Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

Chương 116: Thích khách, thẩm phán




Khi kị sĩ cực quang xông ra khỏi cửa nhà hát hoàng gia, phần lớn ánh mắt các quý tộc nhìn theo bóng lưng đó với vẻ xem kẻ ngu, với hiểu biết hữu hạn của bọn họ, bất cứ kẻ nào làm vậy đều phải chết.
Chỉ có một số người bằng vào trực giác cảm thấy tên kị sĩ này không bình thường, sợ rằng lần sau gặp mặt, nhiều sự tình sẽ không còn giống lúc này nữa.
Lúc tiến hành triệt thoái, Hemet tiến lên, nói khẽ vào tai tên quan quân đang phụ trách chỉ huy vệ đội bạch lang.
“… Nếu nữ kị sĩ kia đột phá phòng tuyến, tìm cơ hội giết nàng, trách nhiệm do ta đến chịu.”
Hemet là phụ tá được Dasos tín nhiệm nhất, là một trong những kẻ cầm quyền tối cao của Oran, và hắn, không muốn gặp lại ‘nữ’ kị sĩ kia.
Kẻ đó khiến hắn nhớ tới những truyền thuyết và vinh quang truyền khắp đại lục về song tử tinh Lam, rồi những ứng biến trong thế yếu tuyệt đối rồi đảo ngược bàn cờ để nắm hết sự chủ động trong tay trong một chuỗi các sự kiện giao phong trong thời gian vừa qua khiến Hemet hiểu ra rằng, người này có đủ khả năng đe doạ đến con đường tương lai của Oran.
Không chỉ thế, binh chủng mạnh nhất trong lịch sử nước Lam tái hiện khiến khả năng này càng rõ ràng hơn.
Đông Lam trỗi dậy, bảy nước vùng cực bắc quy về một mối, tái hiện cảnh tượng một quốc gia hùng cứ phương bắc ba trăm năm về trước… dựa vào sự yêu thích của hoàng đế đối với nàng, có lẽ viễn cảnh ấy trở thành hiện thực không cần quá mười năm.
Có lẽ, việc làm vừa rồi của hắn là tiểu nhân bỉ ổi, sau này hắn sẽ phải chịu trách phạt của bệ hạ, thế nhưng với cương vị phụ tá cho hoàng đế Oran, trách nhiệm của hắn là dọn dẹp hết thảy chướng ngại vật, trừ sạch tất cả các yếu tố không ổn định, giúp Oran tiến về phía trước. Cho dù vì thế mà phải chịu phạt nặng thế nào cũng đáng, đó là lòng trung thành của hắn với vương thượng và đế quốc này.
“Bất kể như thế nào, nữ nhân kia quá nguy hiểm. Nếu chuyện ám sát công chúa nước khác này bị bại lộ, có lẽ ta sẽ bị gán cái mác mưu hại chiến hữu trước thánh chiến rồi bị quốc dân phỉ nhổ. Nhưng thế có sao, chỉ cần quốc gia này và Dasos có lợi, cho dù ta bị đưa lên giá treo cổ đã là gì?”
Vì nàng có khả năng cản trở bá nghiệp của Oran, vì vậy nàng phải chết. Đây là logic đơn giản diễn ra trong đầu Hemet. Có lẽ đó là kết quả từ vô số tình báo tổng hợp và chăm chú suy nghĩ, cũng có thể chỉ là trực giác đơn thuần, nhưng một khi Hemet cảm thấy như vậy, thế thì hắn sẽ lập tức hành động.
“Các ngươi cũng tham dự đi, nếu vệ đội bạch lang không tìm được cơ hội ra tay thì các ngươi tới. Nếu phát hiện đối phương không rời khỏi thành vậy trợ giúp vệ đội tổ chức phòng tuyến, không hoàn thành nhiệm vụ đừng trở về làm gì.”
Sau khi lời nói lầm bầm của hắn kết thúc, vài thân ảnh trốn trong bóng tối lấp loé, tiến về nơi xa, chuẩn bị chấp hành cái kế hoạch ám sát không lấy gì làm vinh quang này.
