Ngoài cửa tiệm sửa xe, Cố Ngôn ngồi xổm cạnh cái xe máy, một tay cầm khăn vẽ vài vòng lên lên xuống xuống trên lốp xe, ánh mắt dại ra nhìn chằm chằm mặt đất, tựa hồ không ý thức được mình đang làm gì.
Một câu của Ngôn Diệp: "Tìm cậu để chịu trách nhiệm với tôi" như một câu thần chú, liên tục vài ngày, mỗi ngày quanh quẩn trong tai hắn.
Cho tới bây giờ, Cố Ngôn vẫn cảm thấy có chút khó tin. Nhưng hắn cũng không rõ là không tin lời Ngôn Diệp nói, hay là không tin mình nhân lúc rượu say loạn tính.
Tự nhận là đàn ông chính trực, nam tử hán dám làm dám chịu, hắn vẫn phải gánh vác việc mình đã làm. Nếu Ngôn Diệp là nữ nhân, về tình về lý hắn đều nên phụ trách. Còn nếu không phải nữ nhân, hắn cũng không thể -- không thể giở trò vô lại với người ta a!
Nhưng nếu Ngôn Diệp lừa hắn, hắn càng nghĩ không ra vì cái gì - nhìn đi nhìn lại, chính mình cũng chẳng có gì đáng lừa, vô luận là tài hay sắc, cũng không đạt tiêu chuẩn!
"Chậc!" Nghĩ đến tâm phiền ý loạn, hắn dứt khoát ném khăn lau đi, đặt mông ngồi trên đất, theo thói quen nghịch nghịch sợi dây hồng trên mắt cá chân, sau đó không tránh khỏi nghĩ đến nam nhân trên tầng.
So với mình, Ngôn Diệp thân là người bị hại ngược lại thoải mái hơn nhiều. Giống như chỉ là kể hắn nghe một câu chuyện hài, sau khi cười xong, y lại gần như giống hệt lúc mới tới, cũng không nhắc lại chuyện "chịu trách nhiệm" kia.
Ngôn Diệp không nhắc, hắn cũng không biết phải mở miệng thế nào.
Y mỗi ngày thức dậy sớm hơn hắn, mở cửa tiệm rồi làm bữa sáng, thỉnh thoảng ngồi trên sô pha trong tiệm xem tạp chí, hoặc là chẳng làm gì, chỉ đứng bên cạnh nhìn hắn sửa xe. Phòng mỗi ngày đều quét tước, quần áo cũng hai ngày giặt một lần, ngay cả chậu cây tiên nhân chưởng trong nhà mua về vài năm cũng chẳng được hắn ngó ngàng tới, được y chăm sóc vài ngày, ngày hôm qua đã nở hoa rồi. Là màu phấn hồng.
Đối phương từ trong ra ngoài hệt như một hiền thê lương mẫu, chỉ thiếu mỗi chuyện hai người chưa ngủ cùng giường! Cố tình chính mình còn cảm thấy quen, hơn nữa còn cmn không cảm thấy có gì sai!
Cố Ngôn ôm đầu, cảm thấy trước khi chính mình hiểu rõ mọi chuyện thì Ngôn Diệp cũng đã hoàn toàn xâm nhập sinh hoạt của hắn.
Đang khi hắn đang kiểm điểm bản thân không dứt khoát, Ngôn Diệp từ tầng hai đi xuống, đứng ở trên cầu thang nhìn hắn. Vài giây sau, hỏi: "Ngồi dưới đất làm gì?"
Cố Ngôn giật mình lấy lại tinh thần, đứng lên, vỗ vỗ bụi dính sau quần, xoay người hướng hắn nở nụ cười, "Không có gì."
Ngôn Diệp khoanh tay trước ngực, nói một câu "Ăn cơm" rồi xoay người lên tầng.
Nói thật, nam nhân có thể có trù nghệ như Ngôn Diệp thật sự là rất khó, Cố Ngôn thậm chí thấy chỉ cần Ngôn Diệp làm cơm, cho y ở trong này ăn chùa ở chùa cũng đáng giá.
Lên tầng hai, Ngôn Diệp bưng đồ ăn đang từ phòng bếp đi ra. Cố Ngôn bị mùi thơm xộc vào mũi hấp dẫn, hai chân tựa như có ý thức tự động đi đến bàn ăn.
Ngôn Diệp đem đồ ăn đặt lên bàn, Cố Ngôn vừa lại đây đã bị y kéo cánh tay, giây tiếp theo hai tay nam nhân đã đặt trên lưng hắn.
Vừa rồi nói Ngôn Diệp "gần như" không có gì khác biệt so với lúc mới tới, đó là vì có thêm vài hành động, chính là số lần mập mờ trêu chọc ái muội với hắn ngày càng nhiều.
Sờ soạng trên lưng hắn một lúc, Ngôn Diệp mỉm cười, kéo vạt áo phông Cố Ngôn, dễ dàng cởi ra.
"Vào tắm trước đi." Ngôn Diệp hướng hắn hất hất cằm.
