Này là lần đầu tiên cô thấy Zex nói nhiều nhất và cũng là nghiêm túc nhất, nhưng cẩn thận ngẫm nghĩ lại, cô cảm thấy câu nào cũng đều có lý, nhìn lại Hạo Nguyên, anh đang xem kết quả trận đấu với vẻ mặt đau khổ.
Dường như cảm nhận được có người đang nhìn mình, vừa quay đầu lại liền thấy Đường Thiến vẻ mặt xin lỗi đang nhìn mình, Hạo Nguyên ngây ngô cười lộ ra hàm răng trắng bóng.
Qua một lúc lâu, Đường Thiến mới ngập nhường nói một câu: "Thực xin lỗi."
Trong vài ván đấu tiếp theo, hai người phối hợp tốt hơn rất nhiều, Đường Thiến cũng cố gắng kiềm chế bản thân hết mức có thể, không nên quá khích, và nhắc nhở Hạo Nguyên luôn để mắt đến mọi nơi có phục kích thay vì bảo anh ta chạy qua chạy lại một cách mù quáng.
Chơi game đến chiều, Đường Thiến chỉ cảm thấy mệt mỏi dị thường, cô còn mệt hơn chơi game cả ngày không ăn, thật sự sẽ không thể thay đổi phong cách chơi trong chốc lát.
Vào buổi tối, Hạo Nguyên nói rằng anh ấy sẽ mời cô đi ăn tối, còn lấy ra lí do cái gì mà muốn hai người ở trong trò chơi phối hợp ăn ý phi thường, nhất định phải thường xuyên tiếp xúc, cho nhau hiểu biết, thời gian dài liền hình thành ăn ý, lý do này... thật đúng là làm Đường Thiến thực cạn lời, rồi lại không có cách nào cự tuyệt.
Muốn tán gái thì cứ tán gái đi, lấy trò chơi làm lí do để làm gì? (* ︾ ▽ ︾)
Tuy nhiên, Đường Thiến nghĩ rằng cô vừa mới đến, bất kể cùng ai thì cũng phải sống chung trường kì, vì vậy cô không từ chối, nói là cô đi lên phòng thay quần áo, Hạo Nguyên liên đợi sẵn ở bên dưới.
Tuy nhiên, sau khi Đường Thiến đi xuống, cô phát hiện toàn bộ phòng huấn luyện tầng một đều trống rỗng...
Đây là tình huống gì?
Chẳng lẽ bọn họ đều không có phát hiện ra trong một đám đại lão gia đang thiếu sự đáng yêu mạo mỹ của mỹ thiếu nữ sao?
Đúng lúc này, cửa câu lạc bộ vang lên, nhìn về phía cửa, vừa nhìn thấy thiếu niên bước vào, hắn cũng nhìn thấy khuôn mặt Đường Thiến ngốc nghếch khả ái, đúng vậy, thật là dễ thương, ít nhất Đường Thiến cũng nghĩ như vậy. Nhưng kì thật Zex chỉ cảm thấy thật ngu ngốc.
Nhưng bây giờ không phải lúc quan tâm đến chuyện này, có chút xấu hổ đẩy kính lên sống mũi.
Cô mở miệng nói: "Xin lỗi, tôi quên mất cô, đi thôi, bọn họ đang đợi ở đại lộ."
Đường Thiến: "..."
Trời ơi ×××, anh chàng này vừa nói gì vậy? Quên mất tôi! Chuyện gì đang xảy ra vậy? Rõ ràng nói là đối với tôi rất hoan nghênh đâu? Nói là đối với tôi rất mong chờ đâu? Nói là tôi là cô gái duy nhất trong câu lạc bộ, là là xanh của bọn họ bao quanh một đóa đỏ rực hoa hồng đâu?
Bây giờ có quỷ mới tin, cái gì mà hồng hoa, mắt mù mới nhìn không tới, mới có thể quên mất.
Lúc này Đường Thiến chỉ cảm thấy trong ngực có một cỗ hỏa khí vô danh, nếu không phải cô quá mức tức giận, phát hiện bánh bao hấp trên ngực so với bình thường còn hùng vĩ hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, cơn giận đã biến mất khi những người ở tầng dưới quay lại, thở một hơi dài, bình tĩnh lại và đi xuống tầng dưới để đuổi theo.
