Nhịp Đập Khó Cưỡng

Chương 24: 99 chiêu dỗ dành vợ, chiêu thức tuyệt nhất




Edit: Hy | Beta: Mây
Vào cuối tháng mười.
Đại ngôn quảng cáo trang sức cao cấp TN của Phó Ấu Sanh được tung ra, đã bắt đầu được phân phối trên diện rộng.
Ngay cả quảng cáo trên màn hình lớn bên ngoài trung tâm thành mua sắm phồn hoa nhất trung tâm Bắc Thành, nơi này liên tục phát sóng quảng cáo này của Phó Ấu Sanh suốt 24. Trong một khoảng thời gian ngắn, gần như chỉ cần đi ra ngoài đường thì bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy được quảng cáo của cô.
Cùng lúc đó, tạp chí tháng mười mà cô đã quay chụp với 《VL》cũng được mở bán trước.
Trong vòng ba giây đã bán hết,đã phá kỷ lục tạp chí thời trang có lượng tiêu thụ nhanh nhất của 《VL》.
Tháng mười năm nay, là tháng Phó Ấu Sanh trở nên vô cùng nổi tiếng.
Phim ảnh, chương hình giải trí, thời trang tất cả đều nở rộ, hoàn toàn trở thành một tiểu hoa đán, kịch bản tốt rơi xuống như bông tuyết, cuồn cuộn bay tới không ngừng.
Ở phòng nghỉ trong phòng làm việc.
Vẻ mặt Phó Ấu Sanh bình tĩnh dựa vào sô pha, nhìn số lượng fan trên Weibo đang điên cuồng tăng lên, cảm giác chút không chân thật.
“Vẻ mặt của cô là như thế nào?” Dù Văn Đình cũng đã đào tạo ra một vài nam nữ minh tinh, nhưng hiện tại Phó Ấu Sanh một đường thăng tiến, tâm trạng vẫn còn rất hưng phấn.
Nhưng khi quay đầu lại, nhìn thấy Phó Ấu Sanh bình tĩnh vừa ăn cơm trưa kia, nhịn không được lên tiếng hỏi.
Phó Ấu Sanh cầm mấy kịch bản vừa được gửi đến vài ngày trước ở bên sô pha, chọn một trang: “Đây chỉ mới là bắt đầu, có gì đâu mà hưng phấn.”
“…” Văn Đình giơ ngón tay cái về phía Phó Ấu Sanh… Vị này chính là người làm việc lớn, không sợ vinh nhục, đây là tâm tính như thế nào.
Khó trách có thể bắt được người một người đàn ông xuất sắc và mạnh mẽ như Ân tổng.
Nhớ tới Ân tổng, Văn Đình tiến đến gần hỏi: “Vậy cô và Ân tổng thật sự sẽ ly hôn à?”
Đầu ngón tay Phó Ấu Sanh dừng lại trên kịch bản một lúc: “Ba tháng sau.”
Văn Đình nghi hoặc, thời buổi này kẻ có tiền ly hôn cũng sẽ chọn ngày đẹp sao?
Cũng như kết hôn, ly hôn cũng muốn chọn một ngày lành tháng tốt.
“Không phải.”
Phó Ấu Sanh vân đạm phong khinh nói, “Anh ta muốn theo đuổi lại tôi ba tháng, níu kéo hôn nhân.”
Văn Đình: “???”
Ai theo đuổi ai?
Ai níu kéo ai?
Tưởng tượng đến người đàn ông như Ân tổng còn muốn níu kéo phụ nữ, Văn Đình bỗng nhiên giác ngộ, người như mình, muốn níu kéo vợ trước, cũng là chuyện rất bình thường. 
Năm năm trước, Văn Đình vì bận rộn công việc mà thời gian gặp vợ thì ít, xa vợ thì nhiều, dần dà dẫn đến ly hôn.
Mấy năm nay anh ta đắm chìm trong công việc, không yêu đương với ai, vốn dĩ cho rằng quãng đời còn lại sẽ sống trong cô độc. Không ngờ gần đây anh ta gặp lại vợ cũ mới phát hiện ra, mình vẫn sẽ động tâm.
Chỉ là người động tâm kia, vẫn như phút ban đầu.
Anh ta vốn dĩ còn chưa hạ quyết tâm, lại nghe thấy Ân Mặc cũng phải đi cứu vãn cuộc hôn nhân, cảm thấy mình cũng có thể thử xem.