Tiếp đó, hắn quay người lại, đột nhiên phát hiện Dasos đã ngồi trên xe ngựa đợi mình. Trước mắt vị hoàng đế này là hình ảnh vừa được ‘mắt pháp sư’ thu lại, hình ảnh lúc hắn nói câu “… tìm cơ hội giết nàng!”
Dasos giận đến đen mặt, ngồi yên nơi đó, mắt nhìn chằm chặp Hemet. Người phụ tá trẻ tuổi cúi thấp đầu, chờ đợi lửa giận trút xuống, thế nhưng sau đó, hắn chỉ nghe thấy lời dặn dò mang theo sự đè nén cường liệt.
“’Pháp hoàng’ Masorite chắc đã có thể động đậy, ngươi thay ta truyền cho hắn một nhiệm vụ, đi đến tẩm cung của ta, đưa cái lão già chắc đang sắp chết đuối dưới hầm ngầm đó đến đây.”
Nói xong, hắn vứt cho Hemet một tấm huy hiệu hình đầu rồng nhuốm máu, đây là vật chứng duy nhất đại diện cho vương quyền để chỉ huy cường giả bán thần.
Tình huống gì đây? Không định sử phạt chính mình? Hemet có chút do dự.
“Đây là cơ mật cấp cao nhất, thế nên trên đường gặp phải người nào đều giết sạch cho ta. Đúng rồi, nhấn mạnh cho Masorite, nếu lão già kia có khả năng xảy ra vấn đề, vậy bồi thêm một đao luôn đi.”
Hemet đã hiểu. Masorite là ai? Một pháp sư cấp bán thần, bảo hắn cẩn thận xách theo một người thì đi dạo trong hỗn chiến cũng đừng mong có ai phát hiện được. Đây đâu phải nhiệm vụ cứu viện, rõ ràng là bày cho mình cơ hội mượn đao giết người.
“Hemet, ngươi còn nhớ lý tưởng của chúng ta sao? Ta muốn Oran đứng trên đỉnh thế giới. So với nó, một nữ nhân là cái gì?”
Lời nói của hắn vẫn không đề ý tứ nào trực tiếp, nhưng quyết tâm kia ai nghe cũng hiểu.
Người kí khế ước chỉ có bản thân Dasos, trong sự cố ý ‘quên’ của cả hai bên, ‘hành vi đối địch’ mà song phương ước định đều lấy mục tiêu là quốc gia, không đề cập tí gì về an toàn cá nhân. Nếu Dasos không hạ lệnh mà thủ hạ tự tiện chủ trương mượn đao giết người, nếu cường giả bán thần trong lúc làm nhiệm vụ vô ý giết người diệt khẩu, khế ước muốn quản cũng không được.
“Nàng đã không phải người của ta, vậy thì nàng sẽ là địch nhân của ta. Ta không lấy được vậy đừng ai nghĩ lấy được.”
Dù không nghe được lời trong lòng này của Dasos, sự tín nhiệm và hùng tâm bá đạo của Dasos vẫn khiến kẻ bình thường nhìn hờ hững vô tâm như Hemet rung động chí cực, đây mới là dáng dấp của kẻ mà hắn từ trước đến nay vẫn sùng bái.
“Thần vâng mệnh, thưa bệ hạ, ngài tuyệt đối sẽ không thất vọng.”