"Ác!" Cố Ngôn gật đầu một cái, xoay người đi về phía phòng tắm. Đi đến nửa đường, mới phát hiện mình bất tri bất giác ngoan ngoãn nghe theo lời đối phương.
Quay đầu nhìn thoáng qua, Ngôn Diệp đưa lưng về phía hắn ngồi trước bàn ăn, trong nháy mắt, hắn đột nhiên cảm thấy, có người ở nhà chờ mình ăn cơm thật tốt.
Cố Ngôn cảm thấy Ngôn Diệp các phương diện điều kiện đều tốt lắm, trừ bỏ là đàn ông.
Nhưng hắn cũng là đàn ông, còn đối một người đàn ông khác làm ra cái chuyện cầm thú này -- tuy rằng đến bây giờ còn chưa hoàn toàn xác định, nhưng nếu hắn thật sự đã làm, thì Ngôn Diệp hiện tại tuyệt đối đang lấy đức báo oán a!
Vội vàng tắm rửa thay quần áo, Cố Ngôn ngồi vào bàn ăn. Ngôn Diệp đem bát cơm xới đầy đặt trước mặt hắn.
Hai người yên lặng ăn một lúc, Cố Ngôn ngẩng đầu nhìn người đối diện đang tao nhã dùng tay trái cầm đũa.
Ngôn Diệp sức ăn không lớn, Cố Ngôn nghĩ hẳn là người mẫu nên muốn giữ dáng, nhưng y lại không ăn kiêng, vô luận đồ nhiệt lượng rất cao gì đó vẫn ăn không bỏ.
"Sao vậy?" Biết hắn đang nhìn mình, Ngôn Diệp cũng không ngẩng đầu lên, hỏi.
Do dự một chút, Cố Ngôn hỏi:"Tôi làm vậy với anh -- anh không hận tôi?" Trên lý thuyết, vừa thấy mặt liền chém hắn cũng không tính là quá đáng đi?
Ngôn Diệp dừng lại chiếc đũa, ngẩng đầu nhìn hắn.
Không dám nhìn thẳng y, Cố Ngôn hơi xấu hổ cúi đầu dùng tay cọ cọ cái mũi.
Giương khóe miệng, Ngôn Diệp buông chiếc đũa, hai bàn tay chồng lên nhau, chống cằm nhìn hắn,"Cậu nói sao?"
Ba chữ mà thôi, lại tràn ngập tính ám chỉ. Cố Ngôn ngẩng đầu, Ngôn Diệp dựa lưng vào ghế, chỉ mỉm cười, chung quanh giống như tràn ngập một cỗ khí vô hình -- làm hắn cảm thấy trên mặt hơi nóng lên.
Có cái gì đó đang rục rịch?
Ngôn Diệp đột nhiên nhẹ nhàng gọi hắn một tiếng,"Cố Ngôn."
Thanh âm đó -- Cố Ngôn cảm thấy như bị thôi miên.
Lúc này Ngôn Diệp đứng lên đi đến bên hắn, trong ánh mắt mờ mịt của Cố Ngôn, cúi đầu hôn một cái trên môi hắn. Cũng không thể xem là hôn, chỉ là nhẹ nhàng chạm môi, trong lòng nảy lên một cái rồi đột nhiên giây tiếp theo lại dời đi.
Nụ hôn nhẹ nhàng lướt qua, cũng đã đủ làm cho Cố Ngôn chấn kinh rồi.
Nụ hôn thuần khiết này, làm cho hắn nhớ tới giấc mộng không thuần khiết kia của mình, khuôn mặt người trong mộng "vật lộn" cùng hắn ở một giây ngắn ngủi tự động thay bằng nam nhân trước mắt.
Hữu tình và gian tình với nam nhân tựa như cùng phát triển, đôi khi, một chút không để ý có thể tạo thành một sự ngoài ý muốn.
Đối Cố Ngôn mà nói, Ngôn Diệp xuất hiện chính là sự ngoài ý muốn, biến cuộc sống của hắn nhất thời giống như trở nên "như mộng tự huyễn"(*). Nhưng sống cùng Ngôn Diệp không đến một tháng, phát triển này tựa hồ quá nhanh đi.
(*) tựa như ảo mộng, không phải là chân thật, vừa giống như mộng vừa giống như ảo giác.
Nụ hôn như là phát súng bắt đầu, sinh hoạt hai nam nhân đã không chỉ giới hạn trong ăn và ngủ, Ngôn Diệp đột nhiên ôm hay nhìn chăm chú ái muội đã là chuyện thường như cơm bữa, y thực am hiểu trêu đùa như có như không, dù chẳng qua đang xem TV thì đùa nghịch ngón tay Cố Ngôn, cũng có thể làm cho hắn mặt đỏ tai hồng.
Có đôi khi Cố Ngôn vừa đi vệ sinh ra liền nhìn Ngôn Diệp chỉ mặc độc cái quần lót đứng ở trước mặt hắn. Thắt lưng bụng mông không nói, chỉ riêng cái chỗ phồng lên một đống trên quần lót, khiến cho hắn có loại xúc động muốn tiến lên kéo ra nhìn xem bên trong có phải nhét bông hay giấy vệ sinh gì đó hay không.