Văn Đình đóng bảng lịch trình lại: “Cô nói tôi nghe xem, Ân tổng theo đuổi cô, níu kéo cô thế nào?”
Phó Ấu Sanh từ từ nhìn anh ta một cái: “Anh hỏi cái này làm gì, có liên quan đến anh sao?”
“Tất nhiên là muốn sao chép rồi.” Văn Đình đúng lý hợp tình trả lời.
Anh ta cảm thấy mình sẽ không biết cách theo đuổi vợ, vậy thì cứ sao chép của người khác đi.
Ở các phương diện khác Ân tổng đều rất ưu tú, nhất định là theo đuổi vợ lại càng ưu tú hơn.
Phó Ấu Sanh vốn dĩ không muốn nói, nhưng nghe Văn Đình khóc lóc nói mình đã độc thân 5 năm, muốn theo đuổi lại vợ cu.
Cô chần chờ hai giây, sau đó vẫn lắc đầu: “Tôi cảm thấy phong cách làm việc của Ân Mặc không thích hợp với anh.”
Văn Đình: “Vì sao?”
Đôi môi đỏ Phó Ấu Sanh khẽ mím lại: “Bởi vì anh ta theo đuổi, tôi cũng không muốn đáp lại một chút nào.”
“Cho nên anh xác định muốn làm theo anh ta?”
Văn Đình: “…”
Cho nên rốt cuộc là Ân tổng theo đuổi như thế nào?
Đúng lúc này.
Cửa phòng bị gõ, Tiểu Nặc ôm theo một bó hoa hồng đi vào: “Chị Sanh Sanh, Ân tổng tặng hoa chị cho.”
“Ừ, vứt bừa chỗ đó đi.”
Phó Ấu Sanh nâng cằm lên, tùy ý chỉ vào cái giá bên cạnh cửa sổ sát đất.
Dõi theo hướng Phó Ấu Sanh chỉ, Văn Đình nhìn thấy đủ loại hoa hồng tùy ý chất thành đống ở đấy.
Mấy ngày nay anh ta không đến phòng làm việc.
Hôm nay cũng không chú ý tới góc kia.
Thấy Tiểu Nặc tùy ý ném hoa hồng vừa mang đến lên giá, khóe môi hơi co giật: “Đây là… cách Ân tổng theo đuổi cô sao?”
Phó Ấu Sanh gật đầu.
Tiểu Nặc ý vị thâm trường: “Không chỉ như vậy.”
Ngay sau đó cô ấy xoay người đi ra ngoài, mang vào một hộp cơm ba tầng tinh xảo: “Mỗi ngày Ân tổng còn gửi cơm trưa tình yêu đến nữa.”
Văn Đình giống như đang xem học bá làm phép tính một cộng một bằng hai, làm sao anh ta không có sức lực sao chép, bởi vì chính mình đều làm được!
Phó Ấu Sanh kẹp lấy một tấm thiệp đính kèm bó hoa, nhìn một chút, sau đó lại kẹp vào kịch bản.
Trong cuốn sổ cô chuẩn bị lấy, đã kẹp sáu tấm thiệp trong đó.
Mỗi tấm thiệp đều là những lời âu yếm viết tay.
Phó Ấu Sanh cảm thấy dường như Ân Mặc thật sự rất cố gắng, mỗi đều phải tăng ca, vậy mà còn có thời gian lên mạng tìm kiếm những lời âu yếm này để viết ra gửi cô.
Cô nghi ngờ mỗi lần Ân Mặc viết, đoán chừng đều là cố nén cảm giác ghê tởm xuống.
Nghĩ đến hình ảnh kia, Phó Ấu Sanh khẽ cười nhạt.
“Đúng rồi, kịch bản này tôi muốn nhận, anh giúp tôi nói với đạo diễn một tiếng.”
Phó Ấu Sanh chỉ vào kịch bản trong tay mình, nói với Văn Đình.
Văn Đình lướt mắt nhìn sang.
Là một trong những kịch bản gần đây, bởi vì Phó Ấu Sanh bất ngờ nổi lên, rất nhiều đạo diễn và nhà sản xuất đều muốn ký hợp đồng với bộ phim đầu tiên sau khi Phó Ấu Sanh thăng hạng.
Dù sao cái khác không nói, nhiệt độ vẫn có.
Thậm chí còn có thể tiết kiệm tiền tuyên truyền.