[Đinh. Kí chủ khiêu chiến vượt cấp đánh chết Sea Giant, đạt 198 điểm vận mệnh, giành được chiến lợi phẩm đặc thù: linh hồn Sea Giant, tất thối Sea Giant. Linh hồn Sea Giant: trong vòng mười phút được Sea Giant phụ thể, +5 sức mạnh, -2 nhanh nhẹn, đạt được khả năng hô hấp trong nước và điều khiển sóng lớn. Còn tất thối Sea Giant… ngươi có thể dùng làm áo mưa, tuyệt đối không ngấm nước, còn tăng thêm điểm thuộc tính, chỉ cần ngươi chịu nổi mùi của nó mà không ngạt chết là được]
[Đinh, chúc mừng kí chủ tự nghĩ ra áo nghĩa kiếm thuật cấp thánh giả: Cực địa phong bạo. Nhục thân tăng cường. +1 Sức mạnh, +1 nhanh nhẹn]
[Áo nghĩa ma kiếm thánh giả: Cực địa phong bạo. Kĩ năng này là bản cải tiến của [Kiếm nhận phong bạo], trước tiên phải nắm giữ [Kiếm nhận phong bạo] mới có thể tu tập. Khi sử dụng kĩ năng, ngươi sẽ biến tự thân mình thành một con quay băng với vận tốc quay siêu tốc, các đối tượng xung quanh sẽ phải chịu các đợt tấn công bởi lưỡi kiếm, kiếm khí, hàn khí, tên băng…, năng lực sát thương cực đại, phạm vi sát thương cực lớn. Yêu cầu sử dụng: Sức mạnh: 22, nhanh nhẹn: 15, thể chất: 20, trí lực: 15. Kĩ năng muốn thực hiện hoàn chỉnh phải có sự hỗ trợ của băng ngạc Isabella]
Cả một đám nhắc nhở của hệ thống khiến ta hớn ha hớn hở. Thế nhưng ta không rảnh để nhìn mấy thứ này, di chứng choáng váng sau khi sử dụng đòn vừa rồi làm ta căn bản không đứng lên nổi.
Đòn [Cực địa phong bạo] này uy lực tăng cao, yêu cầu sử dụng cũng tăng cao theo, ngay cả ta cũng mới miễn cưỡng đạt đến ngưỡng sử dụng. Đáng tiếc, có một điều kiện ẩn ta không thể nào tránh khỏi - - giai vị cơ sở.
Kiếm kỹ không phải càng mạnh càng tốt, thích hợp nhất mới là tốt nhất. Một chức nghiệp giả cấp thanh đồng như ta dựa vào tố chất thân thể đi thi triển đòn cấp truyền kì đã miễn cưỡng, nay nhảy thêm một cấp khác gì tự muốn chết đâu.
Nhờ hệ thống số liệu hoá, các tư liệu cơ bản về kiếm chiêu vừa xem liền hiểu, một áo nghĩa kiếm thuật loại sát thương cần thuộc tính sức mạnh để gia tăng sưc công phá, cần nhanh nhẹn để bảo trì tốc độ công kích, tính chính xác và sự thăng bằng, cần thể chất để ứng đối phản lực, tránh khiến mình bị giết chết trong khi ra chiêu, còn trí lực thì đương nhiên xét đến nhu cầu về phương diện ma pháp.
Ta hiện tại, dù thuộc tính cơ sở thoả mãn yêu cầu về ‘chất’, thế nhưng ‘lượng’ thì kém xa tít tắp.
Hiện tại, hai tay ta bị kiếm khí cắt nát, thể lực suy kiệt, đầu đau như búa bổ. Ta không chết là bởi vì có Isabella thế ta chịu đựng ma lực cắn trả, đồng thời còn có kinh nghiệm và sự tinh thông kiếm thuật của ta. Mà cho dù đã trả giá nhiều đến vậy, chiêu kiếm vừa rồi vẫn chưa đạt đến trạng thái tốt nhất.
Hiện tại, ta chỉ có thể duy trì [kiếm nhận phong bạo] chưa đến một phần ba thời gian, còn bản cải tiến kia thì chưa đến một phần mười.
“Muốn áo nghĩa ma kiếm này đạt được tác dụng chân chính của nó, kiếm thuật và ma pháp đều cần phải đề cao. Kiếm thuật thì phải đợi ta đạt đến bạch ngân mới mạnh thêm được, còn ma pháp, nó mới là thứ khiến người đau đầu… Quyết định, sau vụ này lập tức đem Heloise đến bàn thí nghiệm.”
Tự nhủ thầm câu trên trong lòng, ta vứt bỏ hết mọi chuyện vừa rồi sang một bên. Hiện tại cần quan tâm đến sự tình trong giáo hội hơn.
Klose đến bên cạnh dìu đỡ lấy ta, nàng hiện tại là thân thể phụ nữ, lại ướt sũng cả người, một số nơi vốn mê người nay càng khiến người ta muốn sa đoạ.
“Klose, ngươi có thể để ta tự mình đi.”
“Không được, đại nhân, đừng miễn cưỡng.”