Không phải y muốn câu dẫn mình đi?
Đang lau xe trong cửa hàng, Cố Ngôn nhịn không được nghĩ ngợi, Ngôn Diệp nhất cử nhất động thấy thế nào cũng đều có ý dụ hoặc hắn. Nhưng trước đây không quan tâm, hắn đối phương diện này thật sự không có tìm hiểu --
Tưởng tượng hình ảnh chính mình đè trên người Ngôn Diệp, còn thấy không tệ lắm, ít nhất hắn không bài xích.
Hai người thân cao không kém là bao nhiêu, chính mình hơi thấp hơn, nhưng cũng cường tráng hơn chút, bất quá tổng thể mà nói, vẫn là tương xứng.
Bởi vì không bài xích, Cố Ngôn lại thả suy nghĩ bay xa, rất nhanh tưởng tượng biến thành ý dâm, ngay thời điểm hắn bắt đầu nhiệt huyết sôi trào, một thanh âm nũng nịu lay tỉnh hắn.
Cố Ngôn lập tức đem đầu óc tràn ngập hình ảnh không dành cho nhi đồng xóa sạch, xoay người liền thấy, một nữ nhân cao gầy đứng ở cửa, một thân màu hồng đào cùng quần short, đường cong thân thể lả lướt tinh xảo.
Lấy xuống kính râm màu đỏ rượu, gương mặt phấn son tuyệt đối là mỹ nữ.
"Âm thanh xe tôi có chút lạ," Người đẹp ngọt ngào cười, chỉ xe thể thao màu vàng bên ngoài, "Có thể giúp tôi xem thử không?"
"Đương nhiên!" Cố Ngôn cười đi qua.
"Tôi khởi động một chút để nghe thử tiếng xe," Hắn mở cửa xe, ngồi vào ghế lái,"Trừ bỏ âm thanh lạ, còn có chỗ nào hỏng hóc nữa không?"
"Không có, nhưng nếu anh có thể giúp tôi kiểm tra toàn bộ thì không còn gì tốt hơn."
"Được"
Hắn khởi động xe, nhưng nghe một hồi cảm thấy giống như không có vấn đề gì. Xuống xe, hướng người đẹp chủ xe nói:"Nghe bên ngoài không có vấn đề gì, tôi muốn xem bên trong --"
"Xem chỗ nào nha?" Đột nhiên nàng dựa cả người vào hắn, bộ ngực mềm mại dán trên cánh tay hắn, ánh mắt và giọng nói đã đến trình độ mập mờ trắng trợn.
Cố Ngôn ngây ngẩn cả người, đang định mở động cơ ra thì dừng lại, gần đây thường tiếp xúc nam nhân, đụng đến nữ nhân nhất thời phản ứng không kịp,"Tiểu thư, cô, cô......"
Cô gái nở nụ cười, theo nụ cười của nàng, Cố Ngôn cảm thấy một trận cảm giác mãnh liệt trên cánh tay.
"Anh thật có vị đàn ông nha!" Nữ nhân nói một câu.
Cố Ngôn sửa xe nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có loại "diễm ngộ" này, ai biết sau đó còn càng mạnh mẽ hơn. Chợt nghe nữ nhân nói một câu "Tôi cũng muốn xem bên trong anh", sau đó khóa kéo quần hắn đã bị kéo ra, toàn bộ động tác vừa nhanh vừa chuẩn.
Đến nước này thì đầu gỗ cũng phải có phản ứng,"Tiểu thư cô làm gì?" Cố Ngôn hoảng sợ, di chuyển nhanh tránh sang bên cạnh. Ai biết đối phương động tác so với hắn còn nhanh hơn, hơn nữa khí lực không phải lớn bình thường, kéo lấy cánh tay hắn liền ép cả người hắn lên xe.
"Chớ đi nha." Nữ nhân cơ hồ ghé vào trên người hắn, một đôi bồng đảo cũng bị ép đến biến dạng.
Chưa từng gặp qua nữ nhân cơ khát như vậy, Cố Ngôn bị dọa hoảng, lại đột nhiên may mắn chính mình hôm nay mặc quần bò, bằng không chỉ sợ cả quần lót cũng bị lột!
"Cô mau đứng lên, bằng không tôi --" Nói không được, bởi vì cô ta đã với tay vào trong quần hắn, cách quần lót bắt đầu vuốt ve xoa nắn.
Hắn đã rất lâu không làm loại chuyện này, nam nhân trống vắng không có cái loại hưng trí này, nhưng đối với thân thể vài ngày liên tục bị Ngôn Diệp trêu chọc gợi lên cơ khát, lúc này không thể nghi ngờ là "lửa cháy đổ thêm dầu".
Nữ nhân nở nụ cười,"Nhanh như vậy đã cứng rồi a?" Nói xong nhéo nhéo hai khỏa thịt phía dưới của hắn.