Văn Đình mắt nhìn kịch bản, mày nhíu một cái: “《Thịnh thế》? Cô muốn đóng bộ này?”
“Hoàn cảnh sẽ rất cực khổ.”
“Hơn nữa còn quay trong thời gian rất dài, chờ đến lúc công chiếu, khả năng là doanh thu phòng vé không cao cũng rất lớn.”
Dù sao cũng là phim chính thống, thể loại phim này quân sự mang khuynh hướng khoa học viễn tưởng, trên thị trường cũng bình thường.
Các nữ minh tinh nổi tiếng, rất ít người muốn đóng loại phim nhựa này.
Thời gian quay dài, quá trình quay gian khổ, hơn nữa còn phải dầm mưa dãi nắng, một nữ minh tinh kiếm cơm nhờ nhan sắc cũng có thể biến thành một cô gái mặt xám mày tro.
Nhìn nữ minh tinh xinh đẹp quyến rũ của mình, hoàn toàn là nữ minh tinh không thể chịu được bất kỳ cực khổ gì.
Sao có thể nghĩ đến việc quay một bộ điện ảnh như vậy?
Hơn nữa, tuy rằng kịch bản đã đưa tới, nhưng bộ phim này vẫn cần phải thử vai.
Lỡ như… thử vai không thành, không phải càng mất mặt hơn sao?
Vất vả lắm mới có được một con đường thuận lợi, Phó Ấu Sanh lại muốn chơi trò kích thích gì đây!
Văn Đình lắc đầu: “Tôi không đồng ý nhận cái này.”
Ngay sau đó từ trong chồng kịch bản anh ta lấy ra một tập: “Cô xem cái này đi, phim điện ảnh mới của đạo diễn Hứa Đằng phòng vé chục tỷ không tốt sao? Còn có cái này, đại IP nữ chính phim truyền hình《Phúc hoa truyện》không thơm hơn sao? Thù lao cho cô rất khủng, cũng không cần thử vai mà lên thẳng vai nữ chính.”
“Còn có một bộ điện ảnh thanh xuân đầy tiềm năng. Mấy năm gần đây phim điện ảnh về thanh xuân rất nổi, bộ phim này lại của đạo diễn nổi tiếng Chu An đảm nhận, 90% sẽ nổi đình nổi đám, hơn nữa còn là tác phẩm sẽ tranh giải, cô không nghĩ tới việc làm ảnh hậu sao?”
Văn Đình tận tình khuyên bảo.
Phó Ấu Sanh không phải là người không nghe đạo lý, chỉ là cô cảm thấy bộ phim《Thịnh thế》 này thật sự rất hay.
Nữ chính là gián điệp hai mang, cùng tích cách kép, rất căng thẳng, hơn nữa còn có thể rèn luyện kỹ năng diễn xuất.
“Bộ phim điện ảnh thanh xuân của đạo diễn Chu tôi cũng rất thích, nhưng lại trùng hợp là sau thời gian quay của《Thịnh thế》.”
Gian đoạn đầu chọn người của《Thịnh thế》đoán chừng sẽ mất khoảng ba bốn tháng, mà bộ phim kia của đạo diễn Chu tháng sau đã có thể khởi quay, cho nên thời gian vẫn kịp để cô quay cả hai bộ.
Thấy Văn Đình còn muốn nói thêm, Phó Ấu Sanh quyết tâm đưa ra quyết định: “Được rồi anh đừng nói nữa, bộ《Thịnh thế》này tôi chắc chắn sẽ đi thử vai.”
“Cô đi ký hợp đồng với bộ phim kia của đạo diễn Chu trước.”
Từ lúc bắt đầu, ý kiến của Văn Đình và Phó Ấu Sanh đã có sự bất đồng, anh ta chưa từng thuyết phục được cô lần nào.
Anh ta cảm thấy mình giống như một người máy vậy!
Người máy? Trước khi rời đi, quản lý Văn đúng lý hợp tình mang bó hoa hồng mới được tặng của Phó Ấu Sanh đi.
Lấy danh nghĩa là: “Tiền bồi thường thiệt hại tinh thần.”
Biết Văn Đình muốn mượn hoa hiến phật, níu kéo vợ cũ, Phó Ấu Sanh cũng hào phóng cho anh ta mang đi.
Dù sao thì cũng đã gần 40 rồi mà không có vợ, thật sự quá đáng thương.
