Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 750: Ám sát (Thượng)




Công lao này đại biểu vinh quang vô thượng, nhất định có thể danh truyền thiên cổ, nghĩ tới đây Bạch Lân rung động rất mạnh, ánh mắt hắn đảo qua chiến trường, cuối cùng nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.
- Tiểu Thuần, căn cứ Thiên Nhân lão tổ phán đoán, cuộc chiến lần này sắp kết thúc, nhưng trên thực tế trong mấy tháng kế tiếp sẽ có một lần trùng kích thật lớn!
- Có lẽ trong trận chiến lần sau sẽ có đại năng Thiên Nhân Cảnh tham chiến... Việc này có Trần tiền bối phụ trách, chúng ta cũng không giúp được gì, chiến tranh lúc đó sẽ vô cùng to lớn, thổ dân và hồn triều tham gia với số lượng khổng lồ.
- Cho nên ngươi phải nhanh chóng luyện chế Tụ Hồn Đan, nếu có khó khăn ngươi cứ nghĩ biện pháp, lại luyện chế một ít tạc lô thật lớn, tốt nhất sau khi nổ tung uy lực mạnh hơn lúc trước mấy lần là đủ.
Bạch Tiểu Thuần nhìn ra ngoài tường thành, nội tâm hắn không nguyện ý tiếp tục tạc lô, hắn cảm giác mình là dược sư, dược sư cần luyện đan dược chứ không phải tạc lô, huống hồ tạc lô là ngoài ý muốn khi luyện chế.
Nếu là lúc hắn vừa tới Trường thành thì không dễ cự tuyệt, lúc đó Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình nên nhẫn nhịn làm việc, hiện tại hắn đã là đại sư, hắn có quyền cự tuyệt.
- Bạch quân chủ, việc này đừng nhắc lại...
Không chờ Bạch Tiểu Thuần nói xong, đột nhiên Bạch Lân biến sắc, cùng lúc đó bốn phía có tiếng kinh hô vang lên.
Bên ngoài tường thành có hơn trăm người lao tới với tốc độ cực nhanh, trên đường tiến lên không sợ sinh tử, hơn trăm cự nhân thân thể to lớn và cao không dưới hai mươi trượng, hiển nhiên đều là cường giả trong bộ lạc, trên người mang theo chấn động không tầm thường.
Hơn trăm người tấn công liều chết hấp dẫn sự chú ý của tường thành, hơn trăm người cùng tự bạo sinh ra nổ lớn, tiếng nổ hấp dẫn nhiều người chú ý, trong vụ nổ có ba đạo hào quang như mũi tên nhọn xuyên thấu hư vô bay tới biên giới tường thành.
Những thân ảnh này không phải thổ dân... Đó là ba hồn sư cao quý cua Man Hoang.
Ba người gồm hai nam một nữ, sau khi xuất hiện thi triển thần thông quỷ dị mang theo hào quang màu xanh lá yêu dị, bọn họ trực tiếp giết vào tường thành, nói thì rất chậm nhưng tình hình chỉ diễn ra trong nháy mắt, ánh mắt Bạch Lân xuất hiện một tia hung ác, hắn nâng tay phải đánh thẳng vào ba hồn sư.
Ba hồn sư còn cách màn sáng nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, không chờ thần thông Bạch Lân tới gần, ba người này đột nhiên... Tự bạo.
Hai nhóm người liên tục tự bạo, hiển nhiên là có chuẩn bị sau đó.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ, hắn lui ra phía sau.
Vào lúc ba hồn sư tự bạo hình thành gợn sóng xung kích chung quanh, đột nhiên một thân ảnh màu xám hư ảo cưỡi chiến mã màu đen xuất hiện, hắn xuất hiện trong thân thể ba hồn sư vừa tự bạo, tốc độ còn nhanh hơn ba hồn sư, tức xuyên thấu màn sáng bảo hộ tấn công Bạch Tiểu Thuần.
- Chuẩn Thiên Nhân Luyện Hồn Sư!
Biến hóa đột ngột làm mọi người khiếp sợ, chỉ có Bạch Lân phản ứng nhanh, sắc mặt hắn biến hóa, lập tức ngăn cản, Luyện Hồn Sư đã có ý muốn chết cho nên nâng tay điểm một chỉ vào người Bạch Tiểu Thuần, một đạo khí tức màu xanh xuất hiện, Bạch Lân toàn lực ra tay cũng chỉ ngăn cản khí tức trong thời gian ngắn, khí tức vẫn dùng tốc độ cực nhanh bay về phía Bạch Tiểu Thuần, tu sĩ Kết Đan không có khả năng né tránh.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, hắn cảm nhận được sát cơ khủng khiếp bao phủ tâm thần, Luyện Hồn Sư sử dụng khí tức màu xanh tấn công mình, vào lúc nguy cơ trước mắt, Bạch Tiểu Thuần hét lớn, hai chân vận dụng Bất Tử Cân bộc phát tốc độ vượt xa Kết Đan lùi ra sau vài bước, sau khi lui ra sau, trong người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hàn khí bao phủ ngàn trượng, hắn thuấn di tránh né nguy cơ sinh tử tới gần!