Cố Ngôn xấu hổ và giận dữ, đang chuẩn bị vứt bỏ phong độ thân sĩ, cân nhắc đem nàng một quyền đánh văng hay là một cước đạp bay, đột nhiên có người kêu một tiếng,"Cố Ngôn!"
Giọng nói kia -- Ngôn Diệp đi mua thức ăn đã trở lại!
Cố Ngôn vừa ngẩng đầu, chỉ thấy Ngôn Diệp đang đứng vị trí không xa chừng mấy thước, vẻ mặt thâm trầm nhìn bọn họ.
Tình hình lúc này giống bắt gian tại trận vậy, Cố Ngôn sợ tới mức đại chưởng vung lên, giống hệt như đập ruồi bọ mà đẩy nữ nhân trên người ra. Không để ý tới cô ta thét chói tai, nhìn Ngôn Diệp khẩn trương hỏi:"Anh sao lại quay về?" Ngay nói chuyện cũng là câu nghi vấn khi bị người khác tình cờ bắt gặp chuyện tốt. (Ý là giật mình hỏi lấp liếm cho qua)
Không nói chuyện, Ngôn Diệp nhìn thoáng qua nữ nhân té trên mặt đất.
Lúc này nữ nhân đứng lên, quay đầu liếc mắt nhìn Ngôn Diệp một cái, lại nhìn nhìn Cố Ngôn, như là đoán được hai người có quan hệ không tầm thường, cắn răng hừ lạnh một tiếng, dứt khoát lái xe đi luôn.
"Kẻ gây họa" vỗ mông đi rồi, lưu lại "người bị hại" thu thập cục diện rối rắm.
Ngôn Diệp rốt cục đem ánh mắt chuyển đến người Cố Ngôn, nhấc khóe miệng hỏi:"Sao tôi lại không thể quay về?"
"Anh, anh không phải đi mua đồ ăn sao?" Thấy y hai tay trống trơn, Cố Ngôn cười gượng muốn làm dịu không khí," Đồ ăn đâu?"
Nhìn hắn vài giây, Ngôn Diệp tà khí cười,"Yên tâm, hôm nay cho cậu ăn xúc xích."
"Xúc xích? Tôi thích ăn, rán là ngon nhất --" Cố Ngôn một bên hồ ngôn loạn ngữ một bên nhìn Ngôn Diệp đến gần, mỗi khi nam nhân tới gần một chút đều cho hắn thêm một phần cảm giác áp bách. Dưới tình thế khẩn cấp, hắn giả ngu xoay người đi vào trong phòng.
"Anh nấu cơm đi, tôi tiếp tục lau xe." Kết quả vừa mới vào nhà đã bị Ngôn Diệp kéo cánh tay, xoay một trăm tám mươi độ ấn vào tường.
Cái ót đập vào tường, Cố Ngôn đau đến kêu một tiếng.
Ngôn Diệp một tay ấn vai hắn, ngửi được trên người Cố Ngôn có mùi hương như ẩn như hiện, y cúi đầu hít nhẹ một cái, cười như không cười nhìn hắn,"Trên người đều là mùi hương con hồ ly dâm đãng kia."
Cố Ngôn nghĩ hắn nói là mùi nước hoa, còn chưa kịp giải thích, cổ áo đã bị kéo lấy.
"Cậu cùng nữ nhân kia làm được đến bước nào rồi? Hả?" Ngôn Diệp mặc dù đang cười, nhưng biểu tình lại khiến người ta thấy lạnh đến không thể lạnh hơn, tay kia thì nắm cằm Cố Ngôn hỏi: "Các người đã hôn nhau chưa? Đã sờ ngực nàng ta chưa? Nàng ta đã ngậm lão Nhị của cậu chưa?!"
Cằm bị y niết phát đau, Cố Ngôn thấy mình như nữ nhân đáng thương trong TV bị "bức lương vi xướng"(*), mắt thấy vấn đề Ngôn Diệp hỏi một cái so với một cái càng thêm gay gắt, hắn sợ tới mức vội vàng lắc đầu.
(*) Ép con nhà lành làm ca kỹ, ép người lương thiện làm chuyện xấu.
"Không có không có!"
"Không có?" bàn tay Ngôn Diệp vươn vào từ chỗ khóa quần bị kéo ra của hắn, không nhẹ không nặng chậm rãi xoa hai cái, cười lạnh hỏi:"Vậy thì ở đây sao lại cứng lên rồi?"
Cố Ngôn đã quên khóa quần còn chưa kéo lên, giờ lại bị tay Ngôn Diệp làm cho không dám động, hắn càng không ngừng giải thích, "Thật sự không có! Chúng tôi cái gì cũng chưa làm anh đã trở lại!" Hắn đúng thật có một chút phản ứng, nhưng bị sờ như vậy còn không có phản ứng thì không còn là nam nhân bình thường.
"Ý cậu là tôi về không đúng lúc?" Ngôn Diệp nheo mắt, giọng nói trở nên nguy hiểm,"Nếu tôi trở về trễ thêm chút nữa, các người nên làm cái gì đều làm cả rồi có phải hay không?"