*
Ngày Phó Ấu Sanh đi thử vai《Thịnh thế 》.
Vừa vào đại sảnh thử vai, cô phát hiện bên trong có không ít nữ minh tinh cũng ngồi chờ đến lượt thử vai như mình.
Từ diễn viên tuyến một, tuyến hai đến diễn viên tuyến mười tám đều có mặt, có những nữ diễn viên thực lực quen thuộc trong giới giải trí, tiểu hoa đán nhan sắc, nữ thần tượng v.v… cũng có mấy nữ diễn viên gạo cội đã rút lui khỏi giới từ lâu.
Nhân vật thử vai khác nhau, tuổi tác cũng khác nhau.
Phó Ấu Sanh được đưa tới khu thử vai nữ chính.
Văn Đình cũng đi theo cô đến thử vai, thấy hiện trường đông người thế cũng phải khiếp sợ.
Bởi vì anh ta lén được đến tin tức, bộ phim này về mọi phương diện đều rất tốt, nhưng nữ minh tinh hiện tại đều không muốn phải chịu khổ nên rất ít người chọn bộ phim này.
Nhưng vẫn không ngờ được là những người này đều dùng thủ thuật che mắt.
Ngoài miệng nói quá vất vả, sẽ không tới thử vai, nhưng trên thực tế… Tất cả đều tới.
Nhóm người này thế mà liên hợp lại lừa gạt anh ta, đây là có bao nhiêu sợ hãi Phó Ấu Sanh tới cạnh tranh.
Văn Đình trầm mặc nhìn Phó Ấu Sanh, có đôi khi cảm thấy vận khí của cô thật tốt.
“Vẫn là cô thông minh.”
Phó Ấu Sanh mặc một chiếc váy màu xanh biếc đơn giản, thanh lệ lịch sự, tao nhã ngồi xuống.
Nghe được lời Văn Đình nói, nghiêng mắt sang nhìn anh ta một cái: “Quả nhiên là cướp được mới là thơm nhất.”
Văn Đình: “…”
Hai chúng ta không phải là cùng một đội sao, vì sao lại luôn dùng những cách khác nhau công kích vậy!
Phó Ấu Sanh không nghĩ tới người đang thử vai trước mặt cô lại là… Triệu Thanh Âm.
Đã bao lâu rồi không nhìn thấy cô ta.
Cô còn tưởng rằng cô ta đã rút lui khỏi giới.
Không ngờ tới còn có thể nhận được thư mời thử vai《Thịnh thế》, quả nhiên không hổ là đại tiểu thư.
Triệu Thanh Âm cũng nhìn thoáng qua Phó Ấu Sanh.
Ánh mắt có chút phức tạp, nhưng cũng không còn công kích cô thẳng thắn như trước kia nữa.
Giống như là…… Học sinh ngoan?
Vẻ mặt Phó Ấu Sanh thản nhiên, nhìn thấy Triệu Thanh Âm cũng không có ý định đuổi tận giết tuyệt cô ta.
Triệu Thanh Âm cắn môi, vẫn không nhịn được.
Thấp giọng nói bên tai Phó Ấu Sanh: “Ân gia sẽ không để cho anh Ân Mặc cưới cô đâu.”
Phó Ấu Sanh bỗng nhiên mỉm cười.
Người phụ nữ độc ác này quả là không xứng với chức danh nha. Tin tức chậm đến nỗi không biết cô và Ân Mặc đã bước vào giai đoạn thứ tư rồi sao?
Thành một đôi, rồi kết hôn, sau kết hôn, tan vỡ tình cảm, cuối cùng là ly hôn.
Giai đoạn thứ tư còn chưa đến ba tháng nữa sẽ kết thúc.
Rồi nhanh chóng bước vào giai đoạn cuối cùng.
Mà hiện tại Triệu Thanh Âm còn nghĩ cô và Ân Mặc còn ở giai đoạn đầu tiên.
Nhìn thấy nụ cười nhạt nhẽo của Phó Ấu Sanh, Triệu Thanh Âm cảm thấy người phụ nữ này đang nở nụ cười thắng lợi, khiêu khích cô ta.
Ngón tay bỗng nhiên siết chặt.
Hít sâu một hơi, nhịn xuống.
Anh họ đã nói, nếu cô ta muốn tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí thì không được giống trước kia, đặc biệt là không được đụng vào Phó Ấu Sanh.