Tại vị trí hắn đứng vừa rồi bị khí tức đánh trúng, một cái hố xuất hiện, dư âm ảnh hưởng tới mấy trăm trượng, thân thể tu sĩ Bác Bì Quân run rẩy, chỉ cần là người bị khí tức màu xanh dính vào người đều hóa thành vũng máu.
Thậm chí không có tiếng kêu thảm thiết vang lên, trong chớp mắt phạm vi mấy trăm trượng trừ Bạch Lân và Bạch Tiểu Thuần ra cũng chỉ còn lại vũng máu, tu sĩ Bác Bì Quân còn lại sợ hãi biến sắc.
Bạch Tiểu Thuần phun máu tươi, xương cốt toàn thân vỡ nát, ngũ tạng lục phủ sụp đổ, từ đó có thể thấy lực lượng của khí tức màu xanh kinh khủng cỡ nào.
Nhìn tu sĩ phạm vi mấy trăm trượng biến thành vũng máu, Bạch Tiểu Thuần sợ hãi không nhỏ.
- Ngươi...
Bạch Tiểu Thuần vừa lên tiếng lại phun máu tươi, cũng may thân thể hắn vô cùng cường đại, lực lượng Kim Đan áp chế thương thế cho nên mới không vẫn lạc, dù vậy vẫn bị thương không nhẹ.
Lúc hắn phun máu tươi, ánh mắt hư ảnh Luyện Hồn Sư đầy tiếc nuối, con mắt trên tháp cao bắn ra một đạo hào quang đuổi giết Luyện Hồn Sư!
- Tại sao không chết? Tại sao ngươi không chết?
Hư ảnh Luyện Hồn Sư trước khi chết gào thét không cam lòng.
Dựa theo hắn phán đoán, cho dù Bạch Tiểu Thuần có thể tránh né một kích cũng bị ảnh hưởng, dùng tu vi Kết Đan của hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Dù sao hắn là Luyện Hồn Sư, tu vị là chuẩn Thiên Nhân, thậm chí lần ám sát này không có dấu hiệu báo trước, hoàn toàn là xuất hiện bất ngờ, hơn nữa vì bảo chứng thành công, hơn trăm thổ dân Man Hoang còn cách tường thành trăm trượng đã tự bạo hấp dẫn lực chú ý, lại dùng sinh mệnh ba hồn sư che giấu, Man Hoang càng sử dụng hồn phách Luyện Hồn Sư trân quý như hắn đánh giết Bạch Tiểu Thuần!
Có thể thấy Man Hoang hận Bạch Tiểu Thuần lớn tới mức nào.
Bọn họ vẫn thất bại!
Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi lạnh, trong lúc nguy cơ hắn cảm thấy tử vong cách mình gần như vậy, ba hồn sư kia không tầm thường, đều là tu sĩ Nguyên Anh, mà mà Luyện Hồn Sư có tu vi tương tự Bạch Lân, đều là nửa bước Thiên Nhân, chỉ có điều hắn là hồn thể, lại trả giá thật nhiều mới xuyên thấu màn sáng đánh ra một kích hủy diệt.
Nếu không có Bạch Lân ở chỗ này, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần nhanh hơn nữa cũng vẫn lạc.
Sắc mặt Bạch Lân cực kỳ khó coi, Bạch Tiểu Thuần đứng bên cạnh hắn suýt nữa bị chém giết, đây là khiêu khích tôn nghiêm của hắn, hiện tại tầm quan trọng của Bạch Tiểu Thuần tăng lên rất nhiều, nếu đã luyện chế rất nhiều Tụ Hồn Đan cũng bỏ đi, nhưng bây giờ còn chưa luyện chế xong, một khi tử vong sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn đến chiến đấu.
Hắn mang theo lo lắng xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần, hắn nâng tay phải lấy ra một viên đan dược màu tím đút cho Bạch Tiểu Thuần ăn.
- Đây là Thần Khư Đan!
Bạch Tiểu Thuần biết đây là thánh dược chữa thương, không do dự nuốt vào trong bụng, trong người xuất hiện linh lực và sinh cơ khủng khiếp khuếch tán toàn thân, thương thế khôi phục với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Đan dược rất kỳ dị, mặc dù nội tâm Bạch Tiểu Thuần chưa nghe qua nhưng biết nó có giá trị xa xỉ, rất có thể là vật bảo vệ tính mạng của Bạch Lân, hôm nay hắn không có tâm tình phân biệt đan dược, lập tức nhìn thẳng Bạch Lân.
- Bạch quân chủ, lúc trước ngươi bảo ta lên tường thành quan sát vô cùng an toàn!
Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, hiện tại nội tâm của hắn bất định, hắn sinh ra ý muốn rút lui.
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.