Ngôn Diệp như vậy quá mức xa lạ, trong nháy mắt, Cố Ngôn hoàn toàn bị khí thế của y kinh sợ. Hắn lần đầu thấy bộ dáng Ngôn Diệp tức giận, đã quen một Ngôn Diệp tao nhã, người trước mắt tựa như thay đổi tính cách.
"Nữ nhân kia cũng đã bò lên người cậu rồi, kế tiếp có phải muốn cưỡi nhau trên xe (the riding position, woman on top) hay không? Khuôn mặt này thoạt nhìn thành thành thật thật, không nghĩ tới lại thâm tàng bất lộ --"
-- đây không phải chỉ thay đổi tính cách, phải là thay đổi cả người a!
Hình tượng "hiền thê lương mẫu" của Ngôn Diệp trong lòng hắn như thủy tinh rạn vỡ, một góc nhỏ đã bể tan tành.
Đầu Cố Ngôn trì độn rốt cục cũng phản ứng, ngẩng phắt lên trừng hắn, "Anh cmn dựa vào cái gì quản nhiều như thế? Anh cũng có phải vợ của tôi đâu!"
Cũng chỉ là một câu giận lẫy, đôi khi lại có thể mang tính quyết định.
Dường như chỉ đợi những lời này của hắn, Ngôn Diệp đột nhiên trầm mặc, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm kia lại làm cho Cố Ngôn cảm thấy y như muốn nuốt hắn xuống bụng, chỉ thiếu điều chưa nhếch môi lộ răng ra.
Trong nháy mắt, Cố Ngôn cảm thấy có cái gì chợt lóe trong đầu, lại không kịp bắt lấy. Lúc này, Ngôn Diệp đột nhiên buông hắn ra.
"Trò chơi ôn nhu luyến ái chấm dứt tại đây." Dùng sức hôn một cái ở trên trán hắn, Ngôn Diệp cười đến vô cùng dịu dàng, ngược lại làm cho người ta không rét mà run, "Bây giờ, tôi dạy cậu cái gọi là trò chơi của người lớn."
Khác với những trò chơi ở nhân gian của y trước đây, ý nghĩ ban đầu của Ngôn Diệp là ôn nhu đối xử với Cố Ngôn, bởi vì lần này thứ y cần không chỉ là một lần lên giường quan hệ thể xác.
Nam nhân này quả thực giống trong tưởng tượng của y rất thú vị, cũng có thể chỉ là nhất thời mới mẻ, nhưng không thể phủ nhận, loại trải nghiệm cuộc sống sinh hoạt một nhà này rất mới lạ với y.
Nhưng mà hiện tại xem ra, người này mặt ngoài hàm hậu thành thật, bản chất không những muộn tao lại dâm đãng!
"Anh làm gì? Mau buông tay! Này! Buông ra!" Cố Ngôn một đường nghiêng ngả lảo đảo, vô luận giãy dụa kêu la như thế nào, vẫn bị Ngôn Diệp tha lên lầu hai.
Vào phòng hắn, Ngôn Diệp ném hắn lên giường.
Cố Ngôn một đầu vùi trong chăn, vừa đứng lên, mới ngẩng đầu liền thấy Ngôn Diệp đứng ở bên giường cởi thắt lưng.
Cố Ngôn đoán được đại khái "trò chơi của người lớn" là có ý gì, nhìn tình huống trước mắt, Ngôn Diệp chắc chỉ là muốn lấy dây lưng trói hắn, chỉ là muốn cởi quần. Nhưng cởi quần à --- hắn nghĩ hắn hiểu được ý tứ món "xúc xích" kia rồi.
Chỉ là ai ăn chính là vấn đề.
Nháy mắt, chuông cảnh báo trong đầu Cố Ngôn rung mãnh liệt, trợn mắt, lời lẽ chính nghĩa hô một câu, "Tôi cảnh cáo anh không được làm xằng bậy!"
Đáng tiếc còn chưa nói xong, Ngôn Diệp đã sải bước đến giường, mạnh mẽ ôm lấy hắn. Cố Ngôn theo bản năng giãy dụa, không ngờ khí lực tên này so với hắn lớn hơn nhiều lắm, hai người ôm nhau lăn vài cái, hắn vẫn bị Ngôn Diệp đặt dưới thân.
Không cho hắn cơ hội thở dốc, Ngôn Diệp giữ đầu hắn, cúi đầu hôn sâu.
Không còn là mức độ khẽ chạm nữa, Cố Ngôn sửng sốt một chút, đầu lưỡi nam nhân linh hoạt tiến vào trong miệng hắn, thô bạo liếm láp, ở trong miệng qua lại càn quấy.
Gần như là thở không nổi, hắn chưa bao giờ biết một cái hôn có thể làm cho người ta hít thở không thông, đầu lưỡi Ngôn Diệp như là muốn với vào trong cổ họng hắn vậy.
