Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 749: Đan uy




Bạch Tiểu Thuần kiêu ngạo ngẩng cao đầu, lần trước hắn đánh với pho tượng Công Tôn Uyển Nhi, tuy hắn là Thiên Đạo Kim Đan nhưng chỉ có tu vi Kết Đan trung kỳ.
Khi đó Thiên Đạo Kim Đan cũng tốt, Bất Tử Công cũng được, đều không thể phát huy chiến lực xứng đáng, dù sao tu hành là quá trình nước chảy thành sông, nếu cấp độ không đủ cũng không phát huy ra bao nhiêu chiến lực.
Bây giờ đã khác, khi tu vi không ngừng tiếp cận đại viên mãn, nửa người tu thành Bất Tử Cân, Bạch Tiểu Thuần có lòng tin chiến thắng pho tượng Công Tôn Uyển Nhi dễ dàng.
- Triệu Thiên Kiêu sư huynh có thể ở Kết Đan đánh chết Nguyên Anh... Ta cũng có thể.
Bạch Tiểu Thuần cảm nhận tu vi của mình, hắn cảm thấy bản thân toàn lực ứng phó sẽ vô cùng đáng sợ, chắc có lẽ không yếu hơn Triệu Thiên Kiêu bao nhiêu, vì vậy hắn càng tự hào.
- Từ hôm nay trở đi, không ai dưới Kết Đan hậu kỳ là đối thủ của ta.
Bạch Tiểu Thuần cười nói.
Chuyện tốt đến liên tiếp, ba ngày sau khi tay trái Bạch Tiểu Thuần tu thành Bất Tử Cân, trải qua nửa năm luyện chế và thử nghiệm, vào hoàng hôn ngày hôm nay có lò đan luyện ra một viên Tụ Hồn Đan thành phẩm, đây là viên đan dược làm Bạch Tiểu Thuần thỏa mãn nhất.
Tụ Hồn Đan không còn màu đen, nó biến thành màu vàng.
Cũng không còn khí tức nào tỏa ra, hư vô chung quanh vặn vẹo, thậm chí lúc cầm trong tay cũng có thể cảm nhận được trong đan dược ẩn chứa cái động tối đen sinh ra hấp lực cực lớn.
Nếu nhìn thời gian dài sẽ bị hút linh hồn vào bên trong.
Tụ Hồn Đan màu vàng bị hắn luyện chế thành thượng phẩm, mặc dù còn tạp chất nhưng không ảnh hưởng quá lớn.
Đây cũng là viên Tụ Hồn Đan hoàn mỹ nhất từ khi Bạch Tiểu Thuần luyện chế suốt nửa năm qua.
Cầm đan dược, Bạch Tiểu Thuần kích động truyền âm cho Bạch Lân, hắn được đám người Triệu Long đi lên tường thành.
Lúc đi đến tường thành, Bạch Lân cũng đã đến nơi, hắn lại nhìn chằm chằm vào viên đan dược màu vàng trong tay Bạch Tiểu Thuần.
- Tụ Hồn Đan?
Tâm thần Bạch Lân chấn động.
- Đúng vậy!
Bạch Tiểu Thuần tươi cười đắc ý, cầm Tụ Hồn Đan và nhìn bên ngoài tường thành.
Ngoài tường thành trải qua chiến đấu suốt nửa năm, bởi vì hỗn loạn ngày hôm đó đã chọc Man Hoang tức giận, đám thổ dân bộ lạc cũng khiếp sợ không dám dễ dàng xuất hiện.
Số lượng cự nhân trên chiến trường không nhiều, đa số đang đứng ở nơi xa, thậm chí rất hiếm khi nhìn thấy hung thú, chỉ còn hồn triều vô tận không ngừng trùng kích va chạm tường thành, va chạm màn sáng, mặc dù hiệu quả không lớn nhưng số lượng quá nhiều cũng làm màn sáng chấn động không ngừng.
Bởi vì có tường thành thủ hộ cho nên những oan hồn không phát huy hiệu quả thích hợp, pháp khí trên tường thành hoạt động bắn ra từng cột sáng cộng thêm tu sĩ năm đại quân đoàn cùng ra tay, đám oan hồn vừa va chạm với cột sáng đã bị diệt sát.
Từ ngày Trường thành tồn tại đã có chiến tranh không ngừng, số lượng oan hồn bị diệt quá nhiều, trong Man Hoang chưa bao giờ thiếu... Oan hồn.
Lần này Minh Hà cũng bị dẫn đến, số lượng oan hồn còn nhiều hơn dĩ vãng rất nhiều.
Hiện tại Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, trong mắt mang theo chờ mong, hắn nâng tay phải ném viên Tụ Hồn Đan màu vàng ra bên ngoài, một đạo hào quang màu vàng nhỏ bé tiến thẳng vào trong hồn triều.
Oanh!
Trong nháy mắt Tụ Hồn Đan màu vàng bay vào trong hồn triều cũng không vỡ vụn như các đan dược lần trước, đan dược sinh ra hào quang màu vàng và gợn sóng, sau đó đan dược sinh ra lực hút cực mạnh.