Vì vai nữ chính《Thịnh thế》, cô ta nhịn.
Nhìn Phó Ấu Sanh đi vào nơi thử vai nữ chính.
Triệu Thanh Âm mím môi mỉm cười, thật sự muốn nhìn xem lát nữa vẻ mặt của Phó Ấu Sanh sau khi thử vai thất bại sẽ như thế nào.
Lúc này, trong phòng thử vai nữ chính.
Phó Ấu Sanh vừa bước vào, mắt những người giám khảo đã sáng ngời.
Đặc biệt là đạo diễn đã gửi thông báo thử vai và kịch bản cho Phó Ấu Sanh, bản thân ông thật sự rất thích Phó Ấu Sanh.
Bởi vì bộ phim đầu tiên lúc ra mắt của Phó Ấu Sanh là bộ phim dân quốc, vừa xoay ngoái đầu nhìn lại, đã làm cho ông kinh diễm.
Ông muốn cô đảm nhận vai nữ chính của bộ phim này.
Trong phim có một nhân cách thần bí nguy hiểm lại phong tình vạn chủng.
Mà nhân cách còn lại là một tiểu thiên sứ tốt bụng.
Trong lòng đạo diễn muốn Phó Ấu Sanh tới thử vai nhân cách thứ hai, nếu không có vấn đề gì thì sẽ quyết định chọn cô.
Vậy mà không nghĩ tới.
Nhà đầu tư hôm nay cũng tới xem buổi thử vai, hơn nữa còn cảm thấy vai nữ chính này thích hợp với Triệu Thanh Âm.
Ở trong nghề đã lâu như vậy, đạo diễn đương nhiên hiểu được ý tứ của ba nhà đầu tư.
Hiện tại rất rối rắm.
Một mặt là bạch nguyệt quang trong lòng, một mặt là sức ép của ba nhà tư sản.
Nếu như nói đạo diễn nhìn thấy Phó Ấu Sanh là kinh hỉ, vậy thì Tiếu Trầm Nguyên chính là kinh hách.
Đặc biệt khi nghe thấy giọng nói trong trẻo mà sâu thẩm của Phó Ấu Sanh: “Chào buổi chiều mọi người, tôi là Phó Ấu Sanh, hôm nay tới thử vai nữ chính Tần Yên.”
Tiếu Trầm Nguyên chỉ là trong cái chớp mắt ngắn ngủi, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Ân Mặc: “Ân Mặc!!! Vợ cậu tới thử vai nữ chính《Thịnh thế》kìa!”
Thứ nhất, vốn dĩ bộ phim này là Tiếu Trầm Nguyên dùng để an ủi người em họ bị Ân Mặc làm tổn thương tinh thần.
Thứ hai là vì Sở Vọng Thư nhận vai nam chính, phải rời khỏi Bắc Thành một thời gian, sẽ không gây trở ngại cho Ân Mặc theo đuổi vợ.
Ngàn vạn lần không nghĩ tới ——
Phó Ấu Sanh lại tới đây thử vai!
Sao lại trùng hợp thế?
Đây là một câu hỏi hóc búa.
Tiêu Trầm Nguyên đầu to: 【Làm sao bây giờ, làm sao để cho vợ cậu bỏ cuộc?】
Sở Vọng Thư bên kia đã đồng ý đóng vai nam chính.
Nếu Phó Ấu Sanh lấy được vai nữ chính này, mẹ nó, không đơn giản là thất hứa với em họ, mà còn là trực tiếp đẩy vợ của người anh em kết nghĩa với mình cho người đàn ông khác.
Tiếu Trầm Nguyên nhíu mày rất chặt.
Thiếu chút nữa không nghe được nhà làm phim đang nhỏ giọng nhắc nhở anh ta.
“Tiếu tổng, đạo diễn đang hỏi anh kìa.”
Tiếu Trầm Nguyên: “Cái gì?”
Đạo diễn xem biểu hiện vừa rồi của Phó Ấu Sanh thử vai, hỏi: “Tiếu tổng, tôi cảm thấy diễn xuất của Phó Ấu Sanh biểu diễn càng có sức hút hơn.”
“So sánh một chút mà nói, người trước đó có hơi mờ nhạt.”
Người trước đó là ai?
Còn không phải em họ anh ta sao?