Hai thân thể cùng một chỗ hữu ý vô tình cọ xát, hơi thở nóng rực kích thích mỗi một dây thần kinh, bộ vị mẫn cảm của nam nhân cũng có phản ứng, Cố Ngôn cảm thấy nơi đó của Ngôn Diệp cứng rắn đâm hắn, theo bản năng vặn vẹo né tránh, nhưng muốn động hai ba cái cũng không thể.
Đến khi môi hai người rốt cục tách ra, Cố Ngôn ngửa đầu hít vào một hơi thật sâu, cảm thấy đầu váng mắt hoa, ngoài miệng ướt sũng, ngay cả môi cũng có điểm sưng.
So với Cố Ngôn, Ngôn Diệp hoàn toàn thành thạo, thừa cơ hội ngắn ngủi hắn thất thần gọn gàng kéo quần hắn xuống. Hôm nay Cố Ngôn cuối cùng cũng không mặc quần đùi hoa, kiểu dáng bình thường màu xám cũng không tệ. Ngôn Diệp khẽ cười một tiếng.
Một tiếng cười này làm cho Cố Ngôn hoàn hồn. Cúi đầu, quần đã bị kéo đến dưới đầu gối, mà hai tay Ngôn Diệp đã túm quần lót hắn kéo xuống.
Chính mắt nhìn thấy cái kia của mình bật ra, hắn sợ tới mức tung chân đá Ngôn Diệp, xoay người bò về phía mép giường.
Ai ngờ này tư thế vừa lúc cho người đằng sau cơ hội, hắn vừa mới bò chưa được hai bước, Ngôn Diệp liền trèo lên ngang hông hắn.
"A!" Cố Ngôn hét thảm một tiếng, lập tức nằm úp sấp lên giường.
"Đừng sợ," Ngôn Diệp cúi đầu nhìn xương bả vai Cố Ngôn, như an ủi bình thường mà chậm rãi vuốt ve lưng hắn," Kỹ thuật của tôi tốt lắm, sẽ không làm cậu bị thương."
Khốn khiếp! Cố Ngôn cứng người, tức giận thở hổn hển trong nháy mắt muốn đem Ngôn Diệp ném đi, nghe được câu cuối cùng của y, sửng sốt, âm trầm hỏi:"Anh tìm đến tôi vì muốn tôi chịu trách nhiệm như vậy?"
Ngôn Diệp trầm mặc vài giây, ngữ khí có điểm trêu chọc,"Bằng không thì sao? Chẳng lẽ bảo cậu lấy tôi?"
"Cho dù anh là nữ nhân, tôi...... Tôi cũng không lấy!"
Bật cười, Ngôn Diệp tựa hồ nổi hứng thú, tay vuốt ve trên cổ Cố Ngôn,"Vậy để tôi lấy cậu đi, hôm nay động phòng, cậu tốt nhất nên hầu hạ tốt lão công đi a."
Bị tên khốn này coi như đệm thịt, còn bị y trêu chọc chế nhạo, Cố Ngôn nháy mắt nổi cơn giận dữ, quay phắt đầu lại thiếu chút nữa sái cổ,"Tôi đi anh..." Kết quả vừa thấy thứ Ngôn Diệp cầm trong tay liền giật thót.
"Cậu lần đầu tiên nên dùng mặt sau làm, vẫn là dùng thứ này sẽ tốt hơn. » Ngôn Diệp quơ quơ thuốc mỡ trên tay, như là muốn nói đây là đang săn sóc hắn.
"Anh lấy thứ đó ở đâu??" Cố Ngôn kêu một tiếng.
"Vừa mua."
"Anh bảo đi mua thức ăn mà lại mua thuốc bôi trơn về?" Hắn muốn hộc máu!
Ngôn Diệp không nói chuyện, đặt thuốc bôi trơn bên miệng, dùng răng nanh cắn mở nắp, tay kia thì bắt đầu tháo cúc áo sơmi trên người, hai mắt nhìn chằm chằm vào Cố Ngôn, từ biểu tình đến ánh mắt đều là dụ dỗ trần trụi.
Tuy rằng phẫn nộ, nhưng Cố Ngôn tầm mắt vẫn là không tự chủ dao động giữa bên miệng Ngôn Diệp và khuôn ngực dần dần lộ ra của y. Bộ dáng nam nhân cắn mở thứ kia phi thường quyến rũ, lại thêm đó là thuốc bôi trơn mà hiện ra thêm phần tình sắc, hơn nữa cởi áo sơmi, Ngôn Diệp hạ thân cũng chỉ có một cái quần lót màu đen, chân dài thẳng tắp tách ra trái phải, cảnh tượng như vậy -- nam nhân như vậy khóa ngồi trên người chính mình --
Cố Ngôn cảm thấy đến nước này đã chạy trời không khỏi nắng. Xoay lại cái cổ cứng ngắc, hắn túm lấy drap giường liều mạng nhích về phía trước, tốc độ so với ốc sên không nhanh hơn bao nhiêu, nam nhân tựa như Thái Sơn áp đỉnh đè trên người hắn, làm hắn không thể không kêu rên, người này rốt cuộc nặng bao nhiêu a?