Ta không miễn cưỡng, ngươi đỡ ta đi ta mới miễn cưỡng.
Ngươi biết chủng tộc của ngươi có tiếng thẳng đuột không, sao vóc người của ngươi lại bá đạo như vậy, không khoa học, không ma pháp! Ngươi biết chỗ kia cứ cạ cạ vào ta suốt từ nãy đến giờ rồi sao! Ngươi biết mùi hương thảo dược trên thân mình rất dễ chịu, đồng thời càng khiến người khác dao động sao? Ngươi biết Durr và Mouze đang nhìn ta với vẻ mặt hâm mộ sắp khóc ra sao? Quan trọng nhất, ngươi lí giải được tâm tình của một thằng đàn ông mang cơ thể trẻ con ư? Giờ ta chỉ muốn tìm cái cột đập đầu tự tử ngươi biết ư?
Tốt, trước khi oán niệm trong lòng ta hoá thành thực thể, chúng ta đã đi vào phạm vi của giáo hội luật pháp.
Cả toà giáo đường đang tán phát ánh sáng bạc nhàn nhạt, những luồng sáng nhẹ nhàng này vậy mà lại có thể ngăn tất cả nước lũ ở phía ngoài tràn vào.
Từ miệng Klose, ta biết được rằng hai tên Sea Giant kia không phải chuyên tới chặn ta, bọn họ nhận được mệnh lệnh đứng ở đó ngăn chặn tất cả những người sống đi đến giáo hội chân thần tị nạn. Trước khi ta trở lại, bọn họ đã đánh với Klose vài lần.
Số tiểu đội hải tộc như vậy còn rất nhiều. Mục tiêu của bọn họ là ngăn chặn tất cả các nhân sĩ trọng yếu đi vào giáo hội kéo dài hơi tàn. Trên thực tế, tất cả hải tộc không có ý định cường công giáo hội nào cả, bọn họ không cần thiết phải làm vậy.
Vùng đất của thần linh – giáo đường chân thần – được quyền miễn trừ tất cả xâm hại, đây là quyền năng của thần. Thế nhưng khi thành thị này bị đổi chủ, các tìn đồ tử vong và số tín đồ giáo hội hạ xuống mức thấp nhất, như vậy chẳng cần tự thân hải tộc ra tay, nước sông cũng có thể giải quyết tất cả vấn đề. Còn thánh tượng chân thần trong các giáo hội cũng là thứ tốt nhất để dâng lên lấy lòng tà thần.
Dù là vậy, bên trong giáo đường lúc này cũng đã tan hoang, may mà mấy chiếc xe tải đặt ở đại sảnh vẫn nguyên, điều này khiến ta an tâm.
Mấy chiếc xe này không chứa thần khí hay tài bảo, nó chứa những thứ quan trọng nhất khi chạy nạn – nhu yếu phẩm và lương thực.
Từ trước đó vài ngày, ta đã để Klose chuẩn bị hết thảy, nhất là thu thập đủ lương thực. Nếu khế ước có thể đạt tới mức hoàn mĩ, vậy thế giới này đã là ốc đảo hoà bình. Ai có thể kê cao gối khi đang ở trên đất của kẻ địch, ngay từ ban đầu, ta đã xác định kế hoạch triệt thoái.
Hiện tại, mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ cần đi tới căn cứ dưới nước, chúng ta có thể tiến có thể lùi, giành được thắng lợi về mặt chiến lược.
“Chuẩn bị tốt rồi chứ?”
“Phải thưa đại nhân, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát, nếu không phải ngài bắt ta đi thay quần áo thì còn có thể xuất phát sớm mười phút. Ngài thật là cổ hủ.”
Tốt, ngươi xinh đẹp, ngươi phóng khoáng. Ta chỉ muốn nói thêm một câu, ngươi cứ mặc như vậy, dù đám thân sĩ với khẩu vị kì dị kia không làm gì, nhưng Renee với Kathleen sắp muốn ăn thịt người đến nơi rồi.
“Renee, nàng chỉ là có vóc người tốt một chút, cần phải dùng ánh mắt hâm mộ đố kị như vậy nhìn sao? Ngươi nên lo lắng người đứng sau lưng kìa, ta đảm bảo Kelly đang suy tư kế hoạch dạy bù lễ nghi đó.”
