn bị hơi nóng chiếm cứ,sống lưng Diệp Tiểu Sam thoáng cái trở nên cứng ngắc,ngay cả răng cũng khẩn trương cắn mạnh xuống môi dưới.
Muốn trấn an phụ thân đang sợ hãi nhưng chỗ kín tội lỗi đang đau đớn điên cuồng gào thét,nhanh tiến vào nơi mềm mại ngọt ngào duy nhất có thể dung nạp mình,nhưng y lo lắng dục vọng to lớn của mình sẽ tổn thương lần đầu tiên của phụ thân,nếu vì lý do đó mà về sao cự tuyệt hắn đến gần...... Vân Du không khỏi vắt chặc chân mày.
Xoay lại thân thể phụ thân,để y có tư thế quỳ sấp trên mặt đất,Vân Du giọng nói bởi vì dục vọng mà trở nên khàn khàn: “Phụ thân,hãy thả lỏng...... nhếch mông lên...... ngoan!”
Diệp Tiểu Sam không nghĩ tới mình hai mươi mấy tuổi,thế nhưng ở trong núi rừng hoang dã giống như chó mẹ trần truồng cong mông cùng nhi tử mình giao hoan! Trên mặt nóng lạ thường,Diệp Tiểu Sam che mặt cúi thấp bả vai,hận không thể đem đầu vùi vào trong đất bùn,thắt lưng run rẩy khẽ giơ lên,để cho cái mông tương đối có thịt nhất trên người nhô cao trước mặt nhi tử.
Phụ thân nghe theo cơ hồ khiến Vân Du hưng phấn muốn điên!
Chưa từng có mỹ nhân có thể kích thích trêu chọc ham muốn của y,Vân Du không cách nào nhịn được tách ra mông trắng noãn của nam nhân,vươn đầu lưỡi tham lam liếm lên tiểu hoa cúc non mịn giữa hai đùi.
“A a a a!!” Cảm thấy nơi xấu hổ bị con trai bảo bối của mình liếm,Diệp Tiểu Sam như bị sét đánh,toàn thân tê dại,tim cũng đập kịch liệt giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra khỏi ngực!
“Du Nhi,Du Nhi!Đừng như vậy...... Đừng như vậy!Rất xấu hổ..... Ta...... A a...... Phụ thân chịu không được!” Âm cuối mang theo khóc nức nở,Diệp Tiểu Sam toàn thân run rẩy.
Hắn không biết kích động ngoài tưởng tượng đại biểu cho việc gì,hắn cũng không phải chưa từng tự mình an ủi,chỉ sở nhận được khoái cảm khi bắn tinh cũng không kích thích bằng hiện tại nhi tử gây cho hắn! Vân Du không chút lưu tình kéo dài công kích liếm láp,đem cúc hoa mảnh mai liếm đến run rẩy hết cả người,một mảnh hỗn độn......”A a...... Du Nhi..... Không được...... Phụ thân không được...... sắp ra rồi!”
Cảm giác đầu lưỡi nhi tử *** loạn xâm nhập vào trong cúc huyệt,Diệp Tiểu Sam cả người co giật,hai tay siết chặt đặt trên mặt đất lộn xộn, khóc hô xuất tinh ————
Vân Du ở thời khắc mấu chốt,nhanh tay lẹ mắt lật người phụ thân lại một ngụm nuốt lấy”Trắng tuyền” đang phun trào......
“Ừm...... Phụ thân tinh thủy của người thật ngon......”
Bộ dạng nhi tử liếm khóe môi,*** loạn làm cho lòng người kinh động!
Diệp Tiểu Sam lại không tự chủ lần nữa giương cao!
Vân Du thấy thế mừng rỡ giống như nhặt được báu vật!”Hì hì,phụ thân mặc dù không có gì kinh nghiệm nhưng thân thể lại rất *** đãng a......”
“Hu hu...... Không có! Phụ thân không có......” Diệp Tiểu Sam đưa tay che kín ngọc hành giương cao,thẹn thùng khóc lên.
“Làm sao bây giờ,phụ thân,nhìn thấy nước mắt của người,con chỉ muốn điên cuồng đoạt lấy người!” Vân Du cuồng loạn hôn lên làn nước mắt trên mặt hắn “Con muốn người! Con muốn người!”
Đã sớm cứng rắn đến đau cự căn để ngay cửa cúc huyệt bị y liếm láp mở rộng,cuối cùng bất ngờ xuyên thẳng ——
“Y a a a ——”
Sồ cúc thuần khiết bị nhiễm màu đỏ máu trinh,Diệp Tiểu Sam thất thanh khóc la,đau đến ôm chặc lấy nam nhân trên người!
Vân Du bị cái miệng nhỏ non mềm nóng ướt cắn chặc,thoải mái đến hắn ngửa đầu gào thét,bưng lấy mông phụ thân mất khống chết điên cuồng cắm vào rồi lại mãnh liệt rút ra!
Nơi đó bị nhi tử thúc chết đi sống lại,thiếu chút nữa ngất xỉu!
Hắn vứt mái tóc ướt đẫm,trên mặt đất đau đớn giãy dụa......
“A a...... Chậm...... Du Nhi...... mông Phụ thân sắp bị con thao hư rồi...... A a......”
“Vù vù...... Sảng khoái...... mông nhỏ của phụ thân thật là quá chặc…..đáng chết! A a...... sảng khoái chết ta!”
Vân Du vẻ mặt say mê.
Bách hoa đại thần trải qua một đống tiên nữ trên trời,nhưng lại hoàn toàn chịu thua tiểu hoa cúc thuần khiết ở dưới,ngay cả chính y không tin nổi!
“A a...... Phụ thân...... con thích người...... con thích người......con muốn đời đời kiếp kiếp chiếm tiểu cúc hoa của người! Nó vĩnh viễn là của con!”
Vân Du dán lên môi hắn,điên cuồng hôn môi
Nụ hôn đầu của Diệp Tiểu Sam cứ thế bị đoạt đi!
Dưới đất cái miệng nhỏ nhắn bị nhi tử thao đến *** thủy cuồng phun,dục tiên dục tử,cái miệng nhỏ nhắn phía trên thì hoàn toàn bị đánh chiếm,nam nhân cảm giác mình sắp hỏng mất!
Ngay lúc cảm giác được nhi tử gào thét bắn vào trong cơ thể mình,cùng lúc Diệp Tiểu Sam cũng cuồng loạn bắn ra......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.