Đột nhiên nghe được "Phốc" một tiếng, ngay sau đó Cố Ngôn cảm thấy trên mông chợt lạnh, khiến tâm hắn cũng lạnh theo.
Rốt cuộc y đổ ra bao nhiêu a?!
Ngôn Diệp cơ hồ đổ cả lọ thuốc bôi trơn lên Cố Ngôn mông, chất nhầy trong suốt trôi xuống giữa hai chân, Cố Ngôn do lạnh mà run run, đương nhiên cũng có thể là bị dọa.
"Không! không không không!" Rốt cục ý thức được thật sự muốn đã xảy ra chuyện, Cố Ngôn phe phẩy đầu,"Cái này quá nhanh, dù, dù gì cũng phải có tiền hí a!"
Loại phản ứng "ngây ngô" này của hắn chỉ càng kích thích ý xấu trong mắt Ngôn Diệp, ác liệt cười dùng tay xoa nắn mông hắn, "Lần đầu tiên làm tiền hí gì đó càng khiến cậu khẩn trương hơn thôi, chờ xong lần này, chúng ta mới hảo hảo làm chút tiền hí."
Cảm giác được ngón tay nam nhân vẽ loạn ở giữa đùi, kỳ quái lại có chút khó nhịn làm cho Cố Ngôn thở hổn hển, cảm thấy chính mình giống như con gà sắp bị cắt tiết, chờ chút sẽ được xử lý, lại cố tình hết lần này tới lần khác bị xoa dịu rất thoải mái.
Ngôn Diệp không biết khi nào đã ghé cả người vào trên lưng hắn.
Khi y với ngón tay vào miệng huyệt khép chặt của Cố Ngôn, cảm giác lạnh lẽo xâm nhập đến bên trong, Cố Ngôn cắn răng kêu một tiếng, cả người co thành một cục.
Ngôn Diệp thuận thế ôm thắt lưng hắn làm cho hắn nằm nghiêng, như là tựa vào trong lòng y, đưa tay đến phía trước hắn cầm tính khí đã nửa cương lên, liền dùng tay còn lưu lại thuốc xoa nắn đến cương lên.
"Ngô --" Cố Ngôn nhịn không được kêu khẽ. Vừa rồi là có điểm thoải mái, hiện tại còn lại là hoàn toàn thư thái. Nam nhân tại loại thời điểm này, đại bộ phận năng lực suy nghĩ đều bị thứ giữa hai chân kia khống chế, sau một lát, thân thể căng thẳng của Cố Ngôn ở trong tay Ngôn Diệp liền dần dần mất đi khả năng chống đỡ.
"Thoải mái sao?" Ngôn Diệp ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng hỏi, hạ thân chậm rãi ma sát vào hắn.
Bị vỗ về chơi đùa như vậy, không ai lại cảm thấy không thoải mái. Nếu chỉ là đơn thuần vuốt ve như vậy, Cố Ngôn sẽ không quá mức bài xích, coi như chỉ nam nhân trong lúc đó hỗ trợ lẫn nhau.
Nhưng mông hắn từ trong ra ngoài đều ướt đẫm, lại dính sát vào Ngôn Diệp, đối phương cử động một chút, hắn liền cảm giác giây tiếp theo có thể có cái gì đó trượt vào. Phía trước bị biến thành thư thái, mặt sau cảm giác lại rất tra tấn.
"Anh, anh đừng tiến vào...... Tôi cũng dùng tay giúp anh xoa...... A!" Cố Ngôn cắn chặt răng, đứt quãng hỏi: "Được không?"
Loại này thời điểm còn muốn tìm cơ hội lùi bước? Ngôn Diệp rũ mắt thấy tính khí Cố ngôn đã cứng rắn, nhấc khóe miệng, đột nhiên buông tay.
Khoái cảm đình chỉ, Cố Ngôn có điểm run sợ, còn không đợi hắn từ trong dục vọng thanh tỉnh, đột nhiên cảm giác có cái gì nhét vào mông hắn, một viên rất lớn, vừa trơn vừa lạnh.
"Cái gì vậy?" Kinh ngạc một chút, hắn theo bản năng muốn quay đầu xem, một chân lại đột nhiên bị nâng lên đến, ngay sau đó một thứ lại thô lại vừa cứng thẳng tắp tiến vào, làm cho hắn cơ hồ muốn kêu to.
"Là bảo bối của ta!" Từ mặt bên tiến vào, Ngôn Diệp động thắt lưng hai cái, tinh nguyên dính thuốc bôi trơn bên ngoài nhét vào vừa nãy, tựa như là vì y tiến vào mở đường.
Tính khí chưa đi vào hết hậu huyệt, hắn vừa lòng nghe Cố Ngôn nức nở thở dốc, cúi đầu ghé vào lỗ tai hắn đầy sắc tình hỏi: "Có lớn không?" Một bên hỏi một bên lại động hai cái.