Ta nghĩ thầm, rời mắt nhìn sang đám tinh anh hải tộc đang tụ tập bên ngoài, mở miệng hạ lệnh.
“Được rồi, bắt đầu đại thẩm phán!”
Klose giơ lên bảo điển á thần khí trong tay, lớn giọng tuyên bố.
“Ta, chủ giáo Cross Eintan của giáo hội luật pháp phân khu Oran tuyên cáo, nơi đây ác đồ hoành hành, tàn sát chủng tộc, phát sinh chiến tranh bất nghĩa ngay trước mắt chúng ta. Ta xin lấy thần danh của chân thần Vô Miên giả, thẩm phán hết thảy mọi tội hành!”
[Tàn trang nguyên sơ pháp điển (phục chế phẩm, uy lực tăng cường cực lớn sau khi thần luật pháp đăng lâm thần toạ)]
[Tín ngưỡng luật pháp: 169/2000 (1000 người tín ngưỡng trong một tuần có thể tăng một điểm, mỗi tháng tăng nhiều nhất 50 điểm. Khi điểm số được tích đến 1000, có thể tiêu hao để chế tạo một tàn trang phục chế khác.]
[Hiệu năng 1, 3: lược]
[Hiệu năng 2: Đại thẩm phán (chủ động): Tiêu hao 100 điểm tín ngưỡng để khởi động, sau đó mỗi phút kéo dài sẽ tiêu hao thêm 1 điểm. Sau khi khởi động, mọi [thuật kết tội] được sử dụng đều được phán định ít nhất ngang với cấp truyền kì sử dụng. Tội nhân phạm tội chưa quá ba giờ sẽ phải chịu các hiệu quả mặt trái như hạn chế tự do, xiềng xích vô hình, phong toả vũ khí…, hiệu quả của pháp chú thuật tăng gấp bội, giai vị tăng thêm một. (Tiền đề sử dụng: thành thị lâm vào tình trạng hỗn loạn, không luật pháp, ác đồ hoành hành, sắp sửa diệt vong)]
“… Dù không thể cứu với nơi này, nhưng làm thế cũng tăng cơ hội để bình dân trốn chạy. Thời gian đại thẩm phán có hạn, hiện tại chúng ta lập tức xuất phát, nhất định phải chạy đến căn cứ trước khi nó kết thúc.”
Hiện tại, hai băng ngạc đã chuyển biến thành hình thái giáp nặng xung phong, ta và Renee trở thành mũi nhọn của đoàn đội trốn sinh này.
“Hiện còn 68 điểm tín ngưỡng, thời gian kéo dài còn 68 phút. Trước đó đi tới kia mất tầm bốn mươi phút, không biết đủ không… Thôi bỏ đi, mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên, làm rồi tính sau.”
Quả nhiên là người tính không bằng trời tính, ta hoàn toàn không đoán được các biến hoá xảy ra, trừ nhóm sát thủ bí mật và pháp sư bán thần chấp hành nhiệm vụ, tại mục tiêu của chúng ta, cuộc chiến giữa Hadaraa và Basra đang ngày càng khốc liệt, mây trời bị xé nứt, nước sông hết cạn lại đầy, các hải tộc bị cuộc chiến lan đến thi cốt vô tồn.
Mà muốn đội xe này đi tới căn cứ, con rồng chín đầu to như quả núi kia chính là đạo bình chướng không thể vượt qua.
“Nhanh một chút, chỉ cần tới nơi chúng ta sẽ an toàn!” Trong khi đó, chúng ta vừa mới đột phá phong toả của hải tộc, không biết tên to con đang đợi phía trước.
“Ta cảm giác mọi việc sẽ không thuận lợi như vậy.”
“Con mèo chết, câm cái miệng quạ đen của ngươi lại, nếu không ta sẽ biến luôn ngươi thành quạ đen, cả ngày kêu quạ quạ quạ. Hừm? Cài này có vẻ là một ý tưởng tốt, Pokemon tiến hoá, ba giai đoạn biến thân! Chính là ngươi, Heloise!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.