Tu sĩ trên tường thành và thổ dân Man Hoang đều có thể nhìn rõ gợn sóng màu vàng đang lan tràn trong phạm vi ngàn trượng.
Thân thể đám oan hồn trong phạm vi ngàn trượng chấn động, căn bản không kịp phản ứng, trong nháy mắt chúng bị Tụ Hồn Đan hút vào khu vực trung tâm vụ nổ.
Hấp lực to lớn, Tụ Hồn Đan biến thành lỗ đen, ngàn vạn oan hồn trong phạm vi ngàn trượng gào khóc thảm thiết, chúng hóa thành từng sợi tơ tụ tập vào trong Tụ Hồn Đan.
Phạm vi ngàn trượng so với cả chiến trường chỉ là một diện tích nhỏ bé, Bạch Lân nhíu mày, dù sao uy lực Tụ Hồn Đan hơi yếu hơn tạc lô.
Không chờ hắn suy nghĩ quá nhiều, đột nhiên ngàn vạn oan hồn tụ tập vào trong Tụ Hồn Đan, màu sắc của đan dược nhanh chóng biến thành màu đỏ!
Trong nháy mắt đan dược biến thành màu đỏ đã có tiếng nổ vang kinh thiên động địa vang lên, trực tiếp truyền khắp tứ phương, Tụ Hồn Đan màu đỏ lại nổ tung lần thứ hai, lần nổ tung sau sinh ra gợn sóng màu đỏ bao phủ phạm vi vạn trượng!
Oan hồn trong phạm vi vạn trượng rung động rất mạnh, chúng như bị tinh lọc, ánh mắt hung hãn trở thành nhu hòa, thân thể chúng hóa thành sương mù, ngay sau đó biến mất trong thiên địa, ánh mắt mờ mịt của chúng cũng thanh tỉnh không ít!
Trong ánh mắt thanh tỉnh còn mang theo giải thoát.
Chiên trường yên tĩnh, thân thể đám thổ dân run rẩy, hiệu quả của viên đan dược này còn đáng sợ hơn cả chục tạc lô cùng nổ, bọn chúng vô ý thức lui ra phía sau.
Bạch Lân và những người đứng trên tường thành hít thở dồn dập, tâm tình kích động không gì sánh kịp, phải biết hêệu quả của đan dược còn sánh bằng mười mấy lò đan tạc lô.
Đây chỉ là hiệu quả của một viên đan dược!
- Bạch đại sư, viên đan dược này ai cũng có thể điều khiển hay chỉ một mình ngươi có thể sử dụng?
Bạch Lân nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt nóng bỏng.
- Đương nhiên đan dược Bạch Tiểu Thuần ta luyện chế ai cũng có thể sử dụng!
Bạch Tiểu Thuần nhìn ra ngoài tường thành, hắn cũng giật mình với hiệu quả của Tụ Hồn Đan, hắn kinh hãi khi phát hiện ánh mắt giải thoát của những oan hồn kia, nội tâm Bạch Tiểu Thuần cảm thấy cổ quái.
Chẳng biết tại sao hắn có cảm giác hiệu quả sát thương lần thứ hai của đan dược lại xuất hiện hiệu quả tinh lọc.
Không người nào chú ý trên bầu trời có một thân ảnh mơ hồ đang đứng, đó là lão giả cúi nhìn mặt đất, mặc dù không nhìn rõ bộ dạng nhưng Bạch Tiểu Thuần phát hiện sẽ nhận ra người này, bởi vì lão giả chính là... Người thủ lăng!
Chung quanh người hắn có gợn nước hư ảo lăn tăn, chính là... Nước Minh Hà.
Hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần một lúc liền thu hồi ánh mắt, hắn nhìn ra phương xa sau đó dung nhập vào Minh Hà, như hai mà một.
Trên tường thành, Bạch Lân nghe Bạch Tiểu Thuần khẳng định, ánh mắt hắn sáng như sao trời..
- Tốt, có thể luyện chế số lượng lớn không?
- Đương nhiên có thể, ngươi cũng nhìn thấy, dược thảo không đủ, nếu luyện chế số lượng lớn, lò đan cũng không đủ ah.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, hắn thu hồi ánh mắt nhìn chiến trường, lập tức trả lời.
Bạch Lân vui vẻ ngửa mặt lên trời cười to.
- Không sao, một ngàn lò đan đủ hay không? Về phần dược thảo, một lát nữa ta sẽ phái sứ giả quay về Tinh Không Đạo Cực Tông đòi hỏi, chỉ cần không quá phận là được.
- Được rồi!
Bạch Tiểu Thuần biết rõ Bạch Lân đang nhắc nhở mình không nên quá tham, vì vậy hắn cười hắc hắc, suy nghĩ mình nên đòi cái gì.
Bạch Lân thở sâu, nội tâm hắn vô cùng kích động, vừa nghĩ tới tu sĩ Bác Bì Quân về sau đều có Tụ Hồn Đan sử dụng, cách cục chiến tranh sẽ cải biến!
Nhất là hắn có thể là người đầu tiên dẫn đại quân Tinh Không Đạo Cực Tông đánh vào Man Hoang!
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.