Thật sự -- rất lớn! Cố Ngôn ngẩng đầu lên từng ngụm từng ngụm thở phì phò, cảm giác cái thứ trong mông kia như là có sinh mệnh mà nhúc nhích, lấp đầy bên trong hắn. Kỳ thật không tính là rất đau, phải nói càng nhiều cảm giác là trướng, cảm giác như là ngực bị đè nén lại tra tấn hắn đến chân tay luống cuống, chỉ có thể cắn răng, từ trong kẽ răng phát ra tiếng thở dốc.
Lần trước làm trong tình huống vô ý thức, lần này ở trạng thái thanh tỉnh quả nhiên cảm giác bất đồng. Ngôn Diệp thoải mái mà thở dài, hậu huyệt người trong lòng vừa ướt lại nóng, chặt chẽ bao lấy y, hiện tại tư thế này tuy rằng không thể động thật sự lợi hại, cũng tiết kiệm khí lực.
Ngôn Diệp một tay nâng một chân Cố Ngôn, bắt đầu đong đưa phần eo va chạm ở trong cơ thể hắn.
Chưa từng có loại thể nghiệm này, khí lực Cố Ngôn như là bị tháo nước, chỉ có thể há mồm thở hào hển, cả người theo mỗi lần đâm vào phía sau run lên.
Rất nhanh, dịch làm trơn trong cơ thể Cố Ngôn theo Ngôn Diệp sáp nhập mà chút một bị dẫn ra ngoài, mỗi lần ra vào đều mang theo tiếng nước, Cố Ngôn dường như mất hồn, nhẹ nhàng mà rên rỉ một tiếng.
Thanh âm không tính là quyến rũ nhưng lại ngoài ý muốn câu nhân, làm cho Ngôn Diệp càng thêm hưng phấn, "Thoải mái?" Y dừng động tác, cắn cắn lỗ tai Cố Ngôn, thấy bên tai nam nhân lập tức hồng thấu, vừa lòng động nhanh hơn, đi vào càng sâu.
Thanh âm Cố Ngôn thoát ra, theo thứ thô cứng trong thân thể đâm chọc mà lúc cao lúc thấp, có khi cũng cắn môi không cho chính mình kêu quá to.
Tư thế nằm nghiêng có thể nhìn đến người trong lòng căng chặt, thớ thịt trên mông run nhè nhẹ, từ đầu đến chân mỗi một đường cong đều tràn ngập hơi thở dương cương xinh đẹp. Một chân bị nâng lên, có thể tinh tường thấy cảnh tượng tính khí màu tím đỏ thô to không ngừng sáp nhập giữa hai đùi, có nhiều lần Ngôn Diệp cố ý đưa tay hắn tới chỗ hai người kết hợp, để hắn cảm giác sự ra vào của mình.
Sờ đến thứ đồ chơi lộ ra non nửa ở bên ngoài kia của nam nhân, nghĩ đến hơn phân nửa còn lại chôn ở nơi nào, Cố Ngôn mặt liền hồng như xuất huyết.
Sau khi làm cho mấy lần huyết khí dâng trào, phía sau lại bị xâm nhập đâm xuyên, Cố Ngôn cảm giác trên lưng một trận tê dại, theo bản năng căng thẳng thân thể, kêu một tiếng khàn khàn, vài đạo trọc dịch nồng đậm bắn lên trên drap --
Trái tim nhảy loạn như mất quy luật, hắn mờ mịt nhìn phía trước, cả người mềm nhũn ngồi phịch trong lòng Ngôn Diệp.
Buông chân hắn xuống, dục vọng Ngôn Diệp còn chôn thật sâu ở trong thân thể hắn, tuy rằng không hề động, nhưng lúc cao trào, hậu huyệt Cố Ngôn co rút nhanh, mang đến kích thích không nhỏ.
Y xoa nắn tính khí đã bắn vài cái của Cố Ngôn, cười nói: "Lần đầu tiên làm có thể bị đâm đến bắn, xem ra thân thể này thực thích hợp bị ôm."
Cố Ngôn nháy mắt mặt đỏ tai hồng muốn đập đầu vào tường, xấu hổ hận không thể nói chính mình kia không phải bắn tinh, là không khống chế!
Chỉ là lời nói phản bác còn chưa có nghĩ xong, Ngôn Diệp lại bắt đầu động, bình thản buông ra để bụng y "ba ba" va vào mông hắn, từng chút từng chút ở thật sâu trong cơ thể hắn đảo lộng.
Sống đến cái tuổi này, Cố Ngôn lần đầu tiên biết đến hai nam nhân cũng có thể chơi đến trình độ điên cuồng này, mãi đến khi hắn cảm thấy mình ngay cả nửa cái mạng cũng không còn, Ngôn Diệp mới dừng lại, ở chỗ sâu nhất đem tinh dịch nóng bỏng một giọt không lọt bắn vào trong thân thể hắn.
Cố Ngôn rên rỉ, hai tay gắt gao nắm cái chăn, cảm thấy như là bị người lưu lại ký hiệu trong thân thể.
Sau khi chấm dứt, Ngôn Diệp ngẩng đầu lên, ánh mắt ở trong nháy mắt biến thành màu đỏ, sau một lát lại khôi phục nguyên dạng, y nhắm mắt lại, thở phào một cái thật sâu.