Mặc dù tính cách của Đường Thiến hơi nóng nảy, hơi cáu kỉnh và hơi hống hách, nhưng tất cả những điều này đều chỉ thể mới có thể chứng kiến, đối với nhóm nam nhân mới ở chung một bữa này, cô vẫn là lựa chọn nhẫn nhịn.
Nhìn người mặc áo khoác xanh đậm phía trước, anh ta mở cửa lùi lại một bước, rõ ràng là để Đường Thiến đi trước, Đường Thiến cũng không khách sáo, mạnh dạn sải bước ra khỏi cửa câu lạc bộ.
Nhìn thấy một vài chàng trai đang đứng từ xa, nói chuyện và cười đùa cùng nhau. Đường Thiến đang thực sự muốn đi lên và hét vào mặt họ: Các bạn không thấy rằng mình đang bỏ lỡ một cô gái xinh đẹp với vẻ đẹp và trí tuệ bất khả chiến bại bên cạnh mình sao/┗ (T ﹏T) ┛/
Tuy nhiên, cô chỉ có thể nghĩ về điều đó trong lòng, cho nàng cái lá gan nàng cũng không dám đi lên rống, cô vẫn có một chút mất mát không thể giải thích được vì cô đã không được đội của họ tiếp nhận.
Càng nghĩ lại càng cảm thấy mất mát, buồn bực cúi đầu, bĩu môi, đôi mắt đỏ hoe, từng chút từng chút tiến lên phía trước.
Đột nhiên một bàn tay to đè xuống đỉnh đầu, nhẹ nhàng vuốt ve hai lần, như là đang an ủi cô.
Điều này làm cho Đường Thiến có chút cảm động, dường như không phải mọi người đã quên cô, cô đang định ngẩng đầu nói: "Cảm ơn."
Tuy nhiên, chưa kịp nói ra thì đã có một giọng nói trầm thấp dễ chịu ở trên đầu cô nhưng lời vừa nói ra, Đường Thiến nghe xong, nóng lòng muốn cởi bỏ tay chân.
Zex: "Đừng buồn,cô nên cảm tạ cô hôm nay tỉnh táo, bởi vì hôm qua cô bị bọn họ bỏ quên trong xe."
Đường Thiến:... Thật
sự là cảm động hơn ba giây...
Đường Thiến không khỏi lẩm bẩm trong lòng, ý thức về sự tồn tại của mình kém đến mức nào mà bị lãng quên hai lần trong vòng 48 giờ.
Đặc biệt là anh chàng béo mập Hạo Nguyên đã chơi game với chính mình trong một ngày, đối với một Support, bạn không thể nhớ ADC ở nhà sao? Như vậy mà còn muốn tán mình.
Hừ hừ, không thể nào. Người bất cẩn như vậy chắc chắn không phải là ứng cử viên cho chức bạn trai!
"Đi thôi."
Người phía sau nhanh hơn hai bước, trực tiếp bỏ lại Đường Thiến.
Khi đến nhà hàng, Hạo Nguyên lấy thực đơn từ người phục vụ đưa cho Đường Thiến và mỉm cười hỏi cô ấy muốn ăn gì liền gọi, không cần khách khí
Đường Thiến hơi cau mày và liếc xéo về phía anh, rồi từ anh quay sang Zex, người đang ngồi bên tay phải và nhìn vào điện thoại, lại nhìn đến đường trên Read..., quét quanh bàn nhìn một lượt.
Mọi người Hạo Nguyên đều cảm thấy không khí xung quanh giảm đi mấy độ, người đi rừng Cuiyo cũng pha trò, quấn áo khoác và lẩm bẩm: tại sao trong phòng riêng này lại lạnh như vậy?
Có chút kiêu ngạo nói: "Tôi không đói quá, mọi người gọi món đi."
Vốn dĩ là tiểu cô nương giở tính giận dỗi, nhưng vài người trong số họ còn không để ý điều không đúng lắm ở Đường Thiến, họ thực sự vội vàng gọi món theo ý muốn.