Tiếu Trầm Nguyên không cảm thấy em họ anh ta thua dưới tay Phó Ấu Sanh là mất mặt, dù sao thì người phụ nữ mà Ân Mặc coi trọng cũng không phải thật sự là bình hoa.
Chỉ là…
Hiện tại anh ta không phải khó xử ở kỹ năng diễn xuất.
Phó Ấu Sanh đứng giữa sân khấu nhìn lông mày Tiếu Trầm Nguyên nhíu chặt.
Cũng đã biết rõ kết quả.
Triệu Thanh Âm là em họ Tiếu Trầm Nguyên, khó trách hôm nay cô ta có thể tới đây thử vai nữ chính.
Phó Ấu Sanh cười khẽ một tiếng, lần này đi thử vai có lẽ là phải đi ngang qua sân khấu rồi.
Cô chỉ tùy tiện mỉm cười.
Nhưng rơi vào trong mắt Tiếu Trầm Nguyên, thì da đầu lại có cảm giác hơi tê dại.
Nhìn màn hình điện thoại di động yên tĩnh như gà.
Tuy bên ngoài Tiếu Trầm Nguyên vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng đã bắt đầu giận dữ, Ân Mặc cậu mẹ nó, đây là thời điểm mấu chốt đó, trả lời tôi nhanh lên!
Chờ đến khi Ân Mặc nhận được tin nhắn này thì đã là nửa tiếng sau.
Ân Mặc ở phòng khách tiếp một vị khách hàng lớn.
Sau khi trở lại văn phòng, Ân Mặc thong thả ung dung kéo ra cà vạt siết chặt trên cổ ra, đi về phía khu vực phòng làm việc.
Thư ký Ôn đi theo sau anh: “Ân tổng, vừa rồi Tiếu tổng có gửi tin nhắn cho anh, lúc ấy anh đang họp nên không nhận được.”
“Tiếu tổng có gọi điện thoại cho tôi, bảo anh họp xong gọi điện thoại cho anh ấy gấp.”
Ân Mặc nhận lấy điện thoại di động, nhìn tin nhắn trên Wechat của Tiêu Trầm Nguyên.
Đôi mắt xưa nay trong trẻo trong suốt hơi tối sầm lại.
Ngay sau đó ở ngồi xuống ghế làm việc.
Thư ký Ôn mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, ánh mắt lơ đãng dừng lại bên vào mấy quyển sách không hợp với văn kiện thương mại trên bàn làm việc gỗ màu đen bên cạnh. 
《Làm thế nào để níu kéo trái tim vợ một cách đúng đắn?》
《Làm thế nào để cứu vãn cuộc hôn nhân đã cạn tình cảm?》
《188 cách theo đuổi vợ chuyên nghiệp, dạy bạn hạnh hạnh phúc cả đời.》
《Bạn gái giận dỗi bỏ nhà ra đi phải làm sao bây giờ?》
《Tuyển tập thơ và văn xuôi những lời âu yếm phụ nữ thích nghe nhất》
《Những lời âu yếm cứu vãn tình yêu, từng câu từng chữ đi vào lòng》
《99 cách dỗ vợ, chiêu thức tuyệt nhất》
Hai hàng ngay ngắn.
Trước mặt Ân tổng, quyển sách 《99 cách dỗ vợ, chiêu thức tuyệt nhất》còn đang mở ra, bên cạnh mỗi chiêu thức còn có những dòng chú thích với nét chữ mạnh mẽ, có lực, một trang giấy chi chít là chữ.
Thư ký Ôn đoán chừng khi còn đi học, lúc làm bài tập Ân Mặc cũng không nghiêm túc bằng bây giờ.
Không hổ là Phó tiểu thư.
Có thể ép Ân tổng đến hoàn cảnh như thế này.
Lúc này, Ân Mặc đã gọi điện thoại lại cho Tiếu Trầm Nguyên.
Tiếu Trầm Nguyên: “Mẹ nó, cuối cùng cậu cũng chịu gọi lại cho tôi!!!”
Ngón tay Ân Mặc gõ nhẹ khẽ gõ vào quyển sách ghi chép trước mặt, giọng điệu lạnh lẽo: “Chuyện cô ấy thử vai là như thế nào?”
Tiếu Trầm Nguyên: “Còn như thế nào nữa? Vợ cậu tới thử vai nữ chính của《Thịnh thế》, thể hiện vô cùng xuất sắc, ngoại trừ tôi ra thì các giám khảo còn lại đều hài lòng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.