Nhìn thấy tình cảnh này, Đường Thiến thật sự cạn lời, đám người này nhất định không có bạn gái.
Xứng đáng độc thân cả đời, suốt đời quên đi.
Nhìn mấy người đang tranh nhau gọi đồ ăn, càng nhìn càng tức, quay sang bên trái là Jungler Cuiyo đang bàn bạc gọi món gì với thứ Toplane Read, quay sang phải là Support Hạo Nguyên, dù có quay đầu thế nào đi nữa cả hai bên đều là một mớ hỗn độn.
Cuối cùng, không còn cách nào khác là cúi đầu nghịch điện thoại di động.
Đang cuộn qua Moments và điện thoại của tôi đột nhiên rung lên. Đó là lời nhắc WeChat.
Sau khi mở nó, hóa ra đó là một cuộc trò chuyện riêng tư từ Zex.
Người đeo kính xứng đáng bị hành hung: Không tức giận sao?
Luôn có kẻ muốn hãm hại tôi: A, sao vậy?
Người đeo kính xứng đáng bị hành hung: Vậy thì đừng nhân cơ hội mà chỉnh đốn hắn, tên béo là Kim Ngưu.
... Phần còn lại của ý nghĩa là hiển nhiên, Kim Ngưu, đó là một dấu hiệu coi tiền bạc là mạng sống.
Hạo Nguyên sẽ không sẵn sàng trả tiền cho bữa tối của cô nếu không phải vì Đường Thiến là một cô gái, và cô là một cô gái đẹp, đó sẽ được coi là một sự chào đón đối với cô.
Buổi tối, Hạo Nguyên định rủ Đường Thiến đi ăn một mình, vừa thay quần áo đã bị cuiyo nhìn thấy ở dưới nhà, anh hỏi anh sẽ hẹn hò với cô gái nào, lúc đầu, Hạo Nguyên ngượng ngùng không dám nói là anh ấy đã mời cô nàng AD đi ăn.
Liền nói là một cô gái, Cuiyo chọc ghẹo hắn là mời một fans đi ăn sao, và tiếp tục đùa về việc đặt cho anh ấy một biệt danh để gọi là tên cuồng fangirl
Hạo Nguyên nóng lòng chỉ muối cởi đôi tất đã mấy ngày không giặt ra nhét vào miệng, vì sợ Đường Thiến đang thay quần áo phía trên có lẽ đã hiểu lầm mình.
Cuối cùng, không còn cách nào khác, Hạo Nguyên đành thú nhận sự thật rằng anh muốn mời Đường Thiến đi ăn tối.
Kết quả có thể dự đoán, Read và Cuiyo một hai nháo loạn muốn đi cùng, cuối cùng, cuộc hẹn hò của cả hai đột ngột biến thành một bữa ăn tối nhóm 5 người, và người trả tiền là Hạo Nguyên, người coi tiền như nguồn sống của mình.
Đường Thiến cũng là một người thông minh, ngay lập tức hiểu ý anh ta, lấy thực đơn từ Cuiyo, và gọi ba món ăn mà không báo trước.
Thực ra Đường Thiến không biết món ăn được làm dưới món ăn cầu kỳ đó là gì? Cho dù nó có ngon hay không, đây không phải là điều cô ấy quan tâm.
Tất cả những gì cô thấy khi gọi món là những con số trên bảng giá thực đơn mà cô không thể chịu được khi nhìn trực tiếp.
Nhìn thấy đôi mắt mở to của Hạo Nguyên và vẻ mặt đau khổ đến khó tin của anh, Đường Thiến cảm thấy khoái cảm khi được trả thù sau trò chơi khăm.
Vẻ mặt nhịn cười sắp phát ra tiếng, cúi đầu nhìn tin nhắn Zex, lén lút liếc nhìn nghiên trang Zex với vẻ mặt thư thái bên cạnh.
Đường Thiến tò mò hỏi: "Sao anh lại nói với em điều này?"
Một lúc sau, anh mới chậm rãi trả lời: "Tôi vui."